CUỘC SỐNG NƠI ĐẢO HOANG


Hạo Thiên chuẩn bị cái nồi sau đó đổ bình rượu vào trong nồi, hắn lấy một cây trúc dài khoảng nữa mét, khai thông ruột bên trong đặt vào trong nồi rồi đậy nắp lại.

Trên ngọn lửa lớn thiêu đốt, nước bên trong nồi dần sôi lên, bởi vì nhiệt độ sôi của cồn khá thấp nên chẳng mất bao lâu đã sôi dữ dội (khoảng 78 độ C), nhanh chóng một luồn hơi nước nóng hỏi bay lên theo đường ống trúc ra một cái bình khác để ngưng tụ lại rồi rơi xuống đái bình.

Nhờ có thêm sự làm lạnh lại hơi nước mà quá trình ngưng tụ diễn ra rất nhanh, tranh thủ lúc này Hạo Thiên lấy tới baking soda, đường đỏ và quả phúc bồn tử (nho rừng).

“Anh định làm gì vậy?” Diệp Ngân tò mò khi thấy Hạo Thiên ôm lại mấy cái lọ, cái bình.

“Đợi một tý cô sẽ biết ngay thôi!” Hạo Thiên cười cười rồi bắt đầu pha chế.

Hạo Thiên cho vào trong cốc tre theo tỷ lệ 1:3:3:220 theo thứ tự, đầu tiên là giấm nho, baking soda, đường đỏ, nước.

Sau đó khuấy đều rồi để vào tủ lạnh để làm lạnh.

Sau khi làm xong thì đưa cho các cô gái nếm thử, cái loại nước ngọt mà Hạo Thiên vừa làm là một loại nước có gas.


“Đây là nước ngọt?” Diệp Ngân có chút tò mò khi thứ nước này co màu đỏ của rượu vang nhưng màu sắc hơi khác tý, cảm giác uống vào lại giống như uống nước ngọt (tăng lực, nước có gas…).

“Chính xác!” Hạo Thiên gật đầu: “Nếu đem đường đỏ đổi thành đường trắng thì tôi có thể chắc chắn rằng nó sẽ ngon và giống hơn đấy!”
“Chỉ là giống hơn thôi chứ hoàn toàn không giống đâu! Dù sao thì tôi cũng thử pha chế thôi, chứ đây không biết có phải là công thức của nước ngọt hay không thì tôi không biết!” Hạo Thiên cười gượng.

“Nhưng chỉ là tiếp cận mà thôi, này rốt cuộc có phải hay không Sprite phối phương, ta cũng không rõ ràng lắm.

” Tần thiên cười nói.

“Nước ngọt là cái gì?” Trúc Diệp Thanh, Lily cùng Mary đều đồng thanh hỏi.

“Nó cứ giống Coca Cola làm sao á!” Lily nói thêm.

“Đó là cùng một loại đồ uống nhưng khác vị chút thôi! Cứ nghĩ vậy là được…” Hạo Thiên cũng không biết nên giải thích thế nào nên cứ nói như thế cho qua chuyện.

“Tuyệt! Thứ này so với rượu vang thì sẽ uống được nhiều hơn!” Mary cảm thán, dường như cô gái này không thích uống rượu
Trải qua một lúc chưng cất, trong nồi rượu nho đã trở nên khô cạn, chưng cất ra thành cồn là nguyên lai rượu nho một nửa, cơ bản được ba, bốn bình nhỏ.

Thứ này có thể giữ được khá lâu nên Hạo Thiên đã bịt khá kín nắp bình lại.

Chừa lại một bình rượu nhỏ để chuẩn bị cho dịp tết giữa năm, Hạo Thiên rót rượu ra rồi mời các cô gái một ly nhỏ.

Sau đó Hạo Thiên đưa các cô nàng ra bên ngoài, pháo bông đã sẵn sàng, Hạo Thiên chăm ngòi, những tiếng nổ của cái pháo bông tự chế kêu lên.

“Ở đâu mà anh có pháo bông thế?” Diệp Ngân tò mò hỏi.

“Tôi dùng thuốc nổ đen rồi pha thêm màu vào là thành pháo bông…” Hạo Thiên vui vẻ trả lời.

“Mà sao anh lại chơi vào lúc này vậy?” Diệp Ngân thắc mắc tiếp.


“Hôm nay là ngày tết giữa năm…và ăn mừng chiến lợi phẩm hôm nay!” Hạo Thiên nhanh chóng giải thích.

“Hạo Thiên thật giỏi…tôi muốn gả cho anh…” Trúc Diệp Thanh hô to.

“Cái gì?” Hạo Thiên cùng mấy người còn lại bất ngờ.

“Sao mọi người phản ứng dữ dội vậy?” Trúc Diệp Thanh thắc mắc.

“Không được… A Thiên là của tôi…” Diệp Ngân ngay lập tức hét lên.

“Hể?” Hạo Thiên bất ngờ thêm lần nữa.

Không biết chuyện gì đang diễn ra, Hạo Thiên nhìn về phía Lily cùng Mary, hắn đang lo lắng sẽ đến lượt hai cô gái này làm chuyện dại dột khi chen vào.

“Khoan đã… hai cô đừng như A Ngân với Thanh Thanh nhé!” Hạo Thiên vẻ mặt van xin.

Trái ngược với sự trông mong của Hạo Thiên, hai cô nàng cũng nhanh chóng gia nhập vào việc tranh giành hắn.

Qua một hồi lâu, ba người Trúc Diệp Thanh, Lily và Mary cùng nhau lên giường ngủ còn Hạo Thiên thì đưa Diệp Ngân vào trong hang động.

Diệp Ngân khá kì lạ, không hiểu sao hôm nay cô nàng lại uống khá nhiều rượu, bắt buộc Hạo Thiên phải đưa cô nàng đi, lý do để hắn phải làm vậy cũng khá dễ hiểu, bên căn nhà để ngủ thì hiện có rất nhiều con lợn rừng.


Nhà bếp thì chỉ có hai cái giường, Hạo Thiên phải đem thêm một cái vào để ba cô gái kia ngủ, hắn thì ngủ cùng Diệp Ngân.

Đặt Diệp Ngân lên giường tre, Hạo Thiên thầm cảm thán: “Sao tửu lượng của cô lại tệ vậy nhỉ?”
Không có câu trả lời, Hạo Thiên định đứng dậy để đi ngủ thì…
“Anh ngủ với tôi được không? Tôi muốn làm chính phòng…” Diệp Ngân bỗng nhiên nắm lấy tay Hạo Thiên rồi nói.

“Cái gì? Ngủ với cô? Cô uống nhiều quá rồi mau ngủ đi… chính phòng sẽ là cô…” Hạo Thiên nhẹ nhàng an ủi, hắn không ngờ Diệp Ngân vẫn còn để bụng chuyện lúc trước Trúc Diệp Thanh đã nói.

“Không tôi muốn ngay bây giờ…” Diệp Ngân kéo Hạo Thiên lại rồi hôn lên môi hắn.

Hạo Thiên lúc này tâm trí đang đấu tranh dữ dội nhưng tay chân thì cứ nương theo Diệp Ngân mà làm…
Đoạn này quá nhạy cảm, lướt qua 3.

000 chữ…
…….


Bình luận

Truyện đang đọc