CÔ CÔNG QUẢ THỤ

Trong phòng, Yunho vẫn để trần nửa thân trên,yên lặng hút thuốc. Kelly tắm rửa xong, mặc áo sowmi của Yunho, đi tới đi lui trong phòng.

Sau đó ngồi xuống bên cạnh Yunho, dùng tay nâng cằm anh lên, xoay mặt Yunho nhìn vào mình.

“Jung Yunho, em muốn anh!” Sao đó áp môi vào môi Yunho. Nhưng Yunho chỉ tùy ý để Kelly hôn, không phản ứng lại.

Kelly đành phải dừng động tác lại, sau đó cười cười nói.

“Được rồi, hôm nay em cũng mệt, ngồi máy bay cả ngày! Chúng ta đi ngủ đi!” Nhưng Yunho không phối hợp, chỉ trầm mặc, sau đó dùng thanh âm hơi khàn khàn nói với Kelly.

“Ừ, em ngủ trước đi. Anh ra phòng khách ngủ!”

“Vậy cũng được, dù sao hôm nay em cũng mệt rồi. Nếu anh nửa đêm đột nhiên lại tập kích thì nguy rồi!” Kelly có chút nghịch ngợm nói lời khiêu khích Yunho nhưng Yunho chỉ cười cười.

Một buổi tối mệt mỏi, ở hai nơi khác nhau, hai người khác nhau lại cùng mất ngủ.

Jung Yunho cho rằng hôm sau lúc nhìn thấy Jaejoong sẽ không biết nói gì, sẽ cảm thấy xấu hổ. Nhưng mọi việc tựa hồ rất tốt. Tốt đến mức khiến cho Yunho càng thêm khó chịu.

“Jung tổng, tối hôm qua anh ngủ không ngon à! Mắt thâm quầng như vậy!” Jaejoong nói xong đưa cho Yunho một ly sữa.

Yunho rất chú ý, Jaejoong gọi anh là “Jung tổng”, không phải “Yunho” như bình thường.

“Jaejoong, tôi…” Yunho chưa kịp nói hết, Jaejoong lại bắt đầu chủ đề mới.

“Jung tổng, bạn gái của anh thật đẹp ah, cùng với anh rất đẹp đôi. Ha ha.”

“Đẹp đôi sao?” Jung Yunho biết rõ Jaejoong đang trốn tránh, cũng chỉ có thể cười cười.

“Yunho, tan tầm, chúng ta đi nơi nào đó ăn cơm đi, đến nhà hàng Cabana hay Nhật Bản?” Kelly trực tiếp đẩy cửa văn phòng tiến vào.

“Jung tổng, tôi ra ngoài trước!” Jaejoong rất biết thời biết thế.

“Đợi một chút, cậu là Kim Jaejoong sao? Tối hôm qua tình huống như vậy, ha ha, thật ngại, cũng chưa kịp làm quen, hôm nay tan tầm chúng ta cùng đi ăn đi!”

“Cái này ~~” Jaejoong có chút do dự. Nên cự tuyệt, nhưng cô ta dù thế nào cũng là bạn gái Yunho, hơn nữa lý do mời chính đáng như vậy, nếu mình cự tuyệt lại tỏ vẻ không biết điều.

Mà Yunho nhìn ra do dự của Jaejoong, liền thay cậu trả lời.

“Lúc về, sợ Jaejoong còn có việc khác, không có thời gian ăn cơm với chúng ta.”

“Kỳ thật, chỉ cần Jung tổng không chê tôi quấy rầy hai người, thời gian đi ăn cơm chắc chắn là có!” Jaejoong trả lời khiến cho Yunho lắp bắp kinh hãi.

“Ừ, vậy được rồi, Jaejoong, tôi chờ cậu với Yunho tan tầm thì tới đón hai người. Chúng ta đến nhà hàng Cabana đi! Rượu chỗ đó rất ngon a!”

Trong phòng chỉ có Kelly mặt mày hớn hở nói không ngừng, hai người đàn ông còn lại đều trầm mặc.

Cả một buổi chiều, Yunho không có lòng dạ nào làm bất cứ việc gì, luôn cảm thấy tâm phiền ý loạn.

Điện thoại của Hee Chul và Yoochun thay nhau oanh tạc, khiến cho anh không thở được.

“Jaejoong, Kelly gọi điện bảo đợi chúng ta dưới tầng, chúng ta mau xuống đi!” Jaejoong ngẩn người, ngẩng đầu nhìn Yunho đứng trước bàn làm việc của mình.

Nguyên lai đã đến giờ, sao thời gian hôm nay trôi qua nhanh như vậy? Là vì làm nhiều việc quá sao? Jaejoong duỗi lưng một cái, sau đó đứng lên.

“Được, chúng ta đi thôi!”

Trong xe, Jaejoong ngồi ghế sau nhìn hai người ngồi đằng trước. Chọn phía sau thật là đúng đắn! Nhưng, trong lòng cậu cảm thấy rất chua xót.

“Yunho à, ba em bảo gọi anh trai em về!”

“Ah! Thật không? Vậy là tốt rồi.” Yunho trả lời rất tỉnh táo. Bầu không khí như vậy khiến cho Kelly cảm thấy rất bất đắc dĩ, đành phải chuyển chủ đề lên người Jaejoong.

“Jaejoong có bạn gái chưa?”

“Huh? Cái gì? Không có!” Jaejoong nhận ra có người hỏi mình, vội vàng thu hồi ánh mắt đang nhìn vẩn vơ ngoài cửa sổ.

“Đã lớn như vậy thì nên tìm một người bạn gái đi! Tôi có một người bạn làm người mẫu, lón lên khá xinh…” Kelly còn chưa nói hết, Yunho vội vàng cắt đứt lời đề nghị của cô, nhưng lý do lại khiến cho hai người đều không hiểu nổi.

“Một người đàn ông sự nghiệp còn chưa thành công, tìm bạn gái làm gì!” Lời nói của Yunho khiến cho bầu không khí trong xe thấp tới cực điểm.

“Yunho nhà tôi có đôi khi khó chịu như vậy, Jaejoong cậu đừng để ý anh ấy. Ai nói nhất định phải lập nghiệp trước rồi mới lập gia đình a! Jaejoong, cậu bảo có đúng không?”

“Ha ha.” Jaejoong phối hợp cười cười, trong nội tâm lại vẫn khó chịu như cũ. Vừa nãy cô ta nói “Yunho nhà tôi”, xưng hô như vậy khiến cho Jaejoong cảm thấy rất không thoải mái.

“Kelly chú ý lái xe đi. Em vừa mới về nước, chưa quen đường ở đây. Đi lạc không tốt đâu!” Yunho cắt đứt hai người, anh chỉ hy vọng trong xe yên tĩnh một chút. Nhưng Kelly lại đáp trả Yunho.

“Sao có thể như vậy ah! Chúng ta đã đến Cabana nhiều lần rồi, sao em có thể quên được?”

Lời của cô như đang nói với cậu, cô và Yunho đã hẹn hò nhiều năm rồi.

Thật vất vả đi đến Cabana, Jaejoong lại không ngờ, mọi chuyện phức tạp hơn cậu nghĩ rất nhiều. Jaejoong vẫn biết trái đất nhỏ, nhưng lại không nghĩ nó nhỏ đến mức này.

Trong tình huống như vậy, vì sao lại để cho cậu đụng mặt bạn trai cũ? Hơn nữa lại còn là lúc gã đó đi một mình, bên cạnh không có cô gái kia.

Jaejoong ra sức che lấp mình, tận lực không để gã nhìn thấy. Nhưng lúc cậu và Yunho bọn họ ngồi xuống không bao lâu, gã đã đi tới.

“Jaejoong, đã lâu không gặp, em đi đâu vậy? Em có biết anh lo lắng cho em thế nào không? Sao em không nghe máy vậy?”

“Vị này là…?” Kelly còn nhanh hơn Yunho nói ra nghi hoặc trong lòng.

“Ah, còn chưa giới thiệu, tôi là bạn trai Jaejoong. Tôi tên là Kalye.” Lúc này, Yunho so với người khác còn giật mình hơn.

“Bạn trai? Nói vậy…?” Kelly tiếp tục hỏi, muốn làm xác thực nghi vấn của mình.

“Đúng vậy, chúng tôi là gay, tôi hẹn hò với Jaejoong từ lúc học đại học, đến giờ đã bốn năm rồi!” Kalye không chút do dự thừa nhận quan hệ của mình với Jaejoong. Nếu lúc trước, Jaejoong sẽ cao hứng cả ngày, nhưng hiện tại, cậu chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nứt ra.

Ánh mắt giật mình của Yunho, Jaejoong sao lại không thấy, chỉ là dưới tình huống thế này, cậu còn có thể nói cái gì?

“Đúng vậy, hay là hai người ăn trước đi. Tôi và Kalye còn có việc, đi trước, hai người cứ từ từ!” Jaejoong nói xong, đứng dậy, kéo bạn trai cũ đi ra khỏi nhà hàng.

“Thật sự không ngờ, nhìn Jaejoong bề ngoài hiền lành như vậy lại dám dũng cảm thừa nhận, thật sự là không thể trông mặt mà bắt hình dong a!” Kelly cảm thán, lại giống như nói cho Yunho nghe.

“Hơn nữa, hai người còn hẹn hò lâu như vậy, tình cảm khẳng định rất bền chặt a!”

Kelly lầm bầm nói, Yunho ngồi uống rượu, chỉ cảm thấy đắng chát không chịu nổi. Bò bít-tết nguyên chất ăn vào cũng cảm thấy vô vị.

Jung Yunho, mày là tên đại ngốc ah! Ha ha, mày thật sự rất ngốc.

Bữa cơm này, ăn thật khó chịu. Việc trong lòng mỗi người, không hề vì thẳng thắn mà được giải quyết, người lại, vì thẳng thắn mà càng trở nên phức tạp!

Có lẽ, đây chính là lý do trên thế giới này có lời nói dối màu trắng a!

Bình luận

Truyện đang đọc