ĐẠI THIẾU TRỞ VỀ

Phim truyền hình bán như thế nào, Cố Ngôn Tử hoàn toàn không biết chuyện này, rõ ràng liền không quan tâm.

Ông chủ môi cá đầu tư kia cũng mặc kệ, cuối cùng việc này tất cả đều là điện ảnh và truyền hình Gia Thành bàn bạc, mà giá cả quyết định, so với đời trước thì cao hơn rất nhiều.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, bộ phim truyền hình này chưa có chiếu phim, khoản đầu từ của hắn có thể lấy về.

Cố Ngôn Tử đối với điều này rất vừa lòng.

Chuyện tốt thành đôi, Cố Ngôn Tử vừa biết được <Giang Sơn> bán được giá tốt, rất nhanh liền biết được một tin tức tốt từ luật sư Chu.

Cố Ngôn Tử nói chuyện với luật sư Chu, kêu luật sư Chu đem chuyện hắn và Bành Tĩnh Hoằng từng yêu nhau qua uy hiếp cha Bành.

Lúc ấy hắn làm như vậy, chỉ là hy vọng cha Bành không cần nhúng tay vào chuyện Khương Tú mà giúp đỡ Khương Tú, không nghĩ tới luật sư Chu càng tốt hơn, không chỉ làm cho cha Bành không nhúng tay vào chuyện của Khương Tú, thâm chí còn làm cho cha Bành cung cấp chứng cứ xác thức chuyện Khương Tú trốn thuế.

Minh tinh càng nổi tiếng, thì phải đóng thuế càng nhiều, một ít minh tinh vì có thể kiếm được nhiều tiền, sẽ nghĩ cách trốn thuế.

Chuyện như vậy, Khương Tú cũng đã làm.

Đời trước Cố Ngôn  Tử đã biết chuyện này, đời này cũng muốn điều tra Khương Tú, nhưng hắn cái gì cũng chưa làm, cha Bành thế nhưng chủ động đưa chứng cứ xác thực ra hãm hại Khương Tú…

“Hắn sao lại đồng ý?” Cố Ngôn Tử hơi kinh ngạc, ở trong ấn tượng của hắn, cha Bành mẹ Bành đối với Khương Tú quả thật là ngàn ý trăm thuận.

“Hắn có yêu cầu, hy vọng chuyện chúng ta kiện Khương Tú, không bị truyền thông đưa tin.” Luật sư Chu nói, lại bổ sung một câu: “Hắn hình như không thích Khương Tú.”

Cố Ngôn Tử ngẩn người, nhưng cẩn thận nghĩ lại, rồi cảm thấy chuyện này thực bình thường.

Cha Bành vẫn là người rất ích kỷ, đời trước lúc này hắn đối với Khương Tú rất tốt, là bởi vì Khương Tú không ảnh hưởng tới ích lợi của hắn không nói, còn rất nổi tiếng, còn dựa vào thân phận vị hôn thê của Bành Tĩnh Hoằng giúp Tinh Duyệt kiếm được rất nhiều tiền.

Nhưng hiện tại….

Chuyện ghi âm lúc trước đã khiến cho Khương Tú chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, mấy tháng này còn một mực tránh đầu sóng ngọn gió không tham gia hoạt động gì, không thể kiếm tiền cho Tinh Duyệt, đồng thời, hiện giờ thái độ của Bành Tĩnh Hoằng đối với Khương Tú cũng không giống như đời trước, dựa vào tình huống hiện tại, Bành Tĩnh Hoằng tuyệt đối không muốn cùng Khương Tú sinh con, hơn nữa Khương Tú tùy tiện ra tay với hắn, đã rước lấy rất nhiều phiền toái cho Tinh Duyệt…

Cha Bành buông tha Khương Tú, cũng không có gì kì quái, mà hắn sẽ yêu cầu như vậy, là muốn đính chính lại.

Việc của Khương Tú nếu bị lộ ra ngoài, thể diện của giải trí Tinh Duyệt sẽ bị mất hết!

“Yêu cầu của hắn có thể đồng ý.” Cố Ngôn Tử nói.

Cha Bành không muốn chuyện của Khương Tú ầm ĩ,  hắn cũng giống vậy.

Khương Tú nếu bị ép nóng nảy, không quan tâm gì cả đem tất cả mọi chuyện vạch trần… vậy đối hắn cũng không có ích lợi gì.

“Được, ngày mai tôi lại tới Tinh Duyệt một chuyến, cùng hắn nói chuyện. đúng rồi, người đại diện của Khương Tú đã nói ra nội gián trong đoàn phim <Nam nhân biến thành nữ nhân>. Luật sư Chu nói.

“Là ai?” Cố Ngôn Tử hỏi.

Luật sư Chu nói cho Cố Ngôn Tử một cái tên có ấn tượng không sâu.

Biết nội gián không phải là mấy diễn viên chính trong đoàn phim, lúc này Cố Ngôn Tử mới thở dài nhẹ nhõm, mà chờ hắn đối chiếu danh sách với Điền Thịnh Đông, mới phát hiện, người để lộ bí mật của đoàn phim là một nam phụ.

Lúc ấy Cố Ngôn Tử gửi QQ qua cho Điền Thịnh Đông.

Điền Thịnh Đông không có lập tức trả lời tin tức của hắn, qua một thời gian sau, mới gọi cho hắn một cuộc điện thoại.

Cố Ngôn Tử tiếp điện thoại, sau đó nghe thấy thanh âm phẫn nộ của Điền Thịnh Đông: “Tôi nhổ vào, tên vô liêm sỉ kia mới vừa rời khỏi đoàn phim, liền đi kí hợp đồng với Tinh Duyệt, thành thực tập sinh của Tinh Duyệt!”

“Ừ.” Cố Ngôn Tử gật đầu.

“Tôi tức muốn chết, phản ứng của cậu sao lại bình thản như vậy!” Điền Thịnh Đông lại nói.

“Tôi cảm thấy hắn đưa ra lựa chọn như vậy là thực bình thường.” Cố Ngôn Tử nói: “Thế nhưng hắn làm như vậy không đúng… lúc trước khi kỳ hợp đồng có điều khoản yêu cầu giữ bí mật hay sao? Anh có thể kêu hắn bồi thường, có thể đem phần diễn của hắn trong phim cắt bỏ.”

“Cậu thực bình tĩnh…” Điền Thịnh Đông nói.

“Con người đôi khi cũng nên bình tĩnh.” Cố Ngôn Tử nói, trước kia hắn vừa mới tới Cố thị, nhìn thấy nhân viên Cố thị đi ăn máng khác, còn thực tức giận, nhưng cha hắn lại nói với hắn, chuyện nhỏ như vậy mà đã tức giận, sẽ không làm được việc lớn.

Đương nhiên, nên so đo thì vẫn phải so đo.

“Cũng đúng…. Tôi lập tức đi đòi bồi thường.” Điền Thịnh Đông nói.

Điền Thịnh Đông trực tiếp ngắt điện thoại, Cố Ngôn Tử cầm di động, liền nói chuyện phiếm với mẹ Trịnh.

Sau khi tới Trịnh gia, cha Trịnh mẹ Trịnh liền thêm QQ của hắn.

Lúc hắn ở Trịnh gia, cũng không hỏi gì nhiều, cũng không có được tin tức ích lợi gì, nhưng mấy ngày nay thường cùng mẹ Trịnh chia sẻ một ít tin tức, mượn cơ hội nói chuyện phiếm hỏi vài câu, hắn đối với Trịnh gia, đã hiểu biết không nhỏ.

Đương nhiên, hắn biết được tin tức, có rất nhiều thông tin là từ chỗ cậu hắn.

Năm mươi năm trước ông bà ngoại Trịnh Gia Hòa ở vào thời kì đặc biệt, từng bị “đả đảo”, mà lúc ấy mẹ Trịnh đang học sơ trung, cũng đành phải chuyển vào một ngôi làng nhỏ ở trong núi.

Bà là một cô gái từ nhỏ đến lớn được cha mẹ nuông chiều, đương nhiên chịu không nổi sự khổ cực ở nông thôn, cũng may là do vận may của bà tốt, gặp được cha của Trịnh Gia Hòa.

Cha của Trịnh Gia Hòa vẫn thực chăm sóc bà, sau đó cuộc thi vào các trường đại học cao đẳng được khôi phục, cha của Trịnh Gia Hòa thi vào trường đại học, qua một năm, mẹ của Trịnh Gia Hòa cũng thi đỗ vào cùng trường đại học, sau khi hai người tốt nghiệp, đương nhiên liền cùng một chỗ.

Gia đinh cha của Trịnh Gia Hòa kỳ thật cũng thật bình thường, nhưng dưới sự giúp đỡ của ông ngoại Trịnh Gia Hòa, sau khi hắn tốt nghiệp phát triển rất tốt, chỉ là mới qua vài năm, đang làm ăn ổn định hắn dứt khoát từ bỏ, còn dùng tất cả số tiền hắn và mẹ Trịnh tích cóp cùng với vay ngân hàng mua một tầng gần một xí nghiệp đã phá sản…

Lúc ấy không ai coi trọng hắn, nhưng sau đó hắn phát triển tốt hơn so với những người không xem trọng hắn.

Nhiều năm như vậy, cảm tình của cha Trịnh mẹ Trịnh vẫn rất tốt.

Trong nhà cha Trịnh đã không còn ai, mẹ Trịnh thật ra còn có anh em, thế nhưng những người đó đều theo chính trị, bây giờ tất cả cũng phát triển không tồi, hơn nữa những người đồng lứa với Trịnh Gia Hòa, sự nghiệp cũng đều thành công.

Lúc trước Cố Ngôn Tử còn nghĩ có lẽ Trịnh Gia Hòa chết là do tranh chấp của nhà giàu… dù sao sau đó cha Trịnh mẹTrịnh bán tập đoàn Minh Lợi rồi quyên góp cho cộng đồng hành vi này cũng quá quyết tuyệt.

Nhưng mà cả nhà Trịnh gia đều hòa thuận vui vẻ, cũng không có khả năng xảy ra chuyện như vậy.

Cố Ngôn Tử hơi rối rắm.

Tâm tình của Trịnh Gia Hòa thật ra cũng không tồi.

Mẹ hắn gửi cho hắn một ít hình ảnh, tất cả đều liên quan đến Cố Ngôn Tử quanh co lòng vòng cùng mẹ hắn hỏi thăm chuyện nhà hắn.

Cố Ngôn Tử quan tâm chuyện nhà hắn như vậy, đối với hắn…. hẳn là cũng không phải không có cảm giác?

Đương nhiên, cũng có thể là hắn lại tự mình đa tình.

Vui vẻ trong chốc lát Trịnh Gia Hòa lại thở dài, lại tiếp tục làm việc.

Đến giữa trưa, Cố Ngôn Tử sẽ đến đưa cơm, hắn phải nhanh chóng làm xong việc, phải ăn cơm cùng Cố Ngôn Tử thật tốt, sau đó sẽ nói chuyện trong chốc lát.

Nếu không… ngày mai hắn đồng ý lời mời tham gia một hội nghị của chính phủ, lại không có thời gian ở chung với Cố Ngôn Tử.

Trợ lý Chu đi vào đưa nước trà, nhìn thấy bộ dạng múa bút thành văn của Trịnh Gia Hòa, cảm thấy thật đồng tình.

Lúc trước hắn còn buồn bực, không rõ Trịnh Gia Hòa là một người đàn ông độc thân hoàng kim, vì sao ngay cả đối tượng cũng không tìm, hiện tại xem như đã hiểu.

Người ta không tìm đối tượng, tuyệt đối là bởi vì quá bận!

Lúc giữa trưa Cố Ngôn Tử tới đưa cơm, đúng giờ đến đưa cơm cho Trịnh Gia Hòa.

Nhưng Trịnh Gia Hòa vẫn chưa bận rộn xong…. Lúc Cố Ngôn Tử đi vào, Trịnh Gia Hòa đang cùng vài người nói gì đó, mà nhìn thấy hắn đến, mấy người kia tất cả đều ngậm miệng, tò mò nhìn Cố Ngôn Tử.

“Các người cứ tiếp tục nói đi.” Trịnh Gia Hòa nói.

Mấy người kia rõ ràng rất hiếu kì, thế nhưng bọn họ chỉ liếc mắt nhìn Cố Ngôn Tử, lại tiếp tục nói chuyện.

Thì ra một công ty ô tô ở nước ngoài tên là LK muốn tập đoàn Minh Lợi giúp bọn họ sản xuất vòng thép của lốp xe, phái người tới đây cùng tập đoàn Minh Lợi bàn bạc, hiện tại vài người ở tập đoàn Minh Lợi đang phụ trách hạng mục này hiện giờ đang báo cáo tình huống với Trịnh Gia Hòa.

Từ mười năm trước tập đoàn Minh Lợi liền giúp một công ty nổi danh thế giới sản xuất vòng thép của lốp xe, trên phương diện này rất quen thuộc, mà công ty LK quy mô không nhỏ, chuyện làm ăn này nếu làm tốt, đối với tập đoàn Minh Lợi có rất nhiều chỗ tốt.

Nhìn thấy Cố Ngôn Tử tới đây, Trịnh Gia Hòa lại dặn dò vài câu, kêu bọn họ tiếp đón người mà công ty ô tô kia phái tới thật tốt, sau đó cho mọi người rời đi.

“Chú Trịnh, bọn họ nhất định đang tò mò thân phận của cháu.” Cố Ngôn Tử nói. Trịnh Gia Hòa thế nhưng để cho hắn nghe cơ mật của công ty…. Lúc này những người đó đang đoán thân phận của hắn.

“Khẳng định.” Trịnh Gia Hòa cười cười, mấy ngày nay Cố Ngôn Tử thường xuyên tới đây, người trong công ty, kỳ thật đều tò mò thân phận của Cố Ngôn Tử, không, trong rất nhiều người bọn họ, đã chắc chắn Cố Ngôn Tử là bạn trai của hắn.

Nhưng mà còn chưa phải.

Trịnh Gia Hòa nhíu mày, Cố Ngôn Tử nghĩ hắn lo lắng chuyện làm ăn, liền nói ngay: “Chú Trịnh, chuyện làm ăn với LK, cháu tin tưởng chú có thể bàn bạc được.” đời trước công ty ô tô kia đã ký hợp đồng với tập đoàn Minh Lợi, để cho tập đoàn Minh Lợi giúp đỡ sản xuất vòng thép ô tô.

“Vậy thì mượn lời may mắn của cậu.” Trịnh Gia Hòa cười nói.

Mà hắn nói xong, di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên, nhảy ra một dãy số không có ghi trong danh bạ.

Đó là một dãy số hoàn toàn xa lạ, nhưng Trịnh Gia Hòa vẫn nhận điện thoại: “Alo….”

“Trịnh Gia Hòa, em đã trở về.” nam nhân bên kia điện thoại nói.

Trịnh Gia Hòa sửng sốt, khó hiểu hỏi han: “Xin hỏi cậu là ai?”

Bình luận

Truyện đang đọc