BÁ VƯƠNG


Quá trình khai môn thì không có khác gì quá nhiều so với lần đầu tiên cả.
Cánh cửa khảo nghiệm thứ hai nhanh chóng được mở ra , và đương nhiên vì ăn thiệt thòi ở lần đầu tiên cho nên không ai là nguyện ý là chuột bạch cam chịu làm tiên phong.

Trên quảng trường, người này ngó người kia, hiển nhiên không ai nghĩ mình sẽ làm người tiên phong tiến vào trong cả....
" Mẹ nó chứ, các ngươi không đi để lão tử đi " Một thanh niên Trung Du có thân thể cường tráng, gương mặt bặm trợn.

Không kiên nhẫn mà nói !!!
Gã đã không kiềm chế được mà tiến lên làm người tiên phong, nhanh chóng đi vào bên trong khảo nghiệm.

May mắn thay là lần này không truyền ra bất kỳ tiếng kêu rên thảm thiết nào.
Nhìn chú chuột bạch đi vào không xảy ra vấn đề gì, mọi người thở phào như trút được gánh nặng trong lòng.

Vì trải qua khảo nghiệm lần thứ nhất mọi người biết rằng không phải cứ nhất thiết nhanh chân là có thể có được tiên cơ.
" Chúng ta cũng đi thôi !!! " vòng tay qua ôm eo hai nàng , Dạo Bước Thời Không cấp tốc được vận chuyển.
Sau đó ai cũng thi triển thân pháp, tốc độ tăng đến mức tối đa, giống như một cơn đại hồng thủy tràn vào bên trong khảo nghiệm thứ hai này...
...
Ngay khoảnh khắc vừa bước vào bên trong, ánh sáng chói mắt chiếu ra từ bên trong làm đám người Vũ Hạo khẽ nheo mắt lại, nhanh chóng lui về sau hai bước.
Linh Lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, tùy thời có thể xuất thủ đối phó bất kỳ tình huống nguy cấp nào...
Khi ánh sáng giảm dần, mọi người bắt đầu mở mắt ra, chợt ai nấy đều nhẹ nhàng hít một hơi khí lạnh.
Sau đại môn rộng lớn, không phải là khảo nghiệm gì nguy hiểm như mọi người tưởng tượng, mà là cả một cánh rừng...một cánh rừng từ thời thượng cổ do các dược liệu quý hiếm tạo thành.

Khu rừng nguyên thủy, một con suối nhỏ uốn lượn quanh co.

Vô số kì trân dị thảo mà giống loại của chúng đám người cũng chưa hề biết tên ....
" Mẹ nó cái này là phần thưởng cho sự cố gắng vượt qua khảo nghiệm thứ nhất sao !!! "
" Sinh cơ thật là nồng đậm !!! "
Vô số người thấy cảnh này thì nhao nhao bàn luận xôn xao...

Nhưng Vũ Hạo lại biết khảo nghiệm của cấm địa nào có đơn giản như đám người này nghĩ.

Cẩm tắc vô áy náy , cứ bình tĩnh mà hành động...
Sinh cơ trong khu rừng vô cùng nồng đậm , đối với mỗi tu hành giả hay thậm chí đối với ngay cả phàm nhân tới đây để mà nói, sinh cơ nồng đậm nơi đây đều được coi là một loại tẩm bổ.
Tất cả mọi người thông qua khảo nghiệm đầu tiên đều trải qua vô số vết thương, mệt mỏi.

Nhưng tất cả mỏi mệt hay vết thương chưa lành dưới sinh cơ nồng đậm nơi đây, đều lấy tốc độ nhanh nhất dần dần khôi phục lại.

Nhậm Tiêu Dao trước đó bị Vũ Hạo đánh cho thành cái đầu heo , giờ đây nhờ vào thiên phú hơn người và được sinh cơ nồng đậm hấp thụ cho nên cũng đã dần dần lấy lại được khuôn mặt tiêu sái vốn có của mình.
Không khoa trương để mà nói thì dù phàm nhân tới nơi đây sinh sống thì thọ nguyên cũng phải sống được tới hàng trăm tuổi cũng không phải là việc bất khả thi ,...
Khu rừng từ thời thượng cổ này đượm một mùi hương thơm, sương mù nhàn nhạt bao phủ khắp khu rừng, thỉnh thoảng xuất hiện mấy con thú nhỏ phóng ra từ bụi cỏ.

Một bầu không khí trong lành đến cực điểm.

Đây nào giống như cái gì gọi là khảo nghiệm nguy hiểm , đây gọi là Tiên Cảnh thì nghe thích hợp hơn...
" Nơi này sinh cơ nồng đậm như vậy , việc xuất hiện những đại yêu thú thực lực cường đại là điều vô cùng dễ hiểu.

Chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn ." Vũ Hạo nhìn sang hai nàng nhẹ giọng nói.
" Ừm, có khả năng không ít yêu thú nơi này đều có nguồn gốc từ thời thượng cổ, lực chiến đấu mạnh mẽ, nếu như bị quấn vào sẽ gặp không ít phiền phức.

" Linh Vân cùng Mỹ Uyển cũng gật đầu tán thành nói.
" Dù sao đi nữa như vậy mới có tính kích thích chứ !!! " Vũ Hạo mỉm cươi nói vậy , nhưng trong lòng lại thầm nghĩ không biết đám yêu thú thượng cổ thì sẽ thu được bao nhiêu điểm tích luỹ đây ?
Không cách nào phi hành, thậm chí không cách nào phân biệt phương hướng, không cách nào cảm giác hoàn cảnh xung quanh.
Mỗi người đều lộ ra cẩn thận chặt chẽ, không ngừng hướng về sâu trong khu rừng mà đi, sau đó lại giữa bất tri bất giác lạc mất phương hướng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đám người tiến vào bên trong khảo nghiệm không tìm ra được bất kì một manh mối nào về đề tài của khảo nghiệm.

Và cũng chẳng gặp bất kì một mối nguy hiểm nào ...!Dường như nơi đây quả thực là một lần dạo chơi vậy !!!
...

" Khịt Khịt "
Tôn Bảo liên tục khịt mũi dường như là ngửi thấy cái gì đó vậy, sau một khắc hai mắt nó sáng lên " ô ô " chỉ về phía trước.
" Tiểu Bảo phát hiện cái gì sao ? " Vũ Hạo vẻ mặt mong chờ hỏi.
Tôn Bảo chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi nhanh chóng cưỡi mây mà phi thẳng về sâu trong khu rừng.
Nơi sâu thẳm trong khu rừng thượng cổ, âm thanh như xé gió vang lên không ngừng.

Thân ảnh ba người Vũ Hạo , Linh Vân và Mỹ Uyển hợp lại cùng một chỗ tiến thẳng vào sâu bên trong ...
Sau khoảng hơn mười phút đồng hồ, thân hình Vũ Hạo nhẹ nhàng đáp xuống đất, ánh mắt không ngừng nhìn về phía trước.

Thân hình hai nàng cũng đáp xuống ngay bên cạnh, ánh mắt cả hai nhìn theo hướng nhìn của Vũ Hạo.
Hiện ra trước mặt đám người Vũ Hạo là một cái hồ lớn chừng mười trượng, nước trong hồ trong suốt đến dị thường, nhưng nhìn kỹ lại thì không thể thấy được đáy.

Giữa hồ có một khối đất nổi lên, giống hệt như mô hình thu nhỏ của hòn đảo giữa biển khơi vậy, mà ở trên đó thì xuất hiện một cái cây trông cực kì quái dị.
Toàn thân cây ánh lên một màu xanh lục óng ánh như bảo thạch vậy, các nhánh cây đan xen quấn lại với nhau y hệt như dây leo, tạo thành một hình dạng uốn cong vô cùng có quy luật .
Nếu quan sát nó từ xa, sẽ liên tưởng đến hình dạng của một người mẹ đang mang thai vậy, mà bên trong bụng do những nhánh cây tạo thành có thể thấy lục quang lóe ra mờ mờ ảo ảo.

Toả ra vô vàn sinh cơ vô cùng thuần khiết và cực kì nồng đậm...
" Đây là ...!" cả ba người đều trợn mắt kinh ngạc.

Hô hấp trở nên dồn dập đi vài phần.
" Là Dị Mộc !!! " Linh Vân kinh ngạc thốt lên .
" Không phải Ngũ Hành Dị Thuộc Tính ngoài Dị Hoả ra không phải đều đã tuyệt tích khỏi phiến thiên địa này rồi sao ? " Mỹ Uyển nghi hoặc nói.
Theo ghi chép lại từ những cuốn sách cổ ghi lại thì từ thời xa xưa Ngũ Hành Dị Thuộc Tính chia làm Kim , Mộc , Thuỷ , Hoả , Thổ.

Những loại thiên địa dị vật này luôn là những vật phẩm vô cùng quý hiếm , không phải có tiền là có thể mua được.
Nhưng theo như ghi chép từ thời xa xưa , ngoài Dị Hoả chỉ còn xót lại 7 loại được ghi chép ra thì hầu như bốn dị thuộc tính còn lại hầu như đã tuyệt tích .
Sinh cơ nồng đậm trong khu rừng này ắt hẳn bắt nguồn từ Dị Mộc này ...

Vũ Hạo tuy không biết những thông tin này nhưng ngay khi thấy Dị Mộc kia , thì Hư Vô Thôn Viêm trong cơ thể đã sinh ra cảm ứng.

Thiên Địa Dị Vật có linh, hầu như chúng đều có thể cảm ứng được lẫn nhau khi ở một khoảng cách đủ gần.
" Chẳng lẽ đây là Dị Mộc còn xót lại từ thời thượng cổ " Linh Vân lộ vẻ trầm ngâm suy đoán.
" Hệ thống đây rốt cuộc là loại Dị Mộc nào ? " Vũ Hạo lộ mong chờ hỏi.
" Đây là Sinh Mệnh Mộc ..." Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu của Vũ Hạo, dừng lại một chút chậm dãi nói.
" Dị Mộc do thiên địa ngưng tụ mà thành, tích lũy qua vô số năm, chúng nó thậm chí có thể sinh ra linh trí, mỗi loại Dị Mộc đều có khả năng riêng biệt.

"
" Sinh Mệnh Mộc ý nghĩa như tên giúp cho chủ nhân của nó có thể sinh ra vô số sinh cơ , khôi phục thương thế một cách nhanh chóng.

Đây có lẽ là một lợi thế rất lớn trong chiến đấu."
" Ngoài ra còn có thể cứu chữa người nhưng cũng không phải là vạn năng trị bách bệnh ." Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên chậm dãi giải thích.
" Đây là Sinh Mệnh Mộc ...!" Vũ Hạo chậm dãi giải thích cho hai nàng nghe sơ qua về Sinh Mệnh Mộc và công dụng của nó.

Theo như những gì mà Hệ Thống nói.
" Là một loại dị thuộc tính thiên về hỗ trợ !!! "
Hai nàng đều kinh ngạc về công dụng của Dị Mộc này, cung cấp cho chủ nhân vô vàn sinh cơ.

Trong chiến đấu sinh tử thì có thể coi như cũng là thêm một cái mạng nữa rồi.
" Vậy ta có khả năng thôn phệ nó hay không ? " Vũ Hạo một lần nữa lộ vẻ chờ mong hỏi Hệ Thống .
" Có thể , kí chủ có thể thôn phệ Dị Mộc giống như cái cách mà kí chủ dùng Thôn Thiên Quyết để thôn phệ lôi kiếp vậy !!! "
“ Mộc hệ là thứ vốn dĩ ôn hòa, sẽ không tra tấn hay làm kí chủ khốn khổ như Dị Hỏa hay Lôi Kiếp tuy nhiên muốn luyện hóa nó phải có linh lực hùng hậu hơn người, bằng không trong quá trình thôn phệ sẽ bị Sinh Mệnh Mộc phản phệ ngược lại, sẽ bị nó hút ngược lại sinh cơ của chính bản thân kí chủ.

” Hệ Thống một lần nữa lên tiếng nhắc nhở.
" Không biết khi thôn phệ Dị Mộc này xong thì ta có thể có thêm Mộc Linh Căn hay là không " Vũ Hạo trầm ngâm suy nghĩ .
Như hiểu được vấn đề thắc mắc của Vũ Hạo.

Hệ Thống một lần nữa lên tiếng :
" Với kích thước và sinh cơ mà nó có thể lan toả ra toàn khu rừng thì việc kí chủ thôn phệ và tạo ra Mộc Linh Căn thì đó là việc rất khả thi...!"
Ánh mắt Vũ Hạo đột nhiên sáng lên , hiển nhiên đây mới chính là thứ mà Vũ Hạo luôn mong muốn .
" Không biết Thôn Thiên Quyết nếu thành một bộ hoàn chỉnh thì không biết nó sẽ nghịch thiên tới mức độ nào nữa đây !!! " Vũ Hạo âm thầm cảm thán về mức độ bá đạo của môn công pháp tiện nghi này của mình.

Không ngờ chỉ vô tình tìm được một cuốn tàn quyển vứt ở một xó không ai thèm nhặt hay là để ý ở Thạch Hà Kiếm tông mà nó có thể trợ giúp cho Vũ Hạo nhiều như vậy.

Trải qua vô số trận chiến hay công dụng mà nó đem lại, Vũ Hạo chỉ có thể dùng hai từ " Nghịch Thiên " để mà hình dung về môn công pháp này.
Nhưng có điều Vũ Hạo quên không nghĩ tới đó chính là nếu không phải cậu hay nói chính xác hơn là nếu không có Hệ Thống thì cũng chẳng có ai có thể tu luyện được mà chỉ dựa vào một phần tàn quyển rách nát cả....
" Lão bà ta cần các nàng hộ pháp cho ta , ta muốn luyện hoá Dị Mộc này !!! " Vũ Hạo nhìn sang hai nàng Linh Vân và Mỹ Uyển, ánh mắt lộ ra tia sáng nhẹ giọng nói.
" Không phải chàng chỉ có Hoả và Lôi linh căn thôi sao ? " Cả hai nàng đều có chung một câu hỏi nói.
" Công pháp ta tu luyện có chút đặc thù, việc luyện hoá Dị Mộc này là việc nằm trong khả năng của ta !!! " Vũ Hạo giọng điệu vô cùng tự tin nói.
Nhìn vào ánh mắt và thái độ tự tin của nam nhân , hai nàng đều biết là một khi cậu đã quyết cái gì thì đừng mong có thể dễ dàng thay đổi.

Cho nên hai nàng chỉ gật đầu nói :
" Chàng nên cần thận một chút.

Ở đây đã có bọn thiếp hộ pháp cho chàng !!! "
" Được , ta sẽ nhất quyết không phụ sự kì vọng của hai lão bà dành cho ta đâu " Khẽ cúi xuống hôn hai nàng mỗi người một ngụm thật sâu .
Nhưng ngay khi Vũ Hạo phi thân về phía hòn đảo giữa hồ kia thì bỗng nhiên dị biến chợt phát sinh ...
Mặt hồ đang phẳng lặng bỗng dậy sóng mãnh liệt.

Chợt một bóng đen khổng lồ hiện lên trước tầm mắt của cả ba người.

Cuối cùng vang lên tiếng phá nước, đôi mắt khổng lồ như cái đèn lồng hiện lên hung quang quét nhìn xung quanh.
" Chẳng lẽ là Thông Thiên Giao, yêu thú này chẳng phải đã hoàn toàn tuyệt tích từ lâu rồi sao ? " Linh Vân kinh ngạc thốt lên .
Với kiến thức sâu sắc từ thế lực khủng bố như Dương Gia thì không khó để Linh Vân có thể nhanh chóng biết được lai lịch của quái vật khổng lồ trước mặt này.
Một màn sự cố này phát sinh , Vũ Hạo chỉ biết lắc đầu cười khổ không thôi...
" Quả nhiên trên đời không có bữa ăn nào là miễn phí cả !!! "
...
Chúc cả nhà ngày mai có một cái tết Trung Thu vui vẻ !!!
...
Đạo hữu có lòng ủng hộ em thì đây ạ :
Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!


Bình luận

Truyện đang đọc