Đúng là ở nhà của mình vẫn thoải mái nhất, Tư Nhuệ được ba mẹ yêu thương, chỉ lại vài ngày mà cô đã phúng phính lên một chút, cũng không còn nghỉ ngợi lung tung nữa, hằng ngày cô và Tư Huyền đi ra ngoài mua sắm rồi đến spa massage thư giãn, Tư Nhuệ đang rất hưởng thụ, cô ngày càng tươi tắn xinh đẹp quên đi những chuyện buồn, còn Lý Chấn Kiệt lại ngược lại tâm trạng cực kỳ tệ nhân viên sau khi bước ra từ phòng họp gương mặt ủ rũ căng thẳng vì bị anh trách móc.
Lý Chấn Kiệt ném sấp tài liệu lên bàn rồi ngồi xuống ghế đưa tay lên dai dai thái dương, không ngừng thở dài vì mệt mỏi do ngủ không đủ giấc.
Buổi tối Lý Chấn Kiệt lái xe quay về hoàng cung nhưng vô thức anh lại dừng xe trước nhà của ba mẹ Tư Nhuệ lúc nào cũng không hay, Lý Chấn Kiệt thầm trách bản thân.
" Mình cái bì gì vậy tại sao lại lái xe đến đây.
"
Đột nhiên cánh cổng mở ra dáng vẻ mà anh nhớ nhung suốt ngày cứ lẩn quẩn trong tâm trí của mình đã xuất hiện, Tư Nhuệ bước ra bên ngoài để chờ Tư Huyền quay về, Lý Chấn Kiệt cố nép nhìn cô, Tư Nhuệ vẫn chưa nhìn thấy anh, vì Lý Chấn Kiệt không bật đèn mà âm thầm quan sát cô, Tư Huyền đã quay về hai chị em họ cười nói vui vẻ, đột nhiên Tư Huyền nhìn vào chiếc xe đang đậu gần nhà mình.
" Chị chiếc xe đó là của ai vậy nhà mình có khách sao.
"
Lúc này Tư Nhuệ mới quay đầu lại nhìn, cô vừa nhìn đã biết đó là xe của Lý Chấn Kiệt nhưng lại giả vờ không biết.
" Chị không biết chúng ta vào nhà thôi.
"
Nhìn thấy Tư Nhuệ sắp đi vào nhà Lý Chấn Kiệt mới nôn nóng mở cửa bước ra.
" Tư Nhuệ.
"
Nhưng người quay lại nhìn lại là Tư Huyền.
" Là chồng của chị, vậy em đi vào trước hai người cứ nói chuyện với nhau đi.
"
Tư Nhuệ níu lấy tay của Tư Huyền lại, nhưng cô ấy không muốn chị hai của mình và Lý Chấn Kiệt lại tiếp tục xảy ra mâu thuẫn, đây là cơ hội thích hợp để hai người hoà giải, Tư Huyền gỡ tay chị của mình ra rồi chạy một mạch vào nhà.
Tư Nhuệ hít một hơi thật sâu đã đến lúc đối diện cô cũng không muốn trốn tránh nữa.
" Anh đến đây có việc gì?"
Lý Chấn Kiệt tỏ ra lúng túng anh ngập ngừng mở lời.
" Khi nào em quay về.
"
Tư Nhuệ vẫn giư thái độ lạnh lùng.
" Tôi vẫn chưa muốn quay về.
"
" Em định ở lại đây luôn sao?"- Lý Chấn Kiệt có vẻ hơi khó chịu khi nghe câu trả lời của Tư Nhuệ, cô nhìn anh rồi thẳng thừng nói.
" Anh quay về đi vài ngày nữa tôi sẽ về, trời sắp mưa rồi đấy.
"
Bầu trời đêm nay không có một ngôi sao, chỉ có những cơn gió thổi mạnh qua, tiếng cành cây ngã vào nhau lao xao.
" Em không quay về thì anh cũng sẽ không về, anh đã đến tận đây chỉ để gặp em, chúng ta kết thúc hiểu lầm ở đây có được không.
"
Tư Nhuệ bỗng nhiên trầm tư, cô cũng chẳng muốn giữ họ xảy ra hiểu lầm, nhưng chính mắt cô đã nhìn thấy, anh và Mỹ Dung hôn nhau, Tư Nhuệ không thể nào chấp nhận được.
" Anh quay về trước đừng đứng đây đôi co nữa.
"
Nói rồi cô quay người định đi vào nhà, đột nhiên Lý Chấn Kiệt bước nhanh đến ôm chặt lấy Tư Nhuệ từ phía sau.
" Ngày hôm đó là chị ấy đã chủ động hôn anh, anh đã vạch rõ ràng ranh giới giữa anh vào chị ta, bây giờ anh chỉ có em mà thôi Tư Nhuệ đừng giận nữa quay về cùng với anh đi mà.
"
Tư Nhuệ cố gỡ tay của Lý Chấn Kiệt ra.
" Buông ra có gì để mai hẳn nói còn bây giờ anh mau quay về đi trời sắp mưa rồi.
"
Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp ôm chặt lấy cô những hạt mưa nặng hạt đã bắt đầu rơi xuống, lúc này Lý Chấn Kiệt mới buông Tư Nhuệ ra, hai người vội vàng đi vào nhà, đột nhiên Tư Nhuệ quay lại đẩy Lý Chấn Kiệt ra khỏi cổng.
" Anh quay về hoàng cung đi đi theo tôi làm gì.
"
Lý Chấn Kiệt tỏ ra đáng thương.
" Bây giờ trời mưa lái xe rất nguy hiểm.
"
Tư Nhuệ cũng phải đành để anh đi vào nhà cùng mình, cô không biết giải thích với ba mẹ như thế nào, nhưng dường như bọn họ rất vui khi Lý Chấn Kiệt đến đây.
" Con rể sao lại đến đây khi trời tối thế này?"
Lý Chấn Kiệt cúi đầu chào hỏi hai người rồi mỉm cười thân thiện nói.
" Con định đến! "
Tư Nhuệ liền cắt ngang lời của anh.
" Để anh ấy ở đây đêm nay có được không ba mẹ, vì bên ngoài trời đang mưa lái xe rất nguy hiểm, ngày mai con sẽ cùng anh ấy quay về hoàng cung, con cũng đã đi mấy ngày rồi chắc là mọi người đang mong con nên mới bảo chồng con đến đây đón.
"
Lý Chấn Kiệt nghe Tư Nhuệ nói sẽ quay về cùng mình thì rất vui, cuối cùng lái xe đến đây là một sự lựa chọn đúng đắn, ba mẹ liền đồng ý
" Được vậy hai đứa cứ ngủ ở phòng của con đi.
"
Tư Nhuệ đưa Lý Chấn Kiệt lên phòng của mình, anh đưa mắt nhìn ngó xung quanh căn phòng cách bày trí cũng giống với tính cách của cô nhẹ nhàng ngăn nắp sạch sẽ, còn có mùi thơm quên thuộc vốn có.
Tư Nhuệ đi thay ra bộ đồ đã bị ướt của mình, cô đi ra nhìn thấy Lý Chấn Kiệt cũng đã ướt sũng có vẻ anh cũng rất lạnh, Tư Nhuệ lấy một chiếc khăn đưa cho anh rồi nói.
" Để tôi đi mượn nhờ quần áo của ba cho anh thay.
"
Nói rồi cô đi ra bên ngoài, một lúc sau Tư Nhuệ đi vào với bộ quần áo trên tay đưa đến cho Lý Chấn Kiệt.
" Này thay ra đi, mặc quần áo ướt sẽ bị cảm lạnh đấy.
"
Lý Chấn Kiệt đón lấy bộ quần áo nhưng lại cố tình chạm nhẹ vào tay của Tư Nhuệ.
" Em đang lo lắng cho anh sao.
"
Tư Nhuệ vội vàng rút tay về liếc nhìn anh thẳng thừng đáp.
" Không rãnh.
".