VÔ HẠN KHỦNG BỐ

Trịnh Xá nhìn con Licker khổng lồ, trên người nó đã không chỉ thuần túy là huyết nhục mà còn có thêm một lớp giáp màu đen, không những vậy, móng vuốt của nó cũng càng thêm lực sát thương. Khi nó vừa lộ ra, Trịnh Xá đã giơ súng máy ngắm thẳng vào đầu nó rồi lập tức khai hỏa.

Con Licker lại đưa móng vuốt to lớn chắn trước đầu, nhất thời hoa lửa bắn tung tóe. Uy lực của súng máy không ngờ không thể xuyên phá, tử đạn không ngừng bị đáng văn ra bốn phía, con Licker vẫn từ từ bò tới bên này.

"Móng vuốt lại được cường hóa đến mức này... Vậy đánh thân mình đi."

Trịnh Xá đang muốn chuyển hướng súng máy, đột nhiên một loạt tiếng động cơ từ phía ngoài giáo đường truyền tới, mọi người còn đang thầm kinh ngạc, một chiếc mô tô đã phá vỡ cửa kính giáo đường lao vào. Chỉ thấy người lái mô tô là một nữ tử tung người bay lên, mặc cho chiếc xe tự chạy, nàng móc ra hai khẩu súng lục bắn liên tục về phía Licker trên nóc giáo đường, tất cả đều trúng vào mục tiêu.

Quả nhiên chỉ sau vài phát súng, con Licker khổng lồ đã rơi từ trên nóc giáo đường xuống, do thân thể quá lớn nên đồng dạng trọng lượng cũng vượt quá khả năng chịu đựng của vách tường. Khi nó rơi xuống đất vừa khéo bị chiếc mô tô đâm trúng, cô gái kia đưa súng nhắm thẳng vào bình xăng khai hỏa. Mấy phát súng vang lên, chiếc xa và Licker đồng thời nổ tung, ánh lửa chiếu sáng rực cả giáo đường.

Nữ tử này bấy giờ mới quay đầu lại, lẩm bẩm nói:

- Vừa rồi thấy có rất nhiều Licker chạy tới chỗ này, con tiến hóa này cũng đến, quả nhiên ở đây có người a.... Trịnh Xá! Ngươi là Trịnh Xá! Còn có Chiêm Lam, các ngươi sao lại ở chỗ này! Công ty Umbrella cứu các ngươi ra khỏi phòng thí nghiệm sao?

Cô gái này đúng là nữ diễn viên chính trong loạt phim Resident Evil, cũng chính là Alice đã cùng với mấy người Trịnh Xá xông vào trong Hive. Ở phần một, nàng trở thành vũ khí sinh hóa, hôn mê trong bệnh viện, khi tỉnh lại liền theo bản năng chạy trốn ra ngoài thành phố, theo kịch bản, nàng chính là người sẽ gặp đám người của Jill tại giáo đường này.

Alice vừa mừng vừa sợ, nàng lớn tiếng đến bắt chuyện với Trịnh Xá và Chiêm Lam, sự thật, mãi đến lúc này nàng mới ngưng giới bị với mọi người. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

- Các ngươi làm thế nào trốn khỏi phòng thí nghiệm vậy? Chúng ta chỉ có ba người còn sống chạy ra được bên ngoài, bọn họ đều bị Licker làm bị thương, ta đang định tiêm kháng thể cho họ thì đã bị người của công ty Umbrella ngăn cản, hơn nữa bị bọn họ đánh ngất. Khi ta tỉnh lại thì thấy mình đã ở trong bệnh viện... Các ngươi thì sao? Còn mấy đồng đội của các ngươi nữa?

Alice nhìn Trịnh Xá.

Trịnh Xá thở dài, những người hắn coi là đồng đội từ Resident Evil 1, ngoài Chiêm Lam ra, những người còn lại đều đã...

Đúng lúc này, từ cửa giáo đường truyền đến tiếng đập rầm rầm, vô số zombie bao vây xông tới, trong khi đó, ba người Jill từ sau giáo đường chạy tới, Jil hét lên:

- Mọi người đi theo ta, phía sau giáo đường có một thông đạo, từ đó hẳn là có thể an toàn chạy ra.

Mọi người liếc nhìn sau, tất cả đều theo sau Jill chạy ra ngoài.

Trịnh Xá vừa đi vừa nói:

- Chuyện của chúng ta tương đối phức tạp, bất quá cuối cùng cũng còn sống... Thật lợi hại, không ngờ ngươi đã mở cơ nhân tỏa, không biết là tầng thứ nhất hay tầng thứ hai.

Alice kỳ quái hỏi:

- Mở cơ nhân tỏa? Đó là cái gì?

Trịnh Xá suy nghĩ một chút nói:

- Chính là để chỉ phương thức chiến đấu của ngươi vừa rồi. Lúc nãy khi ngươi chiến đấu trong lòng nghĩ những gì?

Alice ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

- Cũng không nghĩ ngợi gì, chỉ cảm thấy cái này nên làm như thế như thế, giống như là theo bản năng giơ súng lên bắn, tự nhiên hoàn thành động tác.

- Đúng rồi, đó là trạng thái mở cơ nhân tỏa, phảng phất như công kích theo bản năng, làm chiến lực của ngươi trong nháy mắt đề cao cực độ.

Trịnh Xá gật gật đầu, hắn nghĩ ngợi một chút, đột nhiên hỏi:

- Đúng rồi, ngươi nói có hai người còn sống, là hai người nào?

Dựa theo kịch bản gốc, Resident Evil 1 chỉ có Matt và Alice hai người sống sót thoát khỏi Hive, những người còn lại đều bị lây nhiễm, bị giết chết. nhưng theo lời Alice nói, tựa hồ có một người nữa còn sống.

- Matthew Anderson, đội trưởng, ngực hắn bị Licker cào phải, cánh tay của Matt cũng bị cắn trúng, kết quả hai người đều bị công ty Umbrella bắt đi.

Alice thần sắc ảm đạm nói.

Kịch bản thay đổi!

Trịnh Xá vốn không nghĩ tới, trong Resident Evil 2 không ngờ Alice lại có thể nhận biết bọn họ, nói cách khác, kịch bản cũng không hoàn toàn triển khai giống như trong phim mà là dựa theo những gì bọn họ đã trải qua trong Resident Evil 1, kịch bản hoàn toàn ăn khớp. Không những bản thân kịch bản thay đổi, hơn nữa số người sống sót cũng thay đổi, nói cách khác... Matthew Andeson kia chính là một biến số xuất hiện thêm!

- Cũng khó trách, ta vẫn tự hỏi tại sao trong Resident Evil 1 cứu hắn ta lại được nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình như vậy. Vốn không chỉ thay đổi kịch bản trong Resident Evil 1 mà còn thay đổi kịch bản của toàn bộ loạt phim, thậm chí cả chuyện phát sinh sau này... Nguyên lai là như vậy.

Trịnh Xá chợt đại ngộ, hắn vội vàng hạ giọng nhắc lại những điều này trong đầu, hơn nữa, để Chiêm Lam truyền lại cho Tiêu Hoành Luật, thằng nhóc này nhất thời lại ngắt tóc.

- Nếu thật sự như vậy, ta cảm thấy chúng ta có lẽ vẫn có cơ hội đánh bại Ác Ma đội, chẳng những lực lượng của bản thân, chúng ta thậm chí có thể liên lạc với tất cả nhân vật trong kịch bản. Kỳ thật điểm này ta đã sớm nghĩ tới, còn nhớ phim The Mummy không? Lúc ấy chúng ta vẫn có biện pháp để đánh bại Ấn Châu đội, ví dụ như... Ngươi cảm thấy nếu như lúc ấy chúng ta liên lạc được với quân đội Anh đóng tại Ai Cập, bằng lực lượng của quân đội, chúng ta có mấy phần nắm chắc tiêu diệt được Ấn Châu đội? Cho nên có thể nói, kỳ thật một bộ phim kinh dị có rất rất nhiều biện pháp khác nhau để giải quyết, nếu có thể để Nemiesis nhớ lại ngươi và Chiêm Lam, vậy có thể mượn được lực lượng của hắn, thậm chí có thể liên lạc với công ty Umbrella, dùng lực lượng của bọn họ tiêu diệt Ác Ma đội, ngươi thấy có được không?

Trịnh Xá suy nghĩ một hồi rồi đáp:

- Có thể thử một lần...

Alice đột nhiên nói:

- Ngươi nói mở cơ nhân tỏa, chẳng lẽ ngươi cũng trải qua trạng thái này? Ta nhớ khi ngươi ở Hive, thực lực của ngươi rất yếu.. Nhưng hiện tại đứng cạnh ngươi ta cảm thấy nguy hiểm, thực lực của ngươi đã tiến bộ rất lớn a.

Trịnh Xá cười cười đang định trả lời đột nhiên đại hắn da đen kia ngã vật xuống đất, miệng không ngừng thở dốc. Alice phản ứng nhanh nhất, vụt đưa súng nhắm thẳng vào đầu hắn, cùng lúc đó, Jill cũng giơ súng nhắm vào nàng.

Alice lạnh lùng nói:

- Ngươi nghĩ ta đang làm gì? Ta đang ngăn cản hắn biến thành zombie, chẳng lẽ ngươi hi vọng bằng hữu mình biến thành đám zombi đáng ghê tởm kia sao?

Jill thì thào nói:

- Ta không biết hắn có biến thành zombie hay không...Nhưng mà, người cầm súng nhắm vào bằng hữu của ta, cái này đủ để ta và ngươi liều mạng rồi!

Thấy vậy, Trịnh Xá vội vàng nói:

- Hai người các ngươi đừng tranh cãi nữa, Trình Khiếu, giao hắn cho ngươi, ngươi không phải muốn thử nghiệm uy lực của kim châm tiên lực sao? Thử một lần đi...

Vốn cũng có thể cho hắn sử dụng thuốc giải độc, nhưng thuốc giải được chuẩn bị cho đội viên, số lượng cũng không đủ để cho người ngoài sử dụng, cho nên Trịnh Xá mới để Trình Khiếu sử dụng kim châm tiên lực giải độc cho đạ hán da đen, về phần có giải độc được không thì chỉ có thể xem mạng hắn có đủ lớn không.

Trình Khiếu thấp giọng đáp ứng, hắn lấy trong lồng ngực ra một cái hộp nhỏ, tiếp đó ngồi xuống cạnh đại hán da đen, vừa cười vừa nói:

- Đã nghe qua châm cứu chưa? Không cần gấp, buông lỏng cơ thể, ta sẽ châm mấy huyệt đạo cho ngươi, kích thích năng lực tự giải độc của cơ thể, còn một huyệt đạo có thể bài tiết chất độc, về phần có thành công hay không phải trông vào vận khí của ngươi thôi.

Trịnh Khiếu nói xong, chỉ thấy hắn dùng ngón tay nhẹ nhành nhấc một cây châm, tiếp đó dùng tốc độ nhanh không tưởng nổi đâm vào cơ thể đại hán da đen, tiếp theo lại một cây khác, lại một cây khác. Sau khi hắn cắm bảy tám cây châm, nhiều người thậm chí còn không nhìn thấy hắn nhấc kim châm lên như thế nào nữa, mãi đến lúc này, đám người Trịnh Xá mới có chút nhận thức trực quan về y thuật của Trình Khiếu, người này quà nhiên là một nhân tài y thuật, ít nhất là trong lĩnh vực Trung y châm cứu.

- Vốn châm cứu phải không ngừng xoay kim để kích thích huyệt đạo, nhưng kim châm tiên lực tự mang theo tiên lực để kích thích, cũng không cần ta phải động tay, hiện tại ngươi cảm thấy thế nào?

Trình Khiếu châm xong cười hỏi.

Sắc mặt đại hán da đen dần dần thoải mái hơn, hắn vuốt vuốt bụng nói:

- Nội tạng hơi đau một chút, những chỗ khác cảm thấy tốt hơn nhiều, lúc trước cả cánh tay đã dần dần tê liệt.

Trình Khiếu cười cười, hắn lấy một con dao nhỏ cắt ống quần của đại hán da đen, nhẹ nhàng rạch một vết hình chữ thập lên dấu răng, nhất thời máu đen từ bên trong chảy ra thành dòng.

- Không sai, nội tạng đã bắt đầu giải độc, lại dùng kim châm tiên lực kích thích, đại khái sau ba phút nữa ngươi có thể giải được tám phần chất độc, hai phần còn lại phải mất vài giờ mới có thể từ từ loại bỏ, tóm lại không cần gấp....

Đám người Alice sớm đã ngẩn cả người, đặc biệt là Alice, người đã trải qua bệnh dịch, nàng tự nhiên biết sự nguy hiểm, khủng bố của T-Virus, người bị nhiễm phải, không có kháng thể cơ bản chỉ có một đường chết. Không nghĩ tới một gã thoạt nhìn ngớ ngớ ngẩn ngẩn chỉ dùng mấy cái kim châm bé xíu đâm vài phát đã giải được virus, vậy bọn họ còn cần kháng thể làm cái gì?

- Kỳ thật kháng thể trong cơ thể người đã phi thường cường đại, chỉ là nhiều lúc không tự điều động được, vì vậy mới cần thuốc men, kháng thể từ bên ngoài kích thích hoặc thay thế kháng thể trong cơ thể người, cho nên...

Trình Khiếu đang đắc ý nói đột nhiên từ nền đất trước mặt hắn vọt ra một bàn tay khô đét bắt lấy chân hắn, tiếp đó một cái đầu đã thối rữa gần như chỉ còn lại xương từ dưới đất trồi lên, há miệng cắn vào chân hắn....

Một đạo quang mang màu bạc lóe lên, cái đầu lâu kia lập tức trúng một thanh phi đao, trên tay Triệu Anh Không vừa làm động tác phóng đao.

Trình Khiếu cười ha ha nói:

- Mỹ nữ thích khách quả nhiên là tuyệt... Bất quá, ngươi có thể không quấn vải chặt như vậy được không a, thân thể lung linh bị vải vóc che hết rồi, ngươi nghĩ mà xem, cơ thể mỹ lễ như vậy....

Triệu Anh Không đột nhiên xoay người nhảy lên, hỏa diễm trong tay bùng lên, một cái đầu lâu dưới chân nàng bị chém thành hai đoạn, tiếp đó nàng hạ xuống đất lạnh lùng nói:

- Còn hai lần, sau đó... giết ngươi!

Trình Khiếu nhìn cây chủy thủ bốc cháy hừng hực, hắn lập tức cười cầu tài, miệng không dám ba hoa nữa.

Chỗ mọi người đứng là một bãi tha ma, trên mặt đất không ngừng trồi lên một đám zombie, cơ thể bọn chúng đã thối rữa hơn một nửa, cả người đầy dòi bọ. Nhưng dù như vậy chúng vẫn có thể di động tiến về phía mọi người, trong đó có mấy tên zombie thậm chí còn chui thẳng ra từ dưới chân.

Triệu Anh Không tốc độ cực nhanh, dễ dàng chém chết bọn zombie xuất hiện từ dưới chân mọi người, còn Trịnh Xá và Alice một trước một sau lao tới đám đông zombie. Hai người trong nháy mắt đã mở cơ nhân tỏa, mà Alice mặc dù lực lượng không đủ nhưng bản thân nàng có thuộc tính cường hóa T-Virus biến dị, trên thực tế cũng là một thuộc tính rất mạnh mẽ. Hơn nữa, nàng cũng khác với bọn Trịnh Xá, thuộc tính của nàng có thể phát huy 100%, hai bên một tăng một giảm, chiến lực thực tế của nàng cũng chỉ thua kém một hai người trong Trung Châu đội mà thôi.

Phương thức chiến đấu của Trịnh Xá có vẻ bạo lực hơn rất nhiều, lực lượng của hắn phi thường cường đại, tay vung một vòng lớn, mấy tên zombie lập tức bị chém thành hai đoạn, tiếp đó hắn lại rút ra súng tiểu liên cỡ nhỏ, nhất thời đám zombie căn bản không thể đến gần được.

Cho dù hai người kích sát như vậy nhưng zombie chui lên từ dưới đất lại càng lúc càng nhiều, mà khi bọn chúng ngã xuống từ cơ thể ghe tởm liền tỏa ra mùi hôi thối kinh khủng, bất đắc dĩ Alice chỉ có thể hô lên:

- Không được a, chỗ này vẫn bị bọn chúng công kích, hoàn toàn không có chấm dứt, chúng ta vẫn phải chạy trốn ra phía sau thôi!

Trịnh Xá gật đầu nói:

- Mọi người cùng nhau chạy ra phía sau, ta đoạn hậu! Mau chạy đi!

Mọi người nghe vậy đều theo Alice chạy ra sau giáo đường, còn Trịnh Xá rút từ trong Nạp giới ra một quả lựu đạn siêu mạnh, uy lực của nó lúc trước hắn chưa từng thí nghiệm qua, chỉ thấy Trịnh Xá giật kíp nổ, tiếp đó nhẹ nhàng tung vào giữa đám zombie. Sau khi ném, Trịnh Xá vội vàng vận khinh công chạy theo mọi người, chờ hắn chạy khoảng hơn ba mươi mét, đột nhiên từ phía sau truyền đến một luồng khí nóng, mười mét cuối cùng gần như là hắn bị luồng khí này đẩy bay đi, cách hắn hơn mười mét, những người kia đều ngây người nhìn lại.

Nghĩa địa đã biến thành một biển lửa, vô số zombie lúc trước đã hoàn toàn biến mất, không chỉ như thế, uy lực của lựu đạn thật quá khủng bố, chưa nói tới trung tâm vụ nổ xuất hiện một cái hố sâu hoắm, đến cả kiến trúc xung quanh cũng bị lan tới. Phạm vi lực của vụ nổ không ngờ đạt tới khoảng một trăm mét, chỉ một quả lựu đạn to bằng nắm tay, không ngờ lại có uy lực lớn đến vậy, quả nhiên không hổ là lựu đạn siêu mạnh.

Trịnh Xá từ dưới đất đứng dậy, nhún vai nói:

- Mẹ nó, quả nhiên không hổ là thành phẩm của Chủ Thần, thật sự không có đồ dỏm a.

Mấy tên tư thâm giả đều hiểu ý mỉm cười, Alice chăm chú nhìn Trịnh Xá rồi nói:

- Đi thôi, tiếng nổ và ánh lửa ở chỗ này không chừng sẽ hấp dẫn một lượng lớn zombie và Licker, cứ nên rời khỏi đây trước đã.

Mọi người không nói gì thêm chỉ theo Alice đi ra đường, cả con đường trống không, không ngờ vẫn còn một chút ánh sáng từ mấy tòa nhà cao tầng truyền xuống, hẳn là máy phát điện bên trong vẫn đang hoạt động, vì vậy đi trên đường có ánh sáng, mọi người cũng không sợ đột nhiên có một con zombie từ bóng tối xông ra.

- Nói như vậy, các ngươi cũng không biết Matt bọn họ đi đâu phải không?

Alice thì thào hỏi.

Trịnh Xá cười khổ nói:

- Đúng vậy, chúng ta từ trong Hive chạy ra là nhờ xảo hợp, tóm lại một lời khó nói hết được, vậy ngươi thì sao? Tỉnh lại từ bệnh viện liền tới trạm kiểm tra sao?

Alice gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta nhìn thấy rất nhiều zombie và Licker, nhân lúc đạn dược vẫn còn sung túc phải mau thoát khỏi thành phố này nếu không chúng ta rất có thể sẽ không đi nổi....

Mỹ nữ cảnh sát Jill đột nhiên lớn tiếng nói:

- Này, các ngươi đã có chiến lực rất mạnh, lại có vũ khí tốt như thế, nhiều như thế, sao không tới cứu viện dân thường? Trung tâm thành phố hẳn là có rất nhiều dân thường, tại sao lại không đi cứu họ chứ?

Trịnh Xá cũng không nói thêm, hắn chỉ yên lặng đi tới, ngược lại, Alice nhìn Jill nói:

- Biết tại sao không? Bởi vì trung tâm thành phố đã không còn ai sống sót nữa, chúng ta chính là... chính là những người sống sót cuối cùng!

Jill há mồm muốn nói gì đó nhưng đại hán da đen cười khổ, vỗ vỗ vai nàng, ra hiệu không nên nói thêm nữa, Jill cũng chỉ có thể thở dài yên lặng đi theo đội ngũ. Alice vừa đi vừa nói:

- Vậy nói tiếp, các ngươi mới từ trạm kiểm tra trở về phải không? Nơi đó thật sự đã bị phong tỏa sao?

Trịnh Xá đang định trả lời đột nhiên một buồng điện thoại bên đường đột ngột reo lên, tiếng chuông giữa ban đêm âm trầm làm mọi người bị dọa điếng người. Cũng may Trịnh Xá phản ứng nhanh, hắn trực tiếp tới buồng điện thoại nhấc tai nghe lên, từ bên trong truyền đến một thanh âm nói:

- Các ngươi muốn rời khỏi thành phố này không? Ta có thể giúp các ngươi.

Trịnh Xá suy nghĩ một chút, hắn ấn nút loa ngoài rồi hạ tai nghe xuống, chỉ thấy thanh âm của nam nhân kia tiếp tục vang lên:

- Nếu các ngươi muốn rời khỏi thành phố này, vậy hãy làm một cuộc giao dịch với ta đi. Ta hỗ trợ các ngươi rời khỏi chỗ chết tiệt này, nhưng các ngươi phải giúp ta tìm một người.

Alice nhìn Trịnh Xá một chút, khi thấy hắn gật đầu đồng ý nàng lập tức hỏi:

- Ngươi là ai? Sao lại biết chúng ta ở đây? Còn nữa, chúng ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?

Nam nhân kia đáp:

- Ta là nhân viên nghiên cứu trọng yếu trong công ty Umbrella, tên ta là Ashford, các ngươi có thể gọi ta là tiến sỹ. Người ta muốn các ngươi tìm chính là con gái ta, các ngươi nghĩ ta có làm mọi cách để đưa nó rời khỏi đây không? Vì thế, ta cam đoan với các ngươi, các ngươi chỉ cần tới trường học trung tâm tìm con gái ta, ta sẽ tìm mọi biện pháp để trước hoàn hôn ngày mai tất cả có thể rời khỏi thành phố này, thế nào?

Alice kỳ quái hỏi:

- Ngươi biết vị trí hiện tại của chúng ta? Từ đây đến trung tâm thành phố tìm một cô bé? Hơn nữa ngươi còn muốn trước hoàng hôn ngày mai đón chúng ta rời đi... Chẳng lẽ ngươi nghĩ tất cả chúng ta đều biết bay sao?

Nam nhân kia thở dài nói:

- Công ty Umbrella đã ra lệnh, trước hoàng hôn ngày mai phải phá hủy hoàn toàn thành phố này, dùng không quân tập kích... Vì vậy nếu các ngươi không muốn chết thì cứ làm theo lời ta nói, tìm con gái ta trước hoàng hôn ngày mai, sau đó cùng nó rời khỏi thành phố này, nếu không... các ngươi cứ việc chết ở đây đi!

Đến lúc này điện thoại cũng mất tính hiệu, chỉ còn mấy tiếng tút tút, Alice đá thẳng một cước vào buồng điện thoại, không ngờ đá cong vẹo cả cái cột sắt chân điện thoại, nàng lớn tiếng nói:

- Mẹ kiếp, tên hỗn đản, sao không nói cho chúng ta biết xung quanh có xe cộ gì không? Chẳng lẽ muốn chúng ta đi bộ về trung tâm thành phố sao? Mẹ kiếp!

Trịnh Xá vội vàng nói:

- Không sao cả, chúng ta có bản đồ vùng phụ cận, Chiêm Lam, quét hình khu vực xung quanh một chút xem có xe cộ thích hợp không? Xe cỡ lớn không hư hỏng...

Chiêm Lam lập tức nhắm mắt lại, một lát sau nàng mở mắt ra nói:

- Đi về chỗ rẽ phía trước, sau mười phút sẽ thấy một chiếc xe bus cỡ vừa, có vẻ còn nguyên vẹn, chỗ đó rất yên tĩnh, không có zombie.

- Được rồi, chúng ta tới chỗ xe bus.

Đến khi mọi người theo chỉ dẫn tới chỗ xe bus, bọn Alice bất giờ mới tin tưởng Chiêm Lam thật sự có thể biết được địa hình khu vực xung quanh, Alice ánh mắt kỳ quái nhìn mấy người Trịnh Xá nói:

- Các ngươi càng lúc càng thần bí đó... Bỏ đi, các ngươi có gì ăn không? Ta đã nhịn một này một đêm rồi.

Chờ đến khi mọi người ngồi lên xe busm Trịnh Xá mới lấy ra một viên thức ăn dạng nén và nước uống trạng thái cố định, kết quả là Alice sau khi ăn xong càng dùng ánh mắt quái lạ nhìn bọn họ. Trịnh Xá cười cười, cố ý bỏ qua ánh mắt của nàng, hắn nhìn mọi người nói:

- Như vậy hiện tại mục đích của chúng ta cũng rất đơn giản, tới trường học ở trung tâm thành phố, tìm Angela, con gái của tiến sỹ. Từ chỗ chúng ta đến trường của Angela còn rất xa, trong thời gian đó có thể sẽ gặp nhiều vấn đề, không thể không xuống xe đi bộ, vậy các ngươi nên nghỉ ngơi, cố gắng ngủ một chút, bảo tồn thể lực. trên đường đi nhất thiết đều nghe ta chỉ huy, đồng dạng, có lực xuất lực, những người có thực lực trong số chúng ta cũng sẽ bảo vệ tốt mọi người. Cơ bản là như vậy, cứ thế đi, mọi người đã mệt mỏi cả một ngày rồi, ngủ một chút đi, đoạn này do ta lái xe, Chiêm Lam, ngươi chỉ đường cho ta.

Chiêm Lam gật đầu, những người còn lại cũng không phản đối gì, dù sao muốn sống sót trong thành phố này, đầu tiên nhất định phải có thực lực đối kháng với zombie, mà từ điểm này, Trịnh Xá và đoàn đội của hắn có lực lượng hoàn toàn áp đảo. Vì vậy, cả Alice cũng nhắm mắt đi ngủ, thậm chí Alice còn càng yên tâm, dù sao nàng cùng hai người Trịnh Xá, Chiêm Lam cũng đã từng trải qua một tập phim kinh dị, cũng có thể coi như là cố nhân.

Trịnh Xá ngồi xuống chỗ lái, khởi động xe, tiếp đó lái đi, Chiêm Lam nhắm mắt quét hình một lượt con đường, nàng thấp giọng nói:

- Từ chỗ này đi thẳng khoảng sáu mươi km có một cây cầu, chỗ đó bị một ít xe cộ chắn mất đường, đến đấy bắt đầu phải đi bộ, mà cây cầu đó...

"Ta biết, đó là cây cầu sẽ gặp Nemesis phải không? Tiêu Hoành Luật, ngươi cảm thấy sao? Kế hoạch đề nghị lúc trước thế nào?"

Tiêu Hoành Luật lúc này đang nhắm mắt ngủ nhưng ý thức hắn đã liên lạc với Trịnh Xá.

"Nếu như là kế hoạch đó... Rất tuyệt, ta cảm thấy đáng để thử một lần, nếu như có thể thành công, như vậy chúng ta đối kháng với Ác Ma đội, ít nhất công kích của bọn họ cũng không tuyệt đối chiếm hết tiên cơ!"</i

Bình luận

Truyện đang đọc