CẢ NGƯỜI ĐỀU LÀ BẢO

Dương Diệp nhìn nam nhân đang ở đầu kia máy liên lạc, mất không ít công phu mới gượng cười được: “Kevin tiên sinh, ngươi giờ đang ở thủ đô tinh?” Kevin có thể trực tiếp liên hệ với hắn, chẳng lẽ tinh đạo này đến thủ đô tinh rồi?

Thượng tướng Liên bang cùng tinh đạo có liên hệ, chuyện này nếu bị người khác biết được… Dương Diệp đối với kẻ trước mắt này đã nổi lên sát ý.

“Ngươi muốn giết ta? Tha cho ta đi.” Kevin cười tủm tỉm nhìn Dương Diệp, thuận tiện đem một phần văn kiện truyền qua: “Xét thấy ngươi vừa rồi tâm tư khó nói, ta cần 6 bình Uẩn dưỡng dược tề.”

Kevin truyền tới văn kiện kia, bên trong ghi lại nhiều việc Dương Diệp đã làm, Dương Diệp chỉ liếc mắt một cái đã nhịn không được hít một ngụm lãnh khí.

“Ta đã nhân từ lắm rồi, nếu không phải thê tử ngươi có thai, ta một lọ cũng không cho ngươi lưu trữ.” Kevin nhìn Dương Diệp, lại gửi một địa chỉ: “Đem Uẩn dưỡng dược tề gửi đến địa chỉ này.” “Được.” Dương Diệp cắn răng nói, hắn liên hệ với Kevin là muốn mượn tay tinh đạo bang thay mình xử lý một số việc, không nghĩ tới cuối cùng lại bị bọn chúng dùng những thứ kia khống chế…

Rõ ràng trước kia hắn muốn liên hệ Kevin qua máy liên lạc cũng vô dụng,

Kevin như thế nào trực tiếp phá được máy liên lạc của hắn? Lẽ nào tinh đạo có chút kỹ thuật đều lợi hại như vậy sao?

Hít sâu mấy hồi, Dương Diệp mới thôi nghĩ ngợi, sau đó gọi Ethan: “Ethan, ta đang cần gấp tiền mặt…” Hiện tại ở liên bang, sang hèn khác biệt rất lớn.

Với đa số người thường mà nói, bọn họ cả đời cũng không rời khỏi tinh cầu mình, nhưng đại thương nhân đại gia tộc lại khác, trên tay không có vài khối tài nguyên cũng không dám xưng là có tiền.

Tỷ như tinh cầu 12534, tài nguyên đều là của Phương gia, trước kia hằng năm quặng khai thác được vô số kể, thuế thu về giao cho liên bang đối với người thường mà nói thì chính là con số thiên văn.

Phương gia có tiền như vậy, tài sản Dương Diệp cũng phi thường khổng lồ.

Nhưng hắn có nhiều tài sản cũng không bằng anh họ hắn, một lần tiêu là ra đến hơn 1 tỷ tiền mặt, huống chi, Dương gia cũng đâu phải chỉ có mình hắn…

Muốn tiền, tốt nhất là vay ngân hàng, trường hợp của Dương gia, ngân hàng khẳng định cũng sẽ cho vay, nhưng là… Dương Diệp e chịu không nổi.

“Ngươi cũng muốn mua Uẩn dưỡng dược tề?” Ethan hỏi.

“Cũng? Ngươi cũng mua?”

“Phương Thành Quân vừa mới bán cho ta một tổ Uẩn dưỡng dược tề, ta còn muốn tìm cha mẹ suy nghĩ

thấu đáo mới an tâm.” Lại nói “600 triệu một tổ, Phương Thành Quân thật quá tham lam!”

“600 triệu?” Dương Diệp sắc mặt càng khó coi.

Dương Diệp trên tay chỉ có mấy trăm triệu, cuối cùng vẫn là chuyển đến tay Phương Thành Quân mới lấy được Uẩn dưỡng dược tề.

Trong lúc hắn chất vấn Phương Thành Quân vấn đề giá cả, Phương Thành Quân chỉ cười cười: “Thật chẳng có cách nào, Locke gia tộc đối với dược này cũng có nhu cầu cấp bách, ta chỉ là kiếm chút lợi nhuận mà thôi.”

600 triệu? Kiếm chút lợi nhuận? Ha ha ha… Dương Diệp rất muốn đem Uẩn dưỡng dược tề ném thẳng vào mặt Phương Thành Quân, nhưng hiện tại thê tử hắn đang cần gấp, Kevin cũng theo dõi dược trong tay hắn, bởi vậy hắn chẳng thể làm gì, chỉ có thể lạnh mặt ra tiền, sau đó mang theo dược tề nhanh chóng rời đi.

Dương Diệp cùng vị hôn thê đã đính hôn, cũng mời Triệu Lăng Vũ, nhưng Triệu Lăng Vũ lấy cớ muốn dẫn hài tử đi đây đó không tới, về phần sở dĩ không kết hôn… Hôn thê của hắn thể trạng này đâu thể cùng hắn cử hành hôn lễ.

Dương Diệp một bên tự mình cho vị hôn thê uống dược, một bên đem 5 bình dược kia gửi đi. Lúc này, Nhâm Sinh và Triệu Lăng Vũ đang quan sát linh dược mới gieo trồng.

Công nghệ cao lại có tức nhưỡng bổ

trợ nên linh dược sinh trưởng vô cùng tốt, tuy chưa tới độ nhưng xanh non tươi tốt như thế, chẳng mấy chốc mà trưởng thành.

“Các ngươi có phải có bảo bối gì trong tay không? Chẳng lẽ là tùy thân không gian? Lúc còn trẻ ta có xem qua một ít võng lạc tiểu thuyết, nhân vật chính có thể cho thực vật sinh trưởng trong không gian đó, cuối cùng cây nông nghiệp khan hiếm, tinh cầu khoáng sản cứ thế mà lại bắt đầu sinh trưởng…” Đằng lão vừa quan sát thực vật vừa lên tiếng.

Thực vật này đều do lão chăm sóc, Nhậm Sinh nhìn cũng chưa nhìn qua một chút, càng không động thủ thúc giục, lại có thể phát triển nhanh đến như vậy…

“Tùy thân không gian?” Nhậm Sinh chỉ chú ý đến chuyện ngoài lề.

“Chính là một không gian chứa đất đai, bên trong thông thường có thêm dòng linh tuyền (suối thần)…” Đằng lão giải thích.

Nhậm Sinh môi giật giật, rõ ràng muốn nói gì đó lại thôi, thấy thế, Triệu Lăng Vũ kéo tay: “Hôm qua vội vàng dự buổi đấu giá cũng chưa gặp hài tử, đi thôi.”

Đằng lão nhìn hai người họ cứ như vậy ly khai, buồn bực không thôi, rõ ràng lão không có đắc tội Triệu Lăng Vũ mà…

Kệ đi, mình đi xem tiểu sinh vật đáng yêu kia còn hơn, Đằng lão chui vào trong phòng thủy tinh, bất chấp trong đó nhiệt không khí dưới 0 độ hay trên 100 độ, si mê

nhìn đóa hoa trong suốt: “Thật xinh đẹp…”

Lão chưa biết hoa cỏ rốt cục khi nào mới trưởng thành, nhưng đã muốn nhanh chóng đem đi thí nghiệm…

Nhậm Sinh sau đó vẫn níu tay Triệu Lăng Vũ: “Lăng Vũ, anh nói xem thế giới này liệu có tu chân giả không? Trong tùy thân không gian kia hẳn là có tức nhưỡng, về phần linh tuyền, hay là có rất nhiều linh thạch?”

Người bình thường nếu làm đồ ăn, ngô gạo gì có chút tức nhưỡng thì để cả vạn năm cũng không mất đi, nếu là linh thạch, ánh sáng phát ra từ nó cũng có thể kiếm lợi được không ít.

“Cũng có khả năng.” Triệu Lăng Vũ xoa đầu Nhậm Sinh: “Tôi sẽ cho người thăm dò, nếu có phát hiện gì, sẽ kể cho em.”

“Ừm.” Nhậm Sinh gật gật đầu, lại nói “Chúng ta mau đi gặp hài tử đi, tui rất muốn gặp tụi nhỏ.”

Bốn trái trứng hiện tại đã khá lớn, chừng trái trứng vịt, khi Nhâm sinh cùng Triệu Lăng Vũ đi vào, bọn chúng đang nằm nghe nhạc, Trầm Thu Thạch và Phùng Khả Hân ngồi bên cạnh đan áo lông.

“Dì, người đang làm gì vậy?” Nhâm Sinh hiếu kì nhìn Trầm Thu Thạch.

“Ta muốn đan áo lông cho bọn nhỏ, nhưng chỉ sợ cuối cùng lại hỏng bét… Nếu không được, vậy đan thành khăn quàng cổ cho ngươi cũng tốt lắm.” Trầm Thu Thạch nhìn thứ gì đó xiêu xiêu vẹo vẹo trong tay mình. Nàng bị Phùng Khả

Hân thuyết phục đan áo lông, cũng thấy thứ này rất đơn giản, nhưng rất khó giữ cho chuẩn…

“Khăn quàng cổ quả thật dễ đan.” Phùng Khả Hân cười, đột nhiên nghĩ tới một việc “A Nhậm, ngươi cùng Lăng Vũ đã kết hôn, sao còn gọi Thu Thạch là dì?”

Chuyện này lúc đầu nàng không chú ý, hôm nay lại để ý tới.

Trầm Thu Thạch ban đầu không mấy bận tâm, lúc này phản ứng lại: “Đúng vậy, A Nhâm, ngươi hẳn là gọi ta là mẹ đi! Lăng Vũ kia, tiểu tử trưởng thành xong luôn cung trước kính sau gọi ta mẫu thân, A Nhâm con không thể cũng như vậy, đến, gọi mụ mụ, hoặc là kêu ‘mẹ’ đi?”

Đây rốt cục là cái gì? Nam nhân đời sau kết hôn, không lẽ cũng gọi “nhạc mẫu”?

“…” Trầm Thu Thạch nhìn về phía nhi tử mình.

“A Nhậm, kêu mẫu thân hoặc mẹ là được rồi.” Triệu Lăng Vũ bình tĩnh nói, sau đó vén màn che buồng chăm sóc.

Bốn hài tử của hắn nằm yên lặng trên đó, thoạt nhìn phi thường đáng yêu… Đưa tay vuốt ve một trong bốn viên trứng, Triệu Lăng Vũ đột nhiên biến sắc.

Hắn cảm giác được chút năng lượng quen thuộc… Dị năng của hắn… khôi phục?

Từ khi dung hợp năng lượng trong cơ thể trùng tộc nữ vương, Triệu Lăng Vũ cũng đã bị phế hết dị năng, hắn vốn không còn hy vọng sẽ khôi phục lại được, thật không ngờ, tới giờ,

dị năng hắn cứ thế xuất hiện…

“Làm sao vậy?” Nhậm Sinh thấy Triệu Lăng Vũ có chút kỳ lạ, bèn hỏi.

“Không có gì.” Triệu Lăng Vũ đáp, có cảm giác muốn đem người này ôm khảm vào da thịt. Mấy ngày nay, Nhâm Sinh luôn giúp hắn trị thương…

Triệu Lăng Vũ không nói, Nhâm Sinh cũng sẽ không hỏi, chỉ là cùng Triệu Lăng Vũ vuốt vuốt hài tử: “Hài tử của tui thật đáng yêu!”

“Tụi nó đáng yêu nhất!” Triệu Lăng Vũ nói, trước kia hắn không thích màu đỏ, nhưng gần đây gu thẩm mỹ đã thay đổi hoàn toàn, mấy viên trứng gà đỏ này, tuyệt đối là xinh đẹp nhất thế gian.

“Tui thì sao?” Nhâm Sinh bất mãn.

“Em so ra càng đáng yêu hơn.” Triệu Lăng Vũ hôn Nhâm Sinh một cái.

“Được lắm, hai đứa ân ái cũng đừng ở trong này, kẻo lại dạy xấu tiểu hài tử.” Trầm Thu Thạch trừng nhi tử mình.

“Con học theo phụ thân thôi, khi đó con cũng còn nhỏ mà…” Triệu Lăng Vũ đứng thẳng dậy mặt liệt phun một câu, từ nhỏ đã vậy, cha mẹ cũng không ghét bỏ gì.

Triệu Lăng Vũ đang ôm bốn viên trứng bị Trầm Thu Thạch thẹn quá hóa giận đuổi ra ngoài, còn giảng giải cho bốn viên trứng cái gì mà sao lại quen thuộc phụ thân như vậy.

Thấy Nhậm Sinh hai mắt tỏa sáng nhìn mình, mấy ngày nay Triệu Lăng Vũ lấy tài liệu chăm sóc trên mạng được lão sư

đề cử, cứ như vậy đọc.

Thanh âm trầm thấp lại dễ nghe, Nhậm Sinh nghe xong, bất tri bất giác liền ngủ mất.

Nhậm Sinh có cảm giác ngủ hết buổi tối, chờ đến khi tỉnh lại, liền trở nên hăng hái hoạt bát: “Lăng Vũ, chúng ta đến song tu đi!”

Triệu Lăng Vũ hôn lên một cái.

Hiệu quả của Uẩn dưỡng dược tề, không lâu sau đó được nhân chứng sử dụng chứng thực, tin này vừa tung ra, những người không mua được trong buổi đấu giá đó phi thường hối hận. Triệu gia sau khi bán 7 tổ dược tề, cũng không có thêm động tĩnh gì, cũng chẳng rõ về sau còn bán ra Uẩn dưỡng dược tề nữa hay không…

Người không có được thì hối hận, người có được thì thật hưng phấn, còn có người đã muốn bắt đầu nghiên cứu loại dược này.

Locke gia tộc hiện giờ chưa thực sự cần Uẩn dưỡng dược tề, bọn họ dùng nhiều tiền như vậy mua về từ chỗ Phương Thành Quân không phải để dùng vào việc khác, chủ yếu để nghiên cứu.

Là một trong năm đại gia tộc đứng đầu, Locke gia tộc cũng có ý riêng, chủ yếu kinh doanh dược phẩm, mà hầm nghiên cứu cũng trang bị rất đầy đủ thiết bị tiên tiến nhất, cũng chiêu mộ được nhiều nhà nghiên cứu dược phẩm.

Nhưng đến tận bây giờ, những người này đối với Uẩn dưỡng dược tề

đều lực bất tòng tâm.

“Gia chủ, chúng ta dựa theo thành phần Uẩn dưỡng dược tề chế ra, thế nhưng lại không có được tác dụng như Uẩn dưỡng dược tề, dựa theo tình hình hiện nay, chỉ có thể kết luận trong Uẩn dưỡng dược tề có chứa vài loại vật chất đặc thù, nhưng loại vật chất này, chúng ta hiện chưa có biện pháp hợp thành.”

“60 triệu một lọ dược tề, các ngươi dùng mất 5, kết quả chỉ có vậy?” Locke gia chủ biểu tình khó coi. Đành rằng hắn có tiền, nhưng bỗng dưng mất 300 triệu cũng sẽ đau lòng a.

“Loại dược tề này có chứa một loại năng lượng hoàn toàn mới…”

“Tiếp tục nghiên cứu!” Locke gia chủ nói, không thèm ngoảnh mặt lại cứ vậy ly khai khỏi viện nghiên cứu.

Mà ở cách thủ đô tinh cầu rất xa, trên một trang viên nông nghiệp, có người thần không biết quỷ không hay nhận lấy một bao hạt từ phi thuyền đáp xuống.

Triệu Lăng Vũ rõ ràng sẽ chết, đột nhiên có được dị năng siêu cường, Nhậm Sinh một lần sinh hạ những 4 dị năng giả, cấp trên cuối cùng không có vì lý do hắn ném năng lượng kết tinh mà trách phạt hắn, lệnh cho hắn lấy công chuộc tội, nhất định phải đem Nhậm Sinh và hài tử hắn bắt đem đi…

Bắt Nhậm Sinh? Đừng nói giỡn được không? Nhậm Sinh là tâm can bảo bối của Triệu Lăng

Vũ, hắn nào có bản lãnh đi bắt người? Kevin rối rắm, Uẩn dưỡng dược tề liền xuất hiện.

Bắt người không được nhưng động đến dược tề không thành vấn đề đi… Kevin để lại một lọ bản thân nghiên cứu, thuận tiện đem 5 bình còn lại tặng cho người, tính tiếp tục lấy công chuộc tội…

Mấy tin tức này, Triệu Lăng Vũ không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Tình hình Locke gia tộc càng không cần phải nói, Dương Diệp kia thì… Dương Diệp mua Uẩn dưỡng dược tề không có khả năng hoàn toàn trụ vững, nghe đồn chỉ cho vị hôn thê của mình ăn 4 bình, bao nhiêu cũng có điểm thể hiện rõ ra ngoài… Còn về, cái kia liên hệ cùng Cao đẳng văn minh, hẳn là đã lấy được Uẩn dưỡng dược tề.

Để cho những người đó nghiên cứu dược tề, tuyệt đối tốt hơn so với nghiên cứu Nhậm Sinh, bởi bọn họ không biết đặc thù của Nhậm Sinh là thứ cần để nuôi trồng thực vật luyện chế dựng tử đan kia.

Hành động của Triệu Lăng Vũ tự nhiên không thể gạt được Nhậm Sinh.

Triệu Lăng Vũ… Đây là vội vã muốn điều chế Dựng tử đan? Khi Triệu Lăng Vũ đi rồi, Nhậm Sinh mới nhìn thực vật, vươn tay ra.

Kỳ thật với cậu mà nói, dùng linh lực thúc giục hóa thực vật không tốn bao nhiêu công phu, khi song tu dùng một điểm cũng không vấn đề.

Vài

cọng thực vật sinh trưởng rất nhanh, lại kết thêm mầm mống, Nhậm Sinh thu hồi một bộ mầm, thêm một lần, sau đó ngắt những gì dùng được, đem vào phòng thí nghiệm của quân đoàn số 1.

Trước khi chế xuất Uẩn dưỡng dược tề, Nhậm Sinh hoàn toàn không dùng đến linh lực, nhưng lần này lại dùng ngay từ đầu…

Lợi dụng công nghệ cao khống chế độ ẩm, lại thêm chút linh lực ôn hòa luyện cùng một loại dược liệu…

Nhậm Sinh trước kia chưa từng tự tay luyện đan, nhưng phương diện lý thuyết cũng khá phong phú, từng vô số lần nhìn sư phụ mình làm mẫu rồi.

Quan trọng hơn, bản thân là thực vật, hiểu biết đối với thực vật luyện đan tuyệt đối là không ai có thể bì kịp.

Vì quá nhập tâm, cảm giác được dược liệu trong tay như một phần cơ thể, tùy ý cậu khống chế…

Dược liệu luyện chế Dựng tử đan tất cả đều có năng lượng rất mạnh, kỳ thật nó cũng là một loại dược có chút bá đạo, nếu không như vậy sao cải tạo được cơ thể con người.

Nhưng đồng thời, nó lại có năng lượng nhu hòa nhất định, chỉ có như vậy mới giúp phôi thai sống sót được…

Không biết qua bao lâu, Nhậm Sinh cô được ít bột thuốc, chỉ là chúng chậm chạp không có chuyển thành thuốc pha chế sẵn được… Thế giới này, khuyết thiếu linh lực.

Dựng

tử đan chính là vậy, thành phẩm là phải hấp thu đầy đủ linh lực mới được… Nhậm Sinh khẽ nhíu mày, đem tất cả bình nước bên cạnh đổ vào.

Trước kia sư phụ vì muốn tăng khả năng thành công của đan dược đã lấy cái này cái kia trên người cậu bỏ vào, cậu liền chuẩn bị sẵn một ít, bên trong có nhân sâm tử, còn có một chậu nước rửa tay của mình.

Vốn là định dùng cả nhân sâm tử, hiện tại xem ra có nước rửa tay là đủ dùng rồi!

Dĩ nhiên không phải nước rửa tay thông thường, mà là chính cậu đã tiết ra tất cả chất quý hòa vào nước, làm ra ‘siêu phẩm nước rửa tay’!

Nồi nước nháy mắt bốc hơi, cuối cùng chỉ còn lại một ít thuốc bột màu đen, cùng hai khỏa đan dược lóe ánh kim quang.

Theo tài liệu gốc thì hẳn có thể luyện ít nhất 5 loại Dựng tử đan, chỉ tiếc không đủ kinh nghiệm, thế giới này lại thiếu linh lực, cuối cùng chỉ được 2, mà còn chưa biết hiệu quả thế nào.

Dù dược hiệu không tốt, chắc cũng không chết người đâu ha?

Nhậm Sinh đem Dựng tử đan cất vào cái chai, tìm Triệu Lăng Vũ: “Dựng tử đan luyện xong rồi. Nhưng tui không biết có hiệu quả không.”

“Em thúc lớn thảo dược?” Triệu Lăng Vũ hỏi.

“Đúng vậy.” Nhậm Sinh gật gật đầu.

“Lần sau không cần làm như vậy, nếu không,

muốn cẩn thận thì dùng tức nhưỡng là được…” Triệu Lăng Vũ nhíu mày, tuy tức nhưỡng trong cơ thể hắn nhiều, nhưng số lượng liên tục, nếu dùng hết rồi…

“Không sao đâu, xong cả rồi, chúng ta tìm mảnh đất tốt trên tinh cầu, ban ngày tui biến hình cắm rễ, buổi tối lại cùng anh song tu, cũng có thể.” Nhậm Sinh đáp, ngay từ đầu không biết có tức nhưỡng, cậu đã tính như vậy sau đó chậm rãi tự mình chăm sóc tốt…

“A Nhậm… Tôi đã gọi Cách Đức và Phương Thành Quân tới.” Triệu Lăng Vũ nói, hắn trước lo mình không có tức nhưỡng Nhậm Sinh sẽ bỏ đi, nhưng giờ xem ra không cần nữa.

Nhậm Sinh đối với hắn chịu hy sinh hết thảy, hắn không nên hoài nghi tình cảm của Nhậm Sinh.

Nghe nói Dựng tử đan luyện tốt lắm, Cách Đức và Phương Thành Quân hai người dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Triệu gia, cuối cùng còn gặp nhau ở đảo nhỏ trên không của Triệu gia.

Nghĩ đến chuyện mình lỡ miệng nói ra khiến Phương Thành Quân cũng có cơ hội có hài tử, Cách Đức lại thấy khó chịu, vừa thấy phi hành khí Phương Thành Quân từ phía sau, liền va đụng trực tiếp.

“Cách Đức thúc thúc, nhằm vào một tiểu bối như vậy, ngươi không thấy đỏ mặt sao?” Phương Thành Quân bị chèn ép, từ trong phi hành khí đi ra, không nói gì nữa, chỉ nhìn Cách Đức.

“Chúng ta

hơn kém không đến trăm tuổi, không cần quá coi trọng bối phận.” Cách Đức vận dụng kim chúc dị năng tu luyện được tự đẩy phi hành khí đi trước, đắc ý nhìn Phương Thành Quân.

Phi hành khí của Cách Đức là tự tay chế tác, sau khi dùng dị năng sửa chữa xong, trông giống hệt như mới, phi hành khí Phương Thành Quân có vẻ dễ phá. Nếu vậy thì không thể bỏ qua, Cách Đức va chạm phía trên rồi nói: “Chiếc xe này thật quá yếu ớt, nói không chừng muốn mở cũng chẳng nổi.”

Phi hành khí của mình vốn chỉ trầy xước vỏ ngoài, bây giờ thật sự không mở được… Phương Thành Quân mỉm cười: “Đúng vậy, xe này rất yếu, vậy ta kính nhờ Cách Đức thúc thúc đưa ta về nhà.”

Muốn mình đưa Phương Thành Quân về nhà? Mơ đi! Cách Đức vươn tay, vỗ lên phi hành khí Phương Thành Quân hai cái: “Ai nói phi hành khí của ngươi không mở được đâu, chỉ là có chút khó coi thôi mà.”

Kỹ thuật lừa đảo nhanh thật, Phương Thành Quân cười tủm tỉm nhìn về phía phi hành khí của mình, lập tức khóe miệng hơi kéo lên.

Cái băng-rôn xinh đẹp mặt trên phi hành khí, bây giờ lộ ra vài chữ – “Ta là nhất chỉ trư”

“Hóa ra Cách Đức tiên sinh lại xem chính mình thành như vậy, còn muốn nhắn cho phi hành khí người khác biết… Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi tuyên truyền, kim chúc dị

năng của ngươi thật sự tốt đó.” Phương Thành Quân khôi phục tươi cười.

Cách Đức sắc mặt thay đổi vài lần, cuối cùng vẫn là vứt miếng vải kia đi, lại thấy Phương Thành Quân đã đi vào Triệu gia trước.

“Các ngươi đến rồi sao? Chính là cái này, ăn vào đảm bảo sanh hài tử.”

Nhậm Sinh đưa ra một bình thủy tinh, bên trong hai viên đan dược kim sắc ẩn ẩn phiếm ánh quang, thoạt nhìn vô cùng mê người.

“Thật sự có thể đảm bảo sanh hài tử?” Cách Đức tràn đầy hưng phấn.

“Hẳn không thành vấn đề.” Nhậm Sinh cúi đầu.

Nhậm Sinh rõ ràng có chút không chắc chắn, điểm này Phương Thành Quân chú ý tới, Cách Đức thì không, thậm chí đột nhiên giật lấy cái chai trong tay Nhậm Sinh mà đổ vào miệng.

Này hai viên đan dược có hơi lớn, nuốt không được lại chỉ có thể cố nuốt vào…

Thật vất vả nuốt vào bụng, Cách Đức sửa sang lại tây trang chính mình, đắc ý liếc Phương Thành Quân bên cạnh một cái: “Thuốc bổ ấy à, ăn nhiều một chút vẫn hơn, khụ khụ, ta lập tức đi thăng cấp chiến hạm cho quân đoàn số 1.”

“Được được,” Nhậm Sinh liên tục gật đầu, lại nghĩ tới một việc: “Ăn hai viên sinh hai đứa.”

“Thật vậy sao?” Cách Đức kinh hỉ dị thường.

“Chắc là… thật.” Nhậm Sinh như trước không dám khẳng định. Nhưng dù vậy, Cách Đức vẫn thấy rất vui mừng, cũng chỉ có Triệu Lăng Vũ đem lời định nói nuốt trở vào.

Hắn đã xem qua tài liệu, tài liệu nói uống Dựng tử đan là sau khi hai người ân ái sẽ có hài tử, mà người sinh hài tử, chính là người uống thuốc kia…

=================

Bình luận

Truyện đang đọc