DÂU TÂY BA BA PI



Ở một bên khác, Hàn Dương vừa đến nơi làm việc thì nhận được tin nhắn của Cố Noãn.
Cố Noãn: [Cốc cốc cốc! Triệu tập anh trai! Triệu tập anh trai!]
Hàn Dương không khỏi bật cười: [Đến rồi.]
Cố Noãn gửi đến một nhãn dán biểu tình buồn ngủ: [Bữa tiệc từ thiện hôm qua thật sự quá mệt.

Sau khi về nhà, em ngủ một mạch đến rạng sáng mới cảm thấy thoải mái.

Anh ơi, nửa đêm hôm qua anh có về không? Em ngửi thấy mùi bạc hà trên người mình, cực kỳ thơm luôn.]
Hàn Dương: [Biết là em về nhà, nên anh cũng về.

Nhưng nhìn em ngủ say, anh không muốn đánh thức em.]
Cố Noãn hạnh phúc lăn một vòng ở trên giường, quấn chặt chăn bông, phủ đầy tin tức tố bạc hà, đêm qua chắc hẳn là Hàn Dương đã ôm cậu ngủ một giấc.

Cậu hít mạnh hai hơi, nhưng cậu không nói với Hàn Dương rằng mình đang hôn cái chăn bông.
Cố Noãn: [Anh ơi, lần sau anh phải gọi em dậy nhé.


Thật bất công, anh nhìn thấy em, nhưng em lại không thể nhìn thấy anh.] Cậu chỉ có thể ôm chăn gối còn sót lại một ít hương bạc hà ít ỏi, đáng thương chết luôn.
Hàn Dương nhanh chóng trả lời lại, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào: [Được, nếu lần sau em không mệt như vậy.]
Người đại diện Lục Nguyên bên cạnh anh tương đối tỉ mỉ, hỏi: "Có phải là tiểu Cố tổng không?"
"Ừm." Tâm tình của Hàn Dương không tệ, ngữ điệu hơi cao lên.
"Tình cảm của hai người thật tốt." Lục Nguyên là một Beta nam mập mạp, nói năng từ tốn, làm việc gì cũng rất cẩn thận.

Hắn đưa cho Hàn Dương một chai nước, nói: "Sáng nay tôi có xem tin tức, tối hôm qua tiểu Cố tổng thực sự làm cho người ta kinh diễm.

Lúc thường mỗi lần cậu ấy tới tìm cậu, rất thích làm nũng, không nghĩ đến hôm qua mặc chính trang lại trông lợi hại như vậy, không hề giống cậu ấy lúc thường ngày."
"Cố Noãn có thể làm tốt mọi thứ miễn là em ấy muốn làm."
Lục Nguyên gật đầu, đồng ý: "Tiểu Cố tổng nhìn rất thông minh."
Sáng sớm nay, Hàn Dương có xem tin tức của buổi tiệc từ thiện, anh còn lưu lại từng tấm ảnh của Cố Noãn do giới truyền thông chụp được.

Vì những bức ảnh này quá đẹp nên Hàn Dương thậm chí còn muốn in chúng ra, đóng khung rồi treo ở nhà.
Đương nhiên, lần xuất hiện thành công này là lần đầu tiên Cố Noãn lộ diện trước mắt công chúng, cũng xem như Cố Viễn Sâm đã chính thức công bố người thừa kế của mình.
Ban đầu, Cố Viễn Sâm không có ý định tiết lộ tướng mạo của Cố Noãn khi cậu vẫn còn đang học đại học, nhưng vì Cố Noãn đã gia nhập công ty nên sau đó cậu ít nhiều gì cũng có mặt ở một số dịp và sẽ bị giới truyền thông chụp được.
Thay vì vậy, không bằng tìm một dịp chính thức để công khai trước.
Miễn cho một số phương tiện truyền thông viết mấy tin tức không hay rồi đưa ra phỏng đoán.
Dù sao thì có một năm, Cố Viễn Sâm dành thời gian để đưa Cố Noãn, lúc đó vẫn còn học cấp ba, đến trung tâm mua sắm mua bánh, xem phim, cư nhiên lại bị giới truyền thông bất lương chụp được bóng lưng, giật tít Cố Viễn Sâm ở bên ngoài tìm tiểu tam.
Điều này đã làm cho Quý Mạc cực kỳ tức giận hết mấy ngày liền.
Y tức giận không phải vì điều gì khác, mà là: "Tiểu Noãn của chúng ta thiên chân khả ái như vậy, cho dù nhìn thấy bóng lưng thôi cũng trông rất thiện lương, chỗ nào giống tiểu tam xấu xa? Thực sự là viết linh tinh, viết linh tinh mà!"
Sau một lúc, y cầm điện thoại di động gọi cho chỗ Cố Viễn Sâm hỏi: "Công ty truyền thông nào viết?"
Cố Viễn Sâm an ủi: "Anh đã cho người cảnh cáo họ rồi."
"Quên đi, không phải những phương tiện truyền thông đều thích viết linh tinh sao? Dù sao thì anh cũng đã làm rõ rồi." Một khi Quý Mạc tức giận xong, đối với những chuyện bên ngoài của gia đình mình, y vĩnh viễn sẽ hờ hững.
Cố Viễn Sâm buồn bực, không hiểu ý của Quý Mạc.
Chỉ thấy Quý Mạc đang nhìn chằm chằm vào màn hình, khẽ cau mày nói: "Anh hỏi công ty truyền thông đó bức ảnh chụp sau lưng nào của anh và Tiểu Noãn có độ nét cao, chụp đẹp một chút, em muốn in ra rồi để vào album gia đình của mình."
Cố Viễn Sâm: "..."
Chỉ trong nháy mắt, cuối năm đang đến gần.
Lịch trình nửa cuối năm nay của Hàn Dương rất dày đặc, vừa vào đoàn phim đã vào tận hai đoàn, một phim điện ảnh và một phim truyền hình.

Thuốc ngăn ngừa tin tức tố của tập đoàn Cố thị cũng đang chuẩn bị tung ra thị trường, Hàn Dương đã chụp ảnh tuyên truyền và quảng cáo.
Trong lúc chụp ảnh ở phim trường, Cố tổng đã đưa tiểu Cố tổng Cố Noãn đang thực tập đến tham ban, còn mua cà phê và bánh ngọt cho tất cả nhân viên.
Động thái này khiến nhiều người hiểu được mối quan hệ của Hàn Dương và Cố gia không tầm thường.

Nhưng về phần không tầm thường như thế nào, do Hàn Dương làm người khiêm tốn, nên vẫn chưa được tiết lộ.

Chỉ có một số người trong cuộc mới biết Hàn Dương không chỉ là con nuôi của nhà họ Cố, mà còn là vị hôn phu tương lai của tiểu thiếu gia của Cố gia, Cố Noãn.
Thân phận không tầm thường, tuyệt đối không thể đắc tội.
Tất nhiên, vòng giải trí là nơi không thể che giấu bí mật.

Cũng có nhiều người lén lút cho rằng Hàn Dương là một tên làm công ở tầng chót của giới diễn viên, nhờ trèo cao Cố gia, nói chuyện yêu đương với Cố Noãn nên mới có thể giành được cơ hội làm người phát ngôn.
Đáng tiếc, sau khi Cố Noãn đến phim trường, cậu đã phụ lòng đám người ăn dưa bở.

Cậu chỉ lặng lẽ đi theo Cố Viễn Sâm, giữ khoảng cách không gần không xa với Hàn Dương.
Ngoài ra, Cố Noãn quá mức xinh đẹp và lạnh lùng nên trông không hề dễ gần.
Điều này khiến nhiều người xấu hổ cho rằng quan hệ yêu đương giữa Hàn Dương và Cố Noãn là chuyện vô căn cứ, đúng là tin đồn thất thiệt.
Thời điểm nhân viên công tác lấy cà phê không cẩn thận va phải âu phục của Cố Noãn, vội vàng xin lỗi.
Cố Noãn hơi cụp mắt xuống, ánh mắt lãnh đạm: "Không sao."
Không ít người trên phim trường đều nuốt một ngụm nước bọt, âm thanh chân thực của tiểu Cố tổng thật là êm tai, chỉ là tính tình lạnh lùng không thích nói chuyện, không hổ là tiểu thiếu gia Cố gia ca cao tại thượng!
Nhưng điều không ai biết là Cố Noãn chỉ đang thất thần, trong đầu hiện lên một nỗi niềm: "Tại sao bố còn chưa đi? Con đang rất muốn ôm anh một cái!"
......
Như Cố Noãn muốn, Cố Viễn Sâm thật sự rất bận, lát nữa hắn còn phải đến sân bay, trực tiếp đi công tác.

Vì vậy, Cố Viễn Sâm không ở lại phim trường lâu, phân phó Cố Noãn vài câu, liền rời đi trước.
Ngược là là tiểu Cố tổng bây giờ, một thân âu phục màu nhạt, bình tĩnh ở trên phim trường một lúc.

Nhìn như lạnh lùng, lại giả vờ giả vịt lẻn vào phòng nghỉ ngơi cá nhân của Hàn Dương dưới tình huống Hàn Dương không hề hay biết.
Trợ lý của cậu, Tiểu Từ, cũng giúp cậu che đậy, nói dối Cố Viễn Sâm: [Cố tổng, tiểu Cố tổng đã trở lại công ty.]
Đối mặt với mấy trò vặt của Cố Noãn, Cố Viễn Sâm tức cười: "Sáng nay còn nói thật hay, đến tham ban Hàn Dương xong nó sẽ an tâm trở về công ty mở cuộc họp.

Lúc này sợ là không nỡ đi..." Hắn thở dài với thư ký Trần Viễn: "Xem ra tôi vẫn chưa đến lúc về hưu rồi, biệt thự nghỉ dưỡng ở nước ngoài mua có lẽ hơi sớm."
"Tiểu biệt thắng tân hôn, gần đây tiểu Cố tổng rất nỗ lực.

Cố tổng, lẽ nào ngài đã quên mất sao, trước đây ngài và Quý tiên sinh còn hơn..." Trần Viễn nói được phân nửa, dưới ánh mắt của Cố Viễn Sâm, y lúng túng, không quên lễ phép cười một cái, thay đổi lời nói: "Biệt thự mua sớm mua muộn cũng đều giống nhau."
Mà ở trên phim trường.
Nhiều nhân viên tranh thủ lúc Cố Viễn Sâm rời đi, bắt đầu xì xào bàn tán ——
"Đó là tiểu thiếu gia Cố gia Cố Noãn sao? Mấy năm nay Cố tổng giấu cậu ấy đến nỗi một chút tiếng gió cũng không lọt, lần đầu tiên tôi biết dáng dấp Cố Noãn ra sao đấy."
"Nghe nói đó là đóa hoa cao lãnh đấy, ở công ty ngoại trừ liên quan đến công việc cậu ấy sẽ không nói chuyện với người khác đâu.


Nhưng năng lực làm việc của cậu ấy rất mạnh." Để tăng cường tính chân thật trong lời nói, gã còn bổ sung thêm: "Chị tôi làm việc ở bên đó, chị ấy kể cho tôi nghe đấy."
"Cậu ấy từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng, nói chuyện với người phàm có ích gì!"
"...Sao cậu lại có thể phản bội chỉ vì cậu ta trông xinh đẹp chứ?"
"Không chỉ là phản bội, nếu cậu ta chưa bị đánh dấu, tôi nhất định sẽ chạy theo cậu ta ~"
"Thôi đi, cậu ta có thể coi trọng cậu sao? Đóng cửa thả chó còn nghe được."
"Nhưng Alpha nào may mắn như vậy chứ...Mấy người có thấy ký hiệu sau gáy cậu ta không? Vết cắn sâu thật sự luôn."
Bao nhiêu lời bát quái cũng có.
Khi Hàn Dương đi ngang qua họ, anh cố ý ho nhẹ, vài nhân viên Beta lúng túng tản ra.

Hàn Dương nhấp một ngụm cà phê, nhíu mày.
Anh luôn cảm thấy Cố Noãn khi đi học được quá nhiều người yêu thích, chỉ lo khi đến công ty cậu sẽ có rất nhiều người theo đuổi.

Hiện giờ nghe được, Cố Noãn có lẽ thực sự khoác lên mình khí chất của tiểu Cố tổng, không ai có thể đến gần.
Ngay cả Hàn Dương, họ đã không gặp nhau một tháng, lúc thường phải dựa vào gọi video và tin nhắn để tiếp tục kéo dài tính mạng.
"Ding--"
Điện thoại di động của Hàn Dương nhận được tin nhắn từ Cố Noãn: [Anh mau vào phòng nghỉ ngơi!! Mau lên!! Mau lên!!]
Ngay sau đó, Hàn Dương nhận được một cái khác: [Anh ơi, anh đến lặng lẽ thôi nha.

Bố sợ em sẽ làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh, không muốn cho chúng ta công khai...Nếu bị bố phát hiện em lén lút đến gặp anh, bố nhất định sẽ nói em không hiểu chuyện!]
"Ding--"
Hàn Dương còn chưa kịp trả lời, liền nhận được một tin nhắn nữa.
Cố Noãn khóc lóc kể lể: [Anh ơi, em nghĩ tới là muốn rớt nước mắt! Chúng ta còn thảm hơn Ngưu Lang Chức Nữ nữa, bọn họ còn có cầu Ô Thước, còn chúng ta đến một con trâu cũng không có...]
Hàn Dương: "."
Hàn Dương: [Anh đến ngay, em đừng khóc.]
Hàn Dương: [Anh đang chạy đến đây.].


Bình luận

Truyện đang đọc