CHA TÔI LÀ THANH TRA MEGURE?

Sau vụ án đó, cha cô có điều tra những người liên quan đến hung thủ, đáng tiếc thẩm quyền ông không đủ,  hung thủ thì bị bắn chết, còn gia đình thì biến mất như chưa từng xuất hiện trên đời


"Lớp trưởng, mình đến nộp bản thảo vở kịch" Amaya sau hôm đó thì trở về sinh hoạt hằng ngày, kho rượu vì sao lại cháy cô cũng không bị cha hỏi đến, xem ra kẻ đằng sau vụ án đã hủy diệt di tích cả rồi


"À... cảm ơn cậu, Amaya năm nay không muốn cùng lớp diễn kịch sao" Hana, lớp trưởng của lớp cười với cô hỏi


"Thôi đi, lúc trước cấp hai, kịch của lớp toàn cho tớ làm cây cỏ hoa lá, với lại tớ cũng không thích diễn kịch lắm, cho tớ tham gia thể thao còn nghe chí lí hơn" cô bĩu môi từ chối, với cô gái đáng yêu như cô, cô không muốn làm cành cây xanh nữa đâu


Thời gian hội thể thao diễn ra còn 1 tháng nữa, nên mọi học sinh trong trường đang khá háo hức tập luyện để chuẩn bị  lễ hội sắp tới 


"Conan... Amaya đó là người như thế nào" Haibara sau khi nghỉ ngơi một ngày, vết thương đã được băng bó lại, cô nặng nhọc di chuyển đến ghế ngồi


"Là học sinh trung học bình thường thôi, đừng nói cậu đang nghi ngờ cậu ấy nhé" Conan sau khi gọi điện cho thanh tra, yêu cầu ông  giữ bí mật về việc mình  tham gia vụ án, mới trả lời câu hỏi Haibara


"Cậu không để lộ thân phận của mình cho cô ta biết đó chứ" Tuy hôm đó Haibara có hôn mê, nhưng có thể giọng điệu, động tác của Amaya Haibara cảm nhận được, cô ấy biết được Conan là ai


"Không... tớ rất cẩn thận, sao thế ?" Conan chắc nịch trả lời 


"Conan... cậu nên hiểu thủ tiêu các nhân vật khả nghi là phong cách làm việc của bọn chúng, chúng ta tuyệt đối không được để bất kỳ ai phát hiện ra thân phận của mình, càng nhiều người biết không chỉ tôi với cậu gặp nguy hiểm, ngay cả người thân bên cạnh cậu cũng sẽ gặp nguy hiểm" Haibara cảnh cáo Conan, nên cẩn thận trong cách cư xử hằng ngày, vì hôm bữa tiệc cô quan sát được, rất nhiều hành động của cậu không giống với một đứa trẻ 6 tuổi, nếu là bọn chúng thấy được sẽ rất nguy hiểm


"Tớ hiểu... cậu yên tâm" Conan thừa biết Haibara nhắc nhở cậu điều gì, dù gì đó là bản năng của cậu khi điều tra vụ án, cậu cũng tự nhắc nhở mình, sau này phải cẩn thận hơn


"Mấy con đang nói đến cô bé đã cứu Haibara ?" Tiến sĩ Agasa đem trà đến, ông hôm qua cũng không có kịp nhìn mặt con bé 


"Đúng vậy ạ" Conan đến bàn ngồi, trầm tư "Cô ấy rất giỏi, cũng là đối thủ của cháu trên ghế nhà trường"  


"Chà chắc trận chiến thành tích của cả hai khốc liệt lắm đây" Tiến sĩ cười đùa, là con trai của Kudo dĩ nhiên thành tích của cháu ông luôn là số 1


"Không... cháu luôn bị bại" Nhắc đến mà tức chết, cô và cậu gần như ngang tài ngang sức nhưng cậu là thua hoàn toàn do cái môn âm nhạc ma quỷ


"Ông bà xưa có câu mọi vậy luôn có tương khắc tương sinh mà" Tiến Sĩ Agasa cười hả hê, thằng nhóc này trước giờ luôn kiêu ngạo trên mọi lĩnh vực trong nhà trường, ngay cả giải quyết vụ án cũng vậy, cuối cùng ngoài cha thằng bé, cũng có người trị được nó rồi




*****


"Con về rồi ạ" Amaya mệt mỏi đi vào nhà, hết học rồi làm thêm... muốn vắt kiệt sức già của cô vậy 


Vừa vào phòng khách cô đã thấy cha cô ở nhà, nhìn lên đồng hồ, cũng 9 giờ tối rồi, sao giờ cha già của cô còn chưa nghỉ nữa


Amaya chợt nhớ đến hôm trước cha cô muốn cô để dành thời gian, có chuyện muốn nói với cô, xem ra hôm nay ông ấy tranh thủ về sớm để  bàn luận với cô đây


"Cha có chuyện gì muốn nói với con ạ" Cô bỏ áo khoác và cặp sách xuống ghế, ngồi ngay ngắn chờ người phía trước mở lời


"Con... ở cùng cha và mẹ đã được 7 năm rồi nhỉ" Ông chấp tay, nghiêm mặt hỏi thăm " Con có bao giờ thắc mắc cha mẹ ruột của con là ai chưa ?"


Cả Amaya và ông Megure  điều yên lặng, sau câu hỏi của ông, cô đoán được cha cô muốn tìm cha mẹ ruột của cô, nhưng hiện tại cô chưa muốn, với khả năng của của cô, tìm gia đình xưa của cô không hề khó 


Kẻ giết người khi xưa là người có địa thế cao trong bọn áo đen,  cô sợ khi tìm được người, chúng sẽ đánh hơi được tung tích người xưa, cho dù chỉ nghi ngờ thôi cô cũng sợ, với hành động dứt khoát khi xưa và gần nhất là vụ án của  Masumaya cho thấy, quan niệm của chúng là giết nhầm hơn bỏ sót


"Cha... người nhớ vết thương khi xưa của con không ?" 


Ông không hiểu sao cô lại lái đề tài khác, con gái ông không phải người thích hỏi mấy câu vô nghĩa, ông liền trả lời " vết đạn ở đầu, gương mặt thương tổn 60%, tay và chân bị gãy"


Ông sau đó có điều tra qua nhưng lại không có một dấu tích gì để phát hiện ra kẻ đứng phía sau vụ án


"Cha khi đó đã điều tra, không tra rõ được điều gì chứng tỏ người khi xưa giết con không phải dạng vừa, không phải con không muốn tìm người nhưng giờ không phải lúc" Cô trầm mặc một lúc mới nói tiếp "Cha... con không muốn mọi người gặp nguy hiểm, nên việc tìm người thân cho con, người hãy tạm gác lại, đừng tìm hiểu quá sâu vào việc này" 


"Amaya... " Ông muốn nói rằng... cô có thể là con của người bạn của ông, nhưng nhìn đến dáng vẻ của cô không hứng thú với câu chuyện, đành phải thôi


Làm cảnh sát lâu năm, ông hiểu con gái ông đang lo lắng điều gì, đôi khi có nhiều chuyện cảnh sát không thể nhúng tay vào, hoặc tệ hơn là mắt nhắm mắt mở vờ như không biết, như thế mới có thể chống chân lâu được, khi con gái ông nói ông đừng tìm hiểu sâu, ông đã hiểu không phải cô không tìm được người thân mà là  e ngại thế lực phía sau của kẻ giết người, mạnh mẽ đến mức đến ông cũng không thể đấu lại


Đêm đã khuya, Megure vẫn không ngủ được, tay cầm chiếc điện thoại, trên màn hình là dãy số của vị bạn thân khi xưa của ông, ngón tay dừng ở nút gọi, nên hay không nên đây....


Cuối cùng, ông vẫn gọi...


Không để Megure chờ lâu, chỉ sau vài giây, đã có người nhấc điện thoại"Alo... ông gọi đúng giờ ghê, tôi và vợ đang ăn trưa này" 


"Kudo... tôi tìm được con gái ông rồi"

Bình luận

Truyện đang đọc