TRỌNG SINH TU TIÊN TẠI ĐÔ THỊ

Oanh!

Bên trong phế tích phía dưới, một tạo thân ảnh vàng óng nổ bắn mà ra, bảy thẳng lên tới trời cao.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong toàn bộ hoàng thành đều cảm nhận được một cỗ uy nghiêm cường đại khó mà hình dung, thậm chí một số tu vi yếu đã không tự chủ được té quỵ xuống đất mà bái lạy.

Đây là ông người đàn ông tóc hoa râm một thân áo bào màu vàng kim, cỗ uy áp cường đại trước đó chính là đến từ trên thân của người đàn ông này.

"Khấu kiến bệ hạ!"

Vô luận là tướng quân áo giáp vàng hay là thị vệ áo giáp bạc ở xung quanh kia, tất cả đều thi nhau quỳ rạp xuống đất, làm một cái đại lễ rất cung kính.

Hóa ra, người này chính là quốc chủ của Hán Thiên Vương triều, Vũ Văn Bang!

Hai mắt như thần của Vũ Văn Bang quét qua trên người Diệp Trần, hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm:

"Ngươi là Diệp Hoan? Không có khả năng! Ngươi làm sao có khả năng trong thời gian ngắn như thế mà đã có tu vi cường đại như thế này? Đây tuyệt đối là không có khả năng!"

Vũ Văn Bang cảm nhận được khí tức trên người của "Diệp Hoan", không thể không thất thanh la lên.

Trong ấn tượng của Vũ Văn Bang, "Diệp Hoan" trước mắt này mặc dù là một thiên tài hiếm có, thế nhưng dù sao tuổi vẫn còn quá trẻ, nhớ rõ hắn chỉ có tu vi cảnh giới Soái cấp, bây giờ vậy mà nhảy lên tới cảnh giới Vương cấp đỉnh phong, coi như so với hắn cũng không có chênh lệch nhiều lắm!

Chẳng những Vũ Văn Bang khó có thể hiểu được, chỉ sợ toàn bộ đại lúc Hủy Diệt này cũng không có người nào có thể hiểu rõ được chuyện này là như thế nào.

"Ngươi chính là Vũ Văn Bang?"

Diệp Trần liếc qua người đàn ông mặc áo bào màu vàng kim trước mắt này, ký ức liên quan của Diệp Hoan bắt đầu hiện lên ở trong đầu của hắn, không thể không lạnh lùng mở miệng nói:

"Ta hôm nay, vì báo thù mà đến!"

Vũ Văn Bang nghe được điều này, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì cười lên ha hả:

"Chỉ bằng ngươi? Tuy rằng trẫm không rõ là ngươi đạt được loại cơ duyên nào mà tu vi vậy mà tiến bộ nhanh như vậy, nhưng cuối cùng cũng chỉ có cảnh giới Vương cấp mà thôi!"

"Mà trẫm, chính là cảnh giới Hoàng cấp, cao hơn ngươi tới tận hai cái đại cảnh giới! Ở trước mặt trẫm, ngươi chẳng qua chỉ là một con giun dế nho nhỏ mà thôi thế mà cũng dám nói ra lời nói ngông cuồng như vậy?"

Vũ Văn Bang nói xong lời này, trên người đột nhiên dâng lên một cỗ khí thế cường đại!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, tuy rằng lấy tu vi bây giờ của hắn muốn đánh bại Vũ Văn Bang có cảnh giới Hoàng cấp thật đúng là không quá dễ dàng, nhưng là hắn đã lĩnh hội được Hủy Diệt pháp tắc, chẳng khác nào đứng ở thế bất bại, chỉ cần không ngừng hấp thu công kích của đối phương, tu vi của hắn tự nhiên có thể tăng lên rất nhanh!

"Đối phó chỉ là một tên tiểu bối, không cần làm phiền bệ hạ xuất thủ? Để mạt tướng tới bắt hắn!"

Mắt thấy đại chiến hết sức căng thẳng, bỗng nhiên từ phía dưới nhẩy ra một tên tướng quân áo giáp vàng, trực tiếp mở ra bàn tay lớn hướng Diệp Trần hung hăng vồ tới!

Tu vi của người này tuy rằng không bằng Vũ Văn Bang kia nhưng cũng vượt xa Diệp Trần, xem chừng chắc là có thực lực cảnh giới Quân Chủ cấp trở lên.

"Hủy Diệt pháp tắc, Đồng Hóa!"

Diệp Trần cũng không có vội vàng động thủ mà không hề động đậy đứng giữa không trung, mặc cho công kích của đối phương rơi vào trên người hắn.

"Cũng dám không né tránh? Muốn chết!"

Tên cường giả Quân Chủ cấp kia hiển nhiên không ngờ tới, đối phương thế mà cũng không tránh không né, hoàn toàn mộ bộ dáng vẻ muốn chết.

Tuy nhiên, chẳng mấy chốc thì hắn phải trợn tròn mắt lên, công kích của hắn rơi vào trên người Diệp Trần, chẳng những không có làm cho hắn bị thương một chút nào, trong công kích có chứa toàn bộ là lực lượng Hủy Diệt, sau khi được Diệp Trần đồng hóa thì khí tức ngược lại phóng đại, vậy mà một lần hành động đột phá cảnh giới Vương cấp đạt tới Quân Chủ cấp!

"Cái gì!"

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Vũ Văn Bang kia cũng là hai mắt trợn thật lớn, rõ ràng không thể nào hiểu được chuyện vừa mới xảy ra trước mắt.

"Ta vẫn không tin!"

Rầm rầm rầm!

Sau khi tướng quân áo giáp vàng hơi ngây người thì ngay lập tức bắt đầu tấn công Diệp Trần một cách điên cuồng.

Tuy nhiên Diệp Trần vẫn như cũ không tránh không né, hấp thu hết công kích của hắn, đồng thời tu vi cũng vững bước tăng lên, chỉ chốc lát đã tăng lên tới cảnh giới Quân Chủ cấp trung kỳ, tốc độ tăng lên nhanh chóng đén tình trạng không thể tưởng tượng được!

"Dừng tay!"

Vũ Văn Bang là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức hướng về phía tướng quân áo giáp vàng kim kia ra lệnh một câu, thì tướng quân áo giáp vàng kim kia lập tức ngừng tấn công.

"Cuối cùng đã phản ứng?"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên:

"Các ngươi đã không đánh, vậy thì giờ đến lượt ta!"

Giọng nói rơi xuống, trên người Diệp Trần đột nhiên dâng lên một đạo đao mang màu xám nhạt, hướng tên tướng quân mặc áo giáo màu vàng kim kia hung hăng đánh xuống!

Diệp Trần phát ra đạo đao mang này nhìn như bình thường, như thể không có chút uy lực gì.

"Hừ! Ngươi cũng chỉ có chút năng lực đó thôi sao?"

Tướng quân mặc áo giáp vàng kim kia hừ lạnh một tiếng, ngây lập tức vỗ ra một chưởng chống lại đạo đao mang này của Diệp Trần.

Tuy nhiên:

Oanh!

Đao mang màu xám sau khi xẹt qua ở trên không trung, trong nháy mắt xé toang chưởng của tướng quân áo giáp vàng kim, hơn nữa thế đi không giảm, hung hăng bổ xuống dưới, đi qua đỉnh đầu của hắn!

Xì xì xì ~

Một cỗ lực lượng Hủy Diệt khó mà hình dung, trong nháy mắt ăn mòn thân thể của tên tướng quân áo giáp vàng kim kia, thậm chí ngay cả một chút cặn bã cũng không còn!

Thấy cảnh này, ngay cả Vũ Văn Bang trước đó vẫn luôn tràn đầy sự tự tin, vào lúc này trong mắt cũng hiện ra vẻ chấn kinh.

"Ngươi, ngươi tuyệt không phải Diệp Hoan! Ngươi đến cùng là ai?"

Mặt mũi Vũ Văn Bang đầy vẻ ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, nhịn không được lớn tiếng quát lạnh nói.

Diệp Trần cười lạnh, "Ta đích xác không phải Diệp Hoan! Tuy nhiên ngươi lại phải chết!!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lần nữa ngưng tụ ra đao mang màu xám, hướng Vũ Văn Bang chém rụng xuống!

Vũ Văn Bang thân là chủ nhân của một nước, hơn nữa còn là cường giả có cảnh giới Hoàng cấp đỉnh phong, vào lúc này đối mặt với đao mang màu xám nhìn như không đáng chú ý kia, đấy lòng vậy mà sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt!

"Quốc sư cứu ta!"

Vũ Văn Bang vừa nhanh chóng lùi lại vừa hướng về phía dưới rống lớn.

Ầm ầm!

Mắt thấy một đao kia của Diệp Trần sắp chém xuống ở trên người Vũ Văn Bang, bỗng nhiên phía dưới có một đạo thân ảnh màu xám hiện lên, trong nháy mắt ngăn ở trước mặt Vũ Văn Bang, hơn nữa lại còn chặn lại một đao tràn ngập Hủy Diệt pháp tắc này của Diệp Trần!

"Ừm?"

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, bình tĩnh xem xét, đây là một ông lão tóc trắng mặc trường bào màu xám, khó tức lại còn ở phía trên Vũ Văn Bang, hơn nữa quan trọng nhất chính là trên người ông lão này thế mà cũng bao hàm một cỗ khí tức Hủy Diệt pháp tắc!

Mà ông lão áo xám kia hiển nhiên càng thêm chấn kinh:

"Ồ! Không nghĩ tới ngươi còn trẻ tuổi như vậy thế mà đã lĩnh ngọc được lực lượng pháp tắc, khó trách có thể có được thực lực nghịch thiên như thế!"

Sau khi ông lão sợ hãi thán phục xong thì dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Đáng tiếc tu vi của ngươi quá thấp, cho dù có lực lượng pháp tắc cũng tuyệt không phải là đối thủ của lão phu, thúc thủ chịu trói đi!"

Ông lão áo xám này nói xong, ngay lập tức vỗ xuỗng một chưởng:

Ầm ầm!

Một cái bóng mờ hình bàn tay khổng lồ dài hơn ngàn mét mang theo khí tức hủy thiên diệt địa hướng Diệp Trần hung hăng giáng xuống!

Sau khi Diệp Trần hơi kinh hãi thì khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên:

"Nghĩ không ra ở trên cái đại lục Hủy Diệt này vậy mà cũng có người lĩnh ngộ được Hủy Diệt pháp tắc, có ý tứ! Vậy thì để ta xem một chút, là lực lượng pháp tắc mà ngươi lĩnh ngộ được lợi hại hay là lực lượng pháp tắc mà ta lĩnh ngộ được lợi hại hơn? Mà lại nói không chừng còn có thể để cho ta đối với Hủy Diệt pháp tắc có sự hiểu biết càng sâu hơn..."

P/S: Ta thích nào...chương 9 rồi nha.....Cảm ơn bạn thunga01: 50 KP nha......

Bình luận


T
tuấn tú hồ
26-03-2023

Hay nha

G
GAME MOBA
26-03-2023

Ko có ngôn tình ko hay rồi. Toàn là luyện công. Chán

M
mê truyện
26-03-2023

Trả hiểu thằng main nghĩ gì bị đám kia khinh thường như vậy vẫn cứu tụi nó gặp mik là bỏ đi rồi cho đám nữ nhân kia phục vụ cái thằng đại ca đó rồi

Truyện đang đọc