TRUYỀN NHÂN CỦA THẦN Y (THẦN Y TÁI THẾ)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********
Chỉ với hai chữ này, khiến cho Phạm Minh Tú như bị sét đánh.

Ông ta lập tức mở to mắt, hưng phấn nói: "Chuyện anh vừa nói là thật sao? Anh Huy thật sự sẽ đến đây sao?"
Vương Khánh Minh mỉm cười: "Anh Tú, tôi lừa anh làm gì? Nói thật cho anh biết, tôi biết chuyện anh Huy đã gia hạn hợp đồng với anh, cho nên tôi mới nói chuyện này cho anh biết.


Nếu anh Huy không tiếp tục ký hợp đồng với anh, tôi cũng không dám nói ra chuyện này."
Phạm Minh Tú hưng phấn, hai tay cậu ta run run: "Vậy..

Vậy thì tôi phải đi xem một chút.

Từ đã, này.

Chuyện này thật không ngờ tới."
Phạm Minh Tú nói xong liền mặc kệ đám người nhà họ Hứa đang ở trong phòng, ông ta ngay lập tức cùng Vương Khánh Minh đi ra ngoài.

Tất cả mọi người của nhà họ Hứa đều có chút thất thần, tình huống gì đang xảy ra vậy?
Sắc mặt Hứa Hà Phương có chút xấu hổ, bà ta lậptức nở nụ cười: "Chắc là một nhân vật tầm cỡ nào đó.

Người mà Vương Khánh Minh phải đích thân đi chào hỏi, tôi đoán là ông bà thông gia cũng biết, cho nên lát nữa cũng đến chào hỏi người ta một chút.


Nào nào nào, mọi người cũng đừng khách sáo, chúng ta mau ăn cơm trước đi."
Mọi người trong nhà họ Hứa cũng chợt bừng tỉnh, mỉm cười tiếp tục dùng bữa.

Sau khi ăn một lúc, Hứa Thanh Tùng đi ra nhà vệ sinh.

Một lúc sau, anh ta bất ngờ trở lại với vẻ mặt thích thú.

"Cô à, cô mau đoán xem cháu đã nhìn thấy xe của ai ở bên ngoài?"
Hứa Hà Phương kinh ngạc: "Của ai?"
Hứa Thanh Tùng nghiến răng nghiến lợi nói: "Là của đồ chết tiệt Hứa Thanh Máy
Mọi người trong nhà họ Hứa ngay lập tức sôi nổi đứng lên.

Hứa Hà Phương trực tiếp vỗ bàn đứng dậy: "Chuyện này là thật hay giả? Hứa Thanh Mây đến đây?"
Hứa Thanh Tùng cười nói: "Cháu vừa mới đi hỏi rõ ràng, không chỉ có Hứa Thanh Mây đến đây mà ngay cả Lâm Mạc Huy cũng đến! Hừ, quả thật là không biết tự lượng sức mình, bọn chúng còn dám vác mặt tới đây! Hai người bọn họ trốn không dám đi gặp cô, kết quả là lại tự mình chạy đến đây!"
Hứa Hà Phương nghiến răng, nói: "Được rồi, HứaĐình Hùng, vừa rồi cậu nói bọn họ có việc bận sao? Tôi vừa trở về, hai đứa chúng cũng không có tới gặp tôi, mà lại chạy đi ăn cơm với người khác.


Ở trong mắt bọn chúng, cũng không có người bề trên này!"
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt sợ tới mức run lên, bọn họ thực sự cũng không biết tại sao Hứa Thanh Mây và Lâm Mạc Huy cũng ở đây? "Chị, chuyện này...Cũng có thể là nhầm lẫn...Mà có chuyện gì, mau nói cho mọi người cùng biết..."
Hứa Đình Hùng vội vàng nói.

Hứa Hà Phương vỗ bàn: "Câm miệng!! Những gì tôi nói cậu đã quên rồi sao? Tôi nói cho cậu biết, hôm nay dù có như thế nào, tôi cũng phải chấm dứt chuyện này! Thanh Tùng, cháu đi hỏi thăm xem bọn chúng rốt cuộc là ăn ở phòng nào."
Hứa Thanh Tùng như nhận được thánh chỉ, kích động chạy ra ngoài.

Không lâu sau, anh ta quay lại: "Cô à, cháu tìm được rồi, bọn họ ở phòng ăn số một."
Hứa Hà Phương nhíu mày: "Hừ, còn bọn chúng còn khoe khoang, chạy tới phòng tốt nhất? Tôi thật muốn đi nhìn xem, hai người bọn chúng rốt cuộc muốn làm gì! Đi, mọi người cùng đi với tôi!” Mọi người trong nhà họ Hứa ngay lập tức bật người đứng dậy, đi theo Hứa Hà Phương.

Hứa Đình Hùng và Phương Minh Nguyệt muốn đứng dậy, nhưng lại bị Hứa Hà Phương tát một cái ở trên mặt: "Hai người, tiếp tục quỳ cho tôi! Tôi không cho phép hai người đứng dậy, không được phép đứng



Bình luận

Truyện đang đọc