TỔNG TÀI PHU NHÂN TRỞ VỀ


Sáng sớm tại khách sạn Adora
Không biết bao lâu, Uyển Tâm mở mắt nhìn trần nhà lại thấy trên người mình nặng nặng.

Cô quay qua nhìn thì thấy khuôn mặt góc cạnh quen thuộc của người đàn ông.
Cô bị giật mình hét lên “ AAAA..Sao anh lại trên giường tôi hả?”
Hành động của cô khiến Thiếu Kỳ bất mãn
“ Dám dạp tôi! “
Cô ấp a ấp úng nói
“ Sao anh lại ở đâu!! Anh lẽ ra phải ở Trung Hoa chứ?”
Uyển Tâm vừa nhắc đến khiến Thiếu Kỳ nổi cáu
“ Em nói xem! Em tham gia cuộc thi kiếm chồng đó mà lên cả báo quốc tế rồi em biết không?”
Uyển Tâm cười trừ nói
“ Cứu bạn bè lúc nguy cấp mà hihi”
Anh lại tức giận nói tiếp
“ Em lại dám để anh ta hôn em à ? Tôi cho em tự do quá rồi phải không ?”
Uyển Tâm nói “ Anh có bằng chứng gì ?”
Anh không nói nhiều lại đến âu phục của mình rút ra một sấp hình ảnh quăng vào mặt Uyển Tâm nói
“ Em xem đi cô vợ của tôi”
Uyển Tâm bình tĩnh nói
“ Phải thì sao? Anh có người tình còn tôi thì không được sao?”
Uyển Tâm nhìn hình trong tay nói
“ Anh cũng không có quyền nói tôi.


Trong chúng ta đều là hôn nhân ép buộc “
Thiếu Kỳ tức giận lại nắm tay của Uyển Tâm kéo cô ngã xuống giường, đôi môi lạnh băng áp vào đôi môi đỏ mọng.
Uyển Tâm ngơ ngác nhìn ròi phản ứng lại nói
“ Anh làm gì vậy hả? Buông tôi ra Tần Thiếu Kỳ ! Đồ bi3n thái bỏ tôi ra “
Anh hôn cô xong lại bị lời nói của cô k1ch thích
“ Chết tiệt ”
Anh không do dự kéo áo của Uyển Tâm lên, anh cúi xuống hôn chiếc cổ thon thả xuống xương quai xanh mê người.

bàn tay to lớn kia vén áo cô lên, bàn tay to lớn x0a nắn nhụy h0a xinh xắn và m*t đầu t* trên ngực cô.
Anh thích thú say mê nói
“ Xem ra cơ thể em rất thành thật nhỉ?”
Cô lại mắng anh nói
“ Chúng ta chỉ là hữu danh vô thực, anh đừng đi quá trớn"
Thiếu Kỳ nghe cô nói lại càng hôn cô điên cuồng hơn, bàn tay to lớn kia đang bóp nắn bầu ng ực căng mịn kia.

Thiếu Kỳ đang cảm thấy sảng khoái, anh tham lam hít mùi hương chỉ thuộc riêng về cô.
Uyển Tâm nhanh chóng dùng chân mình đá anh, bị anh nhanh chóng chặn lại.

Thiếu Kỳ lợi dụng thân thể mình ngồi kẹp đôi chân của cô lại.

Anh vuốt v e đùi cô, cảm giác trơn bóng này làm anh như điên cuồng hơn.

Uyển Tâm lại phản kháng tay kia của cô định đánh sau gáy anh, anh cười nói với cô
“ Vô dụng thôi, em là con nhà quân nhân nhưng tôi cũng không thua kém gì em đâu cô vợ nhỏ “
Anh nhanh chóng lấy tay mình cầm tay cô để lên trên đỉnh đầu cô, một tay anh gì chặt, một tay anh không ngừng mơn mớn cổ rồi đến bầu ng ực hồng kia.
Anh cúi xuống cắn, anh nói
“ Không ngờ em có thân thể đẹp như vậy, sao lúc đó tôi không l@m tình với em nhỉ ?”
Uyển Tâm cô trước giờ chưa từng nghĩ mình sẽ cùng anh làm chuyện vợ chồng trong trường hợp này.

Hóa ra anh xem cô là công cụ phát ti3t h@m muốn của bản thân anh.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, Uyển Tâm nhanh trí nói
“ Có điện thoại anh không nghe sao?”
Thiếu Kỳ ngó lơ nói “ Không quan trọng “ rồi anh lại tiếp tục ngậm đầu vú của cô.

Anh tham lam ngậm, cắn, m*t khiến cho đầu vú cô ***** **** lên.
Uyển Tâm lại nói
“ Anh không sợ Nhược Lan gọi anh sao?”
Thiếu Kỳ nghe tin bỗng chốc ngưng mọi hành động lại, nhanh chóng bắt máy, anh cầm điện thoại đến ban công nói chuyện
“ Alo anh đây”
Bên kia vang lên giọng người phụ nữ
” Khi nào anh về? Em sẽ nấu món anh thích”
Uyển Tâm nghe thấy mà lòng đau như cắt, cô khuyên nhủ mình

“ Không được khóc mày là nhà khoa học mà phải mạnh mẽ lên “
Thiếu Kỳ nghe điện thoại xong, nhìn thấy cô ngồi bất động trên giường, anh khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng của mình nói
“ Tôi sẽ sai người mang đồ cho em “
Điện thoại anh rung lên, tin tức mới nhất trên báo Ý.

Cô gái tình tứ bên người đàn ông Ý cùng anh ta ngồi bãi biển tâm sự, được người đứng đầu nền kinh tế bế một cách dịu dàng.

Anh lại nổi giận chất vấn cô
“ Em lại đi với hắn ? Em cho tôi đội nón xanh sao?”
Uyển Tâm chỉ nhẹ nhàng nói
“ Khi nào đồ sẽ đến vậy Tần thiếu?”
Thiếu Kỳ đến bên giường nâng cằm cô lên, anh ngẩn ra
“ Sao anh thấy trong mắt cô lại thờ ơ đến vậy?”
Uyển Tâm cũng cố kìm nén tâm tư nói
“ Chúng ta hãy làm đúng quy định hợp đồng đi Tần thiếu, còn nữa anh nếu làm trái hợp đồng thì tôi cũng sẽ làm như vậy ?”
Uyển Tâm nói tiếp
“ Không cần đem đồ cho tôi, tôi phải về khách sạn của mình “
Thiếu Kỳ nói “ Về nước với tôi “
Uyển Tâm nhìn anh rồi lại kéo tay mình ra khỏi tay anh nói
“ Anh nên về chăm sóc người anh yêu đi Tần thiếu không cần lo cho tôi”
Cô đến bàn lấy điện thoại và áo khoác mình ra khỏi phòng.

Anh nhìn bóng lưng cô nói “ Sao nhìn em lại có vẻ đau thuơng đến thế ?”
Thiếu Kỳ gọi điện thoại cho Tư Dạ nói
“ Điều tra xem ai đăng tin tức ngày hôm nay ? Tôi muốn gặp hắn?”
Uyển Tâm đờ người ra khỏi khách sạn, đón một chiếc taxi về khách sạn.

Đến nơi cô lại thấy Vinzento lo lắng, anh chạy lại quan tâm hỏi cô
“ Em ổn không? Anh nghe nói em bị bắt đi ? “
Uyển Tâm cười miễn cưỡng nói

“ Em không sao? Anh đừng lo nha”
Vinzento lại nói
“ Em bình tĩnh nha anh có chuyện muốn nói với em “
Uyển Tâm ngoan ngoãn đáp” Dạ anh nói đi”
Vinzento đưa báo cho cô thông tin mình nhận được nói
“ Vắc xin của em hình như gặp vấn đế rồi? Nghe nói là hại chết 5 người rồi? GIờ họ đang ở bệnh viện Jeri, trung tâm Roma “
Uyển Tâm kích động nói “ Không thể nào ? Em tự tiêm vắc xin thử nghiệm vào người mình mà, em không xảy ra phản ứng gì hết mà “
Vinzento bắt ngay điểm mấu chôt nói “ Em dùng mình làm thí nghiệm sao? Uyển Tâm anh đã nói..”
Uyển Tâm cắt ngang lời anh nói
“ Hiện tại phải tìm ra người hãm hại em, chúng ta lo chuyện này trước đi anh Vinzento “
Anh cũng không hỏi cô nữa sợ cô lại khó nói nên anh cũng thôi, anh vỗ đầu cô nói
“ Anh cho người điều tra ngay, em yên tâm đi, nghỉ ngơi đi có tin anh sẽ gọi em “
Cô gật đầu, chuẩn bị đi lại bị anh kéo lại
“ Em vào xe thay đồ đi "
Uyển Tâm ngạc nhiên hỏi anh
“ Sao trong xe anh có đồ nữ ? ”
Vinzento cười đáp “ Anh luôn mang theo một bộ đồ nữ mà để khi em bất cẩn như lúc nhỏ thì thế nào?”
Uyển Tâm ôm chồm anh nói “ Anh không hổ là tri kỷ của em nha”
Anh chỉ biết cười nói “ Ai kêu em là công chúa của anh làm chi “
Hai người nói xong lại thôi.

Uyên Tâm chào tạm biệt Vinzento và đi chầm chậm vào khách sạn.


Bình luận

Truyện đang đọc