ẨN LONG


“Xin chào tất cả mọi người, tôi là cơ phó của chuyến bay lần này.

Hiện tại máy bay đang sắp chuẩn bị hạ cánh, thế nên tôi đề nghị tất cả các vị hành khách hãy giữ gìn trật tự, tránh đi lại xung quanh gây ra tình trạng hỗn loạn!”
“Lẫn nữa, tôi xin nhắc lại, tôi là cơ phó của chuyến bay lần này.

Máy bay của chúng ta đang sắp sửa hạ cánh.

Thế nên, tôi đề nghị tất cả các vị hành khách…”
Lúc này, trên loa phát thanh của máy bay đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở của Cao Nhật Quang, để cho tất cả mọi người ở đầy đều không khỏi kinh ngạc.
Chỉ là, phản ứng của tất cả hành khách cũng có chút bất đồng.

Có người tìm được hy vọng, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở phào.

Có người lại không quá mức tin tưởng, cho rằng Cao Nhật Quang cũng chỉ nói lời đồng viên, để an ủi mọi người mà thôi.
Chính vì thế, mặc dù tình hình đã có chút xu hướng ổn định lại, nhưng cũng có không ít hành khách đã bắt đầu rục rịch.

Bọn họ lo sợ tình huống không giống như những gì mà Cao Nhật Quang vừa mới nói ra, tính mạng của mình sẽ gặp phải nguy hiểm
Thế nên, đã có không ít người bắt đầu hò hét ầm ĩ, kêu gọi nhân viên ở trên máy bay phải nghĩ cách để cho mình nhảy xuống an toàn.
Tất nhiên, máy bay hiện tại đang ở trên độ cao tới mấy ngàn mét.

Cho dù ở trên máy bay có thiết bị an toàn, nhân viên ở đây cũng tuyệt đối không cấp cho bọn họ.
Thứ nhất, những người này hoàn toàn không biết gì về việc nhảy dù.

Một khi nhảy xuống, khả năng sống sót của bọn họ thật sự rất ít.
Thứ hai, một khi cấp cho bọn họ thiết bị nhảy dù, thì những người còn lại nhất định cũng muốn làm theo.

Hiện tại, máy bay đang thiếu ổn định, để cho những người này lộn xộn, chẳng phải tình huống càng thêm khó kiểm soát?

Với lại, kỳ thật trên máy bay không có trang bị loại thiết bị này.

Đây là quy định của cơ quan nhà nước, không phải bọn họ muốn cấp liền có thể cấp được.
Nhưng mà, lúc này nhiều người đều không có nghĩ như vậy.

Có người đã nhịn không được, bắt đầu hướng về phía tiếp viên hàng không kêu khóc ầm ĩ.
“Các người đều là một lũ lừa bịp khốn nạn! Máy bay sắp rơi rồi, còn muốn hạ cánh gì chứ? Tất cả chúng ta, nhất định đều sẽ nổ chết! Ai cũng không có cơ hội sống sót! Hu hu hu!”
Người này vừa mới khóc rống lên, người ở bên cạnh cũng đã bất ổn, kêu lên một trận.

Nhưng mà, phản ứng của những người này vẫn còn tương đối tốt.

Lúc này, đã có người lần nữa xông ra ngoài, hướng về phía tiếp viên hàng không quát âm lên.
“Mẹ nó, tao biết là lũ chúng mày không phải cái dạng tốt lành gì? Chúng mày muốn lừa gạt bọn họ, cũng không thể nào lừa gạt tao được.

Có phải, tụi bay đã nghĩ cách chạy trốn an toàn khỏi đây rồi không? Thế nên mới để cho bọn tao ở lại trên máy bay chịu chết?!”
Người này cũng không phải là người nào khác, là chính gã đàn ông trung niên mập mạp vừa rồi đã gây sự với Diệp Lâm Tuyền, bị Trần Viễn dạy dỗ cho một trận.
Thế nhưng, lúc này không có Trần Viễn ở đây.

Hơn nữa tình huống hiện tại còn rất lộn xộn, gã này lại lần nữa xông ra ngoài, dự định chửi mắng một phen.
Nhưng mà, nữ tiếp viên lần này cũng không giống như là Diệp Lâm Tuyền, có thể dễ nói chuyện như vậy.
“Xin lỗi, đề nghị quý khách về lại chỗ ngồi của mình.

Nếu như quý khách còn tiếp tục gây sự nữa, tôi sẽ gọi cho nhân viên an ninh, đem anh rời khỏi nơi này!”
“Ha ha ha, mọi người thấy chưa? Mọi người có nhìn thấy chưa? Đám khốn nạn này đã lộ mặt thật của chúng ra rồi đó.

Tao biết ngay mà, chúng mày nhất định là đang giấu giếm đồ tốt, không muốn để cho chúng tao được hưởng chứ gì?”
Lời này của gã vừa mới nói ra, có không ít hành khách đều quay đầu lại, nhìn về phía nữ tiếp viên hàng không.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của nữ tiếp viên hàng không không khỏi trở nên vô cùng khó coi.

Nhưng mà, cô còn chưa có lên tiếng nói gì, thân máy bay lại chao đảo một cái.

Đồng thời, phía đằng sau thân tàu vang lên mấy tiếng nổ mạnh.
Ầm!
Ầm!
“Xong rồi! Lần này thật sự xong rồi! Mọi người mau nhìn xem, khói đen cũng sắp xông đến chỗ này rồi!”
Lúc này, trên khoang tàu đang rất lộn xộn.

Sau đó, một số hành khách phát hiện ra được vị trí xung quanh chỗ ngồi của mình bắt đầu xuất hiện khói đen.

Tức thì, mọi người ở đây đều không khỏi lộ ra vẻ mặt hốt hoảng, bắt đầu kêu lên ầm ĩ.
Mà gã đàn ông trung niên vừa rồi cũng bị chấn động làm cho ngã xuống sàn Qua một lúc sau gã mới xoay người đứng dậy, trên mặt lộ ra mấy phần hoảng sợ.

Chỉ có điều, khi nhìn thấy nữ tiếp viên hàng không vẫn còn đứng ở trước mặt mình, vẻ mặt của gã liền lộ ra dữ tợn.
“Mẹ nó, nếu như ông đây chết ở chỗ này, thì hôm nay ông cũng muốn dẫn lũ chúng mày theo.”
Nói xong lời này, thân hình của gã vậy mà tức tốc lao tới, dự định nhào về phía nữ tiếp viên hàng không.
Chỉ có điều, động tác của hắn bỗng dưng ngừng lại, sau đó ánh mắt có mấy phần kinh ngạc, nhìn về phía trước mặt của mình.
“Anh vừa mới định làm gì?”
Lúc này, ở trước mặt của gã đột nhiên xuất hiện ra một thân ảnh hết sức lạnh lùng, dùng lấy ánh mắt không có một chút tình cảm gì, nhìn lấy gã chằm chằm.
Mặc dù trước mặt là một phụ nữ, thân hình nhìn rất mảnh mai.

Nhưng không biết vì sao, gã lại có chút cảm giác áp lực, nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Thế nhưng, qua một lúc sau, gã liền hồi phục lại tâm tình, trừng mắt nhìn lấy người đang chắn ở trước mặt mình.
“Cô là ai? Cô cũng muốn xen vào chuyện của tôi à?”

“Thì thế nào?”
Lưu Mẫn Nghi không một chút sợ hãi, dùng lấy ánh mắt tràn đầy thương hại nhìn về phía kẻ đang đứng ở trước mặt mình.
Đối với cô mà nói, hạng người chỉ biết bắt nạt phụ nữ, tay không tất sắt giống như gã ở trước mặt thật sự là rất đáng thương.

Bởi vì, chỉ có những kẻ vô dụng, không có thực lực gì mới đi bắt nạt phụ nữ.
“Mẹ nó, mày nhìn cái gì?”
Nhìn thấy ánh mắt của Lưu Mẫn Nghi nhìn đến, gã đàn ông trung niên lúc này thật sự rất nổi giận.

Chính gã cũng rất chán ghét khi bị người khác dùng loại ánh mắt như vậy nhìn về phía mình.
Chính vì thế, lúc này gã mới quát lên một tiếng.

Sau đó, gã trực tiếp tung lấy nắm đấm, đánh thẳng về phía Lưu Mẫn Nghi.
“A… cẩn thận!”
Chỉ là, bằng vào động tác cùng với lực lượng của gã lúc này, thật sự không hề gây ra bất kỳ sự khó khăn gì cho Lưu Mẫn Nghi.

Cô chỉ hơi xoay người di chuyển một chút, lập tức liền đem công kích của gã tránh né được.
Sau đó, thân hình của cô lại lần nữa xông tới, áp sát về phía gã kia.

Chỉ có điều, đột nhiên hai mắt của gã đàn ông trung niên mập mạp lúc này vậy mà tỏa sáng.

Hắn ta dùng lấy hai đầu nắm tay, trực tiếp mở rộng ra, hóa thành hai cái móng vuốt trực tiếp chụp về phía trước ngực của Lưu Mẫn Nghi.
“Vô sỉ!”
Nhìn thấy động tác này của hắn, tức thì Lưu Mẫn Nghi không khỏi nổi giận mắng.

Nhưng mà, động tác của cô lại không hề chậm một chút nào, trực tiếp lách người né được.

Đồng thời, cô cũng nhân lúc gã này không kịp đề phòng, đem hai tay của gã khóa lại, sau đó bẻ ngoặc ra phía sau lưng.
“Á…”
Bị khóa chặt, lại còn để cho Lưu Mẫn Nghi đem đầu gối ghì chặt, áp sát xuống đất.

Lúc này, gã đàn ông trung niên vô cùng kinh hoảng, hét lên một tiếng tràn đầy sợ hãi.
Thế nhưng, Lưu Mẫn Nghi lúc này đang rất tức giận, chỉ muốn đánh cho tên này một trận nhớ đời.

Chỉ là, lúc này âm thanh ở trên loa phát thanh đã lần nữa vang lên, để cho động tác của Lưu Mẫn Nghi không khỏi dừng lại.
“Xin thông báo, hiện tại máy bay đang hạ cánh khẩn cấp, đề nghị mọi người nhanh chóng trở về vị trí chỗ ngồi của mình.

Đồng thời, chúng tôi xin lưu ý, yêu cầu các vị hành khách hãy đeo lên thiết bị phòng hộ, bảo vệ an toàn của mình.”
“Chúng tôi xin nhắc lại lần nữa, hiện tại máy bay đang hạ cánh khẩn cấp, đề nghị mọi người nhanh chóng trở lại vị trí chỗ ngồi của mình…”
Lúc này, tất cả hành khách đều nhận được thiết bị phòng hộ từ trên vị trí chỗ ngồi của mình rơi xuống.

Đây là thiết bị chuyên dụng dùng để bảo hộ hành khách tránh khỏi khí độc khi máy bay xảy ra sự cố.

Chính vì thế, vừa nghe được thông báo của tiếp viên hàng không.

Tất cả mọi người đều nhanh chóng đeo vào thiết bị phòng hộ, sau đó yên lặng chờ đợi lấy thời khắc quyết định của mình.
Lưu Mẫn Nghi cũng cảm nhận được mùi khói độc ở trong không khí càng lúc càng nặng.

Thế nên, sau khi nghe được thông báo, cô cũng nhanh chóng đem gã đàn ông mập mạp này buông ra.

Đồng thời, cô đi tới chỗ ngồi của mình, dự định lấy ra thiết bị phòng hộ mang vào.
Thế nhưng, gã đàn ông mập mạp vừa mới bị cô khống chế, sau khi được bỏ qua không những không có đi trở về vị trí chỗ ngồi của mình.

Hắn đột nhiên từ trong ống quần rút ra một vật sắt nhọn, hướng về phía Lưu Mẫn Nghi xông tới.

Đồng thời, trong miệng còn thét lên một tiếng tràn đầy phẫn nộ.
“Tao liều mạng với mày!”
Sự cố diễn ra rất đột ngột, Lưu Mẫn Nghi cũng không nghĩ đến tên mập lúc này lại còn xông đến.

Hơn nữa, khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, cô cũng không có cách nào phản ứng kịp.
“Á…”
Nhất thời, tất cả hành khách ở đây đều không khỏi kinh hoảng hét lên.

Đặc biệt là nữ tiếp viên hàng không đang đứng ở ngay bên cạnh, trong ánh mắt của cô lộ ra dáng vẻ khiếp sợ không thôi..


Bình luận

Truyện đang đọc