BỔN TỌA THẤY TRÊN TRỜI CÓ CON CHIM SẮT Σ( ゜- ゜)

Sau tiệc tối hôm đó, chuyện Đoạ Thiên trở thành hôn phu của Caesar liền trở thành chủ đề bàn tán của học sinh trong cả trường, trong đó có cả những Omega đang ngưỡng mộ Caesar và những Alpha coi y là tượng đài trong lòng. 


Hầu như tất cả đều nghĩ Đoạ Thiên không xứng với Caesar. Thực ra người như Caesar, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn gia thế có gia thế, muốn thực lực lại càng không cần bàn. Người như y, có ai mà xứng? Ngay cả mấy vị hoàng tử công chúa trong hoàng tộc cũng cảm thấy y là người khó có thể chạm vào. Vậy mà chỉ trong một buổi tối, vị thần trong lòng bọn họ đã bị kéo xuống khỏi thần đàn, trở thành hôn phu của một nam Omega. 


Mà nam Omega này, trước nay còn chưa từng nghe tên. Điều tra thêm một chút, thậm chí còn không biết được gì. 


Điều này nguyên nhân cũng là ở lão gia tử và Caesar. Sau buổi tối hôm đó, bọn họ đã dùng mạng lưới quan hệ của mình, xếp những tài liệu liên quan tới Đoạ Thiên vào cấp tuyệt mật. Những tài liệu này, nếu không phải là quốc vương trực tiếp muốn xem thì không ai có thể xem được. 


Nhưng tài liệu chi tiết là một chuyện, thông tin lại là một chuyện khác. 


Vân gia nào có thể buông tha một cơ hội như vậy, nhất là khi Caesar còn là đối tượng trong mơ của Vân Khánh. Hiện tại nhìn Đoạ Thiên dễ dàng có được, sao cậu ta lại không tức giận. 


Vân Y Thiên trước kia là một phế vật xấu xí, không có thực lực, tính tình cũng nhu nhược. Hiện tại chỉ vì dùng thủ đoạn có khuôn mặt đẹp mà lừa Caesar, thực sự không thể nào chấp nhận được.


Chính vì vậy, Vân Khánh cùng Vân Y Khang bàn bạc, đem tất cả những chuyện về Đoạ Thiên công khai trên mạng. Hình ảnh của hắn trước kia yếu đuối nhu nhược toàn bộ bị lật ra. Ngay cả khuôn mặt bị huỷ dung cũng chụp rõ ràng vô cùng. Chuyện hắn thầm thích William Woffle, chuyện hắn muốn hại Vân Khánh và Vân Duật, đều bị phơi ra ánh sáng. 


[Kinh tởm. Loại người thế này rốt cuộc là dùng thủ đoạn thế nào mới có thể lừa được thượng tướng Impera?]


[Loại người này không xứng! Mau huỷ hôn! Mau cút đi! Tránh xa thượng tướng ra.]


[Ngoài kia chẳng lẽ thiếu người có dung mạo đẹp, có nhân cách tốt ư? Vì cái gì lại chọn người thế này?]


[Dơ bẩn.]


[Omega bị huỷ dung thì còn giá trị gì chứ? Chưa kể trước kia cậu ta còn ôm tâm tư với người khác.]


[Lầu trên nói chí phải. Mà người đó còn là hoàng tử nhà Woffle.]


[Hừ. Cậu ta cũng không nhìn xem mình là dạng người gì.]


[Hiện tại còn dám câu dẫn thượng tướng Impera!]


[Dơ bẩn. Cút đi!]


[Huỷ hôn đi. Tránh xa thượng tướng Impera ra.]


Những bài viết liên quan tới chuyện này lập tức lên top tìm kiếm, bình luận lên tới cả triệu, chia sẻ cũng không ít. Chẳng mấy chốc, Đoạ Thiên trở thành người nổi tiếng toàn Colloral. 


Chuyện đính hôn đưa tới nhiều oanh động như thế khiến cho ngay cả đức vua cũng phải phiền não. Chưa kể chuyện lại còn dính tới William Woffle, người mà hiện tại Ngũ hoàng tử coi trọng.


Ngũ hoàng tử, ngược lại, đối với chuyện này hoàn toàn không có ý kiến gì. Mặc dù William thì cực kì có ý kiến. 


- Dan, anh và Vân Y Thiên thực sự không có gì...- William mềm giọng dỗ Ngũ hoàng tử. 


Ngũ hoàng tử, Daniel Adn Vesik, ngồi trên ghế sofa, cặp chân thon dài bắt chéo, khoanh tay trước ngực. Đôi mắt phượng lạnh lẽo nhìn xuống William đang quỳ dưới đất, cánh môi màu hoa đào khẽ nhếch lên, một vẻ lạnh lẽo khinh bỉ tới cực điểm. Bên cạnh cậu vẫn còn hiện màn hình quang não. Màn hình hiện lên tin về Vân Y Thiên và William, còn có báo cáo về việc William và Đoạ Thiên ẩu đả. 


Ngũ hoàng tử đã thoát ly hoàng tộc từ năm mười tám tuổi, tới hiện tại cũng đã được bốn năm. Dù là một Omega, cậu cũng không phải giống như các Omega mềm mại yếu đuối khác, trái lại còn là một thương nhân lõi đời, đầy thủ đoạn. Chưa kể, tính tình mạnh mẽ cường liệt không khác gì Alpha. 


William ở bên cạnh cậu một thời gian quả thực động lòng. Mà Daniel thì càng không cần nói. Có bàn tay Đoạ Thiên nhúng vào, tình cảm của Daniel đã sớm bị ảnh hưởng, thực sự đem William đặt ở trong lòng. Nhưng điều đó không có nghĩa tính tình ban đầu của cậu cũng theo đó bị ảnh hưởng. 


- Anh nói "có gì" nghĩa là cái gì?- Daniel nhếch môi, giọng nói lạnh lẽo.- Là anh chưa từng hùa theo Vân Khánh hại Vân Y Thiên, anh chưa từng đính hôn với Vân Khánh, hay là anh chưa từng ẩu đả với Vân Y Thiên?


William lạnh gáy, quả thực không biết nên đáp thế nào. Người trước mắt khí tràng quá cường thế, hơn nữa lại là người hắn muốn bảo hộ, tuyệt không muốn tổn thương, chỉ muốn dành cho cậu những thứ tốt nhất. Nói đúng không được, mà nói không đúng lại càng không được. 


Thế là William ngày hôm đó phải đích thân đứng ra nói rằng trước đó mình và Vân Y Thiên hoàn toàn không có gì, lại công khai những thủ đoạn nhắm vào Vân Y Thiên của Vân Khánh và Vân Y Khang. 


Dư luận đang nhắm vào Đoạ Thiên lập tức ngừng lại, bắt đầu thắc mắc liệu giữa hai người này có gian tình hay không. Nhưng có người lại bảo William đã cùng Vân Khánh huỷ hôn, hiện tại chắc chắn là đang vu hãm. Một câu chuyện ân oán tình thù mười ngàn chữ lập tức được nặn ra, ý kiến của William lập tức bị bỏ qua. 


Lúc này, tài khoản của Caesar lại đưa ra một đống bằng chứng chẳng biết có thật hay nguỵ tạo, đem tất cả những lời của William chứng thực. Còn có chuyện huỷ dung cũng bị nói là giả. Hình ảnh chân chính của Đoạ Thiên được đưa ra, hoàn toàn không có dấu vết chỉnh sửa nào. Lúc này trên mạng lại lần nữa bùng nổ. 


Caesar đã lên tiếng, đương nhiên là có ý muốn bảo vệ Đoạ Thiên. Hơn nữa bằng chứng rành rành, bọn họ muốn bàn thêm cũng không được. Lúc này, có người khác lại đào ra được, những tin tức ban đầu về Vân Y Thiên đều là có người thuê thuỷ quân viết ra, mà người đó, đương nhiên là Vân Khánh. 


[Ồ. Dưa này ăn ngon nha.]


[Đây là không chiếm được thì đạp đổ à?]


[Trước kia anh mình thích William thì không lâu sau lại cùng William đính hôn. Sau đó anh mình đính hôn cùng thượng tướng Impera thì tìm cách bôi đen?]


[Mà kể ra cũng buồn cười. Rõ ràng là con của vợ kế mà cùng anh mình ghen ghét. Có thể sánh sao?]


[Hiện tại Vân Y Thiên còn đang đi học ở lớp Danh dự học viện Hoàng gia. Vừa rồi còn được thăng lên làm học viên ưu tú. Có buồn cười không chứ?]


[Lại nói, quyền thừa kế đáng ra cũng thuộc về Vân Y Thiên. Nhưng Vân Y Khang lại cùng con trai mình huỷ bỏ quan hệ cha con, còn đày hắn lên tinh cầu mai táng kia.]


[Haha. Hổ dữ không ăn thịt con đây à?]


[Lại nói, nếu không phải là Vân Y Dật, anh trai cùng mẹ với Vân Y Thiên, hi sinh trên chiến trường, lập đại công, nhà họ Vân có thể trèo tới được vị trí này sao?]


[Ồ. Cả một nhà đều như nhau.]


[Ô mọi người ơi, t tìm thấy miếng video ngon lắm này.][Video]


Video này quay cảnh Đoạ Thiên đang đứng ở trong sảnh tiệc, mặc âu phục, cùng một Omega nói chuyện. Ánh mắt hắn ôn nhu ấm áp, nụ cười nhã nhặn lịch sự. Từng động tác đều tao nhã vô cùng. 


[Liếm màn hình.]


[Đâu? Vân Y Thiên là người đang cười ngốc kia đúng không? Alpha bên cạnh là ai vậy?]


[Alpha nào?] [Ảnh]


Cái cmt này thả ảnh của Đoạ Thiên mới được công bố để dân tình so sánh. 


[...]


[...]


[Lão công của tui. Mấy ông bà tránh ra.]


[T có ba bích, để t lên trước.]


[Soái ca, em đứng đây từ hồi có drama nè.]


Một đám nhan khống trồi lên. 


Daniel nhìn dư luận cuối cùng cũng chuyển hướng, thái độ đối với William mới hoà hoãn xuống. 


- Em... rốt cuộc quan hệ của em với Cael Impera là gì?- William thấy Daniel đã hết giận, lập tức dính lấy người ta từ phía sau. 


- Không có gì.- Daniel nhàn nhạt nói, ngón tay vẫn di chuyển với tốc độ cao trên bàn phím, bàn một cuộc hẹn với một người đại diện của một công ty cơ giáp. 


- Vậy vì sao em lại quan tâm tới hắn thế?- William dụi dụi đầu ở cổ Daniel, hôn hôn lên phần gáy trắng nõn. 


Ngón tay Daniel hơi đình chỉ, thế nhưng cũng chỉ là trong thoáng chốc. 


- Không liên quan tới anh. 


- Anh sẽ ghen. 


- Thì liên quan gì tới em?- Daniel rốt cuộc ngừng tay, nhướn mày nhìn tó hình người đang bám trên người. 


William quả thực cạn lời, không biết nói gì nữa. Chẳng lẽ kêu hắn nói "Chúng ta là người yêu, em không được làm anh ghen" sao? Có khác gì bánh bèo chanh chua không?


William bĩu môi, quay đầu đi chỗ khác, thế nhưng cả người vẫn dính lấy Daniel không buông. 


Daniel nhìn hắn, gương mặt lạnh lẽo cuối cùng cũng có một tia nhu hoà. 


- Ngoan. Chỉ thích một mình anh.


Daniel ghé sát vào mặt William. Đường nét nam tính tuấn lãng trên khuôn mặt cậu phóng đại. Ôn nhu dưới đáy mắt cũng phá tan lớp băng mỏng mà ra, như bao lấy William vào bên trong. Trái tim trong lồng ngực William đập mạnh, cả người nóng lên. 


Hắn nghiêng người, đè Daniel xuống ghế. Daniel cười khẽ, vòng tay giữ lấy eo hắn. 


Lúc này, màn hình quang não của Daniel đột nhiên hiện lên. Bên kia chính xác là Đoạ Thiên. 


Đoạ Thiên không chớp mắt nhìn một màn này, im lặng. 


Daniel lập tức ngồi bật dậy, hất William sang đầu kia của sofa. 


- Thiên!- Daniel reo lên. 


- Mở cửa.- Đoạ Thiên nhàn nhạt nói. 


Daniel lập tức đứng dậy, ra bên ngoài mở cửa. 


Đoạ Thiên đứng ở bên ngoài cửa căn hộ của cậu, mặc áo trắng và quần jean thoải mái. Áo sơ mi bó sát tấm lưng rộng, eo thon và cơ ngực đẹp tới hoàn mỹ của hắn, khiến cho người ta không nhịn được trầm trồ. 


Cửa vừa đóng lại, Daniel đã nhào vào lòng Đoạ Thiên, ôm cổ hắn, cả người dính sát. Đoạ Thiên cười khẽ, âm thanh trầm thấp từ tính, đầy ôn nhu. Hắn vòng một tay, giữ lấy eo Daniel, tay còn lại bỏ túi. 


Đi vào phòng khách, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là một William bự đang ngồi trong góc cắn móng tay. 


- Làm sao thế?- Đoạ Thiên hỏi Daniel. 


- Dục cầu bất mãn.- Daniel dụi dụi đầu vào cổ Đoạ Thiên, hít hít. 


- Ngoan nào.- Đoạ Thiên tách Daniel ra một chút. 


Daniel mặc dù bất mãn, thế nhưng không cãi lời, chỉ là đầu vẫn dựa lên vai Đoạ Thiên, người cứ như không xương dán lên hắn. 


- Chuyện lần này coi như xong. Không cần nói gì thêm ở trên mạng nữa.- Đoạ Thiên nói với Daniel, thực ra còn là nói cho cả William nghe. 


William quay lại, lườm Đoạ Thiên. 


- Nếu như vậy cậu nhắn tin là được. Tới làm cái gì?


- Đương nhiên là tới thăm tiểu bảo bối rồi.- Đoạ Thiên nhếch môi đầy khiêu khích với William. 


William nghiến răng. Nếu không phải Đoạ Thiên là Omega, thực lực mạnh, hơn nữa còn là hôn thê của Caesar thì William nhất định sẽ bẻ cổ hắn. Nhìn xem tay hắn đang đặt ở đâu kìa. 


Mau buông!


William mặc dù trong lòng tức giận, thế nhưng hắn biết Daniel để tâm chuyện của Đoạ Thiên bao nhiêu, không dám nói bừa. 


- Gừ.....- William ở trong góc vừa lườm vừa gầm gừ, không cản được Daniel bám dính lấy Đoạ Thiên. 


- Những ngày này có tốt không?- Đoạ Thiên ôn nhu hỏi Daniel. 


- Tốt lắm.- Daniel ngoan ngoãn gật đầu. 


- Đã cùng hắn làm chưa?- Đoạ Thiên chỉ William. 


Daniel lắc đầu. 


- Hắn không cho ta ở trên.- Daniel nuối tiếc nói. Khuôn mặt băng sơn bình thường hiện tại đã đầy một bộ uỷ khuất. 


- Ồ. Thế à? Hay bỏ đi, tìm một người khác?- Đoạ Thiên hỏi, giống hệt như việc cái quần mặc không vừa thì mua cái khác vậy. 


William giật thót mình. 


- Không. Muốn hắn.- Daniel lắc đầu. 


- Ồ. Tiểu Oa của chúng ta biết yêu rồi à?- Đoạ Thiên cười cười, cưng chiều hôn lên trán Daniel. 


William ngồi ở bên kia lập tức xé rách cái gối trong tay, muốn gầm luôn ra lửa. Cái! Quái! Gì! Thế!


Bỏ cái mỏ nhà ngươi ra khỏi Daniel của bomay ngay!!!


- Vẫn yêu người nhất.- Daniel dụi dụi vào cổ Đoạ Thiên. 


William ở bên kia đã bị vạn tiễn xuyên tâm, đã chết. 


Đoạ Thiên cười khẽ, xoa xoa đầu Daniel, sau đó thả người xuống. 


- Nếu đã vậy thì bảo hộ người ta cho tốt. 


- Ừm. Ta sẽ.- Daniel gật mạnh đầu, cam kết.


- Tiện thể cho ta xin vài cánh hoa.- Đoạ Thiên mỉm cười ôn nhu, dùng truyền âm nói với Daniel. 


- ... 


Aba là ma quỷ! 


Mau quay về nhà của ông đi!


Daniel ở trong lòng khóc lóc, ngoài mặt vẫn phải mặc kệ Đoạ Thiên nhổ mấy cái cánh của mình. 


Đau thấy ớn hà. 

Bình luận

Truyện đang đọc