ẢNH HẬU XUYÊN KHÔNG, VƯƠNG PHI THẬT UY VŨ


Buổi tối.

Chuyện là thế nào?
Sở Bắc Dực ngồi sắc mặt trầm tĩnh ở bàn vừa xem binh thư vừa hỏi chuyện một ám vệ.

Bẩm vương gia, Liễu cô nương trong lúc dâng trà cho vương phi đã bất cẩn tự làm đổ trà lên tay mình, sau đó là khóc lóc trong trong rất uỷ khuất, vương phi thấy vậy thì lập tức chạy đến hỏi thăm, nhưng không biết tại sao lại bị Liễu cô nương hất ra, vì vậy mới bị ngã xuống hồ.

La Thiên báo cáo lại toàn bộ những gì mình đã chứng kiến được cho Sở Bắc Dực
Mí mắt của Sở Bắc Dực hơi nâng lên, không còn chăm chú vào binh thư nữa.

Tiếp tục theo dõi

La Thiên là ám vệ được phái đi theo dõi vương phi, sau khi nhận lệnh xong thì hắn nhanh chóng biến mất khỏi thư phòng của Sở Bắc Dực.

Một mình Sở Bắc Dực ngồi trong phòng.

Hắn có chút khó hiểu, Hàn Lam Nguyệt rõ ràng là người bị hại, tại sao nàng ta lại nói giúp cho kẻ thù?
Một Liễu Như Yên nhỏ bé, cho dù có chút tâm cơ đi chăng nữa, cũng sẽ không ngu ngốc đến nỗi vừa vào phủ đã muốn ám sát vương phi.


Nhưng lạ hơn nữa, Hàn Lam Nguyệt bị hại, chẳng những không trách tội mà còn ân cần quan tâm đến Liễu Như Yên, nàng ta thật sự mang tâm bồ tát à?
Nếu hắn không cứu nàng lên kịp thời thì có phải nàng...!
Sở Bắc Dực như vừa nghỉ ra gì đó, sắc mặt hắn có chút biến đổi, ánh mắt thâm sâu, khoé miệng nhếch lên thành một điệu cười.1
Nàng lại ngã xuống hồ ngay lúc hắn đến, nàng sớm đã có tính toán!
Vừa thoát khỏi một cái bẫy, lại lật ngược ván cờ, ứng biến nhanh nhẹn, túc trí đa mưu, quả là một nữ nhân không tầm thường.

Buổi trưa lúc hắn đang muốn đi ra ngoài, thì nghe các hạ nhân lén lút bàn tán chuyện gì đó, nghe ra thì chính là, vương phi đang rất tức giận vì tin đồn nổi lên trong phủ, Liễu cô nương sợ vương phi hiểu lầm nên muốn đích thân đến giải bày
Hắn vốn cũng chẳng muốn quan tâm đến chuyện của nữ nhân, nhưng chuyện này ít nhiều cũng liên quan đến hắn
Liễu cô nương kia có ân với hắn, cũng là do hắn mang về, không thể để nàng ta chịu thiệt ở vương phủ.

Vì vậy mà hắn đã tạm gác lại công việc mà đi đến Phong Nguyệt uyển, và đã chứng kiến một màn tranh đấu giữa chốn hậu viện.

Mấy hôm sau.....!
Nhìn thì Liễu yếu đào tơ, ai mà ngờ bụng dạ lại xấu xa như vậy
Đúng đấy, không thể nhìn vẻ bề ngoài mà suy đoán một người đâu
Còn nói là do bất cẩn, A Nhược Hầu trà trong viện của vương phi rất thân với ta, cô ấy nói, chính mắt cô ấy thấy Liễu cô nương hất vương phi ngã xuống hồ đó.

Vương phi của chúng ta hiền lành lại lương thiện, một lòng một dạ với vương gia, biết Liễu cô nương kia là ân nhân của vương gia, nhưng như vậy thì sao chứ, tiểu tam đến cửa lại nghênh ngang, lại dám mưu hại chính thất, loại người trong ngoài bất nhất như vậy chúng ta nên đề phòng thì hơn.

Uổng cho vương phi tốt bụng, thấy cô ta bị thương, còn gọi đại phu đến xem cho cô ta, nếu là ta, ta sẽ cho một số tiền rồi đuổi đi
Một nhóm các tỳ nữ quét sân đang tụ tập nhiều chuyện.

Mấy ngày nay trong phủ có rất nhiều lời bàn tán, dù đã được Lưu quản gia chỉnh đốn lại những vẫn không thể ngăn chặn hoàn toàn.

Lúc này A Ngọc đi lấy cơm trở về, đã kể lại toàn bộ những gì mình đã nghe được cho Liễu Như Yên.

Liễu Như Yên nghe xong thì không nói gì.

Mấy ngày nay vì lời gièm pha nổi lên, nên nàng ta chỉ ở yên trong khuê phòng.

Tuy bên ngoài nàng ta rất bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã tức giận đến mức muốn bùng nổ.

Nếu danh tiếng không tốt thì nàng ta làm sao mà thuận lợi được mọi người công nhận là nữ nhân bên cạnh Vương Gia!
Muốn bước chân vào phủ Dực vương lại khó thêm một chút rồi.


Lần này do nàng sơ xuất, sau này phải tính toán cẩn thận một chút, vị vương phi kia trông thì niềm nở hoà ái, nhưng nội tâm lại sâu kín khó lường, nàng phải bước một bước tính ba bước mới được.

- ------Phong Nguyệt Uyển
Nguyệt tỷ thật là soái quá đi, tỷ cao tay như vậy thì xem Liễu Như Yên kia còn muốn giở trò gì cũng không sợ nữa rồi.

Diệp Liên Hoa giọng điệu hả hê khen lấy Hàn Lam Nguyệt.

Nàng ta nằm ngã người trên một chiếc ghế dài được đặt ở dưới một bóng cây to, bên cạnh là Hàn Lam Nguyệt và Hạ An Vân, cả đang đang đắp mặt nạ dưỡng da.

.

truyen bjyx
Cũng may là Nguyệt tỷ thông minh, biết trước chiêu trò của cô ta, nếu không thì người mang tiếng xấu bây giờ đã là ba chúng ta rồi.

Hạ An Vân vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói, một lúc lại phun ra mấy hạt nho, thoải mái hưởng thụ khi được tỳ nữ xoa bóp.1
Các nàng vì học theo Hàn Lam Nguyệt mà quy củ hay nữ tắt, nữ đức gì cũng ném sang một bên, tính tình phóng khoáng hơn rất nhiều, tiểu tiết rờm ra bây giờ các nàng chỉ dùng khi gặp người ngoài mà thôi.1
Mấy hôm nay nghe còn chưa đủ sao, các muội đừng nhắc nữa, đổi sang chuyện khác đi, hay chúng ta.....?
Hàn Lam Nguyệt nằm ở giữa lên tiếng nói, ba người cùng chụm đầu lại nói nhỏ điều gì đó.

Được đó
Hạ An Vân và Diệp Liên Hoa đồng lên tiếng, các nàng đều rất hưng phấn, chỉ cần đi theo Hàn Lam Nguyệt nhất định sẽ không nhàm chán.

Không cần phải chuẩn bị gì hết, bây giờ không tiện, tối nay các muội cứ đến viện của ta, chúng ta lại bàn tiếp, OK không?
Hàn Lam Nguyệt đá mắt với hai người Hạ An Vân và Diệp Liên Hoa.


OK!
Các nàng đưa tay ra dấu ok với nhau.

- OK?, vương phi và hai trắc phi đang dùng loại ám hiệu kỳ lạ gì vậy -
La Thiên ẩn nắp gần đó khó hiểu khi thấy ám hiệu kia, ngay lập tức quay về báo cáo lại tình hình.

- ---------
Vương Gia, dường như vương phi và hai vị trắc phi đang muốn làm việc gì đó, trông rất thần bí, còn dùng cả ám hiệu rất kỳ lạ
Ám hiệu kỳ lạ?
Sở Bắc Dực ở nơi giữa mi tâm hơi nhíu lại, nhìn La Thiên mà hỏi.

Phải ạ, rất kỳ lạ, chính là như vầy...!
Nói rồi La Thiên đưa bàn tay làm động tác OK lên trước mặt Sở Bắc Dực.

Hành động này làm Sở Bắc Dực bất giác nhìn không chớp mắt, bao năm chinh chiến, cũng biết rất nhiều môn phái, nhưng chưa từng thấy qua kiểu ám hiệu này.

Tiếp tục theo dõi, phát hiện chuyện gì kỳ lạ thì phải ngay lập tức báo lại với ta
Rõ.


Bình luận

Truyện đang đọc