Nghe tiếng mở cửa, Tào Khê quay sang nhìn Thấy cô định nói gì đó, Tào Khê liền ra hiệu im lặng sau đó kéo cô ra khỏi phòng
- "Tào Khê! Phi Yến sao rồi?"
- "Đã đỡ hơn nhiều rồi chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ khoẻ"
- ""
- "Tư Linh! Cậu vào thăm cậu ấy đi!"
- "Ừm" Cô bước lại gần giường nhìn Phi Yến một hồi lâu rồi quay lại nói với Tào Khê:
- "Mình có ít trái cây cho cậu ấy Cậu ấy có hỏi đừng nói của tớ" Cô cầm túi trái cây cô mới mua lúc nãy đưa cho Tào Khê
- "Tư Linh à! Cậu đừng buồn! Phi Yến nhất thời kích động mà" Tào Khê đưa tay nắm lấy tay cô
- "Tào Khê! Mình hiểu mà!"
- ""
- "Mình đi nha" Cô mỉm cười nhưng đôi mắt lại ẩn chứa nét buồn bã rồi quay lưng đi ra khỏi bệnh viện
- -------------------
Tại khách sạn
- "Em với tên Lâm Tạ Phong đó sao rồi?" Người đàn ông tay cầm điếu thuốc vừa hút vừa hỏi
- "Chả có gì Anh ta hết công việc lại về nhà ít khi đến Win club" Người phụ nữ nghịch ngợm tay không yên phận vẽ vài vòng vòm ngực rắn chắc của anh
- "Yến Nhi! Anh đã lên kế hoạch này và anh không muốn ai phá hỏng nó Em hiểu chứ?" Anh liếc nhìn người đàn bà trong lòng
- "Em biết rồi!"
Anh dập tắt điếu thuốc Móc trong túi ra một tấm thẻ vip đưa cho ả
- "Đằng Minh! Anh định đi đâu?"
- "Anh có chuyến công tác một tuần ở Nga"
Nói rồi, anh chỉnh sửa lại áo rồi bước ra khỏi phòng Bước tới cửa, anh dừng lại quay mặt về phía ả:
- "Sắp tới có buổi tiệc do Trương gia tổ chức, chắc chắn Lâm Tạ Phong sẽ tham dự Anh muốn em thừa cơ hội này gần gũi với hắn hơn"
- "Anh có tham dự không?"
- "Có" Vừa dứt lời, anh đóng cửa lại Ả nhìn bóng lưng anh dần khuất đi mà thở dài
Yêu đơn phương?
Đúng! Cô yêu anh, yêu mười năm Dù biết anh không yêu cô Dù biết trước giờ anh chỉ lợi dụng cô nhưng cô không hận anh
Một cô gái bán hoa như cô xứng đáng có được tình yêu của anh sao?
- -----------------------
Lâm Thị
- "Trương Tổng mời tiệc cậu có định đi không?" Hắc Tiệp mệt mỏi dựa lưng vào ghế sofa nhìn anh hỏi
- "Đi! Mình muốn hợp tác với Trương Tổng để mở rộng thị TSng châu Âu Đây là cơ hội để tạo mối quan hệ tốt với ông ta" Tạ Phong vừa nói tay vừa day day thái dương
- "Tối nay cậu định đi dự tiệc mừng với ai?"
- "Còn ai ngoài cô gái lẳng lơ kia Tiệc nào cậu ta chẳng mang cô ả đi" Tần Hạo không thèm gõ cửa liền xông vào chen ngang cuộc nói chuyện
- "Cậu định giữ cô ta đến khi nào đây? Đã bảy năm rồi đó!" Tần Hạo tỏ ra khó chịu cùng vài tia khinh bỉ, lười biếng ngã người về phía cửa
- "Bây giờ thì chưa được" Anh với lấy ly rượu trên bàn uống một hơi hết sạch
- "Cậu biết thân phận thật của cô ta rồi Không đơn giản mà! Cậu còn giữ cô ta lại?" Hắc Tiệp lên tiếng
- "Cô ta muốn diễn cứ để cô ta diễn" Ánh mắt anh ẩn chứa tia nguy hiểm Tần Hạo và Hắc Tiệp nhìn nhau hiểu ý, khoé môi liền nhếch lên
- -------------------------------------
Tập đoàn Lợi Thị ba lăm tầng cao khoảng hai trăm bảy mươi bảy mét nằm giữa trung tâm thành phố S Đây cũng được xem là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới Nhưng lại đứng nhì thành phố, sau tập đoàn Lâm Thị Lâm Thị được mệnh danh là tập đoàn lớn mạnh nhất, cao nhất thành phố với chiều cao ba trăm ba mươi tám mét, gồm ba mươi tám tầng cũng toạ lạc ngay trung tâm thành phố
Cốc Cốc Cốc
- "Tổng giám đốc! Có cô tên Thẩm Tư Linh muốn gặp ngài" Cô thư ký cúi đầu thưa
Nghe tên cô anh dừng bút, không ngần ngại ra lệnh: "Mời vào"
Cô mở cửa bước vào, ngồi trên chiếc ghế sofa Tư Vũ bước lại gần ngồi bên cạnh cô
- "Tư Linh! Có chuyện gì mà em tới tìm anh vậy?" Lợi Tư Vũ đưa ánh mắt lo lắng nhìn cô Sắc mặt cô trông nhợt nhạt hẳn đi
- "Em mới từ bệnh viện về Phi Yến! Cậu ấy không muốn gặp em nữa" Cô cúi mặt, đôi mắt đẫm nước, cả người run run
- "Hừm Em ấy đang trải qua cú sốc lớn, nhất thời mất bình tĩnh Đợi một thời gian mọi chuyện ổn rồi em hãy đi gặp em ấy" Anh lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô
- "Cậu ấy ghét em rồi Cậu ấy không muốn gặp em nữa Hic Hic"
- "Mọi chuyện do tên LÂM TẠ PHONG đó! Anh sẽ tính sổ với anh ta!" Anh nắm chặt nắm đấm, đứng phắt dậy nhưng cô kịp thời kéo anh ngồi xuống
- "Thôi! Anh đừng đi Mấy ngày nay em đều tránh mặt ông ta Em không muốn dính dáng tới ông ấy" Tay cô nắm tay anh càng siết chặt hơn
- "Thôi nín" Anh ôm chặt cô vào lòng an ủi
- ""
- ""
- "À Tối nay e đi dự tiệc với anh nha" Anh đưa tay vỗ vào vai cô, nhìn cô nói
- "Nhưng Em "
- "Anh biết là em không muốn đi nhưng em như vậy càng không giải quyết được gì Anh muốn em đi dự tiệc với anh để em không phải suy nghĩ nữa"
- "Nhưng Em Thôi được"
Sau giờ làm anh dắt cô tới cửa hàng lớn nhất thành phố Cô chọn một chiếc đầm ôm dài xẻ đùi màu trắng giúp khoe trọn đôi chân thon dài của cô, trên ngực trái được may một bông hồng trắng kèm vải ren chéo qua vai, dưới eo được đính vài hạt trân châu tôn lên vóc dáng chữ S của cô Khuôn mặt cô được trang điểm nhẹ nhàng nhưng không kém phần nổi bật Nhìn vào không ai nghĩ cô là thiếu nữ mới mười bảy tuổi
Còn Tư Vũ, anh chọn cho mình áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác bộ vest xanh đen được cắt may ôm vừa thân dáng Đi kèm đôi boot da đen số lượng có hạn Tóc được vuốt keo gọn gàng Trên người anh toả ra khí chất uy nghiêm nhưng không kém phần dịu dàng nhìn người con gái bên cạnh nở nụ cười
- --------------------------