CỰC PHẨM ĐẠI THIẾU

“Anh có thể được đại trưởng lão đích thân cho mời, hơn nữa trực tiếp được trao tặng đệ tử thân truyền, anh có lẽ là rất mạnh đi, xem ra ở phái Bạch Vân, lại có thêm một đối thủ có thể cạnh tranh rồi.” Trong đôi mắt đẹp của cô gái áo đỏ dâng lên một vẻ mong đợi.

Cô gái áo đỏ vừa rồi không có ở quảng trường, cho nên vốn không hề biết gì về chuyện vừa xảy ra cả, cũng không biết về cảnh giới của Lâm Thiên.

“Quá khen rồi, thực lực của tôi rất là bình thường, chỉ có Thực Đan Cảnh.” Lâm Thiên nói.

Lâm Thiên biết, cảnh giới của bản thân, lúc trước đã bị bại lộ trên quảng trường, cho dù là bản thân không nói ra, rất nhanh cô ta cũng sẽ biết được thôi.

“Thực Đan Cảnh?” Cô gái áo đỏ vẫn luôn tỏ ra là rất bình tĩnh, sau khi nghe được tin tức này, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia vô cùng ngạc nhiên.

Hiển nhiên là cô gái áo đỏ bất kể như thế nào cũng không nghĩ đến, Lâm Thiên lại chỉ có Thực Đan Cảnh.

Trước đây cô ta vẫn luôn cho rằng, Lâm Thiên là Kim Đan, hơn nữa có cấp độ cao nhất trong Kim Đan, mới có thể để cho đại trưởng lão đích thân ra cửa mời đến.

Sau khi vô cùng ngạc nhiên, đôi mắt đẹp của cô gái cũng hiện lên một tia mất mát, cô ta cho rằng trong môn phái lại có thể xuất hiện một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ có sức, bây giờ xem ra, vốn không phải là như vậy.

“Sư tỷ, em đọc sách quý trước đây.” Lâm Thiên ôm quyền nói.

Lâm Thiên và cô ta giống nhau đều là đệ tử thân truyền, mà tư cách và sự từng trải của cô gái này so với Lâm Thiên nhiều hơn, cho nên là sư tỷ.

“Được.” Cô gái áo đỏ trả lời một tiếng.

Sau khi hai người nói xong, liền từng người tiếp tục ở tầng thứ ba của Tàng Thư Các tham quan.

Sách của tầng thứ ba không nhiều, Lâm Thiên rất nhanh liền đem sách quý, công pháp của tầng ba xem hết một lượt.

Công pháp, sách quý ở trong tầng ba này, đa số là trung cấp.

Sách quý công pháp cũng giống vậy chia thành sơ cấp, trung cấp, cao cấp, cực phẩm, thần cấp.

Ở dưới sơ cấp, còn có một số không đưa vào lưu truyền, loại này đa số để ở tầng thứ nhất, tầng thứ hai đều là sơ cấp cả, tầng thứ bả căn bản đều là trung cấp.

Ở trên trái đất, công pháp, sách quý trung cấp, đã được coi là vô cùng lợi hại rồi, ở trong phái Bạch Vân đã là bảo bối.

Chỉ đáng tiếc là, đối với Lâm Thiên mà nói, ít nhất phải là thần cấp, mới có thể lọt vào mắt của Lâm Thiên.

Công pháp ‘Huyền Vũ Thần Công’ mà Lâm Thiên tu luyện, chính là thần cấp công pháp, kiếm pháp ‘Huyền Minh Kiếm Pháp’ mà Lâm Thiên tu luyện, cũng là thần cấp kiếm pháp mà Huyền Minh Kiếm Tôn tự sáng tạo ra.

Còn về sách quý, bây giờ Lâm Thiên vốn chưa hề tu luyện bất kì sách quý nào, bởi vì những cuốn sách quý mà Huyền Minh Kiếm Tôn để lại cho Lâm Thiên, đều là sách quý vô cùng tuyệt vời, yêu cầu cũng vô cùng cao, cảnh giới bây giờ của Lâm Thiên quá thấp, còn chưa đủ để tu luyện những cuốn sách quý tuyệt vời đó đâu.

Sách quý là cái gì?

Cho cái ví dụ, lúc mà Lâm Thiên từng đi gia tộc họ Trần để báo thù, chiêu mà gia chủ họ Trần đã dùng ‘Lấy đạo của người, trả lại cho người’, chính là sách quý độc môn của gia tộc họ Trần, hiệu quả là có thể đàn hồi công kích của bộ phận địch.

Loại sách qúy này, đẳng cấp tối thiểu cũng đạt được là sách quý trung cấp, nghe nói là lão tổ của gia tộc họ Trần, đã từng chính mình lĩnh hội ra được, đây là sách quý độc nhất vô nhị của phái họ Trần, không những quý giá, độ khó tu luyện cũng cao, cho nên cả phái họ Trần, chỉ có gia chủ họ Trần và Thái Thượng Trưởng Lão biết.

Khi đó gia tộc họ Trần dùng một chiêu đó ra, khiên cho Lâm Thiên vô cùng khó chịu.

Nắm giữ sách quý một môn, liền có thể nâng cao lực chiến đấu của bản thân!

Sách quý càng lợi hại, lực chiến được nâng lên sẽ càng nhiều!

Làm biết làm thế nào ở trong di vật của Huyền Minh Kiếm Tôn, mấy cuốn sách quý thần cấp được lưu truyền lại, chỉ đáng tiếc, mấy cuốn sách quý thần cấp này yêu cầu rất cao, cần phải đạt được nguyên anh mới có thể tu luyện.

Chính là bởi vì nguyên nhân này, Lâm Thiên vẫn luôn không có tu luyện bất kì sách quý nào, chỉ luyện kiếm pháp.

Có thể nói, kiếm phải cũng được coi là sách quý, chẳng qua yêu cầu nhập môn của ‘Huyền Minh Kiếm Pháp không cao.

Hư Đan thì có thể luyện ‘Huyền Minh Kiếm Pháp’ cách thức thứ nhất.

Thực Đan thì có thể luyện cách thức thứ hai.

Kim Đan thì có thể luyện cách thức thứ ba.

...

Uy lực của mỗi cách thức, đều sẽ càng cao.

“Thôi bỏ đi, trước tiên hãy ở bên trong này, tìm một cuốn để luyện, tương đương với sử dụng quá độ, đợi sau này cảnh giới đạt đến nguyên anh rồi, mới lại luyện sách quý mà Huyền Minh Kiếm Tôn để lại cho tôi.” Trong lòng Lâm Thiên nói thầm.

Rất nhanh, Lâm Thiên dừng lại trước một cuốn sách quý.

“Cuốn ‘Hắc Viêm Quyết’ này, ngược lại có hơi thú vị.” Lâm Thiên cầm quyển sách quý này lên, lật ra xem.

Cuốn sách quý này khác với những cuốn khác ở chỗ đó là, trước sách quý lại có một miếng bài cảnh cáo, cảnh cáo rằng sức phản phệ của cuốn sách quý này vô cùng bá đạo.

Tu luyện cuốn sách quý này sẽ có nguy hiểm vô cùng mạnh mẽ, một khi gặp phải phản phệ các kinh mạch sẽ bị tổn thương, tu vi sẽ mất hết, nặng nhất là mất mạng!

Nhưng mà Lâm Thiên nhìn nội dung, hiệu quả của môn Hắc Viêm Quyết này, lại vô cùng lợi hại, chỉ nói về hiệu quả thôi đã vượt qua sách quý cao cấp, thậm chí hiệu quả có thể còn đẹp ngang với sách quý cực phẩm.

Có thể là bởi vì tính nguy hiểm khi tu luyện của nó quá cao, cho nên chỉ được xếp vào sách quý trung cấp.

“Chính là nó đi!” Lâm Thiên trực tiếp cầm lấy công pháp.

Chỉ nói về hiệu quả và uy lực thôi, môn Hắc Viêm Quyết này, tuyệt đối là công pháp lợi hại nhất ở trong đây rồi.

Nếu như Lâm Thiên có thể tu luyện thành công, ắt phải khiến cho sức chiến đấu của Lâm Thiên, có sự tăng lên rõ ràng.

“Ang muốn tu luyện Hắc Viêm Quyết?” Một đạo âm thanh nhẹ nhàng vang lên.

Lâm Vân quay đầu nhìn một cái, chính là cô gái tu sĩ áo đỏ lúc nãy.

“Đúng đó sư tỷ, có vấn đề gì hay sao?” Lâm Thiên cười mà nói.

“Cuốn sách quý này, tiếng ác hiển hách, đã từng có một người đệ tử thiên tài, bởi vì tu luyện cuốn sách quý này mà kinh mạch vị tổn thương, mất hết tu vi, còn có một người bởi vì nó mà mất mạng! Mà cậu cảnh giới lại thấp, tuyệt đối không thể đè ép lực phản phệ bá đạo của nó, cậu tốt nhất là đừng có tu luyện cuốn sách quý này.” Cô gái áo đỏ nhắc nhở nói.

“Cảm ơn lời nhắc nhở của sư tỷ, nhưng mà..., Nếu tôi không thử, làm sao biết được có thể thành công hay không, nguy hiểm càng cao, hồi báo càng cao mà.” Lâm Thiên nhếch mép cười một cái.

“Bỏ đi, là tôi lo chuyện bao đồng.” Cô gái áo đỏ lắc đầu, vẻ thất vọng trong đôi mắt đẹp, càng thêm mãnh liệt.

“Đúng rồi sư tỷ, còn chưa có thỉnh giáo tên của chị.” Lâm Thiên nhìn cô ta.

“Hồng Liên.” Cô gái áo ỏ bình tĩnh nói.

“Hồng Liên sư tỷ, cáo từ.”

Lâm Thiên chắp tay, sau đó trực tiếp xoay người rời khỏi.

Hồng Liên nhìn bóng lưng Lâm Thiên rời khỏi, lắc đầu thầm nói: “Lại là một người đệ tử, sẽ bị ‘Hắc Viêm Quyết’ làm hại.”

Lâm Thiên cầm lấy Hắc Viêm Quyết, khi rời khỏi cửa lớn của Tàng Thư Các, lão giả giữ cửa, còn nghiêm túc mà nói một phen cho Lâm Thiên biết, tính nguy hiểm của cuốn sách này, cũng giống vậy mà mở miệng khuyên Lâm Thiên, nhưng mà Lâm Thiên vẫn như cũ nói lời uyển chuyển rồi cảm ơn.

Lâm Thiên muốn thử xem, nếu quả thực không được, cùng lắm là bỏ cuộc giữa chừng thôi.

Sau khi cầm được Hắc Viêm Quyết, Lâm Thiên nhanh chóng quay về Hồng Phòng của chính mình.

Hồng Phòng vô cùng lớn, cứ như tứ hợp viện ở trong trần thế vậy, hơn nữa xây cũng rất hào hoa, là nơi chuyên dành cho trưởng lão ở.

Sau khi Lâm Thiên quay về, liền bắt đầu lĩnh hội Hắc Viêm Quyết này.

Lâm Thiên tốn hết hai tiếng đồng hồ, đem Hắc Viêm Quyết này, đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đem nội dung nhớ kĩ ở trong lòng, sau đó mới bắt đầu.

Thực ra Lâm Thiên cũng rất cẩn thận tỉ mỉ, dù sao thì cái thứ này cũng có tính nguy hiểm, Lâm Thiên khẳng định là cũng thương tiếc cho tính mạng của bản thân mình mà.

Dựa vào các bước tu luyện của Hắc Viêm Quyết, Lâm Thiên vận chuyển công pháp, bắt đầu tu luyện.

Cách nghĩ của Lâm Thiên rất đơn giản, một khi có nguy hiểm, lập tức dừng lại là được rồi.

Vừa bắt đầu tu luyện chưa tới hai tiếng đồng hồ, Lâm Thiên liền lập tức cảm thận được, trong cơ thể đột nhiên dâng lên, một loại hơi thở bá đạo khác thường, gần như là muốn đem kinh mạch của chính mình vặn vỡ!

“Áp!”

Lâm Thiên lập tức vận chuyển nội lực, áp chế cỗ hơi thở bá đạo này.

Lâm Thiên tu luyện là thần cấp công pháp, sau khi vận chuyển nội lực, lại phát hiện ra cỗ hơi thở bá đạo này, dễ dàng bị áp chế xuống rồi!

“Quả nhiên không ngoài dự liệu!” Lâm Thiên nhếch mép cười một cái.

Lúc trước Lâm Thiên còn đang nghĩ, Hắc Viêm Quyết này là đem hơi thở của Hắc Viêm, dung nhập vào trong nội lực, hơi thở của Hắc Viêm tuy là bá đạo, nhưng cái bản thân tu luyện là thần cấp công pháp, có lẽ là áp được mà?

Bây giờ xem ra, dự đoán của Lâm Thiên quả nhiên không sai!

Bắt đầu từ buổi chiều, Lâm Thiên vừa chớp mắt đã tu luyện đến buổi sáng của ngày hôm sau, Lâm Thiên lờ mờ cảm thấy, sờ được một số ngưỡng cửa, có lẽ tốn thêm thời gian mấy ngày nữa, thì có thể thành công mà học được Hắc Viêm Quyết.

Nhìn bên ngoài của sổ đã sáng rồi, Lâm Thiên quyết định trước tiên dừng tu luyện ‘Hắc Viêm Quyết’.

“Hôm nay, là lúc đi trải nghiệm một lát, nơi để tu luyện của phái Bạch Vân rồi.” Lâm Thiên cười mà nói.

Chính là ngay lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Lâm Thiên trước tiên là đi mửo của ra, đập vào mắt chính là đại trưởng lão.

“Lâm Thiên, nghe nói cậu lấy Hắc Viêm Quyết tu luyện?”

Vừa mở cửa ra, đại trưởng lão liền gấp gáp mà hỏi thăm.

“Đúng vậy đại trưởng lão.” Lâm Thiên bình tĩnh nói.

“Lâm Thiên, cậu đã bắt đầu tu luyện chưa? Môn sách quý này cực kì nguy hiểm, còn không thể mạo hiểm mà tu luyện đâu, tôi và chưởng môn biết được tin tức, đếu gấp muốn chết rồi, chưởng môn đặc biệt kêu tôi đến hỏi thăm.” Đại trưởng lão gấp gáp nói.

Đối với đại trưởng lão và chưởng môn mà nói, Lâm Thiên thân là một luyện đan sư, đó chính là viên bảo bối mà, tuyệt đối không thể có bất kì tổn thất gì!

“Đã bắt đầu tu luyện rồi.” Lâm Thiên nói.

“Cái gì? Vậy... Vậy cậu vẫn ổn chứ?” Đại trưởng lão gấp gáp nói.

“Tôi vẫn còn rất tốt mà.” Lâm Thiên vừa nói, vừa đem hơi thở đến cảnh giới của bản thân phóng thích ra ngoài.

Lâm Thiên có thể phóng thích ra hơi thở cảnh giới, đủ để chứng minh rằng, Lâm Thiên bình an vô sự.

“Đúng rồi, sức mạnh phản phệ của Hắc Viêm Quyết kia, thực sự bá đạo, nhưng mà... Tối hôm qua tôi đã thử một lát, tôi áp chế được.” Lâm Thiên cười mà nói.

Bình luận

Truyện đang đọc