CUNG NỮ THƯỢNG VỊ KÝ: NHẤT PHẨM HOÀNG QUÝ PHI



Nhưng trước ngày đó, Tô Thái Hậu đã tìm nàng.
Khi ấy là khoảng thời gian cuối năm.
Triệu Húc vừa thượng triều, Bích Diên trong cung của Tô Thái Hậu đột nhiên tới Vân Thủy Cung.
"Vân phi nương nương." Bích Diên đứng trước mặt Vân Trân, "Thái Hậu nương nương có lời mời."
Lúc đó, Vân Trân đang làm xiêm y cho A Linh và Tiểu Từ.
Gần đây nhàn rỗi không có việc gì làm, nàng nổi hứng thỉnh giáo việc kim chỉ từ cung nữ trong Vân Thủy Cung.

Vốn chỉ định giết thời gian, không ngờ vừa học, dần dần đã thành thói quen.

Rất nhiều hài tử của Vân Hán Quốc từ khi nhỏ đã mặc xiêm y mẫu thân của mình tự tay khâu vá, cho dù sinh ra trong gia tộc phú quý cũng không ngoại lệ.

Nếu việc may vá không quá xuất sắc, họ cũng sẽ làm ít đồ.
Năm sau A Linh và Tiểu Từ đã bốn tuổi.
Vân Trân cảm thấy nàng nên làm chút gì đó chó chúng.
Nghe Bích Diên nói xong, Vân Trân buông kim chỉ trong tay xuống.
"Vân phi nương nương, mời." Bích Diên nhìn nàng, nói.

"Nương nương..." Cung nữ hầu hạ bên cạnh thấy vậy, lo lắng gọi.
Vân Trân giơ tay, ý bảo họ không cần nói nữa.
Nàng sửa lại kim chỉ, lệnh cung nữ thu dọn, chờ nàng trở về sẽ tiếp tục làm.

Phân phó xong, nàng mới đứng dậy, chuẩn bị đi cùng Bích Diên.
Bích Diên không ngờ nàng lại đồng ý nhanh như vậy, trong quá trình không hề có bất kỳ phản kháng hay buồn bực.
Dù sao hiện tại, dù là trong cung hay ngoài cung đều biết chủ tử của Vân Thủy Cung được bệ hạ độc sủng.

Bệ hạ vì lập nàng làm hậu, không tiếc ngỗ nghịch Tô Thái Hậu.

Hơn nữa trong ngày đăng cơ, hắn lập nhi tử của nàng làm Thái Tử.

Mà trong hậu cung lúc này cũng chỉ có một mình nàng.
Ân sủng như vậy cho nàng khả năng cự tuyệt.
Nhưng dù biết Tô Thái Hậu tìm nàng chắc chắn không có ý tốt, Vân Trân vẫn đi.
Có điều việc này với Bích Diên mà cũng là việc tốt.
Dù sao đây mới là "Trân Nhi" mà nàng ta quen thuộc.

...
Vân Trân theo Bích Diên tới cung điện của Tô Thái Hậu.
Tới nơi, nàng phát hiện cung nhân trong điện đều đã bị cho lui xuống.

Sau khi đưa nàng vào, Bích Diên cũng hành lễ rời đi.

Rất nhanh, trong cung điện chỉ còn lại Vân Trân và Tô Thái Hậu.
"Thần thiếp gặp qua Thái Hậu nương nương." Vân Trân hành lễ.
Từ lúc bước vào thế giới này, nàng đã rất nhiều lần trải qua cảnh tượng này, ở nơi chỉ có người họ, gặp riêng người ngồi ở ghế trên.
Ban đầu từ một nha hoàn thấp kém của Ninh Vương phủ đến Thịnh Vân Trân, sau đó là trắc phi của Túc Vương, hiện giờ là hậu phi của hoàng đế...
Mấy năm nay, từng bước một.
Vân Trân chậm rãi đi đến ngày hôm nay.
Thời điểm thân phận nàng thay đổi, thân phận nữ nhân ngồi trước mặt nàng lúc này cũng không ngừng thay đổi.
Từ Tô trắc phi của Ninh Vương phủ đến Đức Phi của hoàng đế, hiện giờ là Thái Hậu của Vân Hán Quốc.
Thân phận của hai người vẫn luôn không ngừng thay đổi.
Nhưng thứ duy nhất không đổi có lẽ là địch ý Tô Thái Hậu dành cho Vân Trân.

Ngoại trừ thời gian ban đầu Tô Thái Hậu chọn nàng, bà ta không ghét nàng như vậy.

Thời gian còn lại, trong số người Tô Thái Hậu muốn diệt trừ nhất, Vân Trân chắc chắn nằm trong ba người đầu tiên.
Mà tất cả sự thay đổi này đều bắt đầu từ thời điểm Tô Thái Hậu biết Triệu Húc thích nàng..


Bình luận

Truyện đang đọc