ĐẮN ĐO - THỤY BẤT TỈNH

Kết hôn đã hơn một năm, ngủ cùng nhau rồi, nhưng chưa làm gì.

Tối hôm qua thật sự cô không phải có ý định dụ dỗ gì, chỉ là cô dùng cách trực tiếp nhất với thân phận là vợ chính thức để khiến người đàn ông của cô tỉnh táo lại.

Tư Thừa Nam luôn nhường phòng ngủ lớn cho cô ở, còn mình thì ở phòng ngủ cho khách, đương nhiên anh vẫn để lại hầu hết đồ dùng trong phòng ngủ lớn, như vậy mới có thể lừa gạt được những lần tập kích bất ngờ kiểm tra của bậc phụ huynh.

Toàn bộ người trong nhà không ai có thể nhìn ra dấu vết ở riêng của họ, ngoại trừ thái độ của Tư Thừa Nam.

Ngày mốt là Tết Nguyên Đán, họ phải về nhà họ Tư ở, thời gian phẫu thuật của Bạch Tương cũng quyết định là sau Nguyên Đán, hôm nay xuất viện về nhà cha mẹ anh ấy, chuẩn bị trải qua ngày lễ này.

Nhà Bạch và nhà Tư đều chung một khu biệt thự, quan hệ của Bạch Tương rất tốt, party qua năm mời đến rất nhiều bạn bè, Thang Tư Mẫn cũng đến.

Mọi người ở đây không ít thì nhiều đều có biết chút ít về khoảng thời gian nọ của Thang Tư Mẫn và Tư Thừa Nam, ánh mắt khi nhìn ba người cũng không tránh được xấu hổ.

Tào Giai Giai trò chuyện phiếm cùng Bạch Tương một hồi, lại an ủi mẹ Bạch Tương, mới lặng lẽ đi cửa sau về lại nhà chồng.

Mẹ đang xem TV, thấy cô về một mình bèn hỏi Tư Thừa Nam.

“Còn đang nói chuyện với Bạch Tương đó ạ, để họ nói chuyện thêm một lát đi, ngoài miệng Thừa Nam không nói gì, nhưng dạo này không khi nào là ngủ an giấc cả.”

Mẹ Tư rất vừa lòng mãn nguyện với đứa con dâu này, mẹ chồng nàng dâu ngồi xem TV một lát, Tào Giai Giai còn chơi một ván với ba chồng, tuy là thua nhưng ba chồng vẫn rất vui, tặng cho cô một bao lì xì nặng trĩu.

“Mau mau sinh con, mẹ chờ ôm cháu đấy.” Mẹ nói.

Mỗi lần Tư Thừa Nam về đều nghe phải câu này của mẹ Tư, không lời dư thừa.

Trong lòng Tư Thừa Nam rất cảm kích về cách xử lý của Tào Giai Giai đối với chuyện này, kết hôn một năm về thăm nhà mẹ lén lút nhắc đến, Tào Giai Giai mang nét mặt ngượng ngùng nói bọn họ cũng không có cách nào, chỉ là mãi không có động tĩnh gì.

Bản thân bày ra dáng vẻ áy náy thành thật xin lỗi gia đình, kỹ thuật diễn xuất sắc bén, lừa mẹ Tư quay đầu đi khuyên nhủ thằng con trai đừng gây áp lực lên người vợ.

Đã về rồi thì đương nhiên phải ngủ cùng giường, Tư Thừa Nam về phòng, cô đang tắm rửa.

Tiếng nước dừng lại, Tư Thừa Nam ngồi trên sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ nặng nề của người phụ nữ, thỉnh thoảng còn vang vọng tiếng hít hà vì đau.

Tư Thừa Nam nhớ đến nơi riêng tư đêm đó bị anh tra tấn đến đáng thương, lòng mang áy náy, Tào Giai Giai quả thật là một đối tác hoàn hảo, tuân thủ lời hứa, chưa từng gây ra cho anh một chút phiền phức nào vì cuộc hôn nhân này, tính gộp lại còn giúp anh chắn nhiều phiền toái…

Hình ảnh đêm đó lại lần nữa xuất hiện, dạo gần đây Tư Thừa Nam đều bận bịu hết lòng vì bệnh tình của bạn tốt, lúc này nghe thấy tiếng rên đứt quãng, mới nhớ đến khoảng thời gian khúc khuỷu đó.

Chỉ là, bọn họ có hiệp định, không thể làm chuyện vợ chồng thật, còn có ba tháng, thôi vậy.

Tào Giai Giai ra ngoài mở cửa quần áo, Tư Thừa Nam hỏi cô tìm gì, cô nói tìm một chiếc chăn, Tư Thừa Nam cúi đầu nhìn một chiếc trên người mình.

“Lạnh quá,” Cô giải thích, cô thích ngủ trùm kín mít, không gian lưng đối lưng trống hoác không thoải mái.

“Ở đây không có chăn, anh tăng điều hòa lên.” Tư Thừa Nam nói.

Chiếc giường này không lớn như ở nhà, hai người dựa vào nhau cũng khá gần, ai chơi điện thoại nấy.

Tư Thừa Nam còn đang xem một vài tài liệu về cuộc phẫu thuật của Bạch Tương, Tào Giai Giai thở dài ngồi dậy đè ngón cái lên hàng chân mày anh, “Đừng đọc nữa, vị trí khối u của Bạch Tương nguy hiểm, phải dựa vào sự ứng biến tại hiện trường và kinh nghiệm của bác sĩ, bác sĩ Trần vô cùng ưu tú, cũng rất có niềm tin, đừng lo lắng.”

Giọng nói của Tào Giai Giai quá đỗi diệu dàng, âm điệu bằng bằng, Tư Thừa Nam thế mà dần dà bình tĩnh lại thật, trong lòng dường như được bảo đảm cho an tâm, mệt mỏi mấy ngày nay biến thành hư ảo, bản thân anh cũng không hề nhận ra được, như một đứa trẻ ôm eo dán sát cô lại mình.

Đêm nay không đưa lưng về nhau mà ngủ, lúc Tư Thừa Nam tỉnh lại còn duy trì tư thế đêm qua Tào Giai Giai ôm anh.

Bình luận

Truyện đang đọc