CƯNG CHIỀU MỖI EM



Chương 1489
Những lời nói của Lâm Quân khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đó vô cùng ngạc nhiên, bình thường anh là chủ tịch tập đoàn Lâm Thị cao cao tại thượng, không phải là người hay.

tham gia các buổi gặp mặt, cũng không thích đi chơi với mọi người, càng không phải là người thích chơi các trò chơi.

Nhưng bây giờ lại nói ra những lời đó, mọi người đều hiểu có ý đồ gì.

“Đúng vậy.


Đúng vậy! Mọi người chơi với nhau mà: Mọi người cũng phối hợp với anh, Lê Nhật Linh chỉ có thể giả vờ mỉm cười rồi ngồi xuống.

Sau đó cô trừng mắt nhìn Lâm Quân.

“Bắt đầu!”
Theo lệnh của ai đó, chai rượu trên bàn bắt đầu xoay.

Mọi người mở to hai mắt nhìn hướng của chai rượu, một giây sau khi chai rượu dừng lại, mọi người đều đưa mắt nhìn theo hướng miệng chai.

“Vương Tiểu Trí, Vương Tiểu Trí, Vương Tiểu TríI”
Theo tiếng ồn ào, mọi người đều hướng mắt đến Vương Tiểu Trí đẹp trai đang ngượng ngùng.

“Sự thật hay thử thách?”
“Chuyện này…”
Vương Tiểu Trí suy nghĩ một chút rồi mím môi!
“Sự thật đi!”
“Trong những cô gái ở đây, cậu thích ai nhất?”
Nguyễn Trung Kiên xấu xa nhìn anh ta rồi hỏi, Vương Tiểu Trí bỗng cảm thấy vô cùng xấu hổ.


Anh ta ngẩng đầu lên lướt mắt đến chỗ các cô gái, mọi người cũng theo dõi xem anh ta dừng lại ở người nào, nhưng anh ta lại không dừng lại, cuối cùng chỉ liếc Mộc Thư một cái rồi nhanh chóng rời đi.

“Ôi, có gì đó mờ ám nha!”
Ánh mắt của mọi người đều sáng như mắt mèo, bởi vì ánh mắt này của Vương Tiểu Trí thu hút sự chú ý của mọi người “Mộc Thư! Mộc Thư!”
Khả Nhi cười gian, liếc mắt nhìn hai người một cái, Mộc Thư nghe được tên mình cũng đỏ bừng mặt.

Dù sao dáng người Vương Tiểu Trí cũng không tệ, trắng trẻo, sạch sẽ, trong công ty chưa bao giờ nói về chuyện bạn gái, cũng chưa có ai nghe được anh ta đang thích ai.

“Không không không, mọi người đừng.

nghĩ lung tung! Vấn đề này khó quá, tôi không trả lời được, uống rượu thay có được không?”
Nhìn thấy Mộc Thư đang xấu hổ, Vương Tiểu Trì lập tức đổi đề tài.

“Được, uống hết chai kia, tôi sẽ bỏ qua cho cậu.

Vì là trò chơi nên tất nhiên vui vẻ là quan trọng nhất, cho nên mọi người không truy cứu nữa.

Vương Tiểu Trí uống hết chai bia dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người.


“Tiếp tục!”
Trong lúc mọi người đang vỗ tay khen tửu lượng của Vương Tiểu Trí thì chai rượu trên bàn tiếp tục xoay, cuối cùng nó chỉ vào Lê Nhật Linh.

Chỉ vào cô nhưng mà mọi người rất chăm chú, tất cả đều vỗ tay reo hò, cuối cùng cô mới nhận thức được mà xoa xoa tay.

“Gọi em kìa”
Thấy cô lo lắng như vậy, Lâm Quân dùng vai đụng cô cái rồi cười “Em biết mài”
“Sự thật hay thử thách?”
Lê Nhật Mình nhìn mọi người mới biết mình bị gài bẫy, nếu chọn thử thách nhất định họ sẽ ghép cô và Lâm Quân, nếu chọn sự thật có thể sẽ chết thoải mái hơn một chút.

Cô thở dài, cuối cùng cũng chọn một thứ tương đối đơn giản.




Bình luận

Truyện đang đọc