VỊ LAI CHI BÁCH NHẬP HÀO MÔN

Edit: Thủy Tích

Nghe vậy, Cố phu nhân khẽ cười ra tiếng: "Ta lại quên mất Vân Sâm còn phải đến trường, sinh viên nên lấy việc học làm trọng." Đối với thân phận địa vị của Cố gia, tiền tài không khiến bọn họ cảm thấy có gì mới lạ, ngược lại văn hóa lại là vấn đề bọn họ rất xem trọng.

Dạ Vân Sâm có chút ngượng ngùng cười cười, nhẹ giọng nói cảm ơn. Cho đến nay, Cố phu nhân luôn khiến cậu cảm thấy bà rất thân thiết, trên mặt tuy đôi lúc cũng có biểu tình xa cách hữu lễ nhưng thời điểm nhìn cậu trong mắt bà thường mang theo ý cười ôn hòa.

Một người thật tâm thích mình cậu cho đến bây giờ cũng chưa từng trải qua, nhưng chỉ cần không quá mức trì độn đều sẽ cảm nhận được, dù sao mỗi người đều có trực giác của riêng mình.

Cậu không biết trên người mình có điểm nào khiến Cố phu nhân ưu ái như vậy, nhưng cậu biết, làm người phải biết quý trọng, không phải ai cũng có nghĩa vụ yêu thích mình, có thể được người khác yêu thích, trừ bỏ phải biết quý trọng còn phải biết hồi báo.

Thấy Cố phu nhân đã nói đến vậy, dì Trình cũng không lại nói thêm cái gì liền cười phụ họa vài câu, trong mắt hiện lên vài tia không cam, nhưng vì ngại với những người khác đang có mặt ở đây bà ta cũng không dám biểu hiện ra một cách rõ ràng.

Lúc này, Cố Duệ đột nhiên có một cuộc gọi nói là việc gấp của công ty, liền chào hỏi Cố phu nhân và Dạ Vân Sâm liền đi nhanh đến thư phòng.

Sau khi Cố Duệ rời đi, Cố phu nhân lại nói: "Nếu Vân Sâm cảm thấy thích, trong ngày thường có thời gian cũng có thể tới đây học đan len cùng ta, vừa lúc có dì Trình ở đây, không cần lo không làm được, lại còn có thể theo trò chuyện với lão già ta đây."

Bình thường Cố phu nhân yêu thích rất nhiều thứ, từ nhỏ đã học qua cầm kỳ thư họa, mà mỗi thứ đều tinh thông. Đã từng là tài nữ lừng lẫy B thị, sau khi gả vào Cố gia mới dần dần điệu thấp xuống.

Trong khoảng thời gian gần đây, Cố phu nhân lại mê thích đan len, vừa may bên người có dì Trình là một tay thiện nghệ đan len, nên gọi đến dạy dạy mình.

Dạ Vân Sâm khẽ cười: "Phu nhân còn trẻ như vậy, chỗ nào giống lão già chứ?" Lời này của cậu tuyệt đối không phải là nịnh hót, Cố phu nhân rất chú trọng bảo dưỡng, khuôn mặt trắng nõn mịn màng giống như thiếu nữ, nếu nói bà chưa tới ba mươi tuyệt đối sẽ có người tin.

"Theo mấy đứa con dần lớn lên, tự nhiên sẽ già đi." Nhưng lời dễ nghe ai mà không thích, Cố phu nhân cũng không là ngoại lệ, ý cười trên mặt càng thêm nồng hậu, không biết nghĩ tới cái gì, Cố phu nhân cười cười lại nói: "Sau khi kết hôn, đan len cũng có thể giúp giết thời gian."

Dạ Vân Sâm: "..." Hiện tại cậu không chút nghi ngờ, Cố phu nhân đã xem cậu là con dâu mà đối đãi, nhanh như vậy đã đem cuộc sống sau kết hôn của cậu thu xếp đâu vào đấy rồi.

Cậu tuy rằng luôn an tĩnh nhưng đối với đan len cũng chẳng có mấy thích thú. Huống chi dì Trình lại mang địch ý với cậu, nếu cậu thật sự đến học, phỏng chừng dì Trình cũng không vui lòng dạy.

Theo bản năng Dạ Vân Sâm liếc mắt nhìn dì Trình một cái, trong dự kiến liền nhìn thấy một tia không vui trong mắt bà ta nhưng rất nhanh nó liền được che giấu đi, chỉ thấy dì Trình khẽ cười ra tiếng, nói: "Phu nhân quá xem trọng tôi, tôi có chỗ nào tài nghệ như lời phu nhân nói đâu nhưng nếu Dạ Tam thiếu muốn học, tôi tự nhiên mà vui lòng đến chỉ dẫn một chút."

Cố phu nhân cười cười: "Dì Trình tài nghệ nổi tiếng, người khác đều phải trả một số tiền lớn để mời, cơ hội tốt như vậy con phải nắm chắc nha."

"Mẹ, chị dâu tương lai cũng là đàn ông, mẹ sao lại bắt cậu ấy học mấy thứ của con gái này?" Một thanh âm có chút quen thuộc vang lên, Dạ Vân Sâm theo tiếng nhìn qua, liền nhìn thấy một thanh niên có chút quen mắt tay cắm trong túi áo chậm rì rì đi tới.

Là Cố Vân Hiên đã gặp qua hai lần.

Bước chân chậm rãi đi tới, Cố Vân Hiên biểu tĩnh miễn cưỡng phiêu mắt nhìn dì Trình một cái, cười như không cười nói: "Con vừa rồi ở ngoài cổng gặp chị Di, bất quá thời gian này không phải đang còn trong giờ làm sao? Đột nhiên chị ta tới đây là có chuyện gì?"

Lời nói của hắn ta vừa ra, tất cả mọi người đều đem ánh mắt tập trung trên người dì Trình, chị Di trong miệng Cố Vân Hiên chính là con gái của dì Trình. Nhờ có dì Trình mà một năm hơn phân nửa thời gian cô ta đều ở tại Cố trạch, thậm chí Cố trạch còn có một phòng dành riêng cho cô ta, có thể xem như cô ta là lớn lên tại Cố trạch, tốt nghiệp trung học liền đi nước A học đại học, năm trước mới về. Sau lại vào làm việc ở Cố thị, năng lực làm việc rất tốt, chưa tới một năm đã từ một nhân viên nhỏ trở thành một tổ trưởng.

Trong mắt dì Trình hiện lên một tia xấu hổ nhưng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt bình thường: "Tôi cũng không rõ lắm, có thể là có việc."

Cố Vân Hiên khẽ cười một tiếng, nói: "Tôi còn tưởng bởi vì anh trai tôi nên chị ta mới tới." Trong mắt dì Trình nụ cười của hắn ta như là đang cười nhạo bà, trong lòng dâng lên vài phần tức giận, nhưng không thể không tiếp tục duy trì vẻ mặt thân thiết: "Nhị thiếu nói gì vậy, trong khoảng thời gian này nó công tác vội vã, một đoạn thời gian dài tôi còn chưa được gặp nó đâu."

Nghe vậy, Cố Vân Hiên chỉ cười, không đáp lời.

Trình Khả Di thích Cố Duệ là điều ai cũng thấy được, từ nhỏ đã đi theo sau Cố Duệ đáng tiếc cho tới bây giờ Cố Duệ đều không để ý tới cô ta, thậm chí khi còn bé trong vòng một thước không cho phép cô ta đến gần. Mà sau khi tốt nghiệp Trình Khả Di liền đi nước A học đại học, bốn năm không nghe tung tích, cứ tưởng đã hết hy vọng ai dè sau khi về nước liền xin vào làm ở Cố thị, ái mộ đối Cố Duệ cũng không che giấu.

Nhưng nguyên nhân bởi chức vị, tại công ty cô ta cũng không thể thấy được thân ảnh Cố Duệ, hơn nữa hiện tại Trình Khả Di cũng không ở tại Cố trạch dẫn đến cô ta muốn gặp Cố Duệ lại khó càng thêm khó, cho nên chỉ cần có một cơ hội cô ta liền chạy tới Cố trạch, mà người báo tin cho cô ta chính là dì Trình.

Mặc dù Cố Vân Hiên không nói ra, tâm tư Cố phu nhân lại giống như lỗ kim thấu người, làm sao mà nghe không rõ ý tứ của hắn ta, lập tức trong lòng liền có vài phần không vui, quay đầu nói với dì Trình: "Khả Di đến sao?" Đối với cô bé Trình Khả Di này, Cố phu nhân luôn không thích, nếu không nhìn đến dì Trình vẫn luôn hầu hạ bà thì bà sẽ không để Cố Duệ bọn họ có chút tiếp xúc gì với Trình Khả Di.

Tâm tư của Trình Khả Di quá sâu, mặc dù biểu hiện rất thích Cố Duệ, nhưng dã tâm trong mắt cô ta cũng không thể gạt được bà, loại người nào mà Cố phu nhân chưa từng gặp qua? Dù sao Trình Khả Di còn rất trẻ, có rất nhiều chuyện không che giấu được, đối với loại phụ nữ đặt lợi ích lên đầu này, Cố phu nhân rất không thích.

Trong lòng dì Trình không nhịn được mà căm tức Cố Vân Hiên nhiều chuyện, bình thường cũng không thấy Cố Vân Hiên nhiều lời như thế, lại ở thời điểm này nói lời như vậy trước mặt Cố phu nhân. Đích thật là do bà ta báo tin, từ khi biết được Cố Duệ hôm nay sẽ mang Dạ Vân Sâm về nhà bà đã báo cho Trình Khả Di, nhưng thật sự bà ta không thể thừa nhận được Cố Duệ sẽ kết hôn.

Bà đương nhiên hy vọng con gái mình sẽ được gả vào Cố gia, tuy rằng biết là có chút suy tâm vọng tưởng nhưng Cố phu nhân đối với bà ta thân thiết như vậy qua nhiều năm khiến bà ta nhịn không được trông chờ chút may mắn, có lẽ chuyện này không phải hoàn toàn không có hy vọng. Thời gian trước, con gái còn nói với bà, dựa theo biểu hiện trong công tác hiện giờ rất có thể nó sẽ được điều đến làm trợ lý bên người Cố Duệ, đến lúc đó lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, bà cũng không tin với mị lực của Khả Di sẽ không có biện pháp chinh phục được Cố Duệ!

Kế hoạch tính đến đó rất tốt, lại giữa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, con gái bà ta vừa mới nộp đơn đề xuất chuyển vị trí, bên kia liền truyền ra tin tức Cố gia cùng Dạ gia kết thân, đừng nói con gái bà ta không thể tiếp thu, ngay cả bà ta đến bây giờ còn vô pháp tin tưởng.

Mà nếu con gái bà ta còn không muốn buông tha, bà ta làm mẹ lại không thể không giúp con gái mình. Trong khoảng thời gian này, bà ta luôn tìm đủ lý do để đến Cố trạch, đáng tiếc đều không thể gặp được Cố Duệ, thật vất vả hôm nay mới có cơ hội, lại xuất hiện một Cố Vân Hiên đến nhiều chuyện!

Càng nghĩ trong lòng càng tức giận, ngoài miệng vẫn cố gắng duy trì tác phong cùng giọng điệu, cười nói: "Nếu Nhị thiếu đã nhìn thấy Khả Di, hẳn là nó đến có việc đi!"

Bà vừa dứt lời, liền nghe thấy một giọng nữ kiều mỵ giương cao hô một câu: "Phu nhân, mẹ-----" theo thanh âm vang lên, cùng một làn gió thơm phức, một thân ảnh mỹ lệ xuất hiện trước mắt mọi người.

Đôi giày cao gót bảy phân cùng trang sức trang nhã tinh xảo, Trình Khả Di câu lên nụ cười mỉm khéo léo tự nhiên hào phóng chào mọi người. Bình tĩnh mà xem xét, điều kiện ngoại hình Trình Khả Di vô cùng ưu tú, ngũ quan lập thể, dáng người cao gầy. Dạ Vân Sâm một mét bảy mươi bảy không tính đặc biệt cao nhưng lại không tính là thấp, Trình Khả Di đứng bên cạnh cậu lại ẩn ẩn cao hơn.

Ý cười trên mặt Cố phu nhân dần phai nhạt, chỉ khẽ gật đầu, một tia biểu tình dư thừa cũng không có, Trình Khả Di lại như một chút cũng không để ý, tươi cười cũng không hề giảm, nhìn tác phẩm đan len trên bàn của Cố phu nhân tán thưởng: "Lúc trước nghe mẹ nói phu nhân đang học đan len, con tuy cũng không hiểu lắm nhưng thoạt nhìn thật xinh đẹp."

Cố Vân Hiên nhíu mày, vẻ mặt cười như không cười, "Nhiều ngày không gặp, chị Di giống như lại xinh đẹp hơn, đến, tôi giới thiệu với chị một chút, đây là Dạ gia Tam thiếu, Đại thiếu phu nhân tương lai của Cố gia."

Nghe vậy, trong mắt Trình Khả Di xẹt ngang qua một tia tức giận. Từ đầu đến giờ cô ta luôn tận lực xem nhẹ sự tồn tại của Dạ Vân Sâm nhưng Cố Vân Hiên lại cố tình nhắc nhở cô ta, cô ta hận không thể lấy băng keo đem miệng của hắn dán dính lại.

Bất quá không quản như thế nào, Trình Khả Di coi như xoay quanh ngoài xã hội cũng lâu, công phu mặt ngoài vẫn rất lợi hại, lập tức liền xuất ra một nụ cười chân thành, nhìn Dạ Vân Sâm nói: "Dạ Tam thiếu hảo, lần đầu gặp xin giúp đỡ nhiều hơn, tôi, cùng Duệ ca, Vân Hiên là cùng nhau lớn lên, cậu có thể giống Vân Hiên gọi tôi là chị Di."

Nhìn đến hiện tại, Dạ Vân Sâm sao còn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nguyên lai lại thêm một người ái mộ Cố Duệ, cuối cùng cậu cũng hiểu được địch ý của dì Trình là từ đâu mà tới, thử hỏi một người đoạt đi người trong lòng của con gái mình, làm sao chờ mong bà ta có thể có hảo cảm với cậu chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc