BẠN TRAI KHÔNG CHỊU CHIA TAY CŨNG TRỌNG SINH

【 Hứa Hạc, có phải chúng ta đã hai năm không gặp rồi? Sao anh lại nhớ em như vậy? ( ⊙v⊙) 】

Còn không đến hai phút đâu.

【 Anh gọi thư ký tới. 】

???

【 Gọi thư ký làm gì? 】 Đây là tin đầu tiên Hứa Hạc nhắn lại.

Vương Tu run tay, suýt nữa làm rơi điện thoại, 【 Cuối cùng em cũng nhắn lại anh, anh gọi cô ấy vào hỏi mấy câu. 】

Hứa Hạc nổi lên lòng hiếu kỳ, 【 hỏi cái gì? 】

Vương Tu suy nghĩ, 【 không nói cho em. 】

Hứa Hạc: 【……】

Thật ra không phải chuyện lớn gì, là vừa rồi Hứa Hạc nói mặt hắn xuống sắc, dáng người còn có thể biến dạng, vì thế hắn muốn hỏi xem thư ký bảo dưỡng thế nào.

Phụ nữ rất hiểu biết vấn đề này, đặc biệt là thư ký Hà, đều là bà cô già rồi còn chăm sóc tốt như vậy, nhất định có bí quyết gì.

Mới 25 tuổi bà cô già – thư ký Hà gõ cửa tiến vào: “Vương tổng, ngài tìm tôi có việc sao?”

Vương Tu dựa vào ghế, cả người phát ra một loại khí chất người sống chớ gần, tuy không khác gì ngày thường nhưng cặp mắt kia lại tràn đầy tìm tòi nghiên cứu, từ trên xuống dưới đánh giá thư ký Hà.

“Trông tôi thế nào?”

???

Ông chủ lại phát điên gì rồi?

“Ông chủ rất tuấn tú.”

Lời này là nói thật, Vương Tu mày kiếm mắt tinh, ngũ quan sắc nét, vừa nhìn là thấy có cảm giác an toàn, phù hợp thẩm mỹ của phụ nữ.

“Nếu tôi làm bạn trai cô, cô đồng ý không?” Vương Tu ngồi thẳng lưng, khoanh tay, mắt nhìn thẳng vào cô, ngũ quan tuấn mỹ.

Mặt đẹp, chân dài, có tiền, trẻ tuổi, nếu thật sự làm bạn trai của cô……

“Tôi đồng ý.” Thư ký không chút do dự trả lời.

“Tôi không muốn.”

Thư ký: “……”

“Tôi chỉ là muốn thử xem mị lực của mình, cảm ơn cô phối hợp.”

Thư ký: “……”

Ông chủ, nếu không phải ngài đẹp trai có tiền, tôi đã sớm đánh ngài!

Vương Tu chỉnh lại sắc mặt, “Tôi hỏi cô mấy vấn đề, cô thành thật trả lời.”

Thư ký thẳng sống lưng, lên tinh thần sẵn sàng đón quân địch, “Ngài hỏi.”

“Cô lớn tuổi như vậy, làm sao bảo dưỡng tốt như vậy?”

Thư ký: “……”

“Ông chủ, tôi mới 25, vẫn còn trẻ.”

“25 còn trẻ?”

Ông chủ dùng biểu tình ‘cô có biết xấu hổ hay không’ nhìn cô.

Thư ký: “……”

Hắn là ông chủ hắn là ông chủ hắn là ông chủ!

“Kỳ thật tôi không quá chăm sóc đâu.” Thư ký tận lực làm giọng mình có vẻ bình tĩnh một chút, “Ngày thường đắp mặt nạ, dùng một bộ mỹ phẩm dưỡng da, chỉ vậy thôi.”

Vương Tu nhăn chặt mày, “Chỉ đơn giản như vậy?”

“Chỉ đơn giản như vậy.” Thư ký vô tội chớp mắt.

“Được.” Vương Tu yếu ớt phất tay, “Cô ra ngoài đi.”

Thư ký gật đầu rời đi.

Vương Tu một mình ngồi  trong văn phòng, không xử lý văn kiện mà lên taobao tìm tòi bộ mỹ phẩm dưỡng da.

Hắn không có kinh nghiệm, nhưng cứ loại nào đắt, nhiều khen ngợi nhất định là tốt, vì thế mua cái ba năm ngàn, ngay cả nhãn hiệu gì cũng chưa xem, ngược lại còn báo cáo cho Hứa Hạc.

【 Anh vừa mới lên taobao mua đồ. ( ⊙ω⊙) 】

Hắn không nói mua cái gì, sợ Hứa Hạc cảm thấy hắn mẫn cảm.

Kỳ thật hắn bị Hứa Hạc dọa tới rồi, nào là xuống sắc, nào là dáng người biến dạng gì đó, chỉ có thể khẩn cấp tu bổ.

Ăn ngon ngủ ngon là phương pháp dài hạn, một chốc một lát không hiệu quả ngay được,mà Hứa Hạc còn không ở chung với hắn.

Nhắc đến ở chung, Vương Tu đột nhiên nhớ tới một chuyện, lần đó Hứa Hạc bị tát vì lộ chuyện làm việc ở quán bar, còn bị ba cậu đuổi khỏi nhà.

Lúc đó Trương Nam Sinh không ở đây, cậu không có chỗ ở đành đến tìm hắn ở nhờ vài ngày, nếu việc này có thể lợi dụng tốt, không chừng Hứa Hạc có thể ở chung với hắn.

Vương Tu nhanh chóng nhắn cho Hứa Hạc:【 Hứa Hạc, sau khi khai giảng em chỉ có thể đi làm ban đêm, ban đêm chỉ có quán bar với vũ trường, em ở trong nhà sẽ quấy rầy ba mẹ nghỉ ngơi, còn khiến bọn họ lo lắng, không bằng em dọn tới ở cùng anh đi, nhà anh lớn, không có ai ở cũng để không, hơn nữa số 3 rất thích em, cần em chăm sóc. ( ⊙v⊙) 】

Cuối cùng còn không quên meme làm nũng, từ khi biết Trương Nam Sinh nhắn tin với Hứa Hạc đều dùng meme, hắn cũng học được tư thế làm nũng.

Lúc Hứa Hạc nhận được tin nhắn này thì nhướng mày.

Vương Tu nói không sai, việc cậu làm đêm phải giấu ba mẹ, nếu không bọn hõ sẽ lo lắng, hơn nữa ba cậu cũng không đồng ý cậu làm công việc này.

Tuy công việc này rất đứng đắn, nhưng trong mắt người ngoài thì chính là bán thân.

Gia giáo nhà cậu rất nghiêm, bị phát hiện không đánh chết cậu mới lạ.

【 Em suy nghĩ đã. 】

【 Hứa Hạc, có phải em tính dọn tới ở cùng Trương Nam Sinh không? 】

Vương Tu đúng là con giun trong bụng cậu.

【 Nếu em dọn tới ở cùng Trương Nam Sinh, anh sẽ mua phòng ở của Trương Nam Sinh.

Nếu em ra ngoài thuê nhà, anh sẽ mua phòng thuê ấy, dù sao em ở đâu anh ở đấy.

Trừ phi em ở nhà không dọn ra, nhưng anh nói thật cho em biết, ở nhà cũng không trốn được anh đâu, vài hôm nữa anh sẽ mua nhà đối diện nhà em. ( @乛v乛@) 】

Hứa Hạc: 【……】

【 cho nên coi như tiết kiệm tiền cho anh, chuyển đến ở cùng anh đi, cứ lăn lộn như vậy anh đau dạ dày mất. 】

【 nói thật cho em biết vậy, không có em anh ăn không ngon ngủ không yên, sống vất vả lắm, hai ta là người yêu, em không cảm thấy cần quan tâm anh hơn sao? ( ⊙v⊙) 】

Hứa Hạc: 【……】

Kỳ thật tâm tư của Vương Tu cậu biết, muốn giúp cậu giảm bớt gánh nặng, tuy hắn lấy cớ rất nhiều nhưng cậu liếc mắt một cái đã nhìn thấu.

【 anh bảo đảm sẽ cố gắng không quấy rầy em, mỗi ngày chỉ có sáng trưa chiều tìm em. ( ⊙ω⊙) 】

Hứa Hạc: 【……】

Một ngày không phải chỉ có sáng trưa chiều thôi sao?

【 ngày mai anh sẽ gọi người chuyển hành lý của em đến, chỗ của anh gần trường, cũng gần chỗ làm của em, rất thuận tiện. (⊙v⊙)】

Hứa Hạc lấy cớ:【 Ba mẹ em sẽ không đồng ý. 】

【 Để anh nói với dì. 】

Hứa Hạc hốt hoảng đánh chữ: 【 Không! 】

Văn phòng ở lầu một, hiện tại cậu đang ở bên ngoài xem tờ tuyên truyền mới, lúc cậu chạy vọt vào văn phòng, Vương Tu vừa mới ngắt điện thoại.

“Anh đã nói tốt với dì rồi, hai ta là bạn học, nhờ em phụ đạo cho anh, ở lại nhà anh sẽ tiện hơn, dì đồng ý.” Vương Tu vẻ mặt ngoan ngoãn.

Hứa Hạc bất đắc dĩ đỡ trán, vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại giải thích, di động đột nhiên vang lên, là mẹ cậu gọi.

“Hạc Hạc, ông chủ nói cậu ấy là bạn học của con, thật vậy chăng?”

“Vâng.” Cái này không tiện nói dối.

“Hắn nói nhờ con dạy bù cũng là thật sao?”

Hứa Hạc nhìn thoáng qua Vương Tu, nhỏ giọng đáp lại, “Vâng.”

Cậu thật sự dạy bù cho Vương Tu, hơn nữa là tất cả các môn, kiến thức mười mấy năm học trước đó của Vương Tu đều trống rỗng, đều do cậu dạy lại, bằng không Vương Tu cũng sẽ không thích ứng nhanh như vậy.

“Vậy con muốn dọn tới ở cùng cậu ấy cũng là sự thật?”

“Không phải ạ.” Hứa Hạc phủ nhận, “Con còn chưa quyết định.”

“Nghĩa là đã có suy nghĩ này?”

Hứa Hạc nghẹn.

Vấn đề này không dễ trả lời, nếu nói không có chẳng khác nào bảo Vương Tu nói dối, Vương Tu là ông chủ, cấp trên của ba cậu, ít nhiều phải chừa chút mặt mũi cho hắn.

“Có suy nghĩ đến ạ.” Hứa Hạc chỉ có thể che lương tâm, nói dối.

“Thế…… Có phiền người ta quá không?” Mẹ cậu có chút do dự.

Hứa Hạc không biết nói gì nữa, cậu còn chưa ở đâu, mẹ cậu đã suy xét có thể phiền toái người khác hay không.

“Sẽ không, mẹ, con muốn dạy thêm cho hắn, tỷ như đàn violon còn có hành vi cử chỉ lễ nghi……, tương đối phiền toái cho nên mới suy xét tới nhà hắn ở, cũng chưa quyết định đâu ạ.” Hứa Hạc bịa đến chính cậu cũng tin.

“Vậy à.” Mẹ cậu hoàn toàn không nghi hoặc gì nữa, “Vậy nếu con ở cùng cậu ấy, có rảnh thì giúp người ta quét tước vệ sinh, làm cơm các thứ, chăm sóc người ta biết không?”

Hứa Hạc ngoài mặt ngoài vâng dạ đáp ứng, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Nếu cậu thật sự dọn đến, không dọn nhà cũng chẳng nấu cơm, còn không chăm bằng Vương Tu đâu.

Hơn nữa Hứa Hạc rất hoài nghi, nếu thật sự cùng nhau thì rốt cuộc ai chăm sóc ai?

Cậu không phải người biết chăm sóc người khác, đời trước luôn bắt nạt Vương Tu, chỉ huy hắn làm này làm nọ, Vương Tu quá ngốc không nhìn ra mà còn thích thú.

Ví dụ như cậu dùng một cái bánh kem lừa Vương Tu làm bài tập hộ, là cái loại làm hộ cả một học kỳ ấy.

Nếu Vương Tu mang cơm cho cậu, cậu sẽ dạy hắn vẽ tranh, Vương Tu làm chuyện tốt, cậu lên giường với hắn…… kỳ thật đều là bánh vẽ, cũng chỉ có Vương Tu tin tưởng.

Đôi khi cậu còn cảm thấy Vương Tu thật sự quá dễ lừa, sợ hắn bị người khác lừa đi.

Đương nhiên này chỉ là góc nhìn cá nhân, Vương Tu kỳ thật không dễ lừa, hắn chỉ tin tưởng Hứa Hạc, cảm thấy lời Hứa Hạc nói đều là thánh chỉ, nhưng nếu người khác dám lừa hắn, một giây đánh đến mẹ cũng không nhận ra.

Hơn nữa suy nghĩ của hắn không giống Hứa Hạc, theo quan điểm của hắn, bài tập của Hứa Hạc là hắn viết, Hứa Hạc ăn cơm hắn nấu, quả thực muốn cười to đấy?

Hứa Hạc đồng ý cùng hắn lên giường, vừa nghĩ đến điều này đã sướng điên rồi, như đang trên trời.

Hắn biết Hứa Hạc hứa hẹn đều vì muốn tốt cho hắn, kêu hắn làm bài tập là để tăng thành tích học tập của hắn, kêu hắn múc cơm để đốc thúc hắn giảm béo, đáp ứng lên giường cùng hắn vì muốn hắn tích cực làm chuyện tốt.

Ông trời đối xử với hắn không tệ, cho hắn sống lại, lại còn chiếm hết tiên cơ, gắt gao ăn Hứa Hạc.

Hứa Hạc chỉ sợ nằm mơ cũng không nghĩ tới mấy câu mình nói lại có tác dụng như vậy, trực tiếp cải tạo Vương Tu.

Bình luận

Truyện đang đọc