DỤ DỖ ĐẠI LUẬT SƯ



Giám đốc dự án thở dài nói: “Khó lắm, lần này có hai công ty đã lên sàn chứng khoán tham gia, ngoài ra còn mấy công ty lâu năm, hàng chục chi nhánh, tôi thấy lần này công ty chiến thắng cuối cùng có thể là Khải Phong”

Trong lòng Khương Tuyết Nhu lập bộp.

Khải Phong tham gia là chuyện bình thường, dù sao loại dự án này, không những kiếm được tiền, còn có thể lấy được vinh quang, chỉ là không biết lần này người thiết kế đại diện là ai.

Có điều cô cũng không lo lắng, không ai hiểu các nhà thiết kế của Khải Phong bằng cô, những người đó có kinh nghiệm, nhưng không nhiều sáng tạo.

Cô suy nghĩ rồi nói: “Tổng giám đốc Dương, nếu như đã có cơ hội này, chúng ta có thể lớn gan thử một chút. Vì đây là trung tâm văn hóa khoa học và công nghệ, tương lai sẽ mở cửa cho công chúng tham quan, vậy chúng ta có thể kết hợp ý tượng về văn hóa và khoa học vào trong bản thiết kế, khiến người ta cảm nhận được sự khác biệt của tương lai.”


“Có lý.”

Tổng giám đốc Dương khen ngợi: “Vậy về chuyện thiết kế sẽ do cô và Mạnh Thần Hải cùng nhau hợp tác. Còn nửa tháng nữa, những chuyện khác hai người đừng quan tâm, trọng điểm là làm dự án này.

Nghe thấy vậy, Khương Tuyết Nhu nhất thời đau đầu.

Mặc dù thời gian ở chung không nhiều, nhưng cô biết Mạnh Thần Hải này lớn hơn cô hai tuổi, tương đối ngông, rõ ràng bản lĩnh không lớn, nhưng luôn thích chỉ tay năm ngón.

Bình thường cũng chỉ sao chép các bản thiết kế khác, thiết kế mấy phòng ở bình thường thì có thể, nhưng loại dự án lớn như này anh ta hoàn toàn không làm được.

Cô suy nghĩ một chút, uyển chuyển nói: “Tổng giám đốc Dương, tôi cảm thấy tôi và Mạnh Thần Hải nên thiết kế riêng, dù sao mỗi một nhà thiết kế đều có ý tưởng khác nhau, cũng nhau hợp tác có thể gây lên mâu thuẫn. Hơn nữa ở tuổi của chúng tôi, cạnh tranh với nhau sẽ kích động linh cảm của chúng tôi nhiều hơn.”

Tổng giám đốc Dương suy nghĩ, nhưng Mạnh Thần Hải nghe thấy vậy lại không vui: “Cô có ý gì, cô cảm thấy mình lợi hại hơn tôi sao?”

“Không phải, tôi muốn cạnh tranh công bằng.”

“Cô nhỏ hơn tôi mấy tuổi, còn non trẻ, không học hỏi những điều của tiền bối đi trước, lại mơ mộng viển vông, không biết trời cao đất dày là gì cả.”

Mạnh Thần Hải nói rất khó nghe: “Vốn dĩ đây là một dự án lớn, thời gian mười lăm ngày rất gấp rút, cô không giúp đỡ tôi thì thôi đi, còn muốn tự mình làm. Sự chơi trội của cô quan trọng hay là lợi ích của công ty quan trọng hơn.”

Nghe thấy vậy, Tổng giám đốc Dương rõ ràng không hài lòng với Khương Tuyết Nhu.


Khương Tuyết Nhu hít sâu một hơi: “Đúng vậy, tôi còn trẻ, nhưng trước kia tôi đã từng tham gia một số dự án lớn, lại vừa đi du học về.”

Mạnh Thần Hải cười lạnh: “Du học thì giỏi lắm sao? Ngoại trừ biết nói vài câu tiếng Anh thì còn có cái gì đặc biệt chứ? Nếu như cô thật sự có bản lĩnh thì đã không tới loại công ty nhỏ này. Cô nói cô từng tham gia mấy dự án lớn, cô lấy bằng chứng ra đây, đừng chém gió không. Vậy tôi nói tôi từng tham gia trang trí Cổ Cung đấy”

“Tôi nói rồi, mỗi người có bản lĩnh khác nhau.”

Khương Tuyết Nhu nói xong trực tiếp nhìn Tổng giám đốc Dương: “Tổng giám đốc Dương, dự án này là do tôi tranh giành về nên mới có tư cách tham gia. Tóm lại, mười lăm ngày sau, ông cảm thấy bản thiết kế nào khiến ông hài lòng hơn thì chọn bản thiết kế đó. Tôi tin tưởng ánh mắt của ông, tôi cũng sẽ không có ý kiến gì.”

Hai câu cuối nói rất thỏa đáng lại mang theo nịnh nọt, nhưng Tổng giám đốc Dương nghe xong thì vô cùng hài lòng.

“Được, quyết định như vậy đi. Thần Hải, cậu cũng đừng có tức giận như vậy, dù sao Tuyết Nhu cũng không phải trợ lý của cậu.”

Họp xong, Tổng giám đốc Dương rời đi.

Chỉ là sau chuyện này, Mạnh Thần Hải đã có ý kiến rất lớn với Khương Tuyết Nhu, thường xuyên chế giễu trước mặt cô.

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không để ý, loại thực lực như Mạnh Thần Hải, chưa bao giờ ngang hàng với cô.

Nửa tháng tiếp theo, Khương Tuyết Nhu chuyên tâm thiết kế.


Đôi khi Hoắc Anh Tuấn tỉnh dậy vào nửa đêm nhìn thấy phòng của cô vẫn còn sáng đèn, buổi sáng khi ăn cùng nhau, quầng thâm dưới mắt cũng mỗi ngày một nhiều hơn.

Có điều anh cũng không khuyên gì cả, dù sao những cô gái trẻ chăm chỉ và có tinh thần chiến đấu là rất tốt.

Nghĩ đến lúc đầu anh cũng sống sót như vậy.

Nháy mắt đã đến cuối tháng, Hoắc Anh Tuấn hoàn thành xong một vụ kiện về nhà, nhìn thấy Khương Tuyết Nhu Đọc nhanh nhất tại N hayho.com -Nhảy H ố

Cười tít mắt, dáng vẻ thoải mái. Anh nhướng mày nói:

“ Làm xong rồi à?”






Bình luận

Truyện đang đọc