CUNG NỮ THƯỢNG VỊ KÝ: NHẤT PHẨM HOÀNG QUÝ PHI



Vương Hoàng Hậu vừa dứt lời, trong bụi cỏ xung quanh lập tức có một đội nhân mã xông ra, bao vây Triệu Hi.

Những người đó mặc áo giáp, căn bản không phải người hộ tống đội ngũ lần này, mà là thị vệ bảo vệ kinh thành.

Trong số thị vệ bảo vệ kinh thành, có một nửa làm việc cho Vương gia.
Lần này dưa tang hoàng đế căn bản không sắp xếp bọn họ đi theo.
Nhưng đội ngũ thị vệ bảo vệ kinh thành lại mai phục ở đây, chứng tỏ Vương Hoàng Hậu đã sớm biết trên lễ tang của hoàng đế sẽ xảy ra chuyện, cho nên an bài những người này từ trước.
Nhưng làm sao bà ta biết được?
Vân Trân nhìn Bạch Phi.
Bạch Phi chính là ngòi nổ, việc này bắt nguồn từ bà ta.
Nếu bà ta thật sự phản bội "Tham Lang", vậy chứng minh trước đó bà ta đã đạt thành hiệp nghị gì đó với Vương Hoàng Hậu, nên mới có chuyện hôm nay.
Thời điểm đội thị vệ kia xuất hiện, Bạch Phi không quá kinh ngạc.

Xem ra, mọi chuyện đúng như Vân Trân suy đoán.

Những hộ vệ đó nhanh chóng bao vây Triệu Hi.
"Hoàng Hậu nương nương, người làm gì vậy?"
"Hoàng Hậu nương nương, thị vệ bảo vệ kinh thành sao lại ở đây? Có phải người nên giải thích một chút không?"
"Hôm nay là lễ tang của bệ hạ, là ngày bệ hạ xuống mồ vì an, Hoàng Hậu nương nương động võ trước đế lăng của bệ hạ, chỉ sợ không ổn!"
"Hậu cung không thể tham gia chính sự, Hoàng Hậu có ý gì hả?"
Bên dưới lập tức có đại thần chất vấn.
Cục diện ở hiện trường bắt đầu hỗn loạn.
Bởi vì không ai ngờ Vương Hoàng Hậu sớm đã hợp tác với Bạch Phi.
Vân Trân không còn quỳ dưới đất nữa, nàng nhân lúc người xung quanh kích động, đứng dậy, nắm tay A Linh, bảo vệ nó trong lòng.
Lúc này, nàng thấy Triệu Húc nhìn qua bên này.
"Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau bắt kẻ đại nghịch bất đạo này cho bổn cung?" Vương Hoàng Hậu ra lệnh cho những thủ vệ đó.
Nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Vương Hoàng Hậu nói xong, thủ vệ bảo vệ kinh thành thế mà bất động, cũng không nghe bà ta chỉ huy.
"Các ngươi đang làm gì thế hả?" Vương Hoàng Hậu hoảng loạn.
Hiện trường cũng vì bầu không khí quỷ dị này mà dần an tĩnh lại.

"Các ngươi điếc rồi sao? Mệnh lệnh của mẫu hậu các ngươi...!A..." Vũ Vương tiến đến trước mặt hộ vệ gần nhất, quát lớn.

Nhưng gã còn chưa nói hết câu, hộ vệ kia đã rút đao đeo trên eo, kề lên cổ Triệu Kỳ.

Triệu Kỳ sợ hãi, không dám nói tiếp.
"Các ngươi thật to gan...!Vương Bột Lưu! Vương Bột Lưu đâu? Ngươi chết ở đâu rồi hả?" Vương Hoàng Hậu hét lớn về phía hộ vệ.
"Hoàng Hậu nương nương, người đàn tìm tên râu xồm kia sao?" Triệu Hi mỉm cười nhìn Vương Hoàng Hậu.
Vương Hoàng Hậu nhìn hắn, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc cùng cảnh giác.
"Ngươi có ý gì?" Vương Hoàng Hậu hỏi.
"Ta nào có ý gì?" Triệu Hi cười cười, "Ta chỉ là quan tâm Hoàng Hậu ngươi mà thôi.

Nếu ngươi muốn gặp ông ta, ta đây có thể cho ngươi gặp mặt.

Người đâu, dẫn Vương Bột Lưu tới đây."
Triệu Hi vừa dứt lời, trong số hộ vệ có người cầm một cái hộp gỗ tới trước mặt Vương Hoàng Hậu.
"Cho bà ta xem." Triệu Hi nói.
Hộ vệ theo lệnh mở hộp gỗ ra.
"A!" Vương Hoàng Hậu sợ hãi hét lên một tiếng.


Bình luận

Truyện đang đọc