ÁC MA CŨNG ĐI LÀM

Ngày hôm sau, Quân Tư Vũ giao lại chìa khóa cửa hàng cho Chiến Long, dặn dò ở nhà trông hàng, còn mình thì kéo Ma hoàng đi thuê phòng. Hai người hớn hở dắt nhau đến khách sạn sang nhất thành phố – hóa ra đều là ‘chi nhánh’ của nhà hàng Mộng Tuyền nổi tiếng kia cả thôi. Thì ai mà chẳng biết chỗ đó chuyên cung cấp ‘hàng tươi’ mua vui cho mấy cha nhà giàu, giờ mở thêm khách sạn cho mấy chả thậm thụt thuê phòng cũng là lẽ thường tình. Có điều khách sạn phục vụ cho đại gia thì giá cả đương nhiên cũng phải đại gia rồi, thành ra Ma hoàng đại nhân đành phải ra tay ‘thụt két’ công quỹ của công ty mới có đủ tiền mà trả cho căn phòng với giá năm vạn một đêm như vậy a.

Tối hôm đó, bọn họ lấy cớ là việc trong gia đình, tạm thời tránh được ánh mắt của Liêu Thần, sau đấy liền lén lút dắt nhau lên căn phòng sang trọng nhất của khách sạn. Nhưng trước khi lên phòng, ác ma đại nhân vẫn không quên rủ Ma hoàng ghé qua cửa hàng bán ‘đồ chuyên dụng’ ở tầng 15 để sắm một ít ‘đạo cụ’ cần thiết, tỷ như gel bôi trơn có mùi hoa quả, máy massage … rồi cả còng tay, dây thừng đủ thứ. Thậm chí hai người còn mang theo cả một bao máu đông lạnh không biết lấy ở đâu ra mà cũng chẳng hiểu là để làm gì nữa.

Sau khi đồ cần mua đã nhét đầy một túi lớn, bữa tối cũng được xử lý xong xuôi, hai người bèn hí hửng kéo nhau vào phòng loay hoay thử nghiệm đống ‘đồ chơi’ vừa sắm được. Thậm chí còn cố ý bày bừa tạo hiện trường giả như thể nơi đây sắp thành sàn đấu cho cuộc ‘đại chiến’ kinh thiên động địa. Cuối cùng, ác ma đại nhân vào buồng tắm đem chính mình tẩy sạch sẽ từ trong ra ngoài, còn cố ý diện độc một cái ‘quần chíp’ vô cùng sệch-xi lượn tới lượn lui. Ma hoàng đại nhân cũng không kém cạnh, vớ lấy cái quần chữ T đầy gợi cảm từ trong túi rồi hùng dũng bước vào buồng tắm.

“Vũ Uyên, ta thực sự không nén nổi cảm giác hưng phấn nữa rồi.” Ma hoàng bệ hạ bước tới bên giường, cúi đầu nhìn vị Thánh ma đang nằm dài ra xem TV. Mặc dù thể hình của y không được tính là cường tráng, nhưng những đường cong săn chắc trên cơ thể lại mang vẻ kiện mỹ đến hoàn hảo, làn da mịn màng trơn bóng như một bức tượng cẩm thạch, ẩn chứa bên trong là sức mạnh vô hạn đem đến cho người ta những mỹ cảm khó cưỡng lại. Y cúi người, để thân hình xinh đẹp của mình áp đảo con người cường đại dưới thân, hiển nhiên lại tạo ra một khung cảnh mang tính chinh phục tuyệt đối!

Ma hoàng khẽ nuốt nước bọt, sốt sắng hỏi, “Vũ Uyên, thời gian cũng không còn sớm, chúng ta bắt đầu được chưa?”

“Được rồi.” Ác ma đại nhân gật đầu ưng thuận, sau đó rất hợp tác mà bày ra bộ dạng nằm chết dí trên giường. Ở bên cạnh, Ma hoàng vừa cố bình ổn nhịp tim đang đập loạn xạ trong ***g ngực vừa với tay lấy cái còng sắt, đem hai tay của ác ma đại nhân khóa lại trên thanh sắt mạ vàng của chiếc giường đôi mang phong cách Baroque. Chính vì vậy mà bo-đỳ vốn đã tuyệt đẹp của ác ma đại nhân giờ lại tiếp tục phơi ra trong tư thế bị trói buộc, nhìn thế nào cũng khơi gợi dục vọng của người ta cháy lên ngùn ngụt a.

Ma hoàng bệ hạ nở nụ cười vô cùng âm hiểm. Y dùng ngón tay thon dài cố ý vẽ loạn một trận trên ngực ác ma đại nhân, sau đó chậm rãi trườn người xuống, đem chiếc ‘quần xì’ đạt đủ chỉ tiêu dây.nhiều.hơn.vải của ác ma đại nhân xé bỏ. Mấy động tác kiểu này vốn đã được tính sẵn trong kịch bản, nhưng khi Ma hoàng bệ hạ hành động lại không tự chủ được mà khẽ liếm môi, ma tức trong người cũng dần trở nên hỗn loạn ngoài tầm kiểm soát, xem ra y đã bị tình hình thực tế làm cho ‘nhập vai’ quá đáng rồi.

Theo động tác của Ma hoàng, ánh mắt Vũ Uyên cũng trở nên mê ly gợi tình, con ngươi lam sắc dõi theo từng cử động tà ác của y, khóe môi hắn khẽ nhếch lên thành nụ cười thâm sâu khó dò. Lúc Ma hoàng bệ hạ đang định đem chiếc ‘quần xì’ nhỏ bé của hắn lột xuống, không hiểu vì sao y bỗng dừng lại, vươn tay vuốt dọc theo thân quần, luồn vào bên trong. Vào thời điểm mấu chốt, ác ma đại nhân cũng rất biết phối hợp mà bật ra tiếng rên khe khẽ.

“Vũ Uyên, của ngươi cũng thật là cường tráng nha!” Ma hoàng híp mắt cười tà, sau đó cúi đầu áp vào ***g ngực của Vũ Uyên, ngậm lấy hai hạt hồng đậu trước ngực ai kia, khẽ nhay cắn. Lực cắn không nặng cũng không nhẹ, dù không đến mức xuất huyết nhưng cũng rất nhanh khiến cho hai điểm nhạy cảm kia trở nên sưng đỏ. Đầu lưỡi nóng rực mềm mại không ngừng đảo quanh trêu đùa, làm cho thân thể Vũ Uyên không chịu nổi mà phải run rẩy cong lên. Hắn lúc này vẫn không quên ngả ngớn buông một câu, “Kỹ xảo của bệ hạ thật là thuần thục. Không biết ở Ma giới đã thực hành trên người bao nhiêu mỹ nhân rồi!”

“Hừ, người cũng nhiều lời vô nghĩa quá ha!” Ma hoàng đột nhiên ngẩng đầu, rướn người đem môi mình chặn lại lời nói của Vũ Uyên, đầu lưỡi linh hoạt chiếm nhập khoang miệng ác ma đại nhân, đem mật dịch trong miệng mình mạnh mẽ dồn xuống yết hầu của hắn —— Thứ này là do thể chất đặc thù của Ma hoàng tạo ra, tác dụng so với mấy thứ viagra kích dục gì đó hơn đứt cả trăm lần, một khi nuốt phải thì cho dù có là thiên thần thánh khiết trong sáng đến đâu cũng sẽ trở nên vô cùng *** đãng.

Ma hoàng bật cười, ngẩng đầu rời khỏi đôi môi của Vũ Uyên, nhẹ nhàng nói, “Nếu không diễn cho thật một chút thì làm sao mà lừa được cô nàng Lukyl lanh lợi xảo quyệt kia? Vũ Uyên à, cho dù ngươi có thực sự ‘mở rộng cửa’ chào đón ta thì đó cũng là điều tốt mà, ha ha ha ha ……”

“Được đón nhận ân trạch của bệ hạ là vinh hạnh của ta.” Vũ Uyên tuy rằng vẫn nở nụ cười tao nhã như trước, nhưng kể từ khi mật dịch lợi hại kia chảy qua cổ họng liền lập tức phát huy tác dụng, khiến cho nhiệt độ trong cơ thể càng lúc càng tăng cao, dục vọng sâu kín cũng bắt đầu kêu gào đòi được thỏa mãn, cộng thêm những cái ve vuốt khiêu tình của Ma hoàng càng làm cho nơi nào đó trên người hắn dần trở nên cứng rắn. Mà ác ma đại nhân cũng chẳng dại gì mà phải kiềm chế bản thân, cứ thản nhiên để cho thứ-đang-nằm-trong-quần từ từ đứng dậy.

“Vũ Uyên! Ngươi làm trẫm kinh ngạc rồi đó. Không ngờ còn có thể tỏ ra bình tĩnh và tỉnh táo đến vậy. Rõ ràng thân thể đang xao động không ngừng thế kia cơ mà, ha ha!” Ma hoàng lúc này mới cởi bỏ ‘quần chíp’ của mình, trườn người lên quấn lấy ác ma đại nhân. ‘Chú em’ của y ở trên người ác ma đại nhân cọ tới cọ lui một hồi cũng bắt đầu ‘thức giấc’. Lúc sau, ‘quần chíp nhỏ’ của Vũ Uyên chính thức bị quăng qua một bên, hắn cùng Ma hoàng trực tiếp ‘xáp lá cà’, ngay cả hơi nóng hừng hực trên thân thể đối phương cũng cảm nhận rõ rệt. Giao hữu xong một hiệp, Ma hoàng mới lôi lọ gel bôi trơn ra, chậm rãi tưới lên ‘cậu nhỏ’ của mình.

“Trẫm hi vọng mình có thể dễ dàng tiến vào, mặc dù so với đó thì trẫm khoái thấy cảnh ngươi máu me be bét nằm giãy dụa dưới thân mình hơn a, ha ha ha ha …” Ma hoàng phóng túng bật cười, đưa tay tách hai đùi của Vũ Uyên ra xa … Ngay lúc y đang chuẩn bị tiến vào, cửa sổ phòng ngủ bỗng bị ngoại lực nào đó đánh cho vỡ tan tành.

Luồng ma khí phẫn nộ cực điểm tràn ngập căn phòng, thanh âm chói tai của Lukyl cũng lanh lảnh vang lên, “Bệ hạ! Đây chính là nguyên do khiến ngài đòi ở lại Nhân giới đó sao?!! Ngài cố ý cho ta nhìn thấy cảnh này phải không??” —– Thì ra nàng công chúa bỏ nhà theo tiếng gọi của tình yêu đã tìm thấy nơi ở của Ma hoàng.

Ma hoàng giật mình kinh sợ nhưng lập tức khôi phục vẻ mặt cười đến vui vẻ, ngoan độc nói, “Lukyl, ta chỉ hy vọng em có thể bình tĩnh đón nhận sự thật này. Dù sao thì người hiện tại đang mang trong mình giọt máu của ta không phải là em, mà là Vũ Uyên đại công tước a.”

“Ế ………” Ác ma đại nhân thộn mặt ra, không ngờ Ma hoàng lại nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, tự biên tự diễn ra một cái lý do làm cho người ta muốn sởn gai ốc!

[Quả nhiên là xứng danh người bất chấp thủ đoạn đứng đầu Ma giới]

“Cái gì!!!!!!!!” Thanh âm của Lukyl đã muốn lên cao đến quãng tám, hai mắt đỏ ngầu long lên sòng sọc, mái tóc dựng đứng lên như hình ảnh nữ quỷ điển hình trong truyện kinh dị.

“Đúng vậy, vợ yêu à, hiện tại trong bụng Vũ Uyên đại công đang mang theo kết tinh tình yêu của bọn ta đó nha.” Ma hoàng kéo Vũ Uyên vào lòng mình ôm ôm ấp ấp, sau đó lại bày ra vẻ cưng chiều vuốt vuốt lên bụng người ta như thể đang âu yếm sinh mệnh nhỏ bé ở trong đó vậy.

“Cho nên em đừng tự mình ôm hi vọng nữa. Ta sẽ không phế bỏ ngôi vị của em, sau này em vẫn có thể trở thành hoàng hậu quyền quý nơi Ma giới, nhưng trái tim ta mãi mãi thuộc về Vũ Uyên đại công tước.” Ma hoàng nghiêm túc tuyên bố rồi quay sang nhìn ác ma đại nhân với ánh mắt dịu dàng vô hạn, “Để có thể mang thai con của chúng ta, Vũ Uyên đã phải chịu đựng những đau đớn giằng xé đến tột cùng khi tự biến đổi thể chất của chính mình. Lukyl, nếu là em, em có chịu vì ta mà hi sinh nhiều đến vậy không?”

“Nói dối!!! Tất cả đều không phải là sự thật!!!!! Ta sẽ giết các người!!!” Lukyl đã hóa điên thật rồi.

“Lukyl, em là người thông minh, sao có thể vì những đố kỵ xuẩn ngốc đó mà mang lên mình tội hành thích vua?” Ma hoàng nghiêm khắc chỉ trích.

“Ta sẽ giết hắn trước mặt ngươi! Đem thứ nghiệt chủng trong bụng hắn móc ra cho ngươi xem!!!” Lukyl tru lên, để lộ ra răng nanh sắc nhọn mọc dài trong miệng. Nàng phất tay một cái, những cánh hoa hồng đen đang bay lả tả lập tức biến thành một luồng gió lốc bao vây lấy ác ma đại nhân. Ma hoàng giả vờ như trở tay không kịp, kêu to, “Đem Vũ Uyên trả lại cho ta! Ngươi muốn gì! Trong bụng hắn chính là cốt nhục của ta!”

“Loại nghiệt chủng này không cần giữ lại! Bệ hạ, nếu ngài không muốn cùng gia tộc Diana phát sinh mâu thuẫn thì hãy để ta đem thứ con hoang kia bóp chết từ trong trứng nước đi!” Lukyl khôi phục dáng điệu bình thản, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười tàn nhẫn —— Trong lúc này, cao cao bên cửa sổ, người-đã-phải-hy-sinh-ma-lực-để-biến-đổi-thể-chất ác ma đại nhân như con rối bông bị gió lốc quăng quật lộ vẻ bất lực, mở to mắt nhìn về phía Ma hoàng, rên rỉ cầu xin, “Không …… Bệ hạ … con của chúng ta ………”

Ma hoàng nghe xong thật muốn hộc máu tới ba lần, cố gắng giữ cho bản thân không bò lăn ra cười, liều mạng gào lên, “Không được!!! Dừng tay!!!”

“Tất cả đều đã quá muộn rồi! Đây là sự trừng phạt vì ngài dám phản bội ta!” Lukyl giơ hai tay lên, một lưỡi giáo bằng cánh hoa dần dần xuất hiện trong không trung. Câu thần chú cuối cùng vừa được Lukyl đọc ra, lưỡi giáo hoa hồng lập tức chuyển hướng, đâm thẳng về phía bụng của ác ma đại nhân, lực đánh rất lớn khiến cho ác ma đại nhân bị đẩy bật về sau, rơi xuống mặt đất cái ‘rầm’.

Ma hoàng vội vã nhảy ra ngoài cửa rổ, bay về phía ác ma đại nhân.

————————

Giữa công viên xanh rợp bóng cây bỗng vang lên tiếng nổ thật lớn. Có một anh đẹp trai từ trên trời rớt xuống làm mặt đất lủng thành một cái hố thật to. Lúc Ma hoàng và Lukyl đuổi đến nơi, ác ma đại nhân đã an an ổn ổn nằm rúm ró giữa hố đất, bịch máu dự trữ cũng được đem ra làm đạo cụ diễn xuất, nhìn vào thế nào cũng thấy … ờm, một vụ sảy thai.

“A a a a a! Con của ta!!!” Ma hoàng bước tới, ôm lấy Vũ Uyên khóc rống lên, sau đó kích động lay người hắn dậy, “Uyên! Ngươi tỉnh lại! Mau tỉnh lại đi! A a a! Lukyl! Ngươi dám ra tay sát hại thánh ma!”

“Thì sao chứ? Hiện tại Ma giới đã không còn cần đến hắn nữa rồi. Một kẻ cam nguyện đánh đổi ma lực của mình để nằm dưới thân người khác như vậy khác nào phế nhân? Người như hắn cho dù không bị ta giết thì sớm muộn gì cũng bị người của Ma giới tiêu diệt mà thôi!” Lukyl khinh khỉnh nhìn xuống, cao ngạo nói, “Bệ hạ, ta sẽ giữ bí mật chuyện này cho ngài. Nếu để lộ ra, đây chắc chắc sẽ là xì-căng-đan lớn nhất Ma giới. Thân là hoàng hậu tương lai, vì ngài, ta tuyệt đối sẽ không nói ra đâu. Còn về chuyện hoàng tử, ngài muốn có bao nhiêu ta đều có thể sinh cho ngài bấy nhiêu! Ngài tưởng ta không biết ý đồ của ngài sao? Bất quá chỉ là ngài muốn lợi dụng Vũ Uyên, chờ lúc hắn thụ thai sẽ hút lấy toàn bộ ma lực của hắn. Người ích kỷ như ngài có thể yêu ai sâu đậm đến vậy sao, rõ ràng là đóng kịch mà.”

“Hừ, Lukyl, cho dù mọi việc có đúng như vậy cũng không thể lấp liếm được tội danh ám sát hoàng tử của ngươi đâu!” Ma hoàng làm bộ như tuyệt tình bỏ lại ‘thi thể’ của Vũ Uyên, lạnh lùng nói.

“Ma hoàng bệ hạ, ta sẽ cố gắng chiếm được trái tim của ngài. Chỉ cần ngài yêu ta, ta sẽ biến ngài thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian ~~~” Lukyl nắm lấy cánh tay Ma hoàng, mỉm cười lấy lòng.

Ma hoàng sắc mặt xanh mét đẩy vội nàng ta ra, “Được rồi, hiện tại Vũ Uyên đã chết, có nói gì nữa cũng vô ích. Chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật. Ngươi hãy quay về Ma giới phong tỏa tin tức, ta ở lại lo hậu sự xong xuôi rồi sẽ theo sau.”

“Vâng, thưa bệ hạ của ta.” Lukyl mang theo nụ cười chiến thắng vênh vang rời đi.

Sau khi Lukyl rời đi, ác ma đại nhân giống như cương thi bỗng ngồi bật dậy, cười lạnh hai tiếng, nói, ‘Kế sách của bệ hạ thật là cao tay. Tương kế tưu kế làm cho Lukyl yên lòng ra về, bất quá ta cảm thấy trong vụ này mình có hơi chịu thiệt thì phải.”

“Đâu có, chuyện ngươi ‘mang thai’ sẽ được Lukyl giữ kín luôn mà. Không cần lo lắng mấy vụ hao tổn danh tiếng gì đâu.” Ma hoàng đại nhân chợt cảm thấy sau gáy có chút ớn lạnh, dự cảm cho thấy ác ma đại nhân nhất định sẽ làm ra mấy chuyện đáng sợ để trả thù.

Nhưng hắn định giăng bẫy mình thế nào nhỉ? Ma hoàng nhìn theo bóng dáng Vũ Uyên chậm rãi rời đi, dường như hắn không hề để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt như thế này.

Một tiếng sau, hắc vũ ma lực trong người Ma hoàng – không biết bị ác ma đại nhân hạ độc tự lúc nào – bắt đầu phát tác. Điều đáng sợ chính là tác dụng của nó thậm chí còn vượt xa tầm khống chế của Ma hoàng, khiến cho y thú tính đại phát vội vã đi tìm Chiến Long. Sau đó hai người ở trong rừng giằng co suốt ba ngày ba đêm sau mới lết được về đến nhà.

Còn ác ma đại nhân nhân dịp này đâm đơn tố giác Ma hoàng bệ hạ dùng tiền quỹ của công ty đi thuê nhà nghỉ ăn chơi trụy lạc, cũng tiện thể dựa vào thư giới thiệu của Ma hoàng từ trước đó mà thuận lợi nộp hồ sơ tiến cử chính mình vào công ty. Từ đó, cuộc đời anh lại một lần nữa sang trang.

Hết chương 53

Bình luận

Truyện đang đọc