ĐỊNH MỆNH TRÁI NGANG ANH YÊU EM!


Hơn bảy giờ, Lý Thiên Nguyệt tươi tắn bước xuống nhà,nhìn thấy người ở dưới nhà cô quay lại nói với Mạc Thiên Nhật Dạ " Nhật Dạ em để quên điện thoại trên phòng rồi anh lên lấy giúp em đi"
Lý Thiên Như đang ngồi trên bàn ăn định mở miệng trách móc Lý Thiên Nguyệt dậy muộn thì bị câu nói của cô chặn họng.

Cô ả em không chỉ không nhìn thấy bóng dáng của Mạc Thiên Nhật Dạ đâu, mà sau câu nói của Lý Thiên Nguyệt thì lại nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn đang đi lên bậc thang trên lầu, chứng tỏ anh đã quay về phòng lấy điện thoại cho Lý Thiên Nguyệt.

Lý Thiên Nguyệt này còn dám sai vặt Mạc Thiên Nhật Dạ! Chị ta nghĩ chị ta là ai chứ!
Chưa đầy một phút sau Mạc Thiên Nhật Dạ đã quay lại.

Lý Thiên Nguyệt vẫn đứng ở đó chờ, nhận lấy điện thoại di động anh đưa rồi nháy mắt nhìn anh" Cảm ơn ông xã!"
Mạc Thiên Nhật Dạ ngước đôi mắt trong suốt sâu thẳm nhìn cô, bình thản nhếch môi nói" Đi ăn sáng, ba đang đợi"
Nhìn thấy hai người một người bước trước một người bước sau.

Một người vẻ ngoài tươi tắn còn một người vẫn giữ phong thái lãnh đãm vốn có.

Lý Nhật Trường không có ý bắt bẻ chuyện Lý Thiên Nguyệt thức trễ mà còn mỉm cười, sai dì Kim mang đồ ăn sáng đã chuẩn bị.

" Con chào ba!" Lý Thiên Nguyệt mang tâm trạng thoải mái vui vẻ đi lại phía Lý Nhật Trường.


Triệu Mỹ Hân thấy cô đi lại chỗ đó thì tỏ ý không vui, vừa định mở miệng châm chọc thì thấy Mạc Thiên Nhật Dạ bước tới.

Bà ta e ngại khí chất và thân phận của Mạc Thiên Nhật Dạ đắn đo một hồi cũng không nói được gì.

" Ừm, con ngủ có ngon không?" Tâm tình của Lý Nhật Trường cũng không tệ nhìn Lý Thiên Nguyệt rồi lại nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ " Sau khi kết hôn đây là lần đầu tiên các con ở lại nhà họ Lý này nên có gì không quen thì phải nói ra"
Mạc Thiên Nhật Dạ lễ phép khách sáo gật đầu với ông nói" Cũng không tệ lắm.

Phòng ngủ cách âm rất tốt, không nghe thấy động tĩnh gì.

Ban đêm yên tĩnh ngủ rất ngon"
Cách âm?
Lý Thiên Nguyệt nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ khó hiểu.

Ngươi đàn ông này thật xấu bụng cố ý nói chuyện cách âm ra để trêu cô chứ gì!
Cô thầm liếc xéo Mạc Thiên Nhật Dạ một cái.


Lý Thiên Như ngồi đối diện Mạc Thiên Nhật Dạ giương mắt nhìn anh.

Do đang ở nhà họ Lý nên Mạc Thiên Nhật Dạ cũng không làm ra bộ mặt quá lạnh lùng vì muốn giữ thể diện cho Lý Thiên Nguyệt.

Anh rất ân cần chu đáo kéo ghê ra giúp cô,không nhìn người bên cạnh lấy một lần.

Lý Thiên Như lặng lẽ túm lấy khăn trải bàn,vò nhăn nhúm cho đến nó không còn hình dáng.

Bữa sáng có mặt Mạc Thiên Nhật Dạ nên Lý Nhật Trường trò chuyện tán gẫu, bất chợt nhắc đến chuyện chỉ còn một tuần nữa sẽ đến lễ mừng đại thọ tám mươi tuổi ông cụ Mạc của Mạc Thiên Nhật Dạ.

" Đã lâu lắm rồi Thiên Nguyệt chưa mua quần áo mới đúng không?" Lý Nhật Trường đột nhiên hỏi.

Lý Thiên Nguyệt khựng lại khi bị gọi tên.

Cái chuyện cô gái tên Lý Thiên Nguyệt có mua quần áo mới hay không thì sao cô đây biết được cô cũng chỉ là người giả Lý Thiên Nguyệt thôi mà.

" Không phải ba đang nói đến sinh nhật ông nội Mạc sao? Sao tự nhiên lại chuyển đề tài đến con?" Cô chả hiểu người ba của Lý Thiên Nguyệt bị gì.

" Con đấy luôn luôn ăn mặc thoải mái theo ý mình nhưng đây là tiệc mừng thọ của ông cụ Mạc con nhất định phải ăn mặc chỉnh tề!"
Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó thì cô quá yên tâm do cô đâu phải Lý Thiên Nguyệt thích làm theo ý mình đâu.

.


Bình luận

Truyện đang đọc