ĐẤU PHÁ CHI XUYÊN QUA CHỈ VÌ CÁC NGƯƠI

Chương 5 :

Bạch Tuyết đang trên đường trở về nhà thì đột nhiên cảm thấy trong cơ thể có chút biến dị lạ thường. Nghĩ nghĩ thầm trong lòng " không lẽ lúc nãy ta giúp Huân Nhi nha đầu điều dưỡng lại kinh mạch xảy ra chắc trở hở??" Bạch Tuyết nhanh chóng tìm một góc khuất an toàn ngồi xuống nhập định điều dưỡng lại cơ thể, chỉ thấy trong cơ thể Bạch Tuyết đấu khí đang sôi trào.

" Đùng----- đùng đùng-----"

Từng trận bùm bùm tiếng vang, dường như như sét đánh từ Bạch Tuyết bên trong thân thể truyền ra, ngay sau đó Bạch Tuyết trong cơ thể một cổ cuồng bạo khí thế ầm ầm bạo phát, lập tức đem những đồ vật, thực vật xung quanh thổi đến mức ngã trái ngã phải, hơn nữa cơn khí thế này còn đang không ngừng tăng cường, mấy hơi thở liền vượt qua Đấu Giả giới hạn,


Đấu Sư

Một tinh Đấu Sư

Nhị tinh Đấu Sư

Tam tinh Đấu Sư

--------------------

Theo gió lôi nộ diễm sức mạnh không ngừng phóng thích, Bạch Tuyết cảnh giới đang không ngừng kéo lên, loại này kéo lên thế vẫn kéo dài đến Thất Tinh Đấu Sư mới chậm rãi chậm lại, nhưng không có đình chỉ kéo lên, mãi đến tận hơn mười phút trôi qua, Bạch Tuyết tỏa ra khí thế mới không tăng thêm nữa.

" Cửu tinh Đấu Sư"

Bạch Tuyết hai mắt đột nhiên mở, cảm thụ được trong cơ thể tăng lên dữ dội mấy lần đấu khí, lẩm bẩm nói.

Không nghĩ tới đùng một cái liền đạt đến Đấu Sư đỉnh phong a~Loại này nghịch thiên biếи ŧɦái nếu để cho người của Viễn Cổ Bát Tộc biết không chừng sẽ xảy ra một hồi huyết vũ lôi phong tranh đấu.

Bạch Tuyết từ dưới đất đứng dậy phủ đi bụi bám trên quần áo nhanh chóng dịch chuyển trở về nhà tránh bị nghi ngờ.


Nói một chút về phía bên Tiêu Huân Nhi.

Tiêu Huân Nhi lúc này vẫn còn mặt đỏ nằm trên giường vùi đầu trong chăn. Đột nhiên Lăng Ảnh vừa mới đi không bao lâu lại xuất hiện

" Tiểu thư---"

Tiêu Huân Nhi nghe tiếng liền chui đầu ra khỏi chăn khôi phục lại trạng thái lạnh lùng nhưng trên khuôn mặt vân con ẩn đỏ. Nếu Bạch Tuyết có mặt ở đây nhất định sẽ nghĩ ' Tiêu Huân Nhi thay đổi còn nhanh hơn lật sách

" Lăng lão không phải ngươi vừa-------Lăng lão sao ngươi đã thành Thất tinh Đấu Hoàng rồi-----" Tiêu Huân Nhi kinh hãi hét lên một tiếng nàng không ngờ Lăng Ảnh mới vừa đi một chút sau đó quay về đã đột phá lên Thất tinh Đấu Hoàng

" Tiểu thư này là do Bạch tiểu thư khi nãy giúp ta!!" Lăng Ảnh cung kính đứng trước mặt Tiêu Huân Nhi

" Bạch Tuyết!!!!! Nàng ta sao lại giúp ngươi?!" Tiêu Huân Nhi nghĩ cũng không nghĩ ra lý do vì sao Bạch Tuyết phải giúp Lăng lão. Còn có mới vừa nãy vì sao lại giúp nàng điều dưỡng kinh mạch, có rất nhiều câu hỏi xoay xung quanh đầu của Tiêu Huân Nhi.


" Cái này lão nô cũng không biết!! Chỉ là mới vừa nãy khi lão nô đi ra ngoài thì gặp Bạch tiểu thư nàng ta nhờ lão đưa lọ đan dược này cho tiểu thư. Thứ này có thể giúp tiểu thư điều hoà lại kinh mạch trong cơ thể!!" Lăng Ảnh cung kính đưa lọ đan dược khi nãy Bạch Tuyết đưa cho hắn giao cho Tiêu Huân Nhi. Đem toàn bộ câu chuyện một lần thuật lại tất cả.

Tiêu Huân Nhi đưa tay tiếp nhận lọ đan dược cũng không mở ra hồi lâu mới mở miệng nói với Lăng Ảnh " Nàng còn nói gì nữa không?!"

" Bạch tiểu thư nói nàng phải rời khỏi Ô Thản Thành không thể đến tìm tiểu thư được nữa. Còn về đi đâu lão nô không biết, cũng không dám hỏi" Lăng Ảnh đem lời nói mà Bạch Tuyết nhờ hắn truyền lại cho Tiêu Huân Nhi nói hết một hơi

" Là vậy sao!!! Phải đi rồi sao!!!" Tiêu Huân Nhi cầm chiếc lọ trong tay miệng lẩm bẩm
" Tiểu thư có chuyện này thuộc hạ không biết có nên nói hay không??"

" Ngươi nói đi" Tiêu Huân Nhi nhắm lại đôi mắt không biết đang suy nghĩ đều gì trả lời

" Bạch tiểu thư vị kia giống như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi xuất quỷ nhập thần làm người ta không nhận ra. Hơn nữa Bạch tiểu thư tu vi ta không thể nào nhìn ra được ta nghĩ nàng biết luyện chế đan dược hơn nữa có thể cao cấp như vậy chắc cũng là một luyện dược sư từ tam phẩm trở lên" Lăng Ảnh đem hết suy nghĩ của mình về Bạch Tuyết nói cho Tiêu Huân Nhi. Hắn nghĩ Bạch Tuyết thân phận nhất định không hề đơn giản có thể luyện chế ra một viên đan dược giúp gắn từ Tam tinh Đấu Hoàng lên Thất tinh Đấu Hoàng cho dù là Gia Mã đế quốc nổi danh như Đan Vương Cổ Hà cũng chưa chắc làm được một viên cực phẩm đan dược như vậy
Tiêu Huân Nhi một đôi đôi mắt đẹp lập tức mở ra, chợt nhanh chóng đứng dậy, trong mắt lập loè nhu hòa đến thần sắc, bất quá thoáng qua liền biến mất, nhìn về phía Lăng Ảnh lạnh lùng nói: " Lăng lão, chuyện này không cho phép truyền quay lại trong tộc!"

" Tiểu thư, nhưng là---" Lăng Ảnh có chút do dự.

" Đừng bảo nhưng là, chuyện này tuyệt không thể để trong tộc những cái kia người bảo thủ biết, bằng không----" Huân Nhi trong đôi mắt kim quang lóe lên một cái rồi biến mất, đồng thời một luồng khí tức lạnh như băng trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian nhà, ý lạnh thấu xương để Lăng Ảnh hô hấp nhất thời hơi ngưng lại, đón Huân Nhi này ánh mắt lạnh lùng, Lăng Ảnh tâm trạng mạnh mẽ rùng mình, bận bịu đáp: " Vâng, tiểu thư."

Lăng Ảnh đáp xong liền biến mất khỏi phòng của Tiêu Huân Nhi. Trong phòng chỉ còn lại một mình nàng không biết là đang nghĩ gì bất giác từ trong tay lôi ra một sợi vải màu trắng dùng để buộc tóc mà hồi sáng Bạch Tuyết dùng để buộc chân cho nàng trên đó còn lưu lại hương thơm của Bạch Tuyết.
" Lần sau gặp lại sẽ không để ngươi dễ dàng chạy thoát như vậy!!!"

" Hắc xì-----Hắc xù-----" Bạch Tuyết bên này nhảy mũi liên tục không biết là kẻ hỗn đản nào đang nhắc nàng. Nhưng rất nhanh chìm vào giấc ngủ ngay mai nàng muốn nhanh đi Vân Lam Tông a~ Vân Vận MM hảo hảo chờ ta

Bình luận

Truyện đang đọc