CÔ CÔNG QUẢ THỤ

Lúc Jung Yunho đến Thái Lan, vội vàng liên hệ với người phụ trách, sau đó bắt tay vào công việc chuẩn bị giải thích với người hợp tác bên Thái về sai lầm lần này.

Lúc anh đến công ty đối tác, thư ký nói, tổng giám đốc của họ đang họp. Bởi vậy, Jung Yunho chỉ có thể một mực ngồi ở phòng tiếp khách chờ.

Đợi lúc thư ký nói cho Jung Yunho biết tổng giám đốc có thể tiếp chuyện anh thì đã là hai giờ sau.

“Ngài Archie Dol, thật vui khi được gặp ngài! Tôi tới là để bàn bạc chi tiết về hợp đồng giữa quý công ty và chúng tôi!” Jung Yunho nhìn vị tổng giám đốc ngoài 40 tuổi này, biểu hiện sự tôn trọng của người dưới với bề trên.

Thế nhưng, vị tổng giám đốc trước mặt này cái gì cũng không nói, chỉ nhìn Jung Yunho, khiến cho anh có chút bối rối.

“Tôi biết rõ, sai lầm lần này của chúng tôi đã tạo nên sự nghi ngờ của quý công ty với chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn mong muốn hợp tác để đôi bên cùng có lợi.”

Jung Yunho nói rất thành khẩn, nhưng vị tổng giám đốc kia vẫn như cũ không nói gì, nhìn Jung Yunho. Sau đó đột nhiên đứng lên, đi ra khỏi phòng họp.

Jung Yunho nhìn bóng lưng của vị tổng giám đốc, đột nhiên rất ảo não, là mình nói sai cái gì sao?

Anh ngồi yên ở chỗ đó, một lát sau, vị tổng giám đốc kia trở lại, nhưng vẫn không nói gì nhìn Jung Yunho.

“Ngài Archie Dol, tôi biết rõ, công ty của của ngài là công ty thương mại lớn nhất nước này. Cho nên, lần này chúng tôi được hợp tác với các ngài, là sự tin tưởng và tạo cơ hội mà quý công ty đã dành cho chúng tôi. Cũng là vinh hạnh của chúng tôi. Nhưng sai lầm lần này thật sự chỉ là ngoài ý muốn. Chúng tôi tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra lần thứ hai.”

Ngữ khí của Jung Yunho càng thêm khẳng định, nhưng vị tổng giám đốc kia vẫn như cũ không nói cái gì, lại đi ra ngoài. Jung Yunho bắt đầu cẩn thận nghĩ xem mình vừa có nói sai cái gì không.

Thế nhưng, không đến 5 phút đồng hồ sau, vị tổng giám đốc kia lại không nói gì ngồi trước mặt Yunho.

“Ngài Archie Dol. Nếu ngài có ý kiến gì về hợp tác giữa chúng ta, xin hãy nói ra. Mọi người sẽ cùng nhau bàn bạc!”

“Còn có, nghe nói ngài rất thích rượu, lần này tôi nhờ người tìm một số chai rượu nổi tiếng ở vài quốc gia. Hi vọng ngài sẽ thích!”

Jung Yunho nói xong. Vị tổng giám đốc kia lại một lần nữa đi ra khỏi phòng. Chẳng lẽ ông ấy không thích người khác tặng đồ cho mình? Chẳng lẽ mình làm sai ở đâu?

Thế nhưng lần này, không đến 1 phút đồng hồ, vị tổng giám kia lại trở về.

“Cậu Jung, xin chào, qua cuộc nói chuyện với cậu vừa rồi, tôi rất khâm phục sự tỉ mỉ cùng nghiêm cẩn của cậu trong công việc. Mà cậu lại rất kiên nhẫn nữa. Công ty như vậy, nhân tài như vậy, chúng tôi không hợp tác với cậu là một tổn thất lớn.”

“Ngài Archie Dol, về việc kia….” Jung Yunho vẫn như cũ có chút không yên lòng, vị tổng giám đốc này cư xử thật kỳ quái.

“Trung Quốc có câu, người không phải thánh hiền, ai cũng phải mắc sai. Sai lầm chỉ nhắc nhở chúng ta hợp tác cẩn thận hơn thôi. Hơn nữa, tôi đã xem qua bản kế hoạch mà cậu Jung đưa tới lúc sau, làm rất cẩn thận. Tôi nghĩ, không có việc gì nữa thì chúng ta có thể ký hợp đồng rồi.”

“Tốt quá, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”

“Cậu Jung tối nay về xem lại hợp đồng đi, nếu không có vấn đề gì thì mai chúng ta sẽ ký hợp đồng ở khách sạn Terry!”

“Được. Cảm ơn ngài Archie Dol!” Jung Yunho nói xong, lễ phép bắt tay với tổng giám đốc.

“Ah, còn có một việc, ngài Archie Dol! Đồng nghiệp của tôi đi tới nơi này trước, không biết, ngài có nhìn thấy cậu ấy không?” Jung Yunho tới nơi này ít nhất cũng 4 giờ rồi, lại không hề thấy Kim Jaejoong.

“Không có ah.” Tổng giám đốc khẳng định, khiến Jung Yunho bắt đầu lo lắng cho Jaejoong.

“Ngài Archie Dol, tôi không quen thuộc với Thái Lan lắm, không biết liệu ngài có thể hỗ trợ tôi tìm đồng nghiệp không!” Jung Yunho vẻ mặt thật có lỗi nhìn Archie Dol.

“Được, không có vấn đề, tôi giúp cậu liên lạc cảnh sát Thái Lan!”

Khi biết đã tìm được người tên Kim Jaejoong, Jung Yunho cả ngày không yên rốt cục bình tĩnh gật đầu. Nhưng nơi tìm thấy Kim Jaejoong, lại khiến cho anh phải nhíu mày.

“Chúng tôi tìm được người bạn của cậu Jung ở khu gay nổi tiếng tại Thái Lan.” Một vị cảnh sát trẻ tuổi nói như vậy, khiến cho Jung Yunho càng thêm sốt ruột.

“Nhanh dẫn tôi đi đến chỗ đó!”

Lúc Jung Yunho cùng vị tổng giám đốc đến chỗ kia, Kim Jaejoong đang ôm quần áo ngồi trong xe cảnh sát, hai mắt đờ đẫn. Jung Yunho xuống xe, vội vàng bước tới.

“Kim Jaejoong, cậu sao vậy? Tôi bảo cậu mặc kệ chuyện này mà, cậu nhìn mình xem, ra cái dạng gì đây, sao cậu lại ngốc như vậy!” Kỳ thật, vừa rồi ngồi trong xe, Jung Yunho nghe một vị cảnh sát nói rất có thể Kim Jaejoong bị lừa bán. Nội tâm liền khó chịu, đã quyết định lúc nhìn thấy cậu, sẽ không so đo những chuyện trước kia nữa.

Thế nhưng khi nhìn thấy Kim Jaejoong, tất cả những lời quan tâm mà Jung Yunho định nói lại biến thành câu trách cứ.

“Thực xin lỗi, tôi cũng không biết người tài xế kia sẽ đưa tôi tới nơi này.” Nhìn mặt Kim Jaejoong dường như đã sắp khóc, Jung Yunho cũng ý thức được mình vừa rồi cư xử không đúng, ngữ khí liền mềm mại hơn.

“Được rồi, người không bị sao là tốt rồi, có đói bụng không? Muốn ăn cái gì?”

Kim Jaejoong có chút ngạc nhiên nhìn Jung Yunho, sau đó nhẹ gật đầu. Jung Yunho không trách cậu? Lại còn an ủi cậu?

“Kim Jaejoong, cậu tới đây, cảm ơn ngài Archie Dol đã giúp đi!”

“Cảm ơn ngài Archie Dol!” Kim Jaejoong thật sự cảm kích cúi đầu với Archie Dol.

“Không có gì, chuyện nhỏ thôi mà, chỉ là, cậu Kim Jaejoong thật sự rất đẹp. Cho nên, vị tài xế kia mới dụ dỗ cậu! Ha ha!”

Archie Dol trêu chọc, khiến cho mặt Kim Jaejoong đỏ rần lên.

“Được rồi, cậu Jung, tìm cũng đã tìm được, cũng đã muộn thế này, tôi sẽ dẫn hai người đi trải nghiệm cái gì mới là làng chơi thật sự ở Thái Lan a!”

Jung Yunho căn bản không có cách nào từ chối, dù sao người ta vừa mới giúp rất nhiều. Hơn nữa, vấn đề hợp đồng nói cho Jung Yunho biết, hiện tại, vị tổng giám đốc này là lớn nhất!

“Được, vậy cảm ơn ngài Archie Dol!”

Nói xong kéo Kim Jaejoong vẫn còn đỏ mặt lên xe.

Ban đêm, Thái Lan hoàn toàn trái ngược với ban ngày, đường chật ních xe cộ, biến thành một đô thị phồn hoa, hoàn toàn không có cái khí tức chất phác ban ngày.

Archie Dol dẫn Jung Yunho bọn họ đến một buổi biểu diễn ghi rất rõ là của gay. Kim Jaejoong trải qua sự kinh hãi ban ngày, không liếc nhìn màn trình diễn lấy một cái, chuyên chú ăn. Vì quá đói, cậu ăn đến vài bát thịt.

Jung Yunho nhìn mỹ thực trước mặt, không động đũa, chỉ kinh ngạc nhìn Jaejoong.

“Sao anh lại không ăn? Nhìn tôi làm gì?” Kim Jaejoong bị Jung Yunho nhìn có chút kỳ quái, nhịn không được hỏi.

“Đúng vậy, sao cậu Yunho không ăn, thức ăn vặt nổi tiếng ở chỗ này chính là dái bò hầm cách thủy đó! Là món ngon, đừng lãng phí!”

Ngài Archie Dol nhịn không được xen vào một câu, mà ông vừa dứt lời, liền phát hiện Kim Jaejoong đã đi đâu mất.

“Cảm ơn ngài Archie Dol đã chiêu đãi, tôi đi xem đồng nghiệp tôi thế nào.”

Lúc Jung Yunho đi vào WC liền thấy Kim Jaejoong đang ôm bồn cầu nôn không ngừng.

Jung Yunho bất đắc dĩ lắc đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc