TRỌNG SINH TRỞ THÀNH PHU NHÂN CỦA HÀN THIẾU


Diệu Linh về đến nhà một lúc, thì người bên cửa hàng cũng đến, cô chỉ những chổ kín để họ lắp các camera vào, cô muốn tạo cho anh một bất ngờ.

.

Những người đến đây giúp cô lắp đặt là những người rất chuyên nghiệp, chỉ mất hơn một tiếng đồng hồ đã lắp xong tất cả.

.

Sau khi xong việc cô tiễn họ ra về, xong cô cũng quay vào nhà gặp riêng bác quản gia để nói chuyện, mong bác giúp cô giấu kín chuyện này, đừng để cho anh biết.

.

_Bác Hàn, bác có thể giúp cháu giấu kín chuyện này với Hạo Dương không.

.

!
Cháu không có ý gì xấu, chỉ muốn cho anh một bất ngờ thôi.

!
_Cháu cứ yên tâm, ta sẽ giúp cháu giữ bí mật này vời thiếu gia.

.

!!
Quản gia Hàn tuy chỉ mới tiếp xúc với cô khoảng thời gian không lâu, nhưng ông có thể nhìn thấy được là cô đối với thiếu gia là thật lòng, không mưu cầu danh lợi như những cô gái ngoài kia.

.

_Vâng cháu cảm ơn bác ạ.

.

!
Vậy bác cứ đi làm việc của mình đi ạ.

.

!
Nói chuyện với bác quản xong, cô định quay về phòng nghỉ ngơi, thì điện thoại lại vang lên.

.

Reng.

.

reng.

.


reng
Nhìn thấy dãy số quen thuộc, không biểu cảm gì mà nghe máy.

.

_Tôi nghe đây Lãnh Phong.

.

!
_Em đang làm gì đó, tôi muốn nhờ em một chuyện.

.

!!
_Chuyện gì anh nói đi.

.

!
_Bây giờ em đến địa chỉ này gặp mặt tôi sẽ nói rõ với em.

.

!!
_Vậy được.

.

!
Nghe giọng gấp gáp của Lãnh Phong cô biết anh lại gặp phải rắc rối gì nữa rồi.

.

Đi nhanh ra cổng bắt taxi đi đến địa điểm đã hẹn vời Lãnh Phong.

.

Vừa thấy cô bước xuống từ taxi Lãnh Phong vui mừng bước đi nhanh về phía cô.

.

Địa điểm mà cả hai hẹn gặp mặt là khách sạn hoa hồng, nổi tiếng sang trọng bật nhất ở thành phố A.

.

_Diệu Linh cuối cùng em cũng đến rồi, lần này chỉ có em mới có thể giúp được anh.

.

!
_Anh lại gặp phải chuyện gì nữa vậy.

.

!!
Nhìn Lanh Phong cứ mặt nhăn mày nhó, khiến cô khó hiểu mà lên tiếng, không biết có chuyện gì lại khiến anh mất bình tĩnh như vậy.

.

_Ông nội hiểu lầm rằng giữa hai chúng ta có quan hệ, anh đã giải thích rất nhiều lần nhưng ông vẫn không tin…!
Ông muốn anh dẫn em tới để nói rõ ràng thì ông mới tin.

.

!
Nghe Lãnh Phong nói cô như đã hiểu lý do vì sao anh lại gấp gáp gọi cô đến đây như vậy.

.

_Được, vậy chúng ta đi thôi.

.

!!
_Anh dẫn em lên, ông đang đợi chúng ta.

.

!
Cả hai vui vẻ như không có chuyện gì mà đi vào trong khách sạn.

.

_____________
Đến trưa!
Chiếc xe của Hạo Dương từ từ lái vào trang viên biệt thự Thanh Uyển.

Suốt cả buổi họp, anh không thể tập trung được, chỉ quan tâm đến cô ở nhà, xong việc thì lập tức về tìm cô ngay.


.

Hạo Dương lo lắng đi lên phòng tìm cô, nhưng cả căn phòng trống không, xuống nhà tìm cũng không thấy cô đâu.

.

_Bác Hàn cô ấy đâu rồi.

.

!
_Thưa thiếu gia, tôi không biết thiếu phu nhân đã đi đâu.

.

!!
Chỉ thấy thiếu phu nhân nhận điện thoại của người nào đó rồi đi ngay.

.

!!
Tìm khắp nơi trong nhà nhưng vẫn không nhìn thấy cô, gọi cho cô chỉ toàn thuê bao, anh lo lắng tìm bác quản gia mà hỏi.

.

Nghe bác quản gia nói vậy, anh cũng không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ cô ra ngoài có việc, cũng không muốn kiểm soát cô quá nhiều.

Định xoay người quay lại công ty, thì điện thoại reo lên thông báo tin nhắn đến.

.

Anh mở ra xem, cứ nghĩ là tin nhắn của cô gửi đến, nhưng không cảnh tưởng trước mắt khiến anh như chết đứng tại chổ.

.

Qua mấy giây người đó lại gửi đến một tin nhắn khác.

.

_Nếu muốn biết có thật hay không, bây giờ đến ngay khách sạn hoa hồng ở trung tâm thành phố sẽ rõ.

.

!
Hàn Hạo Dương bây giờ như mất kiểm soát, anh vô cùng tức giận khi thấy cô và Lãnh Phong cùng nhau vui vẻ đi vào khách sạn.

.

Bước nhanh ra xe, chiếc xe nhanh chóng chạy đến địa điểm trong bức ảnh.

*****************
Sau một hồi giải thích cuối cùng ông cũng chịu hiểu, không làm khó gì Lãnh Phong thêm nữa, cô cũng đã hứa với ông sẽ giúp Lãnh Phong tìm bạn gái.

.

Qua một lúc, thấy cũng đã trễ cô xin phép ông ra về, Lãnh Phong đi theo tiễn cô, xuống tới sảnh khách sạn Lãnh Phong vui vẻ lên tiếng.

.

_Cảm ơn em, hôm nay nhờ có em nên ông mới không còn làm khó anh nữa.

.

!!

_Không có gì đâu, anh không cần cứ cảm ơn tôi hoài như vậy.

.

!
Thôi cũng trễ rồi tôi phải quay về đây.

.

tạm biệt.

.

!
Hai người vui vẻ vẩy tay chào tạm biệt xong thì cô lên taxi quay về nhà.

.

Cả hai không hề hay biết rằng tất cả hành động vừa rồi của hai người đều bị anh nhìn thấy hết.

.

Hàn Hạo Dương đến đây được một lúc nhưng vẫn không vào mà ngồi ở trong xe đợi.

Qua một lúc lâu, không nhìn thấy cô đâu, cứ nghĩ là có người cố tình chia rẽ, còn những bức hình kia chỉ là ghép.

.

Định lái xe rời đi, thì từ trong sảnh khách sạn một hình bóng quen thuộc đang nói cười vui vẻ cùng Lãnh Phong bước ra.

.

Khoảng cách quá xa nên anh không thể nghe thấy hai người đang nói gì, nhưng trong cô rất vui vẻ.

.

Đứng ở góc nhìn của anh, hành động của hai người vô cùng ái muội, nhìn cứ như Lãnh Phong đang ôm hôn cô vậy.

.

Khuôn miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười kinh bỉ, cầm lấy điện thoại bấm vào một dãy số, đầu dây bên kia cũng nhanh chóng nghe máy.

.

_Thiếu gia tôi nghe, cậu có gì cần căn dặn à.

.

!
Đầu dây bên kia, Hàn quản gia nhận được điện thoại của anh thì nhanh chóng bắt máy


Bình luận

Truyện đang đọc