TU LA VŨ THẦN

Giọng nói hùng hồn đanh thép như vậy đã thành công thu hút được sự chú ý của toàn trường, mà khi mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía người nọ thì những người có mặt ở chỗ này không khỏi kinh hãi, nhất là đệ tử hạch tâm và trưởng lão hạch tâm thì lại càng khiếp sợ hơn, loại biểu cảm đó thực sự là muốn có bao nhiêu đặc sắc thì có bấy nhiêu.

Bởi vì ở trong một góc, một thân ảnh quen thuộc đang chậm rãi đi ra, đây là một lão giả đầu tóc lưa thưa vài cộng, lưng còng, hắn mặc y phục cực kỳ lôi thôi lếch thếch, dáng dấp cũng rất khó coi.

Nhưng lúc này, trên thân thể của hắn đang tản ra khí tức Huyền Vũ thất trọng, mà vị này chính là người đã cứu Sở Phong khỏi "Móng vuốt" của Cung Lộ Vân khi đó - Lý trưởng lão.

- Lý trưởng lão! Tại sao là hắn? Lão ta lại là cao thủ Huyền Vũ thất trọng?

Giờ khắc này, đừng nói là người ngoài mà ngay cả Sở Phong - người đã được Lý trưởng lão cứu cũng cảm thấy rất bất ngờ, bởi vì không ai có thể nghĩ đến một trưởng lão giữ cửa sẽ có thực lực như vậy, tu vi của hắn thế nhưng lại cao hơn một số tông chủ của nhất đẳng tông môn.

- Ngươi là ai?

Cung Thiên Bình hiển nhiên không biết Lý trưởng lão, thế nhưng khí tức trên người trưởng lão lại càng hùng hậu hơn, có thể thấy được lão đã bước vào cảnh giới này từ rất lâu rồi.

- Lão phu chính là Lý Trường Thanh.

Lý trưởng lão mỉm cười nói.

- Cái gì? Lý Trường Thanh? Đó không phải là tên của tông chủ của Thanh Long Tông sao?

- Chẳng lẽ Lý trưởng lão này chính là tông chủ của Thanh Long Tông ta sao? Đường đường là một vị tông chủ cao cao tại thượng, hắn sao lại đi làm một vị trưởng lão giữa cửa chứ?

Lý trưởng lão vừa nói ra lời này thì đừng nói là người của Thanh Long Tông mà ngay cả người ngoài cũng giật mình không thôi, tông chủ của Thanh Long Tông vẫn luôn là một nhân vật thần bí, có rất ít người gặp qua hắn, mà hắn gần như cũng rất ít lộ mặt, chỉ biết hắn có một cái tên, gọi là Lý Trường Thanh.

- Hắn đích thực là tông chủ đại nhân của Thanh Long Tông ta, vì tông chủ đại nhân muốn khai quật đệ tử ưu tú, cho nên người không ngồi lên địa vị tông chủ cao cao tại thượng, mà ngược lại che giấu thân phận của mình, ở khu vực hạch tâm, chịu khuất phục làm một trưởng lão trông cửa.

- Mà vào ngày Cung Lộ Vân muốn giết Sở Phong, chính tông chủ đại nhân đã đích thân ngăn lại, hôm nay hai người ước chiến cũng có thể nói tông chủ đại nhân chính là người chứng kiến tất cả, cũng là người chủ trì ở một năm trước.

Đúng vào lúc này, lão phụ trong lục lão Hộ Các lên tiếng, mà những người khác cũng không hề có chút bất ngờ nào cả, Gia Cát Lưu Vân cũng bình thản cười, rõ ràng mấy vị này đã sớm biết thân phận của Lý trưởng lão.

Mọi người nhìn thấy một màn như thế thì ai cũng đều tin tưởng thân phận của Lý trưởng lão, nhưng mà lúc này bọn họ lại càng giật mình nhiều hơn, tông chủ của Thanh Long Tông lại là một vị cường giả Huyền Vũ thất trọng. Thực lực như vậy tuyệt đối có thể dẫn dắt Thanh Long Tông trở thành nhất đẳng tông môn, hóa ra từ lúc vừa mới bắt đầu Thanh Long Tông cũng không hề ở trong nhóm nhị đẳng tông môn!!!

- Ha ha, nhắc mới nhớ, ước chiến được định ra từ một năm trước này, lão phu cũng có liên hệ, lúc ấy lão phu đánh cuộc là Sở Phong thắng, cho nên Cung Lộ Vân đã nói, nếu như hắn thắng thì hắn muốn ta cùng với Sở Phong tiểu hữu cùng nhau quỳ gối nhận sai ở trước mặt hắn.

- Lại nói tiếp, lão phu ta cũng từng lo lắng không yên, ta đâu thể chối bỏ lời nói của mình được, dù sao thì lão phu cũng là người đứng đầu một tông môn, nếu như ta thật sự quỳ xuống nhận lỗi với một đệ tử của tông môn mình thì mặt mũi của lão phu xem như không còn nữa rồi.

- Nhưng mà kết quả không tệ, Sở Phong tiểu hữu cũng không khiến cho lão phu thất vọng!

Nếu như thân phận của mình đã được công bố, thì Lý trưởng lão cũng không che giấu nữa, hắn mỉm cười, vươn tay vuốt vuốt chòm râu khô quắt, cuối cùng lại lấy điều kiện ước chiến ngày đó ra nói đùa.

- Lý Trường Thanh, ngươi thân là người đứng đầu một tông môn, lại sử xự bất công như thế, ngươi thiên vị Sở Phong, kết hợp với Sở Phong chèn ép con trai ta, ngươi cảm thấy ngươi có tư cách làm một tông chủ sao? Thấy Lý Trường Thanh nói nhi tử của mình như vậy, Cung Thiên Bình chỉ vào mặt của Lý Trường Thanh, tức giận quát mắng.

- Lão phu thiên vị? Lúc ấy, nếu không phải lão phu xuất thủ thì nhi tử của ngươi đã giết chết một vị thiên tài của Thanh Long Tông ta. Hôm nay, chư vị khách mời cũng không có cơ hội nhìn thấy phong thái của vị thiên tài này.

- Cung Thiên Bình, nhi tử của ngươi tác oai tác quái, lão phu đều nhìn thấy rất rõ ràng. Ta phong hắn làm đệ nhất đệ tử chính là nhìn trúng thiên phú của hắn, nhưng thái độ làm người của hắn thật sự khiến cho tim của lão phu nguội lạnh.

- Tuy rằng trên thế gian này, tu vi của một người rất quan trọng, nhưng cách đối nhân xử thế lại càng quan trọng hơn, bằng không thì cho dù tu vi có lợi hại hơn nữa cũng chỉ làm hại thế gian mà thôi. Cung Thiên Bình ngươi lấy tư cách là phụ thân của Cung Lộ Vân, ngươi không tự cảm thấy mình dạy dỗ nhi tử không đúng cách, nghiệp chướng nặng nề sao?

Lý Trường Thanh hỏi vặn lại.

- Hừ, nơi này là địa bàn của ngươi, ngươi nói thế nào chả có lý, ta chẳng muốn đôi co với ngươi, ngươi hãy mau chóng bảo Sở Phong thả nhi tử của ta ra, bằng không thì Huyền Vũ Thành ta sẽ không để cho Thanh Long Tông ngươi yên thân đâu.

Cung Thiên Bình quát.

- Không có cửa đâu, trận ước chiến sinh tử này là lão phu tự mình làm chứng, người thua thì phải chết. Sở Phong! Cung Lộ Vân bất nhân thì con cũng không cần phải có nghĩa, động thủ đi!

Lý Trường Thanh căn bản cũng không xem lời nói của Cung Thiên Bình ra gì, lão quay về phía Sở Phong phất tay một cái, ra hiệu Sở Phong hãy giết chết Cung Lộ Vân.

- Tuân mệnh!

Mà Sở Phong cũng không dám chậm trễm giơ kim sắc đại đao lên, làm ra vẻ như muốn chém tới cổ của Cung Lộ Vân. truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y

- Ngươi dám động tới nhi tử của ta thì ta nhất định sẽ giết chết ngươi.

Cung Thiên Bình thấy vậy thì thần sắc đại biến, đem khí tức Huyền Vũ thất trọng bộc phát ra, tầng tầng Huyền lực không ngừng lan rộng, cuối cùng phát động công kích về phía Sở Phong ở trên đài thi đấu.

- Ầm.

Nhưng Huyền lực tựa như thủy triều kia vừa mới bắt đầu khởi động thì lại bị một cổ Huyền lực khác thôn phệ, cản lại toàn bộ.

- Dám động tới đệ tử của tông môn ta thì cũng đừng trách ta không khách khí với ngươi!

Hóa ra là Lý Trường Thanh xuất thủ, giờ khắc này, hắn không đơn giản là cản lại đòn công kích của Cung Thiên Bình, mà ngược lại đang thôi động Huyền lực dồi dào trong cơ thể, phát động công kích về phía Cung Thiên Bình và đám cao thủ Huyền Vũ Thành sau lưng hắn.

- Lão thúi tha ngươi, nếu như nhi tử của ta xảy ra bất trắc gì thì ta nhất định sẽ san bằng Thanh Long Tông ngươi.

Cung Thiên Bình đã vô cùng phẫn nộ, cắn răng nghiến lợi phản công Lý Trường Thanh, cùng lúc đó đại quân Huyền Vũ Thành sau lưng cũng cùng xuất thủ.

Giờ khắc này, Gia Cát Lưu Vân cùng với lục lão Hộ Các vốn muốn xuất thủ, thế nhưng không biết sao mà Lý Trường Thanh lại phất tay với bọn họ một cái, rồi nói:

- Không cần hỗ trợ, chỉ là những kẻ Huyền Vũ Thành không quan trọng này thôi, một mình lão phu dư sức đối phó.

Lý Trường Thanh vừa nói ra lời này thì tức khắc nhấc lên một trận sóng to gió lơn, rất nhiều người đều nghi ngờ có phải là hắn đang nói khoác lát không. Dù sao thì hắn cũng chỉ là Huyền Vũ thất trọng, ở phương diện tu vi cũng tương đồng với Cung Thiên Bình mà thôi, một mình Cung Thiên Bình cũng đủ khiến hắn vật vã rồi, hắn dựa vào cái gì mà chống lại toàn bộ Huyền Vũ Thành?

Tuy nhiên chỉ chốc lát sau thì tất cả những người trước đó nghi ngờ đều cảm thấy bọn họ sai lầm rồi, Lý Trường Thanh không có sử dụng vũ kỹ hoa lệ, thế nhưng mỗi một chiêu thức đều có phạm vi ảnh hưởng rất rộng, tản ra uy lực cực mạnh. Huyền lực ở trong tầm khống chết của hắn, hóa thành một bức bình phong ngăn chặn công kích, chốc chỗ lại hóa thành lưỡi đao sắc bén đả thương địch thủ.

Vị lão giả nhìn yếu đuối này, cuối cùng lại dựa vào lực lượng chính mình ngăn chặn tất cả cao thủ của Huyền Vũ Thành, hơn nữa nhìn bộ dáng tùy ý kia căn bản không hề hao tổn chút công sức nào.

Bình luận

Truyện đang đọc