DỤ DỖ ĐẠI LUẬT SƯ



"Đi làm gì?" Người đàn ông quét tầm mắt tới, vẻ không vui: "Lại muốn đi uống rượu hay là trở về nhà họ Khương? Hay là đi hẹn hò với đàn anh trường cũ? Còn nữa, cô đừng quên nhiệm vụ dẫn Bunny đi tản bộ tiêu cơm."

Khương Tuyết Nhu bị đánh phủ đầu lộ vẻ tức giận, nhưng không dám nói thật. "Tôi đi dạo phố cùng Minh Kiều, gần đây trời lạnh, không có đồ mặc, tôi muốn đi mua quần áo."

Hoắc Anh Tuấn quan sát cô từ trên xuống dưới mấy lần, có ý ám chỉ nói: "Quả thật nên mua, mua dầy một chút, đừng có ăn mặc mát mẻ thế này đứng trước mặt tôi."


Khương Tuyết Nhu: "..."

Chương 58: Anh đang ghen ư "Đi làm gì?" Người đàn ông quét tầm mắt tới, vẻ không vui: "Lại muốn đi uống rượu hay là trở về nhà họ Khương? Hay là đi hẹn hò với đàn anh trường cũ? Còn nữa, cô đừng quên nhiệm vụ dẫn Bunny đi tản bộ tiêu cơm."

Khương Tuyết Nhu bị đánh phủ đầu lộ vẻ tức giận, nhưng không dám nói thật. "Tôi đi dạo phố cùng Minh Kiều, gần đây trời lạnh, không có đồ mặc, tôi muốn đi mua quần áo."

Hoắc Anh Tuấn quan sát cô từ trên xuống dưới mấy lần, có ý ám chỉ nói: "Quả thật nên mua, mua dầy một chút, đừng có ăn mặc mát mẻ thế này đứng trước mặt tôi."

Khương Tuyết Nhu: "..."

Thật là đủ rồi nha, nếu không phải vì muốn quyến rũ anh, cô sẽ mặc đồ mỏng manh như thế này vào cái tiết trời đầu đông thế này sao? Lại nói, người được nhìn cho đã con mắt không phải anh thì còn ai vào đây? "Vừa hay, tôi cũng thiếu quần áo, giúp tôi mua mấy món, dùng thẻ lần trước tôi đưa cô để thanh toán là được." Anh lười biếng bổ sung thêm.

Khương Tuyết Nhu muốn ói máu, cô thật ra là muốn cùng Lâm Minh Kiều đi ra ngoài ăn khuya kia mà.


Kể từ sau khi lấy giấy đăng kí kết hôn với anh, cô chưa từng được ăn bữa thịt nướng ngon lành, hơn nữa, thời tiết bây giờ cũng là lúc thích hợp để ăn món cua rang nóng hổi! "Vậy anh có thể tự mình đi mua mà? Tôi cũng không phải là vợ anh thật." Giọng nói của cô có chút oán trách.

Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, cười mà như không cười, nói: "Làm sao, lại đang ám chỉ gì tôi?"

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn thua dưới tay anh. Ý trong câu nói khi nãy của cô rất đơn giản, có được không hả? "Được được được, tôi cũng có thể đi xem cho anh một chút, anh mặc size gì?" "Den ngay cả việc tôi mặc size gì mà cô cũng không biết? Thái độ như thế mà cũng đòi được lên chức?" Hoắc Anh Tuấn lộ vẻ không vui, đây chính là cái gọi là “yêu” mà cô ba hoa miệng lưỡi nói với anh hay sao? "Tôi sai rồi, tôi không đủ tư cách." Khương Tuyết Nhu cúi đầu kiểm điểm.

Hoắc Anh Tuấn hừ một tiếng, nói size của mình cho cô nghe. "Vậy anh muốn mua mắc hay rẻ?" "Tùy." Dù sao anh cũng không rõ giá cả quần áo lắm. Trước tới giờ đều là nhà thiết kế hàng đầu thế giới đo may cho anh cả.

Mười phút sau, xe của Lâm Minh Kiều xuất hiện ở dưới lầu.

Cô nản chí ủ rủ ngồi lên xe: "Đi trung tâm thương mại đi, Hoắc Anh Tuấn nói tôi mua quần áo cho anh ta." “Thống nhất rồi mà? Tớ còn chưa ăn cơm tối đầu” Lâm Minh Kiều mặt đầy dấu chấm hỏi.

Khương Tuyết Nhu không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại sau đó kể hết mọi chuyện cho Lâm Minh Kiều nghe. Lâm Minh Kiều khinh bỉ thật sâu: “Khương Tuyết Nhu, khí chất ngời ngời của cậu đâu? Chẳng phải trước đây cậu đều cảm thấy mình đều là độc nhất vô nhị sao?” “Cậu không hiểu đâu, anh ấy mỗi lần nhìn thấy Bunny quấn quýt tớ đều mượn cớ xấu” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ nói: “Hơn nữa anh ấy cứu tớ hai lần rồi, tớ cũng muốn bảo đáp anh ấy một chút” “Từ lúc nào cậu trở thành bà vú của anh ta vậy?” Lâm Minh Kiều châm chọc. “Được rồi được rồi, tớ là bà vú.” Khương Tuyết Nhu ngồi ở vị trí kế lái xe, gương mặt vô cám. “Xong rồi. Cậu nói xem lúc nào thì tớ mới lấy được thân phận mợ của Lục Thanh Minh đứng trước mặt mọi người? Bọn họ sắp tổ chức tiệc đính hôn rồi."


Lâm Minh Kiều nghiêng đầu suy nghĩ một chứt, cuối cùng đưa ra kết luận: “Có thể trong mắt Hoắc Anh Tuấn cậu chỉ là một bà vú nấu ăn ngon. Cậu phải thay đổi suy nghĩ của anh ta. Tốt nhất là biến gạo nấu thành cơm”

Khương Tuyết Nhu: "..." “Làm người phụ nữ chân chính của anh ta” Lâm Minh Kiều mập mờ nhìn cô: “Cậu hiểu không?”

Khương Tuyết Nhu sợ ngây người, tưởng tượng cảnh kia, gò má cô nóng lên một cách khó hiểu.






Bình luận

Truyện đang đọc