TRỌNG SINH TRỞ THÀNH PHU NHÂN CỦA HÀN THIẾU


Sở Diệu Linh muốn lao đến giành lại còn mình nhưng không được, cô liền bị mấy tên thuộc hạ của Lâm Tiểu Nhu ngăn chặn lại, ngay sau đó bọn chúng liền rút súng chĩa thẳng về phía hai người đang đứng!
_Lâm Tiểu Nhu cô muốn sao mới chịu thả hai đứa con tôi ra đây hả.

.

!
Sở Diệu Linh m tức giận mà hét lên, cô biết chắc chắn là Lâm Tiểu Nhu đang muốn trả thù mình, bây giờ cách tốt nhất là bảo vệ an toàn cho hai tiểu bảo bảo.

.

_Haha, nếu tôi muốn anh ta tự tay cầm súng bắn vào đầu cô thì sao.

.

!
Lâm Tiểu Nhu đắc ý cười lớn, chỉ về phía Hàn Hạo Dương đang đứng mà nói.

.

Sở Diệu Linh muốn lao đến giành lại, nhưng lại bị mấy tên thuộc hạ của ả chặn lại, ngay sau đó liền rút súng chĩa về phía hai người đang đứng!
_Lâm Tiểu Nhu cô muốn sao mới chịu thả hai đứa con tôi ra đây hả.

.

!
Sở Diệu Linh tức giận mà hét lên, cô biết chắc chắn là Lâm Tiểu Nhu đang muốn trả thù mình, bây giờ cách tốt nhất là phải bảo vệ sự an toàn cho hai tiểu bảo bảo.

.

_Haha, nếu tôi muốn anh ta tự tay cầm súng bắn vào đầu cô thì sao.

.


!
Lâm Tiểu Nhu đắc ý cười lớn, nhìn về hướng Hàn Hạo Dương mà nói.

.

_Cô đừng mơ tưởng viễn vong nữa, tôi sẽ không bao giờ để cô ấy bị thương.

.

!!!
Hàn Hạo Dương ôm lấy Sở Diệu Linh mà nói!
_Vậy thì tôi sẽ để cho hai người, cùng nhau chứng kiến cảnh con mình, từng đứa từng đứa bị bắn chết là như thế nào.

.

!!
Lâm Tiểu Nhu đặt hai đứa bé xuống cái bàn, sau đó chĩa mũi súng vào bọn trẻ, lên nòng chuẩn bị bóp cò.

.

_Đừng mà, tôi xin cô đừng làm hại bọn trẻ, chúng không có tội.

.

!
_Dương anh nghe lời cô ta nói đi mà, mau cầm súng lên bắn em đi, nếu không con chúng ta sẽ chết đó.

.

!
Sở Diệu Linh khổ sở ôm lấy Hàn Hạo Dương khóc đến sưng cả hai mắt nhìn anh, nếu như là ngày xưa thì những tên này đối với hai người chẳng là gì cả.

.

Nhưng bây giờ tính mạng của hai tiểu bảo bảo vô cùng quan trọng, cô không thể làm liều, bây giờ chỉ còn biết thuận theo ý ả.

.

_Linh Linh em bình tĩnh lại đi được không, nếu như em chết liệu cô ta có tha cho tất cả chúng ta hay không.

.

!!!
_Haha, anh ta nói rất đúng, hôm nay tôi sẽ để cả gia đình các người cùng nhau nắm tay đi đến suối vàng, sẽ không còn ai sợ cô đơn nữa.

.

!!
_Tiểu Nhu tôi cầu xin cô, cô giết tôi cũng được, muốn làm gì tôi cũng được, nhưng xin cô hãy tha cho bọn trẻ.

.

!
_Tha sao, cầu xin tôi sao, vậy còn từng chuyện từng chuyện các người gây ra với tôi thì sao, sao lúc đó các người không thương tình mà tha cho tôi đi.

.

!!

_Giam cầm tôi suốt thời gian dài ở căn hầm tối, sau đó lại bán tôi vào quán bar, ngày ngày bị những tên mập mạp bụng phệ kia ***** ***.

.

!!
_Tôi đã phải cố cắn răng để chịu đựng, chỉ mong đến ngày hôm nay, tôi sẽ không tha cho một người nào cả, tất cả các người đều phải đền tội với tôi.

.

!!
Lâm Tiểu Nhu vừa nói xong thì phía dưới không ngừng vang lên tiếng súng bắn nhau.

.

Lúc này bên dưới, Trác Viễn và Cố Minh cũng đã đến nơi, lần lượt hạ gục mấy tên phía dưới, tiếng súng bắn nhau vang lên in ỏi.

.

Đùng.

.

đùng, cả đám thuộc hạ của Lâm Tiểu Nhu tất cả lần lượt điều bị tiêu diệt, Lâm Tiểu Nhu khuôn mặt trở nên tức giận khi bị cả hai người lừa.

.

Lâm Tiểu Nhu liền rút súng chĩa thẳng vào Đậu Đậu mà bóp cò, Hàn Hạo Dương nhanh chóng chụp lấy khẩu súng phía dưới bắn về phía ả.

.

Đùng.

.

Lâm Tiểu Nhu bị bắn trúng ngay cánh tay, đau đớn mà buông khẩu súng trên tay xuống đất, đau đớn ngụy xuống ôm lấy cánh tay phải đang chảy máu của mình!
Hàn Hạo Dương nhanh chóng lao đến đón lấy hai tiểu bảo bảo vào lòng mà che chắn bảo vệ!
Không để ý người sau lưng, lúc này Lâm Tiểu Nhu đã gắng gượng, với tay cố nắm lấy khẩu súng, chĩa thẳng họng súng về phía Hàn Hạo Dương mà bóp cò.

.

Bằng.


.

Sở Diệu Linh nhìn thấy hành động Lâm Tiểu Nhu thì hoảng hốt, không kịp suy nghĩ lao nhanh đến ôm lấy anh từ phía sau, nhận lấy trọn viên đạn bắn vào người mình.

.

Trác Viễn và Cố Minh ngay lập tức phản ứng lại, bắn nhiều phát vào người Lâm Tiểu Nhu khiến ả chết ngay tại chỗ.

.

Hàn Hạo Dương sửng sốt với hành động của cô, chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy tiếng súng vang lên.

.

Sở Diệu Linh cố gắng chịu đựng cơn đau, nhìn thấy hai tiểu bảo bảo đang ngủ say giấc trong lòng của anh, thì mĩm cười hạnh phúc!
Sau đó dần dần bắt đầu mất đi ý thức, ngất trên lưng của Hàn Hạo Dương, trong khi đó Hàn Hạo Dương cũng bắt đầu cảm thấy điều khác lạ!
Phía sau lưng của anh cảm thấy ươn ướt, cảm thấy Sở Diệu Linh trở nên bất động mà dấy lên cảm giác bất an trong lòng, ngước mắt nhìn lên!
Sở Diệu Linh lúc này đã bất tỉnh, khuôn mặt nhợt nhạt xanh xao, mà hốt hoảng hét lên.

.

_Linh Linh em làm vậy, trả lời anh đi.

.

!
Cố Minh sau khi xử lý Lâm Tiểu Nhu xong, cũng nhanh chóng chạy đến đỡ lấy Sở Diệu Linh, nhìn thấy cô bất tỉnh thì vô cùng lo lắng.

.




Bình luận

Truyện đang đọc