TRỌNG SINH THÀNH EM KẾ CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN

Sau khi cô tìm hiểu rõ quy luật của không gian trong phòng, vốn định mua vé đi xem biển thử xem có thể thu một ít hải sản vào không gian hay không dù sao không gian cũng lớn như vậy. Khi cô đang định chuẩn bị đi thì TV trong phòng khách đột nhiên truyền ra một âm thanh " được biết, gần đây nhiệt độ ở thành phố phía Đông không ổn định, đã có một số lượng lớn người dân bị say nắng, bệnh viện đã nhanh chóng tiếp nhận bệnh nhân. Được biết rằng đường ống ngầm ở các thành phố biển tích tụ thành bệnh, việc xả nước thải rất khó khăn mực nước dâng cao gần với đường thấm nước. Nguồn tin cho biết thêm gần thành phố Nam Thủy có rất nhiều người bị sốt cao không hạ."

Chuyện gì xảy ra? những tin tức này xuất hiện làm Tô Bắc Khương có một dự cảm không tốt lắm. Cô thấy mình dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, mạt thế sẽ không đến sớm hơn đó chứ? Nghĩ đến đây nàng rốt cuộc cũng không thể ngồi yên được nữa, cô quyết định đi thu hải sản trước ngày mạt thế tới lại đi siêu thị thu đồ.

Mấy ngày kế tiếp, đầu tiên cô làm một ít thí nghiệm trong không gian xem có thể cất giữ được vật sống hay không. Sau khi xác định có thể cất giữ thì cô đào một cái hố nhỏ sau đó chạy đến thị trường hải sản mua rất nhiều sau đó còn cảm thấy ở chợ hải sản không được tươi cho lắm nữa đêm còn đặc biệt chạy đến bờ biển thu vào không gian thêm một ít.

Cô sợ Ngôn Dục và Ngôn Trạch Vũ phát hiện còn đặc biệt thuê một cái kho hàng, tất cả những gì cô mua đều được giao đến đây. Cô bận rộn ở trong không gian để đắp hai bên bờ của dòng suối, ở bên bờ biển nhỏ trong không gian ngăn cách bởi một mãnh hồ nước cô vẫn cảm thấy đồ mới tương đối tươi ngon. Cô đặt trong đó một số túp lều tạm thời ở phía bên kia của dòng suối, đã đặt mua rất nhiều hạt giống cô cảm thấy sau này có thể tự mình trồng một trận cũng được, không gian cái gì cũng tốt chính là hiện tại có thể là do tinh thần lực quá thấp nên phải tự mình động thủ.

Khoảng thời gian này thật mệt mỏi a, hơn nữa tháng nữa vẫn không thể để hai người trong nhà phát hiện, quá khó khăn. Trong khoảng thời gian này không ngừng có tin tức xấu từ TV truyền đến sau đó người đứng đầu trực tiếp chặn những tin tức này không cho phép phát lại nữa nhưng không thể ngăn chặn tin tức trên mạng bởi nó lan truyền quá nhanh.

Tô Bắc Khương không quản những chuyện này, hai ngày cuối cùng đếm ngược đến mạt thế rốt cuộc cô cũng thu thập xong tất cả những gì thu thập được những đồ ăn uống và dùng được, cuối cùng cũng không lãng phí thời gian thu thập những thứ này.

Nàng đứng ở một bên không gian nhìn thứ trước mắt cảm thấy quá có cảm giác thành tựu đi, cơm áo gạo tiền đầy đủ. Kế tiếp lại đi thu thập chút thuốc là được, tiền trong thẻ coi như thật sự dùng hết. Tính ra mau mấy thứ này không tốn nhiều tiền, tốn nhiều nhất chính là mua chiếc xe chống đạn kia gần hết một nữa. Cô vốn định mua một chiếc nhỏ đủ cho mấy người trong nhà dùng là được nhưng người nhà này thật sự hơi nhiều nên không thích hợp mua xe nhỏ. Trong trường hợp khẩn cấp phải có một chiếc xe đủ hiệu suất để đi cùng nhau vì vậy cô cắn răng mua nó thậm chí còn thu rất nhiều thuốc lá và rượu cho mấy ca ca.

Mạt thế vừa mới bắt đầu không nên bại lộ không gian vẫn nên là muốn có một chút đồ che mắt người khác, cô thậm chí còn chạy đến của hàng đồ cổ để thu thập một vòng vũ khí trong đó có một thanh đường đao cô rất thích vừa dài vừa xa cô không cần nhìn thẳng tang thi thì cô rất hài lòng. Nữa đêm ngày cuối cùng đếm ngược mạt thế đến, nàng chạy đến kho siêu thị lúc trước dẫm đạp một chút vung tay lấy đi tất cả mọi thứ thu vào không gian.

Khi đứng trong phòng cô vẫn còn sợ hãi, tuy rằng nên chuẩn bị nàng đều làm tốt thế nhưng dù sao cũng chưa từng trải qua loại chuyện này nên đành hung hăng đánh cược một phen. Ngày mạt thế đến thời tiết nhìn rất tốt, Tô Bắc Khương đứng trước cửa sổ sát đất thật lớn trong căn phòng, cô vốn tưởng rằng trong khoảng thời gian này khắp nơi sẽ là thiên tai mạt thế sẽ có thể đến sớm nhưng bây giờ có vẻ như nó sẽ đến đúng giờ.

Người giúp việc trong nhà đã biến mất hoàn toàn, cô nhìn vào đồng hồ và quyết định gọi cho hai người anh em rẻ tiền trong nhà nói với họ sự thật và hy vọng họ sẽ chuẩn bị. Chuyện chủ yếu nhất là sau khi mạt thế đến thông tin liên lạc trên toàn thế giới đã bị gián đoạn, nếu như không thể liên lạc với Ngôn Mặc và Ngôn Bách trước khi thông tin bị gián đoạn như vậy bọn họ có thể sẽ đi con đường cũ của kiếp trước. Mặc dù cô không cam lòng nhưng trong tháng này họ không quan tâm đến cô, nếu đã sẵn sàng đối mặt với thế giới chưa biết này thì hãy yên tâm chắp nhận những người trong gia đình, mạt thế tới một người không thể có biện pháp để tồn tại ở đây.

Cô đứng trong phòng khách đi tới đi lui không biết nên mở miệng như thế nào, hai người bị cô gọi xuống cũng im lặng nhìn cô không ngừng di chuyển. Ngoài trời vừa rồi vẫn còn tốt thì hiện tại đã bắt đầu mưa lớn, cô nhìn vào thời tiết bên ngoài " vẫn còn ở đây, đó là sự thật".

" Cái gì đến vậy?" Ngôn Trạch Vũ nhìn Tô Bắc Khương nhìn chằm chằm mưa gió bên ngoài nói những lời khó hiểu.

" Thời tiết này làm sao vậy?" vừa rồi không phải mà còn nắng sao, giờ tối đen như mực là có chuyện gì xảy ra? Hắn đi tới bên cửa đang chuẩn bị mở ra xem tình hướng gì. Tô Bắc Khương thấy động tác này của anh thì ngay lập tức nắm lấy cánh tay anh ném anh xuống sô pha, sô pha dưới sự tấn công của Ngôn Trạch Vũ " rắc rắc" một tiếng.

Tay siết chặt, Tô Bắc Khương nhìn tay mình. Nước suối nhỏ này uống không phải là vô ích nha, cô phát hiện nó có tác dụng sau đó vẫn luôn uống không ngờ tác dụng phát huy rất nhanh.

" Em làm sao thế, từ khi nào lại mạnh như vậy?" Ngôn Trạch Vũ cảm giác không tin được.

" Nghe này, Ngôn Dục ca, Trạch Vũ ca tất cả những gì em sắp nói đều là sự thật không phải để lừa gạt, có lẽ hai người sẽ cảm thấy không tin được nhưng xin mọi người hãy tin em, em sẽ không hại hai anh"

Thấy Tô Bắc Khương nghiêm túc như vậy, Ngôn Dục và Ngôn Trạch Vũ đều dừng lại chuyện trong tay mà chăm chú nhìn cô. Nàng đơn giản nói với bọn họ về tình huống hiện tại bao gồm cả chuyện mạt thế.

" Những thứ này đều là em nằm mơ, em không tin đều đó nhưng anh nhìn ra ngoài cửa". Đúng lúc này từ ngoài cửa bọn họ nhìn thấy một đôi mắt lóe lên ánh sáng.

" A" làm Tô Bắc Khương giật mình, bầu trời bên ngoài đã tối nhưng đôi mắt này thực sự rất sáng. Hình như là người bên cạnh ra ngoài mưa hẳn là bị biến dị, ánh mắt người bình thường ai sẽ sáng như vậy chứ. Ôi mẹ ơi, nguyên chủ vì sao không nói cho cô biết ánh mắt tang thi sẽ phát sáng a, thật đáng sợ.

Mẹ kiếp, mẹ nó còn tới. Rèm cửa sổ trong nhà không đóng, người bên ngoài hẳn là vừa biến dị không lâu nên hành động còn rất chậm chạp, Ngôn Trạch Vũ thấy thế vội vàng kéo rèm cửa sổ lại sau đó cùng Ngôn Dục đẩy bàn qua chặn ở cửa. Lợi ích của khu biệt thự là ít người không phải tên đường phố nên có đủ thời gian làm sạch mọi thứ. Ngôn Dục và Ngôn Trạch Vũ vốn không tin lời Tô Bắc Khương nói, cảm thấy là thiên phương dạ đàm bây giờ nhìn thấy một người như vậy thì không thể không tin.

Bình luận

Truyện đang đọc