Cho dù mục tiêu cảu hắn lần này cũng không phải là Bất Tử quả, tuy nhiên tiện nghi đưa tới cửa không cần thì phí, Diệp Trần tự nhiên cũng sẽ không từ chối.
Nhưng, việc này chắc là không có đơn giản như thế!
"Thế nào? Diệp tiên sinh nếu như là lo lắng có cạm bẫy gì, ta có thể hái Bất Tử quả, tự tay đưa tới trước mặt của ngươi! Như thế nào?"
Khoa Lạc Phu thấy Diệp Trần chậm chạp không có động thủ thế là mở miệng nói thêm lần nữa.
Diệp Trần vẫn không có lên tiếng, hai mắt khẽ híp lại một cái, nhìn chằm chằm vào Bất Tử quả kia một lúc bỗng nhiên cười lạnh, "Bất Tử quả gì! Hóa ra là sau khi Yêu Tộc chết, huyết mạch biến thành Huyết Tinh thạch a! Khoa Lạc Phu, ta suýt chút nữa thì thật sự bị ngươi lừa rồi!"
Cái gọi là Huyết Tinh thạch, ở bên trong Yêu Tộc tại Tu chân giới là một loại đồ vật rất hay gặp.
Những Yêu Tộc cường đại kia ở trước khi chết sẽ dùng một phần lực lượng cuối cùng của mình lưu lại lực lượng huyết mạch và lực lượng linh hồn của mình trong cơ thể, thông qua pháp môn đặc thù ngưng tụ thành hạt giống, trồng vào trên linh mộc, đợi hạt giống nảy mầm kết quả mà quả thì chính là Huyết Tinh thạch.
Mà Huyết Tinh thạch này, nếu như để Yêu Tộc hậu bối sử dụng thì tự nhiên công lực tăng cao, lực lượng huyết mạch tăng vọt!
Nhưng nếu để cho người ngoài huyết mạch ăn, thì lực lượng huyết mạch sẽ xảy ra xung đột, thậm chí lực lượng tàn hồn bên trong Huyết Tinh thạch cũng sẽ công kích người ăn, ảnh hưởng tới tâm chí của bọn họ.
Nếu như có thể xua tan lực lượng của Huyết Tinh thạch hay hoặc là cưỡng ép luyện hóa thì còn được, nếu như không có cách nào luyện hóa, ngược lại để lực lượng huyết mạch bên trong Huyết Tinh thạch chiếm cứ thượng phong, vậy sẽ bị đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc biến thành Yêu Tộc!
Ở Tu Chân giới có rất nhiều tu tiên giả, sau khi lỡ sử dụng Huyết Tinh thạch, cuối cùng bị yêu hoám trở thành một thành viên của Yêu Tộc.
Thậm chí, một số tu tiên giả có thực lực không đủ vì nóng lòng đạt được lực lượng cũng sẽ lựa chọn chủ động yêu hóa.
Khó trách! Khoa Lạc Phu sẽ chủ động dâng ra Huyết Tinh thạch, bởi vì một khi Diệp Trần sử dụng, huyết mạch của người sói hay gọi là lang nhân bên trong Huyết Tinh thạch, tất nhiên sẽ sảy ra xung đột với huyết mạch trong cơ thể hắn, cho đến lúc đó, hắn hoặc là lựa chọn đồng hóa huyết mạch Yêu Tộc hoặc là khu trừ nó.
Tuy rằng, nếu như tiếp thu thứ này, hoàn toàn chính xác có thể để công lực đại tăng, khí huyết tăng vọt, thế nhưng huyết mạch cũng sẽ bị ô nhiễm, biến thành tồn tại nửa người nửa yêu, đây cũng không phải là kết quả mà Diệp Trần mong muốn.
"Cái gì! Thậm chí ngay cả Huyết Tinh thạch mà ngươi cũng biết! Ngươi đến cùng là người nào?"
Khoa Lạc Phu nghe được một câu nói toẹt ra huyền cơ ở trong đó thì lập tức hai mắt trừng một cái, không còn giữ được bình tĩnh như trước đó, nhịn không được lớn tiếng kêu lên.
Diệp Trần cười lạnh,
"Khoa Lạc Phu, khó trách ở trăm năm trước đó, duy chỉ có ngươi thành công thu được huyết mạch lang nhân, hóa ra căn bản không phải bởi vì huyết thanh gì đó của người sói thời thượng cổ mà là bởi vì ngươi sử dụng Huyết Tinh thạch cho nên ngươi bị Huyết Tinh thạch yêu hóa, trở thanh một thành viên của Lang Nhân tộc, ta nói có đúng không?"
"Ngươi!..."
Khoa Lạc Phu lập tức thay đổi sắc mặt, nếu như nói, Diệp Trần nhận ra được Huyết Tinh thạch trước đó thì hắn vẫn chỉ cảm thấy kinh ngạc, nhưng bây giờ, ngay cả cái cách mà hắn trở thành người sói như thế nào, đối phương vậy mà có thể đoán được rõ rõ ràng ràng như thế, vậy thì thực sự quá không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi Khoa Lạc Phu kinh ngạc thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, "Ta đã biết! Khó trách tuổi ngươi còn trẻ như vậy mà đã có tu vi cường đại như thế, Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chắc hẳn không phải là người của thế giới này? Hoặc là ngươi không hoàn toàn thuộc về thế giới này!"
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày cũng không thể không nhíu lại, rất rõ ràng, Khoa Lạc Phu này chắc là biết được không ít chuyện bí ẩn ở trên cái tinh cầu này.
Tuy nhiên, mặc cho hắn suy nghĩ nát óc, cũng không có khả năng biết được lai lịch chân chính của Diệp Trần, "Ta là ai, ngươi không cần quản! Ta đối với Huyết Tinh thạch của Yêu Tộc cũng không cảm thấy hứng thú một chút nào!"
"Ta tới đây lần này là muốn hướng ngươi mượn một vật!"
Diệp Trần cũng lời nói nhảm tiếp với hắn, trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Khoa Lạc Phu thì lập tức chau mày, cảm thấy thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này càng thêm thần bí khó lường, "Đồ vật gì?"
Diệp Trần thản nhiên nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo!"
Khoa Lạc Phu trừng hai mắt một cái, sau đó lộ ra vẻ chợt hiểu, "Quả nhiên! Ta đoán không sai, ngươi quả nhiên biết sự tồn tại của tiên giới, chẳng lẽ ngươi cũng là người của Tiên giới"
Nói đến đây, Khoa Lạc Phu lại lắc đầu, "Không đúng! Ngươi nếu như là người của Tiên giới thì há lại sẽ không biết lối vào Tiên giới còn muốn bản đồ làm gì chứ?"
Hai tay Diệp Trần thả lỏng về phía sau, thản nhiên nói:
"Ta nói rồi, lai lịch của ta ngươi không cần hỏi, cho dù ta có nói thì ngươi cũng sẽ không hiểu!"
"Ngươi bây giờ chỉ cần giao tàn quyển cho ta, chúng ta bình an vô sự, bằng không..."
Nói đến đây, Diệp Trần không có nói tiếp, tuy nhiên khí thế trên người đã phóng thích ra ngoài không giữ lại chút nào.
Hắn với Khoa Lạc Phu này cũng không có ân oán gì, tuy nhiên cái tên này trước đó vậy mà muốn lợi dụng Huyết Tinh thạch có ý muốn làm hại chính mình, cho nên hắn cũng không cần khách khí với người ta.
Tuy nhiên, đứng trước khí thế áp bách cường đại đó của Diệp Trần, Khoa Lạc Phu chỉ hơi lùi lại hai bước, thì rất nhanh đã đứng vững thân hình, cười lạnh nói:
"Một phần của bản đồ Bồng Lai tiên đảo sao? Thứ này hoàn toàn chính xác ở trong tay của ta! Hơn nữa thứ này đối với ta cũng không có tác dụng gì, cho ngươi cũng không sao! Tuy nhiên..."
Khoa Lạc Phu nói tới đây thì lại xoay chuyển đề tài câu chuyện, cười lạnh nói:
"Nếu cứ cho ngươi như thế ta chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người lại kéo lên lần nữa, rất bá khí nói:
"Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, hoặc là giao phần bản đồ đó ra hoặc là chết!"
Khoa Lạc Phu lập tức nổi giận đùng đùng, "Tiểu tử! Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao? Thiên phú và tu vi của ngươi hoàn toàn chính xác là rất đáng gờm, nhưng lão phu cũng không phải dễ chọc như vậy!"
"Lão phu vốn không muốn chấp nhặt với tiểu bối như ngươi, ngươi đã muốn chết thì không thể trách lão phu được!"
Oanh!
Theo giọng nói này rơi xuống thì trên người Lang Vương Khoa Lạc Phu lập tức bộc phát ra một mùi máu tanh làm cho người sợ hãi kinh khủng.
"Tiểu tử! Vừa rồi ngươi giét nhiều cao thủ như vậy, bây giờ cũng đã là nỏ mạnh hết đà đi? Bây giờ ngươi cảm thấy ngươi sẽ còn là đối thủ của lão phu sao?"
Diệp Trần cười lạnh,
"Chính ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết!"
Nói xong, Diệp Trần đã trực tiếp nhào tới.
Oanh!
Diệp Trần trực tiếp vỗ xuống một trưởng, một đạo chưởng ấn to lớn, trong nháy mắt rơi vào đỉnh đầu của Khoa Lạc Phu.
"Hừ!"
Khoa Lạc Phu nắm lại song quyền, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, trực tiếp xuất ra một quyền nghênh đón tiếp lấy!
Ầm ầm!
Một quyền một chưởng va chạm vào nhau, ngay lập tức không gian xung quanh đều lắc lư một lúc.
Bành!
Tảng băng trôi ở dưới chân Khoa Lạc Phu kia vậy mà trong nháy mắt nổ tung lên!
Nhưng bản thân Khoa Lạc Phu lại đứng lơ lửng giữa không trung, căn bản không chịu đến bất kỳ ảnh hưởng gì, "Ha ha ha! Diệp Cuồng Tiên, không thể không nói ngươi thật sự rất mạnh, nếu như không có trận chiến vừa rồi kia, cho dù là lão phu chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của ngươi!"
"Đáng tiếc a, ta có thể cảm nhận được rõ ràng, trải qua trận chiến vừa rồi kia, ngươi đã tiêu hao rất nhiều thực lực, ngươi bây giờ sớm đã là nỏ mạnh hết đà, mà ta thì đang ở trạng thái đỉnh phong!"
Nói xong lời này, Khoa Lạc Phu bỗng nhiên ngửa đầu lên trời hét dài một tiếng!
P/S: Ta thích nào....chương thứ 5 - Đề cử và tung kim phiếu đi mọi người ơi
Hay ạ, ủng hộ