Vừa về đến nhà Tư Nhuệ đã vội vàng chạy lên phòng cô vùi mặt vào gối khóc nức nở, tại sao mọi chuyện lại xảy đến với cô như thế, phải chia tay người mình yêu, để kết hôn với một người đàn ông mà mình chưa hề quen biết.
Cô phải chấp nhận sự thật cay đắng này, nghe lời cha mẹ nuôi đi đến Hoàng cung thử váy cưới do nữ hoàng chuẩn bị, Tư Nhuệ được tài xế đưa đi, trước khi đi mẹ nuôi đã căn dặn cô là phải hiểu chuyện lễ phép với nữ hoàng.
Đến nơi Tư Nhuệ bước xuống xe cô được quản gia đưa đến chỗ của Nữ Hoàng, ở đây đang rất nhộn nhịp công nương và Nữ Hoàng đang lựa chọn trang phục cho Tư Nhuệ, cô bước vào trong phòng trên môi luôn là một nụ cười tươi, do cô cố gắng tạo ra.
Nữ Hoàng và công nương rất vui khi nhìn thấy Tư Nhuệ, bọn họ kéo cô đến để thử váy cưới, một lúc sau Lý Chấn Phong và Lưu Đàm cũng đi vào, Lưu Đàm cứ quấn lấy Chấn Phong anh ta tỏ vẻ khó chịu nói.
“ Đừng bám lấy anh nữa.”
Lưu Đàm vẫn ôm chặt lấy cánh tay của Chấn Phong.
“ Chúng ta sắp kết hôn với nhau rồi anh cứ đối xử như thế với em hay sao.”
Nữ hoàng nhìn thấy hai người họ thân thiết thì rất hài lòng.
“ Hai đứa đến đây bà nội đã chuẩn bị sẵn lễ phục cho hôn lễ của các con rồi này.”
Lưu Đàm muốn mặc váy ngắn vì cô ấy không thích kiểu dịu dàng, tính cách của Lưu Đàm rất mạnh mẽ, Chấn Phong cũng chìu theo ý của Lưu Đàm, để cho cô ấy toàn quyền quyết định.
Tư Nhuệ đứng từ nảy đến giờ vẫn không nhìn thấy người chồng sắp cưới của mình đâu cô cảm thấy hơi bất an, sợ mình sẽ đánh đổi hạnh phúc cho một người đàn ông không tốt.
Nữ Hoàng bảo Tư Nhuệ và Lưu Đàm đi thử váy cưới, cô được người hầu giúp mặc vào chiếc váy cưới vào, nó khá cầu kì và được đặt thiết kế riêng cho Tư Nhuệ, phong cách có phần cổ kính theo lối ăn mặc của Hoàng gia, như rất sang trọng, đường may vô cùng tỉ mỉ chỉnh chu.
Tư Nhuệ bước ra bên ngoài để cho Nữ hoàng và công nương nhận xét bọn họ nhìn nhau hài lòng nói.
“ Rất đẹp.”
Nữ Hoàng bảo quản gia đem đếm một chiếc hộp, bên trong là một vòng cổ lấp lánh được đính kim cương có giá trị, khiến cho người xem cảm thấy vô cùng thích mắt.
Công nương đem đến đeo lên cổ của Tư Nhuệ, cô cảm thấy đây như là một gánh nặng vì mình phải bước vào hoàng tộc, cô sẽ phải sống theo lối sống của hoàng cung.
Lưu Đàm cũng được tặng một chiếc vòng cổ giống Tư Nhuệ, hai người nhìn nhau Lưu Đàm lên tiếng nói.
“ Từ nay theo vai vế tôi sẽ gọi cô là chị.”
Tư Nhuệ khẽ gật đầu, hai người cùng là cô dâu của hoàng cung, như Tư Nhuệ chẳng thể nào vui nổi còn Lưu Đàm lại vô cùng háo hức chờ đợi đến ngày cử hành hôn lễ, Nữ Hoàng gọi quản gia đến hỏi.
“ Chấn Kiệt đâu rồi từ sáng đến giờ tôi không thấy nó.”
Quản gia lên tiếng nói.
“ Đại Hoàng tử vẫn chưa về thưa nữ hoàng.”
Nữ hoàng liền khó chịu nói.
“ Gọi nó về đây cho tôi.”
Quản gian vội vàng đi ra ngoài bảo người đi gọi đại hoàng tử về.
Một cặp nam nữ đang đi vào một cửa tiệm trang sức cao cấp.
“ Gary anh thấy vòng tay này đẹp không?”
“ Hợp với em lắm.”
Lý Chấn Kiệt đưa nó đến cho người thu ngân.
“ Tôi lấy nó.”
Cô gái đi bên cạnh liền vui vẻ ôm hôn Lý Chấn Kiệt háo hức nói.
“ Cám ơn anh.”
Lý Chấn Kiệt đang đi cùng một nữ diễn viên nổi tiếng, bọn săn ảnh có ở khắp mọi nơi để chụp lén hai người họ, đem lên những trang báo để làm để tài nóng nhất.
Một vệ sĩ đi đến đến nói với Lý Chấn Kiệt.
“ Thưa đại hoàng tử, nữ hoàng muốn người về ngay lập tức.”
Lý Chấn Kiệt xua tay nói.
“ Tôi chưa muốn về.”
Bỗng điện thoại của anh có một tin nhắn gửi đến, Lý Chấn Kiệt lấy điện thoại ra xem là một đoạn video Tư Nhuệ đang mặc váy cưới vô cùng xinh đẹp, kèm với dòng tin nhắn.
“ Về ngay đừng để bà nổi giận.”
Lý Chấn Kiệt quên mất hôm nay là ngày thử váy cưới của anh và Tư Nhuệ, Lý Chấn Kiệt đẩy cô diễn viên ra rồi rời đi, cô ta cứ bám theo anh.
“ Gary anh định bỏ em ở đây một mình à.”
Lý Chấn Kiệt mỉm cười nói.
“ Xem như đó là món quà chia tay anh tặng cho em, chúng ta kết thúc ở đây.”
Cô diễn viên không thể nào tin mình lại bị Lý Chấn Kiệt ruồng bỏ, trong khi hai người chỉ mới quen nhau hai ngày, anh nổi tiếng phong lưu những cô gái đi bên cạnh chỉ là một trò chơi của anh, mỗi khi Lý Chấn Kiệt muốn chia tay thì sẽ mua cho bọn họ một món quà đắt tiền rồi rời đi xem như chẳng có chuyện gì xảy ra..