VƯƠNG PHI ĐỪNG DIỄN NỮA, VƯƠNG GIA CÓ THỂ NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA NGƯỜI

"Chuyện này nô tài cũng không biết, chắc là đã lâu vương gia không gặp vương phi nên đến thăm..." Quản gia đáp.

Phật Tịch nghe xong khoát tay phủ nhận, quả quyết nói: "Không thể nào, không thể nào."

Quản gia thấy dáng vẻ này của Phật Tịch, nháy mắt á khẩu không trả lời được.

Phật Tịch buồn bã đi vào phòng, cuộc sống tự do tự tại của nàng sắp kết thúc rồi à?

Nàng ngồi trước bàn, rót chén nước nhấp một hớp, cố gắng nghĩ đến những chuyện Bắc Minh Thần đã làm.

Bắc Minh Thần là nhân vật phản diện, xuất thân tương đối trâu bò.

Cha là đệ đệ ruột của hoàng thượng đương triều, mẫu thân là trưởng công chúa nước láng giềng.

Nghe đi, vừa nghe thân thế như vậy thì ai mà so sánh được, đúng là có thể nghênh ngang mà đi.

Song, vận mệnh lại là tiểu yêu tinh xấu xa.

Bắc Minh Thần vừa chào đời thì mẫu thân khó sinh, cha c.h.ế.t trên sa trường.

Sau khi hắn đi đến hoàng cung một chuyến, Hoàng thái hậu hơn một trăm tuổi băng hà.

Khi đi đến nước láng giềng thì ông bà ngoại mất.

Nghe đi, vừa nghe thân thế này một chữ thảm sao nói hết được?

Từ đó, Bắc Minh Thần mang thanh danh chẳng lành, lớn lên trong ánh mắt khác thường của người khác

Tục ngữ nói, nếu không trải qua trắc trở thì sao có thể thành Phật.

Hừ, sao hắn lại thành đại boss phản diện chứ.



Từ xưa đến nay, có bao nhiêu nhân vật phản diện không có tuổi thơ thê thảm.

Từ khi Bắc Minh Thần còn nhỏ đã chăm học khổ luyện, tuổi còn nhỏ ra trận g.i.ế.c địch, trở thành chiến thần An Hoài quốc.

Nhưng những người khác lại nói: "Xem đi, ta nói không sai, hắn chính là kẻ xui xẻo, quân địch cũng bị hắn khắc c.h.ế.t rồi."


Sau khi Bắc Minh Thần nghe được thì vô cùng giận dữ, từ đó khiến người ta sợ hãi.

Đến khi trời mưa xuống, hắn ta thấy Ninh Nhàn Uyển đang che mưa cho ốc sên, lúc đó đã bị cô gái hiền lành này làm d.a.o động.

Trời má, khó cho tác giả vì để Bắc Minh Thần có ấn tượng tốt với Ninh Nhàn Uyển mà làm ra một câu chuyện ngu ngốc như thế.

Cao tăng đắc đạo tính một quẻ cho Bắc Minh Thần, nói muốn thay đổi vận mệnh chỉ có thể cưới một nữ tử có linh khí vượng nhất.

Hoàng thượng nghe xong thấy vẫn còn được, cho nên nhanh chóng cho người tìm nữ tử như thế. Vì thế, Phật Tịch từ nhỏ lớn lên trong phật tự được chọn.

Một tờ thánh chỉ, từ đạo cô biến mình thành Thần vương phi.

Vừa vào vương phủ sâu như biển, từ đây lương tri chỉ là người qua đường.

Nàng nghĩ đến kết cục của nguyên chủ, rút gân lột da, cảnh đó vô cùng thê thảm.

Trong lúc suy nghĩ, cả người Phật Tịch run lên, đáy lòng hiện lên sự đau đớn.

Nam nhân c.h.ế.t tiệt, đúng là ác độc, ác độc đến mức có thể khơi khơi hành hạ vương phi của mình đến chết.


Hay là nhân lúc hắn yếu ớt lấy mạng hắn đi.

Trong mắt nàng hiện lên tia sáng, vội đứng lên đi ra ngoài, chạy đến viện của Bắc Minh Thần, thật xa nhìn thấy nơi đó bu đầy người.

Phật Tịch ho nhẹ hai tiếng, ra hiệu với những thị vệ kia nàng đã đến.



Sắc mặt bọn thị vệ nghiêm túc, mắt nhìn phía trước, không ai có phản ứng cả.

Phật Tịch mím môi: "Khụ khụ..." Lại ho lớn hơn.

Vẫn không ai phản ứng nàng, nhìn cũng không thèm nhìn.

" Khụ khụ... Khụ khụ khụ..."

Má ơi, nàng sắp ho đến mức ung thư phổi rồi.

"Khục... Khụ khụ khụ..."

Cuối cùng khi Phật Tịch ho đến sắp ngất xỉu, những người kia mới nhìn qua nàng. Sắc mặt của bọn họ nghiêm túc nhìn chằm chằm Phật Tịch, chẳng lẽ Vương phi bị ho lao à?

Phật Tịch nuốt nước bọt, hít sâu mấy hơi, chờ sau khi thở bình thường mới hỏi: "Vương gia sao rồi?" Giọng nói của nàng hơi khàn khàn.

Cùng lúc đó, cửa phòng mở ra, đại phu ôm hòm thuốc đi ra khỏi phòng.

Phật Tịch nhấc chân đi qua hỏi thăm: "Đại phu, vương gia sao rồi?"

Đại phu thở dài một hơi, lắc đầu: "Vương gia vì quá tức giận dẫn đến bệnh cũ tái phát, vẫn nên mời ngự y trong cung xem thử."

Phật Tịch ngu ngơ tại chỗ, trợn to mắt.

Ý của đại phu là Bắc Minh Thần sắp ngủm rồi?

Chẳng lẽ cốt truyện đã thay đổi?

Vậy đúng là...

 

Bình luận

Truyện đang đọc