ĐẠI NIẾT BÀN

- Đường Vũ, cậu phải cẩn thận tên sinh viên mới hôm qua, mình thấy y dứt khoát có dự mưu để tiếp cận cậu đấy. Nhìn biểu hiện của y là biết rồi, gian xảo bỉ ổi, lại còn chiếm tiện nghi của cậu, nói không chừng hiện giờ y đang khoác lác với đồng bọn thành tích của bản thân đấy.

- Cậu chưa tiếp xúc nhiều những thứ này, nói tóm lại là đừng rơi vào bẫy của y, cả cơ hội cho y làm bạn bình thường cũng đừng cấp, say no way. Loại đó chỉ thích được chú ý, lấy con gái để làm chiến tích khoe khoang. Đường Vũ, cậu nên thông minh một chút.

Trình Thông Thông nói xong đứng dậy, sánh điệu ngửa bàn tay dùng một ngón móc lấy túi sách, chuẩn bị ra ngoài, cô ta tựa hồ lúc nào cũng bận rộn, trước khi ra ngoài còn không quên nhắc:

- Nhớ nhé, ngày mai đã hẹn tụ hội liên phòng, phía kia toàn nhân vật có cỡ, phó chủ tịch hội sinh viên Phạm Kỳ Dịch, cha anh ta và cha mình quen nhau, người ta là tài tử có tiếng trong trường, đám nữ sinh khoa trung văn ngày ngày viết thư tình cho anh ấy, phòng bọn sợ nhất là mỗi ngày mở hộp thư chứa đầy thư của đám con gái không biết tự lượng sức.

- Không chỉ thế phòng anh ấy còn là nơi toàn nhân vật có vai vế tụ hội, một người trong nhà có chuỗi cửa hàng ở đường Quốc Quyền, cửa kính bày nguyên chiếc Ferrari mới cóng. Còn một người thi Toefl được điểm tối đa, chuẩn bị sang Stanford Mỹ du học. Người còn lại là đội trưởng đội bóng chày, từng dẫn đội bóng chày của TSng giao lưu với các trường liên minh Ivy mà không thua kém.

- Oa! Thông Thông, cậu nói thật chứ, hồi cao trung tham gia cắm trại mình đã nghe nói tới Phạm Kỳ Dịch rồi, họ thực sự mời chúng ta à?

Đồng Đồng đang ôm cuốn sách dinh dưỡng nghiên cứu ngồi bật dậy, ôm lấy ngực như tim có thể nhảy ra ngoài:

- Nếu cậu biết tôi và Phạm Kỳ Dịch quan hệ ra sao thì đã không hỏi câu này, tất nhiên là mời mình rồi, nhưng mình sao bỏ lại các bạn được, hơn nữa một mình mình con gái yếu đuối, nếu đơn thương độc mã tham gia không hay đúng không?

Trình Thông Thông làm ra vẻ hào phóng nghĩa khí với bạn bè, Nguyễn Tư Âu trong lòng khinh bỉ, làm như bọn này phải nhờ vào cô vậy.

Có điều được gặp những chàng trai tốt như vậy, Nguyễn Tư Âu rất động lòng.

Trình Thông Thông đắc ý nhìn Đường Vũ, thấy Đường Vũ mặt vẫn lạnh nhạt chẳng tỏ ra có chút hứng thú nào với tin tức này, lòng càng khó chịu, thầm nghĩ cô kiêu ngạo cái gì chứ.

Thế nên bỏ thêm một câu:

- Nói tóm lại mọi người nhớ nhé, chuẩn bị một chút, trang điểm nhẹ một chút càng thêm perfect, đừng làm mất mặt phòng 518, đợi các honey biểu hiện đó.

Rồi uốn éo tấm thân rất yêu tinh rời phòng.

…..

Ngoài ban công KTX nữ, Nguyễn Tư Âu đang nhìn về phía cửa hàng san sát bên đường, tay cầm điện thoại, vì cầm quá lâu khiến điện thoại nóng lên, phía kia điện t hoại tất nhiên là đám bạn của cô.

- Này Âu Âu, cô gái biểu diễn dương cầm ở dạ tiệc tên là Đường Vũ phải không, cũng là người cùng phòng cậu? Bố trí thời gian cho mọi người gặp nhau cái đi, đám Lương Vũ, Kha Cửu mà biết sẽ nhảy cẫng lên đấy. Mình cũng thích tiếng đàn của cô ấy.

- Mấy người vừa vào đại học là biến mất tăm, may mà còn cùng một trường đấy, nếu không e gọi điện một cú cũng chẳng có phải không, đồ không có nghĩa khí.

Nguyễn Tư Âu bĩu môi hừ một tiếng:

- Mình nói với người ta như thế nào đây, tuy cũng phòng, nhưng chưa quen lắm.

Đường Vũ nói chuyện luôn nhẹ nhàng khách khí, nhưng khiến người ta thấy có một khoảng cách, qua biểu hiện lạnh nhạt sau buổi biểu diễn kia là Nguyễn Tư Âu nhìn ra rồi, Đường Vũ thuộc loại con gái có nội hàm, từ nhỏ được nâng niu, tuy không tới mức sinh tính khí đại tiểu thư như con nhỏ Trình Thông Thông, nhưng cũng không bao giờ cần cố ý tỏ ra hòa hợp với người xung quanh.

Muốn Đường Vũ hòa nhập vào vòng tròn của bọn họ cần từ từ, người ta cũng có vòng tròn của mình, nếu quá nhiệt tình chỉ khiến người ta phản cảm.

Nữ sinh phía đầu kia nói:

- Ê, giận cái gì chứ, thôi bỏ, nói chuyện khác. Mình nghe ngóng được thông tin của "thầy giáo trẻ" rồi, khoa quản lý, ở lầu 13, tên là Tô Xán. Âu Âu, lập trường của bạn cũng hay lung lay quá đấy, trước đó còn nói nhìn người ta nghĩ tới cha mình, hiện giờ lại phấn khích như thế, định ra tay thật đấy à? Những người nghe ngóng tin tức về cậu ta cũng không ít, mình cũng thấy cậu ta có gì đặc biệt lắm đâu, biểu hiện lúc ở giảng đường cũng được đi, nhưng tặng hoa cho Đường Vũ thì mất điểm quá rồi.

- Thất vọng, lúc cậu ta đứng trên bục giảng trông rất là có khí chất, tự nhiên tiêu sái, không ngờ cũng dung tục như đám con trai khác mà thôi, thấy con gái xinh đẹp một chút là sán tới. Âu Âu, tỉnh táo một chút.

- Được rồi, cậu đã nói hết chưa hả, mình chỉ nhờ cậu hỏi thăm một chút, tò mò thôi mà, đừng lúc nào cũng như mèo cái vào mùa xuân nữa, nghĩ chuyện thuần khiết chút đi cô nương.

Tâm tình Nguyễn Tư Âu hơi rối, sự xuất hiện của Tô Xán làm loạn kế hoạch cùng bạn bè trải qua cuộc sống đại học bình tĩnh.

Bổ xung thêm một câu:

- Tóm lại nếu mình kiss cậu ta thì ám ảnh cha mình đã hoàn toàn không tồn tại nữa rồi.

Nam sinh đó đứng trên bục giảng, phóng khoáng mà trấn định tự nhiên, như đóng dấu vào đầu Nguyễn Tư Âu.

Cúp điện thoại, Nguyễn Tư Âu biết mình nói câu này thế nào cũng khiến nhóm bạn xôn xao.

La Tiểu Tiểu đúng là đang trố mắt nhìn điện thoại, Âu Âu lên cơn thần kinh gì thế này, chắc là do nguyên nhân sinh lý hàng tháng tạo ra rồi.

Nguyễn Tư Âu từ ban công quay trở về phòng, nhìn Đồng Đồng đang đứng trước gương xoay trái xoay phải thử quần áo, cười nói:

- Rất là yêu tinh đấy.

Trong căn phòng có hai cô tiểu thư Đường Vũ lạnh nhạt và Trình Thông Thông đỏng đảnh là đã chẳng thể hài hòa được, Nguyễn Tư Âu và Đồng Đồng cũng là cô gái cá tính, không dễ thân thiết với nhau ngay được. Mỗi cô gái đều có nhóm bạn riêng, đều có điều kiện ưu tú, thế nên đương nhiên có khoảng cách với nhau, có so bì nhất định, quan hệ chỉ vẻn vẹn hơn bạn học bình thường cùng lớp chút xíu.

Nguyễn Tư Âu không quen nhìn Đồng Đồng biểu hiện khoa trương cố ý lấy lòng với Trình Thông Thông, cảm thấy cô gái này hơi thực dụng, vì rõ ràng Trình Thông Thông trông có vẻ là cô gái có gia cảnh, mạng lưới tốt nhất trong phòng, đó là nhân vật nhất định có một cái phiếu ăn lâu dài.

Không ai biết rằng tầm mắt của Trình Thông Thông không giới hạn ở ĐH Thượng Hải, thậm chí trong nước, học văn học nước ngoài chỉ là làm bàn đạp, thông qua con đường bồi dưỡng sinh viên để ra nước ngoài, sẽ chẳng ở ĐH Thượng Hải lâu.

Trong nhà cũng rất yên tâm về cô con gái thông minh này, rất rõ giá trị bản thân.

Trình Thông Thông có tiền đồ tươi sáng rộng lớn như vậy, ở Đh Thượng Hải chỉ là chơi đùa thôi.

Đồng Đồng nghe Nguyễn Tư Âu nói hơi chướng tai, cũng ngọt nhạt nói:

- Cũng phải có vóc dáng thế nào mới mặc được chứ.

- Chỗ mình còn vài bộ không mặc, nếu bạn cần mình cho mượn dùng thử.

Nguyễn Tư Âu chỉ tủ mình:

- Thôi, phí phạm thế làm gì, dù sao mình chỉ mặc vài lần là chán thôi mà.

Hai bên nói cười nhưng ngôn ngữ ẩn chứa đao kiếm giao phong.

Đồng Đồng nhìn sang phía Đường Vũ, lôi kéo thêm đồng minh:

- Đường Vũ, thử mấy bộ của mình đi, bạn gầy, mặc vào nhất định rất đẹp.

Đường Vũ lắc đầu:

- Mình không đi đâu.

- Đi đi, sao lại không đi?

Nguyễn Tư Âu hỏi:

- Mình có hoạt động khác rồi, hơn nữa những người kia mình đều không quen.

- Ừ, vậy thì thôi.

Hai cô gái không tiếp tục thuyết phục Đường Vũ nữa, dù sao cũng chưa phải quen thuộc lắm, vả lại cũng biết tính của Đường Vũ rồi, khá nề nếp nguyên tắc, nếu không biết còn tưởng là nữ sinh cao ngạo tới cực đoan.

Trình Thông Thông trở về, nghe nói Đường Vũ không đi thì không vui:

- Không đi thì không đi, người ta có chuyện của mình mà.

Sau đó hào hứng nói với Đồng Đồng và Nguyễn Tư Âu:

- Biết không, thì ra người tổ chức buổi tụ hội này lại là sinh viên mới đấy, người ta còn cả tầng hai nhà hàng ngoài trường luôn, mấy học trưởng hội sinh viên cũng là do người ta mời tới, đúng là thần thông quảng đại, xem ra khóa chúng ta có rất nhiều nhân vật ngọa hổ tàng long.

Cô ta cố ý nói thế để khiến cho Đường Vũ cao ngạo cảm thấy đã bỏ lỡ buổi tụ hội của những nhân vật hạch tâm của khóa, là tự chuốc khổ vào mình, bị cô lập ở ngoài rìa.

Mặc dù cái cơ cấu hội sinh viên này đối với những sinh viên thành tinh mà nói thì chẳng có ảnh hưởng gì, sinh viên nể mặt không nhiều, nhưng với người muốn được trường học coi trọng mà nói, đây chính là con đường tắt nhanh nhất.

Người giỏi tận dụng mối quan hệ có thể mưu cầu không ít lợi ích và ưu đãi cho mình.

Đối với những sinh viên ĐH Thượng Hải đều ít nhiều mang chút dã tâm mà nói, đây là sức hấp dẫn mới.

Bình luận

Truyện đang đọc