TRỌNG SINH TU TIÊN TẠI ĐÔ THỊ

Đã hạ quyết tâm, Diệp Trần cũng không do dự nữa, ngay lập tức điều khiển Tiêu Dao Tiên châu, điều động trận pháp truyền tống của tinh vực xung quanh, mang theo Hi Nguyệt tiến vào bên trong thông đạo thời không.

"Ngươi đến cùng là có lai lịch gì? Thế mà trên người có thể mang theo pháp bảo không gian cấp bậc Tiên khí! Theo ta được biết, cho dù là bát đại tiên môn cũng không có mấy món pháp bảo không gian cấp bậc Tiên khí"

Sau khi Diệp Trần lấy ra Tiêu Dao Tiên châu, Hi Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy Diệp Trần không đơn giản, nhịn không được mở miệng hỏi.

Diệp Trần cười ha ha một tiếng:

"Tuyệt đối không nên hiếu kỳ đối với ta quá, bằng không ta sợ ngươi sẽ yêu ta!"

Hi Nguyệt lập tức làm ra bộ dáng nôn mửa:

"Lại nữa!"

Đối với phong cách nói chuyện dịu dàng của Diệp Trần, Hi Nguyệt dường như đã hoàn toàn thích ứng, không còn giống như trước đó, động một chút lại đỏ mặt.

Tuy nhiên mỗi lần Diệp Trần nói ra những lời này, nàng ta không hiểu vì sao lại có chút nhịp tin đập rộn lên, ngay cả chính nàng cũng không thể giải thích, vẻn vẹn chỉ là bởi vì thẹn thùng hay là có nguyên nhân gì khác?

Tiêu Dao Tiên châu vốn là pháp bảo cấp bậc Tiên khí cực phẩm,hơn nữa Diệp Trần bây giờ có lĩnh rất sâu đối với Thời Không pháp tắc, sử dụng tự nhiên càng thêm thuận buồn xuôi gió.

Thời gian chưa tới ba ngày, hai người cũng đã vượt qua mấy chục cái tinh vực lớn nhỏ, đi tới khu vực trung tâm của đại tinh vực trung tâm.

Bạch!

Sau khi nhảy vọt trong không gian một lần nữa, hai người đã xuất hiện ở trên một quả tinh cầu so với tinh cầu U Minh còn muốn lớn hơn vạn lần!

Tinh cầu Nguyên Thủy, nghe nói là nơi khởi nguồn toàn bộ vũ trụ của Tu Chân giới, cũng là tinh cầu lớn nhất lâu đời nhất trong toàn vũ trụ.

Mà không biết là bắt đầu từ lúc nào, cứ mỗi hai mươi năm một lần Tu Chân giới lại tổ chức cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu, mà vẫn luôn cử hành trên quả tinh cầu này.

Diệp Trần kiếp trước, bởi vì thuộc về đối tượng có tài nhưng thành đạt muộn, lúc tu vi đại thành thì sớm đã qua trăm tuổi, cho nên không có lần nào tham gia đại chiến Bách Niên Thiên Kiêu, tuy nhiên tin đồn liên quan đến lần thịnh hội này, kiếp trước nhưng là hắn lại được nghe rất nhiều.

Ở Tu Chân giới vẫn luôn lưu truyền một cách nói rất thịnh hành, ý định ban đầu của cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu cũng không phải dành cho cái gọi là xếp hạng thiên tài mà là thế lực khắp nơi vì tranh đoạt truyền thừa của một vị siêu cấp cường giả thời cổ đại nào đó!

Đáng tiếc là, luôn luôn không có ai có thể làm được như vậy, theo thời gian các thế lực lớn cứ cách một đoạn thời gian sẽ tụ tập lại với nhau đều đặn và dần dần trở thành một sự kiện so tài lớn cho các thiên tài trẻ tuổi, cuối cùng đã phát triển thành tình huống như ngày nay.

Về phần địa điểm của cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu, từ ngàn vạn năm trước cho tới nay cũng đều chưa từng thay đổi, vẫn luôn được cử hành ở trên núi Thiên Kiếp của tình cầu Nguyên Thủy.

Mà về phần ngọn núi Thiên Kiếp này thì chính là ngọn núi lớn nhất trên tinh cầu Nguyên Thủy, cao tới trăm vạn mét!

Sau khi hai người dừng chân ở tinh cầu Nguyên Thủy thì đã nhìn thấy một ngọn núi khổng lồ cao vút trong mây thẳng lên chín tầng trời cao ở xa xa, to lớn hùng vĩ một cách khác thường, mà trên đỉnh nơi cao nhất của ngọn núi này, dường như còn có một tòa bảo tháp đứng sừng sững ở đó.

"Đó chính là núi Thiên Kiếp trong truyền thuyết sao? Ngọn bảo tháp kia chắc là Thiên Kiếp bảo tháp mà ở muôn đời trước đó một vị siêu cấp đại năng tên là Nguyên Thủy đại đế để lại di tích sao?"

Hi Nguyệt thân là Thánh nữ của Lạc Hà tông, hiển nhiên đối với lai lịch của núi Thiên Kiếp cũng biết không ít, chậm rãi mở miệng nói.

Diệp Trần nói theo:

"Ta nghe người ta nói, cứ mỗi một lần trước đó mở ra cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu thì tuyển thủ tiến vào trận chung kết trước tiên đều sẽ tiến vào Thiên Kiếp thần tháp, dùng cái này để phán đoán tiềm lực của tuyển thủ, có phải như vậy hay không?"

Hi Nguyệt gật đầu nói:

"Đúng thế! Thiên Kiếp thần tháp có tổng cộng ngàn tầng, người có tiềm lực càng mạnh, có khả năng số tầng đạt tới cũng càng cao!"

Diệp Trần lại nói:

"Kỷ lục cao nhất trước đây là bao nhiêu?"

Hi Nguyệt suy nghĩ một chút, nói:

"Ta nhớ là được nghe sư tôn nói qua một lần, Thiên Kiếp thần tháp sừng sững ngàn vạn năm, cho tới bây giờ không có ai có thể đạt tới đỉnh tháp, ghi chép cao nhất vẫn là từ trăm vạn năm trước được Hạo Thiên đại đế sáng lập, chín trăm chín mươi bảy tầng!"

"Hạo Thiên đại đế?"

Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày lập tức hơi nhíu, hắn kiếp trước cũng chú ý nhiều tới cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu này, đối với Hạo Thiên đại đế cũng biết rất ít, tin tức này vẫn là lần đầu hắn được nghe nói.

Hi Nguyệt lại nói tiếp:

"Hơn nữa cái Thiên Kiếp thần thá này, chỉ cho phép tu chân giả dưới một trăm tuổi tiến vào, dần dần cũng trở thành một cái tiêu chuẩn để tới cân nhắc tiềm lực của tu chân giả!"

"Mà trên thực tế, chỉ cần có thể ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp lấ được thành tích xuất sắc nhất, về sau gần như đều trưởng thành đại nhân vật khó lường!"

"Ví dụ như Hạo Thiên đại đế kia, về sau đã thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, hơn nữa nghe nói còn thành công vượt qua thiên kiếp!"

Nói đến đây, bên trong đôi mắt đẹp của Hi Nguyệt hiện ra vẻ có chút bị mê hoặc.

Hai người trò chuyện với nhau khi đang bay theo hướng tới gần núi Thiên Kiếp.

Bởi vì cái gọi là mắt thấy núi ngay trước mặt nhưng thực tế lại cách rất xa, hai người bay tới bốn năm tiếng, trọn vẹn vượt qua mấy trăm vạn dặm mới thực sự đến dưới chân ngọn núi khổng lồ cao tới vạn mét này.

Ở gần chân núi Thiên Kiếp có mấ tòa thành trì quy mô lớn, lúc này sớm đã kín người hết chỗ, cường giả khắp nơi bay ở trên không trung, thật sự là vô cùng náo nhiệt.

"Núi Thiên Kiếp vẫn luôn do Nguyên Thủy tông quản lý, cho nên mỗi lần cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu mở ra thì cũng đều do cường giả của Nguyên Thủy tông đứng ra chủ trì!"

"Chúng ta muốn tham chiến, trước tiên nhất định phải tiến vào thành, đi tới phủ chấp sự của Nguyên Thủy tông báo danh, lấy được lệnh bài thông hành thì mới có thể lên núi!"

Hi Nguyệt dường như cũng nhìn ra, Diệp Trần không quen thuộc lắm với tình huống ở đây, vừa bảo Diệp Trần vào thành vừa giải thích với hắn.

Diệp Trần vốn không muốn bại lộ chính mình, cho nên cũng không có ý định tham gia cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu, thế nhưng là nghe nói ngay cả Hạo Thiên đại đế năm đó cũng từng tiến vòa bên trong Thiên Kiếp thần tháp, trong lúc nhất thời lập tức trong lòng có chút ngứa ngáy.

Chẳng mấy chốc:

Hai người tới trước thành trì, Hi Nguyệt bỗng nhiên dừng lại:

"Làm sao vậy?"

Diệp Trần tò mò hỏi.

Hi Nguyệt nháy nháy mắt, cười nói:

"Ta đột nhiên nhớ tới, nếu như ta cứ vào thành như vậy, nhỡ đâu gặp phải người của sư môn ta, chỉ sợ sẽ có chút không ổn, cho nên ta phải thay đổi dung mạo một chút mới được!"

Nói xong lời này, Hi Nguyệt xòe bàn tay ra, ở trên mặt của mình nhẹ nhàng kéo một phát, gương mặt tuyệt mỹ trước đó, lập tức trở nên có chút bình thường, chỉ có một đôi mắt vô cùng thanh tịnh kia là hiện ra một luồng linh khí.

Diệp Trần thấy thế thì không thể không lắc đầu mà cười:

Hi Nguyệt sử dụng chỉ là thuật dịch dung thông thường, lừa gạt một chút người bình thường thì vẫn được, nếu như gặp phải cường giả chân chính, liếc mắt là có thể nhìn ra.

Tuy nhiên, cử động lần này của Hi Nguyệt lại chính hợp tâm ý của Diệp Trần, thế là hắn cũng thừa cơ hội này mà ngay lập tức thay đổi dung mạo của mình, đồng thời vận dụng lực lượng pháp tắc, ngay cả khí tức cũng thay đổi luôn, so với thuật dịch dung của Hi Nguyệt cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.

Hi Nguyệt thấy thế thì lập tức hiếu kỳ nói:

"Vì sao ngươi cũng muốn dịch dung? Chắc là ngươi cũng sợ gặp phải người của sư môn ngươi sao?"

Diệp Trần cười nói:

"Ta không có sư môn, nhưng kẻ thù thì ngược lại là có rất nhiều, hơn nữa không có gì bất ngờ xảy ra, cừu nhân của ta, làn này chắc là cũng sẽ đến!"

Nói đến đây, trong đầu Diệp Trần không thể không nhảy ra bóng dáng đám người Tuyệt Vô Địch, Long Thần.

P/S: Ta thích nào...chương 4

Bình luận


T
tuấn tú hồ
26-03-2023

Hay nha

G
GAME MOBA
26-03-2023

Ko có ngôn tình ko hay rồi. Toàn là luyện công. Chán

M
mê truyện
26-03-2023

Trả hiểu thằng main nghĩ gì bị đám kia khinh thường như vậy vẫn cứu tụi nó gặp mik là bỏ đi rồi cho đám nữ nhân kia phục vụ cái thằng đại ca đó rồi

Truyện đang đọc