BÁ VƯƠNG


" Chúng ta cùng nhau xuống dưới nào !!! " Vũ Hạo nhanh chóng lên tiếng
Cả ba người một khỉ đều nhanh chóng lập tức nhảy xuống dưới đáy hồ.

Dòng nước mát lạnh quả thực không khác gì là nước thông thường là bao, hoàn toàn không có gì bất thường khi tiếp xúc.

Cả đám tiếp tục lặn xuống sâu hơn ...
Theo lẽ thông thường thì phải càng lặn xuống càng sâu thì càng tối mới đúng.

Nhưng xuyên suốt quá trình đi xuống ánh sáng vẫn như cũ không hề có đâu hiệu tối đi.

Mà ngược lại càng lặn sâu còn có cảm giác như là càng lúc càng sáng.
Tôn Bảo đảm nhiệm vai trò tiên phong dẫn đầu nhóm người lặn xuống dưới đáy hồ.

Cái hồ này về độ rộng thì vô cùng bình thường, nhưng độ sâu lại sâu một cách lạ thường.
Tốc độ của đám người Vũ Hạo cũng được coi là khá nhanh , nhưng phải mất tầm hơn mười phút mới có thể xuống được tới đáy.
Cả đám âm thầm quan sát hoàn cảnh xung quanh đáy hồ.

Chỉ thấy thi thể Thông Thiên Giao đã chìm xuống tận đáy từ bao giờ.
Đập vào mắt của đám người là một toà thuỷ cung nguy nga lộng lẫy, phát ra hào quang toả ra bốn phía xung quanh...
Hai mắt của hai nàng Linh Vân cùng Mỹ Uyển phát sáng lên.

Hiển nhiêm đối với cái đẹp thì đều có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
Đám người chậm dãi tiến vào bên trong, hiện ra trước mặt bọn họ là một tòa đại điện vô cùng tráng lệ và nguy nga.

Xung quanh được khảm ngọc chai , châu báu vô cùng xa xỉ, tiến vào bên trong đám người Vũ Hạo chỉ cảm giác nhỏ bé không đáng nhắc đến.

Mọi người phóng tầm mắt ra chung quanh, bốn phía của đại điện hiện tại, tuy đổ nát một vài nơi và cũng có không ít hành lang sâu hun hút, không biết dẫn đến nơi nào...
Lối đi trong cự điện vô cùng rộng lớn, người đi vào đó giống như những con kiến nhỏ.


Dọc đường đi đều có vô số căn phòng , đổ nát hay thậm chí bị phá huỷ gần như sạch sẽ.
Khắp nơi có thể thấy được vô số bộ xương hình dáng cổ quái, tay to chân ngắn,...!tuy bị mục nát gần hết nhưng ẩn ẩn vẫn có thể hình dung nhiều bộ phận giống như một cái càng cua...
" Hẳn là Binh Tôm , Tướng Cua trong truyền thuyết a " Vũ Hạo vê vê cằm thầm suy nghĩ.
Đoàn người Vũ Hạo cứ như vậy tiến sâu vào bên trong cung điện, đôi khi rảnh rỗi.

Đám người còn lao vào một vài khuê các bên trong với ý đồ thử vận may để tầm bảo.

Nhưng kết quả bên trong ngay cả cái nịt cũng chẳng có, nói gì đến châu báu ...
Thấy không thu hoạch được gì ở đây, đoàn người Vũ Hạo mới yên phận đi theo sau Tôn Bảo.

Sau khoảng mười lăm phút đi trong hành lang này, Tôn Bảo rốt cuộc cũng dừng lại .
Thấy Tôn Bảo dừng bước, đám người Vũ Hạo đưa mắt về phía trước.

Ở đó, xuất hiện một cái cửa đá cực kỳ cổ xưa, trên nó bám đầy rêu xanh đen sẫm, làm người ta có thể cảm giác được những dấu ấn của năm tháng để lại nơi đây...
" Chẳng lẽ nơi đây là bảo khố của toà Thuỷ Cung này sao ? " Hai nàng nghi hoặc nói.
" Nếu đã có lỗi vào vậy thid chắc chắn sẽ có cơ quan để mở ra !!! " cả đám hiểu ý rồi chia nhau ra hành động, tìm kiếm cơ quan mở ra cái cửa đá trước mắt này...
Sau một hồi tìm kiếm nhưng không hề phát hiện bất kì cơ quan nào, cho nên Vũ Hạo nghĩ chỉ đành dùng biện pháp bạo lực nhất.
" Hai nàng lui lại phía sau lưng của ta, ta sẽ phá huỷ cái cửa đá này " Vũ Hạo quay sang dặn dò nói.
Mọi người đều gật đầu chấp thuận rồi lặng lẽ lui lại về đằng sau...
" Chưởng Thiên Lôi " Ngũ Sắc lôi kiếp lấp loé trên bàn tay, không tiếp tục chần chờ, Vũ Hạo đấm mạnh xuống cửa đá, muốn một kích mạnh mẽ nhất đem nó phá nát…
" Ầm "
Một chưởng mang theo uy lực khủng bố trấn xuống cửa đá kia, nhưng nó vẫn cứng cáp vô cùng, sừng sững bất động, không có dấu hiệu bị tàn phá…
" Xem ra chúng ta gặp phải thứ khó chơi rồi " Vũ Hạo cảm thán một câu.
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không " tóc đen hoá vàng , biến hoá nhanh chóng, cậu khoác trên mình một bộ lôi bào hoàng kim rực rỡ.

Khí thế uy nghiêm từ trên cơ thể toát ra , dáng vẻ thần thánh uy nghiêm tới mức cực hạn...
" Lôi Thần Chưởng " Bàn tay một lần nữa hội tụ đủ năm loại ngũ sắc lôi kiếp, lần này còn mang theo cả Hư Vô Thôn Viêm.

Uy lực phải nói là gấp vài lần Chưởng Thiên Lôi đầu tiên kia ...

" Ầm ầm ầm "
Liên tiếp là từng luồng công kích uy lực mạnh mẽ đánh lên trên cửa đá.

Lần này có tác dụng, nhưng cũng chỉ làm cho cửa đá kia hở ra một vài vết nứt nhỏ mà thôi.
" Kiên cố như vậy !!! " hai nàng trợn mắt chứng kiến cảnh này.

Hơn ai hết hai nàng biết uy lực từng đòn kia của nam nhân mình mạnh mẽ như nào.
" Nhưng ít ra là đã có một ít tác dụng !!! " nhìn vào vết rạn nứt nhỏ kia trên cánh cửa đá Vũ Hạo mỉm cười nói.
" Để bọn thiếp tới phụ chàng " hai nàng tiến tới bên cạnh Vũ Hạo đồng thanh đáp.
Lần này Vũ Hạo cũng không từ chối, biết được sự kiên cố của cửa đá kia Vũ Hạo cũng không muốn cậy mạnh mà ra vẻ trước mặt hai lão bà của mình.
" Thái Dương Chiến Thân _ Thống Ngự Vạn Vật "
Khí chất toàn thân thay đổi, Linh Vân cao cao tại thượng với tạo hình của Thái Dương Chiến Thân, không những thế một tôn mặt trời đang bắt đầu ngưng tụ ở trên đỉnh đầu của nàng.
" Thái Dương Hạ Sơn "
Bên cạnh Mỹ Uyển cũng không chịu thua kém, Lôi Hoả Huyền Công mang theo hai luồng Lôi và Hoả thuộc tính cấp tốc ngưng tụ thành đại thủ to lớn.
" Tịch Diệt Lôi Hoả Quyền "
Vũ Hạo một lần nữa cũng ngưng tụ lại Ngũ Sắc Lôi Kiếp cùng Hư Vô Thôn Viêm nhanh chóng cùng hai đòn công kích mạnh mẽ của hai nàng, trấn thẳng vào thạch môn...
Ầm ầm ầm…
Trước ba luồng công kích mạnh mẽ của ba người, Thạch môn bị xuyên thủng mà qua, tầng tầng đất đá cứng rắn như cương thiết bị phá hoại…
Hiện lên trước mặt đám người phía sau thạch môn là một mãnh không gian độc lập khác xa so với thuỷ cung lộng lẫy bên ngoài.
Chẳng qua không gian này không quá rộng rãi, trái lại chỉ bằng một căn phòng thượng hạng ở một khách điếm xa hoa mà thôi...
Bốn phía đều là vách đá kiên cố, xung quanh khảm nạm vô số ngọc thạch phát sáng khắp nơi trong căn phòng này.

Xung quanh bốn bức tường đều được khắc những hoạ tiết vô cùng sống động.
Như là rồng, nhân , thậm chí ngay cả một đội quân cưỡi mây đạp gió bay trên trời.

Vũ Hạo cũng thử hỏi hệ thống đồ án trên những bức tường này ý nghĩ là gì nhưng đáp lại chỉ là câu nói quen thuộc như là " Kí chủ chưa đủ quyền hạn ".
Lúc này Tôn Bảo lại bay quanh một thanh sắt đen thui to như một cái cột chống trời như chọc thẳng lên tới cửu thiên vậy, bộ dáng vô cùng khoái chí...
Thấy vậy cả đám nhanh chóng tiến tới quan sát, chỉ thấy tại trung tâm có một cái cột lớn đến năm sáu người ôm mới hết, chung quanh lại có ánh sáng nhàn nhạt tản ra.


Lộ ra khí tức tang thương của thời gian, có thể thấy thanh sắt này tồn tại hẳn cũng không kém hơn cái thuỷ cung này.
Ở giữa thanh sắt đen thui này có một vài văn tự được khắc ở bên trên thân của nó, chữ này vô cùng to, cho nên cũng không khó để có thể đọc được .
" Như Ý Kim Cô Bổng , nặng một vạn ba nghìn năm trăm cân ”
Hai nàng nhìn Vũ Hạo tiến ra phía trước, có chút gian nan ngẩng đầu nhìn cây gậy cao chọc trời này, hai tay nắm chặt lấy thân côn, vừa chạm vào đã thấy cậu biến sắc, nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đỏ bừng, xem ra đã dùng toàn lực mà cây cột vẫn bất động, không hề lung lay.
" Mẹ nó bổn đại gia không tin là không nhấc bổng được ngươi lên " Vũ Hạo thở hồng hộc, sắc mặt đỏ bừng gầm lên.
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không "
" Thôn Thiên "
...
Dù đã dùng hết các loại thủ đoạn nhưng thử đến nửa ngày vẫn không thể lay động được cái thanh sắt chết tiệt này.

Vũ Hạo cuối cùng cũng mặt mày thất vọng mà bỏ cuộc.
Hai người Linh Vân cùng Mỹ Uyển cũng vì tò mò mà thử sức nhưng kết quả cũng đều bó tay chịu thua trước cục sắt to lớn này...
Tôn Bảo một bên cười khẹc khẹc nhìn ba người đang thở hổn hển trên sàn mà châm trọc.

Thấy cảnh này Vũ Hạo cũng lười quan tâm, nhắm mắt mà dò hỏi hệ thống nói:
" Hệ Thống lai lịch của cục sắt trước mắt này là gì ? " Vũ Hạo cũng không có quá mong chờ vào kết quả hỏi được, chỉ là theo phản xạ mà lên tiếng thôi.
" Định Hải Thần Châm hay còn được gọi là Như Ý Kim Cô Bổng.

Tên như công dụng của nó vậy cây côn này tuân theo lệnh của chủ nhân sở hữu nó, có thể tùy tâm biến dài ngắn, biến hóa khôn lường, lại có thể đỉnh thiên lập địa, chống trời chống đất.

"
" Nguồn gốc của nó thì với kí chủ hiện nay thì không có quyền hạn để tiếp nhận rõ ràng.

Nhưng hệ thống có thể tóm tắt những ý chính như sau.

Lúc đại hồng thuỷ dâng cao làm cho sinh linh đồ thán, Đại Vũ Đế đã đem Như ý kim cô bổng đi trị thủy.

Từ đó có tên là Định Hải Thần Châm "
" Sau khi chấm dứt cơn đại hồng thuỷ có tính quy mô mang tính huỷ diệt đó thì cây Thần Châm này cũng theo đó mà tuyệt tích.

Còn vì sao gọi là Định hải thần châm, ý chính là tâm người định thì biển lặng trời yên, tâm bất định ắt sẽ là cuồng phong bão tố.

"

" Kí chủ không thể lay động được thần côn này, điều đó có nghĩa là tâm của kí chủ không hề được ổn định.

Cho nên là vô duyên với cây thần châm này !!! "
Âm thanh của hệ thống liên tục vang lên trong đầu của Vũ Hạo.
Nằm thở hổn hển trên sàn, sắc mắt của Vũ Hạo cũng mộng bức.

Mẹ nó không ngờ lai lịch của con hàng này lại khủng bố như vậy.

Nhưng nếu như không có ai có thể thu được thì chẳng phải cơ duyên lần này bị bỏ phí đi rồi sao???
Đột nhiên Vũ Hạo chợt nhớ tới Tôn Bảo, chẳng phải con hành này mò tới tận đây sao.

Chắc hẳn nó biết cách thu phục cây côn ghẻ này...
Lúc này , Tôn Bảo cưỡi trên đám mây liên tục bay xung quanh từ trên xuống dưới cây côn, liên tục cười khẹc kẹc từng tiếng cười quái dị...
Đột nhiên từ trên cơ thể Tôn Bảo bùng phát ra một loại năng lượng kì dị, hai tay nhỏ bé khua loạn lên .
" Ô ô "
Ầm ầm ...
Sau tiếng kêu kia của Tôn Bảo , liền thấy đáy biển lắc lư dữ dội, vô số thạch đá rơi xuống, thần thiết bất động kia không ngờ dưới lực lượng của Tôn Bảo đã bắt đầu động đậy, tuy chưa nhấc lên được, nhưng thanh thế quả là kinh người.
Mọi người thấy Tiểu Bảo có thể lay động thần thiết, sắc mặt kinh biến.

Linh Vân cùng Mỹ Uyển chỉ hai mặt nhìn nhau, không hề dám tin tưởng những gì đang xảy ra...
Vũ Hạo thì hai mắt sáng lên nhìn một màn này trong lòng không khỏi cảm khái .
" Quả nhiên , quả nhiên Tiểu Bảo biết cách thu phục cây côn ghẻ này !!! "
Từ lúc con hàng Tiểu Bảo này ra đời Vũ Hạo thấy con hàng này luôn đạt vận khí nghịch thiên.

Nào là Địa Sát Thất Thập Nhị Biến , Như Ý Giáp ,...!đến nay còn có khả năng rất cao đạt được Như Ý Kim Cô Bổng này.

Được coi là thần khí của một vị đại năng giả từng sử dụng, phải nói là vận khí vô cùng nghịch thiên.
Tuy với quyền hạn hiện nay của Vũ Hạo không biết " chữ Đế " có ý nghĩa là như thế nào.

Nhưng nghe qua cái tên thì đã có vẻ rất chi là khủng bố rồi...
Nhiều khi cậu còn suy nghĩ không biết mình là nhân vật chính hay con hàng Tiểu Bảo này là nhân vật chính nữa !!!
...
Chúc cả nhà ngày mới tốt lành &LT3


Bình luận

Truyện đang đọc