" Mừng anh đã về.
"
Cô đang cố bình tĩnh để thốt ra câu nói đầu tiên của mình, nhưng Lý Chấn Kiệt lại không trả lời mà đang chăm chú cởi cúc áo sơ mi của mình ra rồi đi vào phòng tắm, Tư Nhuệ không hiểu mình đã làm sai chuyện gì, chẳng lẽ suốt hai tuần qua mà anh vẫn chưa quên được chuyện xảy ra vào ngày sinh nhật của mình, Tư Nhuệ nhìn theo bóng lưng của Lý Chấn Kiệt mà cỗi lòng não nề cô đi đến bàn trang điểm ngồi xuống, mái tóc ướt sũng vẫn chưa kịp sấy khô vậy mà cô đã không màng đến mà chạy vội đến đón tiếp anh.
Một lúc sau Lý Chấn Kiệt bước ra, anh vô thức nhìn dáng người nhỏ bé của Tư Nhuệ với vẻ mặt buồn bã, trong lòng thầm cười nhưng vẫn cứ tỏ thái độ với cô.
Hai người ở cùng phòng mà bầu không khí vô cùng ngột ngạt, Lý Chấn Kiệt bước đi đến tủ quần áo, Tư Nhuệ nghe tiếng mở cửa trong lòng liền chột dạ.
" Anh muốn đi nữa sao?"
Lý Chấn Kiệt lạnh nhạt trả lời.
" Đi đâu cần em quản sao.
"
Tư Nhuệ không thể nào ngồi yên một chỗ được nữa cô đứng lên tiến về phía Lý Chấn Kiệt.
" Nếu anh không thích tôi thì tôi sẽ sang phòng khác ngủ, xin anh đừng qua đêm bên ngoài nữa.
"
Lý Chấn Kiệt nhếch mép cười đầy mỉa mai.
" Tôi thích qua đêm bên ngoài thì sao?"
Tư Nhuệ đã cố gắng đối đãi nhẹ nhàng thể hiện bổn phận của một người vợ mà Lý Chấn Kiệt hết lần này đến lần khác công kích cô.
" Đủ rồi đấy, tôi sẽ sang phòng khác ngủ để anh thoải mái hơn không được bước ra khỏi phòng này.
"
Nói rồi cô quay người bước đi, nhưng chưa kịp bước đã bị Lý Chấn Kiệt kéo lại ép vào tủ đồ, đã một khoảng thời gian Tư Nhuệ không tiếp xúc với anh nên cảm thấy có phần hơi căng thẳng, Lý Chấn Kiệt áp sát mặt mình vào mặt cô, đến khi hai chóp mũi chạm vào nhau, Tư Nhuệ căng thẳng bấu chặt bàn tay lại, cô không né tránh nhưng lại không nhìn thẳng vào mặt của Lý Chấn Kiệt được.
" Anh muốn làm gì?"
Lý Chấn Kiệt khẽ cười anh nâng cằm Tư Nhuệ lên, cất giọng nói trầm ấm.
" Chỉ hai tuần mà em đã nhớ tôi đến mức không cho tôi rời khỏi em sao.
"
Tư Nhuệ hơi ngại ngùng, nếu như mẹ nuôi không dặn dò cô giữ chặt Lý Chấn Kiệt thì cô cũng chẳng màng đến để anh muốn đi đâu thì đi.
Tư Nhuệ cắn nhẹ môi cô đưa mắt nhìn Lý Chấn Kiệt rồi lên tiếng nói.
" Vậy anh có nhớ tôi không?"
Không ngờ Tư Nhuệ lại hỏi ngược lại mình Lý Chấn Kiệt cảm thấy hơi thú vị, nếu không nhớ cô đến phát điên thì đã không tranh thủ giải quyết công việc, mà quay về trong đêm như thế này đâu, không hiểu vì sao mà anh lại luôn để cô ở trong tâm trí của mình nhiều đến như thế, có lẽ anh đã đem lòng yêu thương cô cô vợ nhỏ dịu dàng của mình mất rồi, nhưng lại cố tỏ vẻ giận dỗi Tư Nhuệ để cô phải xuống giọng năn nỉ mình.
Lý Chấn Kiệt đưa tay vuốt tóc của Tư Nhuệ rồi lên tiếng nói.
" Tóc vẫn còn ướt để tôi sấy tóc cho em.
"
Lý Chấn Kiệt kéo tay Tư Nhuệ đi ra ngoài ấn cô ngồi xuống ghế, rồi lấy mái sấy tóc giúp Tư Nhuệ làm khô tóc, cô vẫn không phản đối mà để im cho Lý Chấn Kiệt giúp mình sấy tóc, anh rất nhẹ nhàng đưa tay luồn qua những sợi tóc của Tư Nhuệ, đến khi mái tóc khô ráo bồng bềnh, mùi hương thoang thoảng khiến cho Lý Chấn Kiệt cảm thấy vô cùng dễ chịu, Tư Nhuệ bất giác sờ lên tóc rồi nhỏ giọng nói.
" Cám ơn anh.
"
Lý Chấn Kiệt không nhịn được nữa anh tiến đến cuối xuống hôn lên vờ vai trắng mịn của Tư Nhuệ, cô giật mình nghiêng đầu lại nhìn, Lý Chấn Kiệt quay người đi lấy thứ gì đó nhưng cũng khiến cho Tư Nhuệ lại một lần nữa chột dạ, cô nhìn theo anh cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ rồi quay lại chỗ cũ, Tư Nhuệ không biết Lý Chấn Kiệt đang muốn làm gì, anh lấy ra một chiếc vòng tay đính kim cương tinh xảo, cô bị sự lấp lánh của nó làm cho thu hút, Lý Chấn Kiệt cầm lấy tay cô rồi ân cần đeo vào tay cho Tư Nhuệ.
" Anh định mua nó làm quà để làm lành với em, nhưng nhìn thấy nét mặt của em anh lại muốn trêu chọc em thêm một tí nữa.
"
Tư Nhuệ tỏ vẻ giận dỗi nhìn Lý Chấn Kiệt nói.
" Nhìn thấy em lo sợ anh rời đi là thú vui của anh hay sao, đồ đáng ghét.
"
Lý Chấn Kiệt đeo vào tay Tư Nhuệ xong thì nâng tay cô lên hôn nhẹ tạo nên một không gian vô cùng lãng mạn, Tư Nhuệ hơi ngại ngùng cô rút tay mình về, nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn giữ chặt cánh tay của cô rồi đặt ở ngực trái của mình.
" Em có nghe gì không?, là tiếng đập của trái tim anh, anh không muốn giữ chúng ta xảy ra sự cãi vã với nhau nữa, bây giờ anh sẽ chỉ có một mình em trong trái tim mà thôi, em có thể nghĩ về một mình anh có được không Tư Nhuệ.
"
Đột nhiên Lý Chấn Kiệt lại nói những lời ngọt ngào như thế khiến cho cô không quen chút nào, ngày thường anh chỉ mỉa mai gây gỗ với Tư Nhuệ, bây giờ đột nhiên lại tình cảm lãng mạn, cô không biết nên trả lời như thế nào cho đúng.
" Em! "
Lý Chấn Kiệt tỏ giọng ngờ hoặc nói.
" Sao em cứ ấp úng mãi thế, không lẽ em không nguyện ý ở bên cạnh anh sao.
"
Tư Nhuệ lúng túng ngước nhìn Lý Chấn Kiệt.
" Tại sao hôm nay anh lại nói chuyện lạ thế?"
Lý Chấn Kiệt ôm Tư Nhuệ để cô ngồi trong lòng mình.
" Em không thích anh nói chuyện như thế ạ?".