VĨ CẦM TRONG SƯƠNG


Việc một cô gái tay ngang như Thẩm Trúc Chỉ được đạo diễn Lâm tin tưởng giao cho vai nữ chính trong bộ phim điện ảnh đang làm mưa làm gió khắp các trang mạng gần đây khiến đại đa số nữ diễn viên kì cựu trong KC, trong đó có Lý Thục Phân vô cùng ganh ghét.

Dù sao cô ta cũng là một trong những diễn viên lâu năm nhất ở đây, đã trải qua biết bao nhiêu vai diễn phụ, học hỏi biết bao nhiêu kinh nghiệm thế mà lại thua một tân binh chẳng biết gì về thế giới điện ảnh như Thẩm Trúc Chỉ.

Điều này đối với Lý Thục Phân chính là một sự bất công.
Ngay khi nhìn thấy Thẩm Trúc Chỉ bước trở ra từ phía phòng làm việc của Vu Nhuận Đông, cô ta khẽ bĩu môi tỏ vẻ khinh thường mà ghé sát tai người bên cạnh thì thầm:
- “Chắc hẳn mối quan hệ giữa cô ta và Vu tổng không hề tầm thường.

Hơn thế nữa, chẳng biết cô ta dùng chiêu trò gì mà khiến đạo diễn khó tính nhất của KC lựa chọn làm nữ chính.”
Cả hai người không ngừng dè bỉu, nói xấu Thẩm Trúc Chỉ.

Vừa hay một lúc sau cô đi ngang qua.


Liền lập tức, bao nhiêu sự ganh ghét đố kị trong lòng Lý Thục Phân lập tức trút hết toàn bộ.

Cô ta bất ngờ lên tiếng, giọng điệu đầy mỉa mai:
- “Dạo này kẻ chiêu trò đang lên ngôi.

Những diễn viên kinh nghiệm như bọn mình có nằm mơ cả đời cũng không bao giờ được đóng chính.”
Người bên cạnh cũng nhanh chóng nói thêm vào, giọng điệu có phần chanh chua, giả vờ thắc mắc hỏi:
- “Kẻ đó là ai thế?”
Lý Thục Phân nhếch môi, ánh mắt hướng thẳng Thẩm Trúc Chỉ đáp:
- “Ngay tại nơi này.

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.”
Trước những lời nói xéo của hai người trước mặt, Thẩm Trúc Chỉ tỏ ra không hề quan tâm mà bình thản đi lướt qua.

Đôi chân cô lập tức dừng hẳn lại ngay khi nghe giọng nói của hai người từ sau:
- “Thẩm Trúc Chỉ, rốt cuộc cô dùng những thủ đoạn gì mà thuyết phục đạo diễn Lâm đồng ý chọn cô làm nữ chính.

Ông ấy xưa nay là người rất nghiêm túc và khó tính nhất ở KC.”
Người bên cạnh cũng thêm dầu vào lửa mà lên giọng mỉa mai:
- “Chắc hẳn cô ta đã đồng ý lên giường với đạo diễn Lâm.


Ông ấy đến giờ vẫn còn độc thân cho nên đứng trước một cô gái trẻ trung, xinh đẹp như cô ta thì sao có thể chối từ.”
Hai bàn tay Thẩm Trúc Chỉ lúc này đã không kiềm chế được cơn giận mà siết chặt, thế nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh nhưng hai người ở phía sau vẫn tiếp tục bàn tán, nói xấu trước mặt cô:
- “Nghe bảo cô ta xuất thân từ học viện nghệ thuật Giang Nam, cùng với ngôi trường khi ấy với cố diễn viên Lạc Chi Dao.

Chắc vì lẽ này mà Vu tổng dễ dàng chấp thuận cho cô ta đóng chính trong dự án lần này.”
Hai người bọn họ vừa dứt lời liền cảm nhận ánh mắt giận dữ từ phía Thẩm Trúc Chỉ.

Cô lập tức xoay người lại, trừng mắt nhìn cả hai, lạnh giọng nói chậm từng chữ:
- “Không phải ai nổi tiếng đều dùng thủ đoạn.

Và tôi không tha thứ cho những kẻ tiểu nhân, không có năng lực lên giọng chế nhạo người khác.”
Dứt lời, Thẩm Trúc Chỉ giơ tay toan vung cái tát về phía Lý Thục Phân và người bên cạnh cô ta liền cảm nhận có một bàn tay to lớn của ai đó từ phía sau ngăn cô lại.

Ngay khi cô xoay người nhìn lại mới nhận ra người trước mặt chính là Vu Nhuận Đông.

Vẻ mặt anh không chút biểu cảm, khẽ hướng mắt liếc nhẹ về phía Lý Thục Phân và người bạn của cô ta khiến bọn họ ngay tức khắc trở nên khép nép, sau đó không nói không rằng nắm lấy tay Thẩm Trúc Chỉ kéo cô rời đi.

- “Vu Nhuận Đông, anh buông tay tôi ra.

Tôi phải dạy cho hai người họ một bài học.”
Thẩm Trúc Chỉ lớn tiếng, bàn tay không ngừng vung mạnh khiến Vu Nhuận Đông không nhịn được nữa mà tức giận đẩy mạnh cô vào một góc tường, lớn giọng nói:
- “Thẩm Trúc Chỉ, cô muốn tạo tai tiếng cho bản thân hay sao mà hành động như thế hả?”
Thẩm Trúc Chỉ vẫn chưa nguôi cơn giận khi nãy mà quát thẳng vào mặc người đối diện.

Cô chẳng màn anh là cấp trên của mình.

Dù sao lúc này, bao nhiêu ấm ức trong người cô sẽ trút ra hết một lượt.
- “Tôi làm sao có thể đứng yên khi nghe những lời gièm pha từ kẻ khác chứ? Vu Nhuận Đông, mặc dù bây giờ đã là diễn viên nhưng tôi cũng có cảm xúc như bao người vậy.”.


Bình luận

Truyện đang đọc