BÁ VƯƠNG


Hà Thành .
Đây là thành trì lớn nằm giáp ranh với Thạch Hà Kiếm Tông và Lạc Trần Sâm Lâm, là một trong số các thành trì phụ thuộc đại tông Thạch Hà Kiếm tông, tường thành cao chục trượng, lại liên miên kéo dài không dứt, nhân khẩu lên đến hàng triệu , trong thành các thế lực ngư long hỗn tạp đa dạng, lại nằm gần rừng rậm lớn như Lạc Trần Sâm Lâm nên có vô số tu sĩ kết thành đoàn thành đội đi săn bắt yêu thú cũng như lịch lãm rèn luyện.
Thành chủ Hà Thành nghe nói là Khách khanh trưởng lão của Thạch Hà Kiếm tông, chuyên quả lý các sự vụ bên ngoài môn phái, có tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, tại toàn bộ Hà Thành có quyền uy vô thượng, Thổ Hoàng Đế ở nơi đây.
Thành như sư tử nằm, hùng hồn rộng lớn, tường ngoài đều lấy hắc thạch khổng lồ xây dựng, khí tượng nguy nga.

Lúc này một thanh niên áo mặc một áo choàng màu đen đứng trước cổng thành khẽ đánh giá qua một lượt.
"Vị đạo hữu này, kính xin tạm dừng, xin hỏi đạo hiệu là gì, tu hành ở nơi đâu?"
Hà Thành, trước cửa thành khổng lồ, một thanh niên to lớn có tướng mạo thô kệch thân mặc áo đen đầy mặt tươi cười hỏi.
Thanh niên áo choàng kia không ai khác đó chính là Vũ Hạo.

Sau khi cảm ngộ xong những môn công pháp mà cậu nhận được, chỉ vỏn vẹn 1 tuần tiêu hao đâu đó rơi vào khoảng 100.000 điểm tích luỹ.

Nhưng cũng chỉ giúp cậu ổn định lại căn cơ và tu vi vẫn chỉ dừng lại ở Trúc cơ sơ kì đỉnh phong.

Không như trước cảm ngộ công pháp cao cấp khiến cậu đột phá tới 2-3 tiều cảnh giới hiển nhiên càng lên cao càng khó tấn giai .
Vừa mới vượt qua Lạc Trần Sâm Lâm, trong người chỉ còn lại 48.000 điểm tích luỹ vốn muốn đi tìm vài tôn yêu thú để kiếm điểm thì vô tình phát hiện ra một cái thành trì to lớn này.
Đã 7 tháng cậu tới với thế giới này nhưng trong thời gian trước cậu chỉ có kịp làm quen với tông môn và các loại yêu thú.

Chưa có dịp để tìm hiểu kĩ càng xem các vị trí địa lý, nơi toạ lạc của các tông môn lớn nhỏ hay thậm chí là các thành trì nhân loại ở khu vực Hạ Du.
Lúc này, trước mặt cậu là một thủ vệ thành có tướng mạo thô kệch.

Hơi khẽ ôm quyền nhẹ giọng nói.

" Tại Hạ không môn không phái , chỉ là một tán tu vô tình đi ngang qua nơi đây , không biết phải có điều kiện như thế nào mới có thể vào thành "
" Ngươi là tán tu ư ? " Thanh niên giữ thành liền khinh thường mấy phần, giọng biến đổi lãnh đạm nói.
Bởi vì chỗ dựa đằng sau Hà thành là Thạch Hà Kiếm tông một trong 4 đại tông của Hạ Du cho nên tên giữ thành này cũng trở nên vênh váo hơn không ít.

Lại còn có người dám chọc vào Thạch Hà Kiếm tông sao , trừ khi là ngươi chê sống quá lâu rồi.
" 10 khối linh thạch rồi đi qua " thanh niên giữ thành kia vênh mặt nói tiếp.
Đi tới Hà thành, các loại tu sĩ đều có, nếu là xuất thân danh môn đại tông, hay là tu sĩ các thương hội lớn, hơn phân nửa chính là tới giao dịch, thậm chí còn có thể ra vào trong thành tự nhiên, còn nếu là tán tu không môn không phái, địa vị vô hình chung thấp một tầng, không chỉ cần nộp linh thạch mới được vào thành mà còn là thái độ của của những người này cũng hoàn toàn biến đổi.
Ở tu hành giới, thực lực tuy quan trọng nhưng thế lực cũng rất trọng yếu, tán tu chính là một loại địa vị thấp nhất vì không hề có chỗ dựa.

Dù ngươi có thực lực mạnh mẽ nhưng ngươi có thể một người chống lại một đại thế lực hay sao.
" Con mẹ nó, mắc như vậy ư? "
Vũ Hạo nghe, có chút bất mãn, vào thành đã đòi mười khối linh thạch, cũng quá mức bóc lột.

Phải biết là 6 tháng ở Thạch Hà Kiếm Tông mới chỉ cho đệ tử ngoại môn là 20 khối thôi đấy.
Tên giữ thành kia nhất thời sắc mặt trầm xuống, quát lên:
" Chê đắt có thể biến, hơn nữa nói chuyện chú ý một chút, cẩn thận họa từ miệng mà ra ! ".
Tuy chỉ là canh cửa cấp thấp nhất, nhưng cũng không để tâm đến tán tu, huống chi nhìn Vũ Hạo tuổi còn trẻ như vậy, thấy thế nào cũng không giống tu vi rất cao, cho nên hắn mới cố ý ra oai.
" Ngươi dám ăn nói với ta như vậy ư ? " Vũ Hạo trừng mắt nhìn gã.
Trong khi nói chuyện, một đạo khí tức lành lạnh như có như không phóng ra, sâu thẳm khó lường phóng thẳng tới.

Nếu không phải muốn tìm phiền phức cho bản thân thì cậu đã trực tiếp giết tên tiểu nhân vật như này rồi.


Đâu cần phải lòng vòng như vậy.
" Trúc ...!Trúc cơ sơ kì " Tên canh cổng này trợn mắt , lắp bắp nói.
Hắn tuyệt đối không ngờ tới, thiếu niên thoạt nhìn tuổi còn trẻ hơn mình vô số tuổi này, đã có thể có tu vi như vậy.
Hắn chỉ mới là Luyện khí tầng 3 cho nên nhìn thấy Vũ Hạo tu vi cao như thế, trong lòng có chút ít e sợ, mặc dù có đại tông môn làm hậu thuẫn, hắn cũng không sợ Vũ Hạo động thủ với hắn.
Chẳng qua là trong tu hành giới, ỷ mạnh hiếp yếu, chính là bản tính, người yếu thấy cường giả, một cách tự nhiên sẽ dâng lên kính sợ.

Hơn nữa, cho dù hắn thật cùng Vũ Hạo cứng rắn rốt cuộc thì như thế nào?
Đem trưởng bối trong thành kêu tới, chỉ sợ có thể trấn áp tên tán tu này, nhưng một gã lính gác như hắn có thể gọi được sao?.

Trong lúc nhất thời, hắn giật mình đứng tại chỗ, cũng không dám nổi giận đối với Vũ Hạo.
Dạng tiểu nhân vật này Vũ Hạo đã thấy được nhiều cho nên cũng lười so đo cùng với một gã canh cửa, cười một tiếng giơ tay chính là 10 khối linh thạch ném ra, lười biếng nói:
" Cầm lấy đi ta cũng lười cùng ngươi đi tính toán.

Lần sau bớt hống hách lại, một chút nhãn lực cũng không có, ngươi cả đời chỉ có thể canh cửa cũng không oan uổng đâu !! "
Đang định đi vào toà thành thì bất chợt một xung quoanh lập tức xôn xao.

Trong đám đông đột nhiên có người lập tức hô to.
" Tống tiên tử tới...!"
Mọi người chung quanh, vô luận muốn vào thành, hay là ra khỏi thành, nghe một tiếng la này, lập tức ngẩng đầu hướng trên trời nhìn lại.
Vũ Hạo cũng theo ánh mắt của mọi người nhìn lại, lại thấy chân trời phía bắc, một cô gái áo tím dưới chân đạp trên phi kiếm bay tới.

Vũ Hạo thấy rõ ràng, nàng khoảng hai mươi tuổi, vóc người thon dài, một thân áo tím, sau lưng vẻ tịch quang hướng tới, chiếu dọi làn da nõn nà, môi như điểm son, trong mắt lấp lánh, thanh quang như nước, tuyệt mỹ như tiên, mái tóc dài ánh tím như thác rủ xuống, chẳng qua là gương mặt gần như hoàn mỹ không có một tia thần thái, lãnh ngạo như hàn băng.
Trước khi tới Hà Thành, Tống tiên tử căn bản chưa từng đáp xuống, trực tiếp từ bầu trời bay vào thành, lưu lại ấn tượng khiến người khác khó quên.
"Ài, đời này nếu ta có thể có cơ hội cùng Tống cô nương nói mấy câu mà nói, cũng coi như mãn nguyện..."
" Quả thật là quá đẹp mà ,...!Mỹ trong Mỹ Nhân , Uyển trong Uyển chuyển.

Quá đẹp Tống tiên tử thật không thẹn danh xưng tiên tử.

"
" Nghe nói lần này Tống tiên tử cùng Thanh Vân tông tới Thạch Hà Kiếm tông để giao lưu thì phải."
Đám người lập tức xôn xao bàn tán.

Bất giác cả khu vực quanh cửa thành một trận ầm ĩ không thôi.
Nữ tử đã nhập thành, chúng nhân bên cửa thành ngắm nhìn mỹ nữ còn đang mê muội, vẻ mặt trầm trồ.
Trong nhiều tiếng ca ngợi, Vũ Hạo cũng âm thầm đánh giá : " Quả thật không tồi, nhìn đôi chân thật là dài.

Nhưng gương mặt kia vẫn còn thua kém Vân nhi của ta một bậc ."
Qua lời xì xào bàn tán xung quanh thì Vũ Hạo mới biết được vị thiếu nữ kia có tên là Tống Mỹ Uyển là một trong những thiên tài bậc nhất ở Hạ Du.

Là một trong 5 người có được Tử Sắc Trúc cơ, nghe nói tuổi còn rất trẻ đã là Trúc cơ Trung kì đã đặt nửa bước lên tới Hậu kì.

Nếu không phải vì tranh cường háo thắng như nam nhân thì đệ nhất nhân Vương Khả , Huyết Sát Ma tông cũng phải kiêng kị 3 phần.
Lần này nàng tới cùng các đệ tử trưởng lão của Thanh Vân Tông tới tông môn làm khách .
Vũ Hạo cười mỉm không quá để ý, đi thẳng một mạch vào trong thành.
Mục đích tới chuyến này cũng chỉ là muốn đi tham quan một chuyến và cũng là để giết thời gian chờ đợi Linh Vân xuất quan.
Đi dạo xung quanh Hà Thành , Vũ Hạo cảm thấy vô cùng thích thú và mới mẻ khi tới đây.


Bởi vì đây cũng là lần đầu tiên cậu tới những nơi phồn hoa và náo nhiệt như này kể từ khi đặt chân tới thế giới này.
Bỗng cậu hơi khựng lại một nhịp bởi vì trước mặt Chỉ thấy một tòa đại điện năm tầng cao thẳng vượt mây nằm ngang nhiên trước đường lớn, chất liệu toàn bộ được xây từ Kim Thạch, là một loại vật liệu so với Vàng còn trân quý hơn, mà diện tích của toà nhà này so với toàn thể sân vận động đời trước lớn hơn rất nhiều, trong ngoài vô số tu sĩ ra vào tấp nập, không khí náo nhiệt vô cùng, chỉ là dù số lượng tu sĩ khổng lồ như thế nhưng tất cả đều tuân thủ quy cũ, không thấy ai dám gây sự.
Trên tấm biển ghi 4 chữ vô cùng khí thế " Đại Nam Thương Hội " toàn bộ được dát vàng trông vô cùng là mỹ lệ.

Đánh giá cơ ngơi xuất hiện trước mặt, Vũ Hạo chỉ có thể thốt lên hai từ: “ Xa Xỉ ”.
Sau một hồi tìm hiểu từ những quán trà đá ven đường thì Vũ Hạo mới biết được.

Đại Nam Thương Hội là thế lực thương gia lớn nhất toàn bộ phiến thiên địa này, bọn hắn không tham gia tranh đấu hay gây thù hằn trong thiên hạ, trái lại an ổn làm thương nhân, uy tín cao vô cùng.
Là một nhánh do Vương Triều Đại Nam mở sản nghiệp đầu tư hầu như trãi rộng khắp thiên hạ, bất cứ thành trì lớn nào đều có chi nhánh của Đại Nam Thương Hội.
Mà Vương Triều Đại Nam thì không cần phải nói là một trong những cự đầu của thế giới này.

Vương Triều được toạ lạc Trung Tâm Thượng Du ,là thế lực sánh ngang với Dương gia , Tây Môn gia , Vũ gia và Nguyễn gia.

Thậm chí , Vương Triều Đại Nam còn có phần vượt trội hơn tứ đại gia tộc.
Đối với Đại Nam Thương Hội thì chúng sinh đều bình đẳng, chỉ xem ngươi có đủ tiền và vật phẩm cần bán hay cần mua mà thôi, không xem thân phận ngươi là ai.
Đương nhiên, là một trong những cự đầu của thế giới thì thực lực cũng phải mạnh mẽ vô cùng, quan hệ lại rộng rãi khắp thiên hạ, dù là các đại thế lực cũng không dám tùy tiện đắc tội bọn họ.
Quả nhiên thế giới này còn rất rộng lớn, xem ra đợi Linh Vân xuất quan phải hỏi nàng thêm nhiều thông tin mới được.
...
Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : &LT3
Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà luôn tràn ngập sức khỏe &LT3


Bình luận

Truyện đang đọc