BỔN TỌA THẤY TRÊN TRỜI CÓ CON CHIM SẮT Σ( ゜- ゜)

Nhóm của Vân Khánh cuối cùng vẫn có thể rời khỏi hố, trong nhóm dù sao cũng có hai người sẽ là chiến sĩ cơ giáp tương lai. Sau khi rời khỏi, bọn họ mất mục tiêu nhiệm vụ, cũng không thể báo cáo nhóm Đoạ Thiên, đành phải ngậm ngùi bắn pháo hiệu cầu cứu. 


Thời gian càng về sau, càng có nhiều đội bắn pháo hiệu, chỉ là bọn họ không ngờ, cuối cùng cũng tới lượt bọn họ. 


Vân Khánh ở trong lòng cảm thấy không tốt, không phải bởi vì Đoạ Thiên đã đặt bẫy cậu ta, mà là bởi vì ánh mắt ba người còn lại trong đội đều giống như muốn đổ lỗi lên đầu cậu ta vậy. 


Đã từ rất lâu rồi, Vân Khánh chưa phải trải qua cảm giác này. Hiện tại, đối tượng mà cậu ta muốn trừ khử nhất, căn bản chính là Đoạ Thiên. 


Vân Khánh trở về khu vực cắm trại, tự nhốt mình trong lều, ai gọi cũng không ra. Nghe giọng cậu ta có chút nghẹn ngào, mọi người liền thương tiếc. Ngay cả ba thành viên trong nhóm ban đầu không mấy vui vẻ, nghe thấy giọng Vân Khánh như vậy cũng thấy cậu ta có chút tội nghiệp.


***


Nhóm Đoạ Thiên di chuyển trong rừng liên tục không ngừng nghỉ. Tới ngày thứ sáu, bọn họ đã tìm được gần như toàn bộ các mục tiêu nhiệm vụ của các nhóm mà bọn họ cướp được. Ngoài nhóm Đoạ Thiên, còn có ba nhóm khác vẫn đang di chuyển, thế nhưng bọn họ quyết định bỏ qua, cắm trại cho qua ngày cuối cùng. 


Khi thời hạn đã hết, quang não của tất cả mọi người đều nhận được thông báo hoàn thành huấn luyện, bảng xếp hạng cũng theo đó xuất hiện. 


Lúc thấy nhóm Đoạ Thiên đứng đầu, ai nấy đều trố mắt. Những người rời khỏi rừng từ sớm vì mất mục tiêu nhiệm vụ đã sớm biết nhóm bị truy nã do vi phạm là nhóm Đoạ Thiên, vậy mà hiện tại nhóm đó lại đứng nhất? Đây là trò gì vậy?


Tới lúc họ nhìn sang số lượng mục tiêu nhiệm vụ đạt được, ai nấy đều hận ngứa răng. 


Sau khi tất cả tập trung về điểm cắm trại, có giáo viên lại đây thông báo thành tích lần này, tiện đó tuyên dương nhóm Đoạ Thiên bởi vì phát hiện ra điểm đáng ngờ sớm, lại thành công sống sót khi bị truy bắt trong rừng, tặng danh hiệu học viên ưu tú, cấp quyền cho bọn họ ngay tại hiện trường. 


Cả đám học sinh ngơ ngác. 


Lần dã ngoại này cũng theo đó kết thúc. 


Lúc Đoạ Thiên trở về, Caesar không có ở nhà.


Trong bảy ngày Đoạ Thiên rời khỏi, Grilland đã có biến hoá nghiêng trời lệch đất. 


Tổng thống Grilland lên cơn đau tim, không qua khỏi được. Grilland tổ chức quốc tang trên tất cả các tinh cầu trong ba ngày. Cùng lúc đó, Colloral và Ezrestile cử hai chiến sĩ chiến lược lên tinh cầu nông nghiệp 365A - D7, thành công xử lý toàn bộ dị tộc bằng hai quả bom Sera, hậu quả là phá tan một nửa tinh cầu nông nghiệp, huỷ diệt sự sống ở đó, đồng thời khiến cho mặt trăng của tinh cầu này đi lệch quỹ đạo. 


Grilland mất đi một tinh cầu nông nghiệp, nhất thời khủng hoảng nối tiếp nhau tới. 


Phó thủ tướng Grilland nhậm chức thủ tướng, trấn an thần dân bằng cách thuyết phục được Colloral và Ezrestile viện trợ lương thực trong hai năm trong khi bọn họ tìm một tinh cầu nông nghiệp mới. Lúc này tình hình mới lắng xuống. 


Mọi thứ xảy ra nhanh tới nỗi người dân chưa có cơ hội để giảm xóc. Sau khi chuyện đã kết thúc, bọn họ mới bùng nổ. Vì những quyết định và những sự kiện trên không hề ảnh hưởng tới người dân hai nước còn lại, bọn họ chỉ là bàn một hồi âm mưu, sau đó lại để ý tới một ca sĩ hay một minh văn sư mới nổi nào đó, cũng không gây ra sóng gió gì. 


Lucas nhếch môi nhìn cái tinh cầu nông nghiệp đã bị nổ cho không ra hình thù, tâm tình coi như là không tệ. 


Cái thứ giống loài ngứa mắt nhất trên trần đời này, cuối cùng cũng tuyệt diệt. 


Phải thưởng cho nhân loại một món quà mới được. 


***


Đoạ Thiên không ngạc nhiên khi hai quốc gia có thể khử dị tộc nhanh tới vậy. Lần này, Caesar lập được đại công, được thăng chức lên thượng tướng, khiến cho fan trên mạng lập tức bùng nổ. 


Từ trước tới nay chưa từng có người nào đạt được quân hàm thượng tướng sớm đến thế. Caesar liên tiếp lập công, thế nhưng thăng chức như vậy không khỏi quá nhanh đi. Lần trước y lên chức trung tướng mới cách đây ba tháng. 


 Đoạ Thiên từ chỗ Khanh Phàm biết được, trong lúc hắn đi dã ngoại, Caesar đã được chọn làm một trong hai người lên hành tinh nông nghiệp 365A - D7 để gắn bom. Với chiến công như thế, được thăng chức cũng là chuyện đương nhiên. 


Hiện tại, ba nước đang đạt trạng thái cân bằng hiếm có sau nhiều năm. 


Đoạ Thiên không cần lo tới những chuyện phiền đầu đó nữa, trái lại phải lo một chuyện khác. 


Tối nay gia tộc Impera mở tiệc chúc mừng Caesar đạt được quân hàm thượng tướng, Đoạ Thiên cũng phải tham gia với tư cách bạn nhảy. 


Chính là cái thứ "bạn nhảy" này, hắn đâu có biết làm. Chưa kể, hắn không biết nhảy. Vì lẽ đó, trước khi bữa tiệc diễn ra, mẫu phụ của Caesar là Elrant đã kéo Đoạ Thiên đi luyện tập một phen. Hắn học cực kì nhanh, cũng rất dụng tâm, khiến cho Elrant và ông nội Seric cực kì cao hứng. 


Đoạ Thiên còn nghe nói, ngày hôm nay, cha của Caesar sẽ trở về. 


Sau khi học nhảy xong, Đoạ Thiên bị Elrant lôi kéo đi may đo lễ phục. Sau khi chọn kiểu trên máy, chỉ cần mười phút để làm ra một bộ lễ phục vừa khít người, hơn nữa chất lượng tuyệt hảo. 


Dáng người Đoạ Thiên đã được cải tạo qua, hoàn mỹ không có khuyết điểm. Hắn cao, nhưng thân thể không còn gầy ốm như lúc hắn mới trở về tinh cầu đế đô nữa, trái lại cực kì tiêu chuẩn. Khoác lễ phục lên người, hắn giống như minh tinh bước ra từ màn ảnh. Gương mặt hắn bình thản, mỗi cử chỉ đều cực kì chuẩn mực, như thể đã làm chuyện này hàng ngàn lần. Mỗi bước chân của hắn đều toả ra khí thế vương giả, khí thế của kẻ bề trên. 


Elrant đứng một bên nhìn tới ngây người. Ngay cả nhân viên trong cửa hàng cũng không nhịn được đỏ mặt. 


Đoạ Thiên nhếch môi, khẽ phát ra một tiếng cười trầm thấp quyến rũ. Hắn đi tới bên người nữ nhân viên phục vụ, khẽ nâng cằm cô lên. Đôi mắt hắn chứa đầy ý cười, đôi môi hồng nhạt khẽ mở. 


- Bảo bối, ta rất đẹp sao?- Hắn hỏi. 


- Ân...


Nữ nhân viên ngây ngốc đáp, sau đó như chợt nhận ra cái gì, vội vàng lùi lại ôm gương mặt đang nóng bừng của mình. Mẹ ơi con là Beta. Bình tĩnh. Bình tĩnh. Người ta là nam Omega trân quý như vàng. Bình tĩnh...


- Th...Thiên?- Elrant hơi ngốc ngốc gọi. 


Vừa nãy ông thấy cái gì thế? Con dâu tương lai của ông quyến rũ nhân viên cửa hàng đấy à? Bộ dạng kia... sao còn ra dáng Alpha hơn con trai nhà ông thế?


Quả thật không thể phủ nhận, Đoạ Thiên có một gương mặt cực kì đẹp. Vẻ đẹp của hắn không phải là vẻ nhỏ bé mềm mại như Omega, mà là anh tuấn soái khí, vẻ nam tính không thể chối cãi. 


Hắn khoác lên bộ lễ phục trắng quả thật hoàn mỹ không gì bằng. 


- Chúng ta về thôi.- Đoạ Thiên duy trì nụ cười trên môi, nói với Elrant. 


- Được... Được... Về thôi. 


Lúc hai người trở về, những vị khách đầu tiên đã bắt đầu đi vào. Elrant trở về thay đồ, sau đó xuống nhà tiếp khách. Còn về phần Đoạ Thiên, hắn lên phòng Caesar, chờ lát nữa xuống cùng nhau. Dù sao hắn cũng là bạn nhảy của người ta. 


Caesar cao hơn Đoạ Thiên một cái đầu. Thân hình rắn chắc được tôi luyện từ hàng chục ngàn giờ huấn luyện cường độ cao. Dù qua một bộ quân phục, Đoạ Thiên cũng có thể cảm nhận được sức mạnh áp đảo của y. 


Hắn ở trong lòng nhíu chặt mày. Rốt cuộc hắn còn phải vượt qua bao nhiêu cấp mới có thể đạt tới trình độ của Caesar? Hợp thể? Đại thừa? Hay là Độ kiếp? 


Hiện tại hắn đã ở Hợp thể sơ kì, thế nhưng hắn vẫn cảm nhận được một khoảng cách giữa hai người. Đây không phải là do giới tính tác quái, mà là bản thân khả năng đã chênh lệch. Thể chất Đoạ Thiên vậy mà lại không sánh bằng một phàm nhân. Rõ ràng là hắn chỉ hấp thu linh khí thiên địa, còn Caesar phải ngày đêm tập luyện, vậy mà bọn họ không thể nào rút ngắn được khoảng cách. Chết tiệt.


- Cậu mặc lễ phục rất đẹp.


Đoạ Thiên sửng sốt, sau đó động tác của hắn chợt luống cuống, gương mặt cũng hơi đỏ lên, không dám nhìn Caesar. Caesar khẽ mỉm cười, không nói gì nữa.


Đoạ Thiên đưa mắt lén nhìn y, tới khi y nhìn lại thì hắn lại bối rối dời tầm mắt.


- Tôi rất đáng sợ sao?- Giọng nói của Caesar đầy ý cười.


- K... Không. Anh mặc lễ phục cũng đẹp.


Đoạ Thiên lí nhí nói, vành tai đỏ như máu, gương mặt cũng có một mạt hồng mờ ám.


Đột nhiên, trong không khí phiêu đãng một mùi hương ngọt ngào. Cả Đoạ Thiên và Caesar đều đồng loạt phản ứng. Caesar trước tiên đứng dậy, giữ khoảng cách với Đoạ Thiên, sau đó từ trong không gian khí lấy ra một lọ thuốc ức chế.


Thế nhưng khoảnh khắc y muốn cúi xuống tiêm cho hắn, hắn đã bơm xong một ống vào thân thể, ném xuống đất.


Đoạ Thiên ngồi trên giường, ôm ngực thở dốc, sắc đỏ trên ngực còn chưa rút.


Caesar nhìn hắn, trong mắt như có điều suy nghĩ. Y mở ra điều khiển phòng, bật máy thông gió, sau đó ngồi trở lại bên người Đoạ Thiên.


- Có sao không?


- Ổn rồi.- Đoạ Thiên nói trong hơi thở.


Hắn cúi người, không để Caesar thấy được sắc đỏ trong đôi mắt hắn. Lúc này, hắn đang tập trung thanh lọc toàn bộ thuốc ức chế hắn vừa tiêm vào thân thể, không để sót chút nào.


Hai người im lặng ở bên cạnh nhau một hồi, quản gia liền thông báo đã tới giờ dự tiệc.


Đoạ Thiên lúc này mới ngồi thẳng dậy, mỉm cười với Caesar.


- Xin lỗi đã gây phiền toái cho anh.


- Không sao. Chúng ta xuống thôi.


Caesar đứng dậy, đưa tay mình ra trước mặt Đoạ Thiên.


Đoạ Thiên hơi sửng sốt, sau đó khẽ cười, đặt tay vào lòng bàn tay y.


Không có một chút độ ấm nào.


Đoạ Thiên khoác tay Caesar xuống bên dưới. Bình thường, chỉ riêng khí thế của Caesar đã đủ khiến cho toàn bộ người trong phòng phải ngước nhìn y. Hiện tại có thêm Đoạ Thiên bên cạnh, cả hội trường liền im phăng phắc, cảm giác chỉ cần một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.


Ánh mắt của Đoạ Thiên không tập trung vào một ai, nhưng lại có thể khiến những người nhìn hắn cảm nhận được áp lực vô hình, nhưng mọi người lại vẫn như cũ không tự chủ được bị hút vào ánh nhìn đó.


Đoạ Thiên nở một nụ cười tiêu chuẩn, trong lòng thầm đánh giá những kẻ trong căn phòng này.


Đại tướng Dederick Impera, cha của Caesar. Alpha. Thể chất không sánh bằng Caesar, cũng không bằng hắn, tinh thần lực càng không nói, không tạo thành nguy hiểm. 


Ngoài ra còn có Đại hoàng tử, Ivan, trung tá Croriat Vigen, Vĩnh trưởng lão, còn có ba thuộc hạ thân tín của Caesar và một vài người quen. 


Vân gia không có ở đây, Hạ gia cũng không. Gia chủ gia tộc Woffle và William trái lại được mời, có điều cũng không ai dám nhìn Đọa Thiên bằng con mắt bất mãn nữa. 


Nguyên do là bởi ba ngày trước, William Woffle theo chỉ thị của Đoạ Thiên hành động, thực sự cứu được Ngũ hoàng tử. Hiện tại, hai người họ đã có một tầng quan hệ. William cũng nhìn ra được, Ngũ hoàng tử đối với gã có tình cảm. Gã không hiểu, Đoạ Thiên làm cách nào để thao túng cảm xúc của một người tới trình độ như vậy. 


Đoạ Thiên đương nhiên không thao túng Ngũ hoàng tử, cũng không sử dụng khế ước lên cậu ta. Chỉ là hắn dùng một số phương pháp nhất định mà phàm nhân nghe đến liền buồn nôn mà thôi. 


Ngoài những người Đoạ Thiên quen biết ra, còn có một vài ánh mắt bất thiện hướng về phía hắn. Nếu Đoạ Thiên không nhầm, những ánh mắt đó là ghen tỵ. 


Mặc dù hắn không hiểu lắm việc hắn cùng xuất hiện với Caesar có ý nghĩa gì, trở thành bạn nhảy của y lại là một chuyện động trời ra sao, thế nhưng nhờ những ánh mắt kia và con mắt hi vọng của gia đình Caesar, hắn cũng có thể lờ mờ hiểu được. 


Đại khái chính là "Người này là đối tượng tương lai của tôi" chứ gì. 


Caesar ở nơi này không những là thiếu gia của gia tộc lâu đời nhất ở Colloral mà còn là Thượng tướng trẻ tuổi nhất Liên minh. Hiện tại y chính là người chạm có thể bỏng, là hồng nhân trong mắt hoàng tộc. Giá trị của y lúc này là không thể đong đếm được. Mà Caesar nhất định cũng sẽ không dừng lại ở chức thượng tướng. Thời đại này, người như y là cực kì cần thiết trong quân đội. 


- Hôm nay mọi người ở đây là để chúc mừng cháu trai của lão già này lên chức Thượng tướng. Mọi người cứ ăn uống vui chơi thoải mái. Nhưng trước hết cũng cứ phải làm đúng lễ nghi, nhảy một bài đã nhỉ.- Seric nói lớn vào mic, khiến cho nhiều người bên dưới bật cười. 


Đoạ Thiên căng thẳng thân thể, hít sâu một hơi. 


- Không cần căng thẳng. Bước theo tôi là được.- 


Caesar mỉm cười, nói nhỏ với Đoạ Thiên. Đoạ Thiên cực kì trịnh trọng gật đầu, thở ra một hơi dài.


Hắn không căng thẳng một chút nào cả. 


Caesar hơi cong khoé mắt, dẫn hắn vào trung tâm hội trường.


Thân thể hai người di chuyển theo nhạc, từng bước chân đều cực kì chuẩn mực, từng cử động đều vô cùng hài hoà. Ánh mắt hai người giao nhau. Caesar bình tĩnh thong dong, Đoạ Thiên lại có chút vui vẻ pha lẫn thẹn thùng. Trong chốc lát, rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tỵ ném lại đây. 


Điệu nhạc dừng lại, gương mặt Đoạ Thiên có chút đỏ, hơi thở cũng hơi gấp, chính là nụ cười bên môi cũng không biến mất. 


Hắn nắm tay Caesar, đứng ở nơi đó, trở thành tâm điểm của sàn nhảy. 


- Giới thiệu với mọi người, đây là Cael Impera, là học viên ban Danh dự của Học viện Hoàng gia và cũng là hôn phu của cháu trai tôi. Buổi tiệc ngày hôm nay cũng là để đính hôn cho hai đứa.- Lão gia tử nhân lúc mọi người còn chưa bình tĩnh, ném ra một quả bom. 


Caesar: ... ( . _ .) ?


Đoạ Thiên: ... ( ͡⚆ ͜ʖ ͡⚆) ???


Elrant: Hà hà hà


Dederick: ( ͡⚆ ͜ʖ ͡⚆) ???


Khách khứa: (☉∀☉) ??? WTF??? 


Lão gia tử: Khửa khửa khửa khửa khửa.

Bình luận

Truyện đang đọc