EM TÍNH DỄ THƯƠNG CHẾT ANH HẢ?

Kiều Thất Tịch cảm giác rất chính xác. Khuôn mặt của cậu đâu chỉ hơi không thích hợp, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì đơn giản là không còn đối xứng luôn rồi.

Nhưng chuyện này sẽ nói sau, trước mắt lực chú ý của hai con gấu đều tập trung vào miếng mật ong vàng óng vừa mới ra lò.

Mật ~ ong ~ ỏ ~

Thứ loài gấu yêu thích nhất.

Thật ra ban đầu gấu Bắc Cực là gấu xám trên lục địa tiến hóa dần dần mà thành. Thiên tính thích mật ong của bọn chúng cũng mãnh liệt như đại đa số gấu trên lục địa.

Cho dù là Otis thì cũng thích ăn mật ong, ngửi thấy mùi hương ngọt ngào đậm đà tản ra từ miếng mật ong, hắn liếm liếm môi, đưa mũi lại gần cẩn thận cắn một miếng đồ ngọt khó mà có được.

Kiều Thất Tịch vui vẻ xoay một vòng, trông mong chờ đợi Otis phản hồi, trong đôi mắt to tròn như viết: Thế nào? Ngon không ngon không?

Mật ong là ngon nhất rồi.

Hình như khi làm người cậu không hề phát hiện ra? Bây giờ mật ong ngon như vậy chẳng lẽ là vì mật ong dại trên đảo Greenland có chất lượng tốt hơn?

Cũng… có thể?

Mật ong trên thị trường trong nước đã trải qua vô số trình tự làm và ủ nên đã mất đi hương vị ban đầu, hoàn toàn không bằng mùi vị gốc.

Mật ong đương nhiên là ngon, ngay cả Otis cũng không chống lại được dụ hoặc. Nhưng hắn ăn một miếng nhỏ rồi không ăn nữa, đây là đồ ăn của gấu Bắc Cực nhỏ, hắn đẩy về để cho Kiều Thất Tịch.

Đến rồi đến rồi, thói hư tật xấu nhường nhịn lại đến rồi.

Kiều Thất Tịch thật sự là không có cách nào với con gấu Bắc Cực thương mình đến tận xương tủy này. Á, không, có cách rồi, đầu tiên Kiều Thất Tịch cắn vỡ miếng mật, quẹt đầy miệng mình rồi đi qua dây lên miệng Otis, như vậy Otis bèn không thể không thè lưỡi ra xử lý, sau đó  thì nếm được mùi vị ngọt ngào.

Ông quả thật là một thiên tài.

Kiều – thiên tài – Thất Tịch dùng cách thức quanh co này, vui vẻ chia sẻ miếng mật ong ngon lành với Otis.

Hai người bọn họ em liếm miệng anh một cái, anh liếm miệng em một cái. Đầu tiên hình ảnh khó coi đồi phong bại tục này bị thu vào trong camera.

Đương nhiên mọi người sẽ không cho rằng hai con gấu Bắc Cực hoang dã này đang ngọt ngào hôn nhau.

Bởi vì câu nói “không có lửa làm sao có khói”, sau khi tất cả nhân viên trong văn phòng cố gắng nghiên cứu, rốt cuộc bọn họ cũng rút ra được kết luận: Hai con gấu Bắc Cực này đang ăn mật ong.

Về phần tại sao việc ăn một miếng mật ong thuần khiết lại trở thành dáng vẻ mập mờ tình tứ như vậy thì… Tạm thời vẫn là bí ẩn chưa được biết.

Trời biết đất biết, chỉ có hai con gấu Bắc Cực kia biết.

Mùa hè chia mật ong với nhau, úi, cảnh tượng quá đẹp.

Những người quan sát thì sao? Có người cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

: Bụng đói đến mức kêu vang cả mùa hạ, chúng nó thế mà lại tìm được mật ong, tuyệt quá, cảm thấy như thế nào à? Ngọt đến tận tim tôi rồi.

: Mật ong mật ong mật ong, không có cái gì làm cho loài gấu vui vẻ hơn mật ong, ha ha ha.

: Hôm nay Otis và Alexander cũng thật ngọt ngào, tốt quá.

: Mặc dù tất cả gấu đều đang bị đói, nhưng không biết tại sao khi nhìn thấy Otis và Alexander tôi lại cảm thấy thật nhẹ nhõm. Oa, ăn mật ong hạnh phúc chưa kìa.

Cảnh tượng hai con gấu liếm mặt nhau không chỉ bị phát sóng trên diễn đàn cho hàng ngàn hàng vạn người xem mà còn bị một con gấu Bắc Cực cái đứng ở đằng xa tình cờ nhìn thấy.

Gấu Bắc Cực dừng chân lại ở trên mảnh đất này nhiều hơn ở các nơi khác một chút, dù sao biểu tượng của đảo này cũng là gấu Bắc Cực.

Có thể thấy được gấu Bắc Cực là biểu tưởng của đảo Greenland.

Trên đường tình cờ gặp được con gấu Bắc Cực khác cũng không phải chuyện kì lạ, nhưng thân phận của con gấu Bắc Cực cái này thì đặc biệt hơn một chút.

Nó cũng không phải là con gấu Bắc Cực bình thường mà là mẹ của Otis. Hai năm trước, sau khi rời khỏi Otis nó vẫn là một con cái khỏe mạnh trẻ tuổi, lại bất ngờ gặp được giống đực mình ngưỡng mộ vào mùa xuân sau đó.

Không có gì bất ngờ xảy ra, nó lại mang thai lần nữa, lần thứ hai làm mẹ.

Khác với lần thứ nhất là lần này gấu mẹ sinh được hai gấu con, nhưng chỉ có một con sống sót.

Gấu Bắc Cực nhỏ giống cái khoảng chừng một tuổi, dáng vẻ vô cùng lanh lợi đáng yêu.

Giống như đại đa số gấu Bắc Cực sống trên bờ vào mùa hè nóng nực và kham khổ này, gấu Bắc Cực mẹ đã lặn lội đường xa được một khoảng thời gian trông khá là mỏi mệt và gầy gò.

Gấu cái nhạy cảm ngửi thấy được mùi hương mật ong ngọt ngào trong không khí, cũng ngửi được mùi của một con gấu Bắc Cực đực cường tráng. Đây vốn là một tín hiệu cảnh báo nguy hiểm nhưng gấu cái vẫn còn quen thuộc với mùi hương này.

Nó vẫn còn nhớ kĩ, đây là một trong những đứa con lứa đầu của mình.

Không tệ, Kiều Thất Tịch đoán đúng rồi, Otis quả nhiên còn có anh chị em khác, mà lại còn có tận hai con.

Gấu mẹ hung hãn nuôi lớn ba con lứa đầu tiên không hề dễ dàng, có thể nói là một kỳ tích.

Trong đó phải kể tới Otis có thân thể cường tráng nhất, tính cách cũng có vẻ chững chạc. Đúng vậy, các anh chị em khác của hắn không thông minh và cá tính nhưng hắn vẫn luôn rất độc lập, bởi vậy cũng sớm rời khỏi mẹ, tự sống cuộc sống của mình.

Sau đó nữa, bốn con gấu Bắc Cực có quan hệ máu mủ tản ra khắp bốn phía trên địa cực, không gặp lại nhau nữa.

Đây cũng là chuyện bình thường vì mảnh đất địa cực rất bao la, lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, mà số lượng gấu Bắc Cực số lượng thống kê đâu ra đấy chỉ mới được hơn hai vạn con, tỉ lệ bốn con gấu gặp lại nhau thật sự là quá nhỏ.

Cho tới bây giờ, gấu mẹ đã sinh lứa thứ hai lần nữa dẫn theo con gấu nhỏ duy nhất may mắn sống sót lại không hẹn mà gặp đứa con lứa trước của mình trên đường đi, không khỏi làm nó nhớ lại những kí ức còn mới mẻ.

Hoàn cảnh bây giờ của Bắc Cực khốc liệt hơn bốn năm năm trước một chút.

Bốn năm trước, gấu mẹ hung hãn có thể tự mình nuôi lớn ba đứa con của mình, bốn, năm năm sau, có kinh nghiệm như nó lại chỉ có thể chăm sóc đứa con lớn nhất.

Ngoại trừ vận may và những tác nhân bên ngoài không thể chống lại được thì không thể không nói đều là do hoàn cảnh gây ra.

Gấu mẹ đang dẫn gấu nhỏ dừng lại, chưa hề quay đầu đã rời khỏi đây. Nó tin rằng Otis sẽ không tấn công bọn chúng nhưng cũng không tùy tiện tiến lên, bởi vì cảnh tượng trước mắt làm nó bối rối trong gió.

Mùi không sai, ký ức cũng không sai. Gấu mẹ nhớ rõ đứa con đi sớm nhất này của mình thuộc giống đực chứ không phải giống cái, nhưng bây giờ nó lại ngây ra.

Thằng bé dẫn theo một con gấu nhỏ bán trưởng thành, cũng là giống đực.

Chẳng lẽ là đang đi săn?

Không, gấu mẹ thấy rõ con mình đang liếm láp khuôn mặt của con gấu còn chưa thành niên kia. Đây là một hành động vô cùng thân mật, cho dù có tăng sức lực gốc lên 100 lần cũng chưa đạt được đến mức độ đi săn.

Cho nên gấu mẹ vô cùng bối rối.

Liếm hết vụn mật ong ngọt ngào trên mặt nhau xong, hai con gấu rốt cuộc cũng hài lòng, có tâm trạng đi chú ý tình huống xung quanh mình.

Một con gấu cái dẫn theo xuất hiện, Otis đã phát hiện từ sớm vì mùi hương quen thuộc. Hắn không cảnh giác đề phòng, nhưng trừ chuyện đó ra thì hắn cũng không hề có ý nghĩ dư thừa nào dù cho đối phương phương là mẹ của mình.

Đây chính là tính cách của Otis, không dính mẹ, ngưng sữa sớm nhất, rời đàn sớm nhất.

Kiều Thất Tịch cũng phát hiện ra gấu mẹ. Ú, cậu phát hiện mình rất may, luôn có thể gặp được gấu nhỏ đáng yêu để ngắm. Bây giờ lại có một con đến, vẻ bề ngoài khá thanh tú.

Tất cả đều là gấu thành niên nhưng cậu chưa có khả năng phân biệt đối phương là giống cái hay đực dựa vào mùi, chỉ có gấu mẹ nhiều kinh nghiệm thì có được.

Thật ra cũng khá lâu rồi chưa gặp được gấu lạ, trong trí nhớ của Kiều Thất Tịch, lần trước gặp được gấu trông nó vẫn mập mạp, nhưng lần này gặp được thì chúng đã trở nên hơi gầy gò và mỏi mệt.

Cũng bình thường thôi, dù sao cũng đã chính thức qua mùa hạ, hoặc đây cũng là dáng vẻ hiện tại của họ, Kiều mập mạp vô cùng không tự mình biết mình nghĩ thầm.

Nhìn nhau với gấu mẹ vài lần, Otis dời mắt trước, sau đó dẫn Kiều Thất Tịch tiếp tục tiến lên.

Ôi chao, gặp được gấu con đáng yêu biết bao thì phải làm thế nào, không phải là rất muốn mà không cướp được à.

Được rồi được rồi, Kiều Thất Tịch hơi tiếc nuối thu hồi ánh mắt, sau đó lắc lắc mông thật mạnh, đỡ cái thùng vàng nhỏ rỗng tuếch xoay người đuổi theo bước chân của Otis.

Ban đầu, bước chân của Kiều Thất Tịch đang có tâm trạng không tệ vô cùng nhẹ nhàng, trong miệng hừ hừ một bài hát không có nhịp điệu, sau đó càng đi cậu càng cảm thấy má trái của mình càng lúc càng tê, nghiêm trọng đến nỗi ngay cả mắt cũng bị ảnh hưởng.

Kinh ngạc dùng móng vuốt đụng đụng, gấu Bắc Cực nhỏ cảm giác khuôn mặt của mình nhiều hơn bình thường một cục.

Nói chính xác là bị sưng lên.

“…” Mắt trái bị ảnh hưởng híp lại thành một cái khe hở, Kiều Thất Tịch khóc hu hu phát ra tiếng khó chịu.

Otis quay đầu, dừng lại nhìn gấu nhỏ. Hắn hơi mù mờ, cuối cùng đứng dậy gỡ cái thùng nhỏ trên đầu Kiều Thất Tịch xuống, cẩn thận xem khuôn mặt sưng phủ Kiều Thất Tịch…

“Hu hu hu…” Kiều Thất Tịch khóc lóc kể lể với Otis, trong mắt to đầy sương mù mông lung.

Có những gấu Bắc Cực có lẽ cả đời sẽ không bị ong mật đốt sưng, ví dụ như Otis, vậy nên hắn không hề có kinh nghiêm.

Bị sao thế này?

Bất quá từ những gì gấu nhỏ đang lẩm bẩm mà Otis biết đại khái rằng đối phương đang rất khó chịu, bèn cúi đầu liếm liếm chóp mũi của gấu nhỏ.

Trừ chuyện đó ra, Otis cũng không biết nên an ủi như thế nào.

Có lẽ ăn no nê một bữa ăn ngon là có thể giải quyết vấn đề này.

Vị trí có thể kiếm ăn đã không còn xa, Otis đã ngửi thấy mùi đặc biệt của môi trường đó. Đó là một mùi tanh tưởi hình thành từ mùi hương của các loại động vật trộn lẫn vào nhau.

Otis giúp gấu nhỏ ngậm thùng nhựa tiếp tục đi tới.

Giả khóc nhưng không được an ủi nhiều hơn, Kiều Thất Tịch còn gì hay mà khóc. Cậu vừa thu lại kĩ thuật diễn có thể nhận được giải Oscar vừa tò mò quay đầu nhìn quanh.

Có vẻ như cặp mẹ con gấu kia vẫn chưa đi xa.

A, cũng không thể nói người ta đi theo bọn họ mà chỉ có thể nói rằng mọi gấu có chung mục tiêu nên cùng đường.

Chuyện này rất không tệ, thật ra, là một con gấu thích náo nhiệt, Kiều Thất Tịch vô cùng hoan nghênh gấu Bắc Cực có tính cách tính tình tốt làm hàng xóm với bọn họ.

Điều kiện tiên quyết là mọi người đừng đánh nhau, đánh nhau sẽ làm tổn thương hòa khí!

Sau đó Kiều Thất Tịch phát hiện nỗi lo của mình không tồn tại.

Khi bọn họ… Nói chính xác thì là vào lúc gấu Bắc Cực nhỏ mệt quá không chịu nổi, dừng lại nghỉ ngơi thì cặp đôi mẹ con gấu kia vẫn còn đang đi đường, đồng thời nghênh ngang đi qua bọn họ, thậm chí, con gấu mẹ đó còn nhìn cậu chằm chằm một lát rồi mới dời ánh mắt.

Làm gì thế?

Dáng vẻ đẹp trai một chút cũng làm cho gấu chú ý, ngay cả gấu mẹ dẫn con cũng rung rinh vì cậu. Tiếc là anh đây vẫn còn là một con gấu thành niên đang ở nhà, không có hứng thú với tình chị em. Kiều Thất Tịch nghĩ thầm trong lòng, chui cái mặt có một bên sưng to như cái đĩa vào trong lồng ngực Otis né tránh.

Shh…

Vừa trốn thì lại đụng phải chỗ đau, thế là Kiều Thất Tịch rốt cuộc cũng hiểu ra có lẽ cái con gấu cái kia nhìn theo không phải là khuôn mặt trắng nõn đẹp trai của cậu mà là cái mặt sưng một nửa thành đầu heo của cậu.

Đáng ghét.

Bọn họ ở tại chỗ nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục đi đường.

Đi vẫn rất nhanh nên lại vượt qua gấu mẹ trước mặt. Đây là chuyện đương nhiên rồi. Ủa, từ từ. Kiều – học sinh cấp ba thiên tài rốt cuộc cũng phát hiện ra điểm mờ ám.

Không khoa học.

Thứ nhất, tại sao con gấu cái dẫn theo con này lại không né tránh Otis. Thứ hai, tại sao Otis trước giờ luôn để ý đến vấn đề an toàn của cậu lại không đi vòng qua con gấu cái này?

Cô vượt qua tôi tôi vượt qua cô. Nghĩ, nghĩ thật cẩn thận!

Sau đó lại xảy ra một chuyện làm cho Kiều Thất Tịch mù mờ khó hiểu nhất. Đó là khi Otis đi vượt qua mẹ con gấu thì con gấu mẹ kia đột nhiên rướn cổ lên ngửi ngửi sau mông Otis.

A, chuyện này…

Mọi người đều biết, ngửi mông trong thế giới động vật là một hành động rất lưu manh, chỉ nhu cầu tình dục rất mạnh.

Tình yêu, còn có gì để nghi ngờ nữa chứ?

Ngoại trừ nhu cầu sinh sản ra thì Kiều Thất Tịch không nghĩ ra cái khác.

Cũng đúng, cậu có nằm mơ cũng không ngờ rằng gấu mẹ chỉ là muốn xác nhận một chút liệu có phải mũi của mình có vấn đề, nhớ nhầm giới tính của con rồi?

Sự thật đã chứng minh nó không hề nhớ lầm.

Về phần tại sao một con gấu Bắc Cực đực lại nuôi một con gấu Bắc Cực nhỏ. Vấn đề phức tạp như thế, không chỉ trí thông minh của một con gấu Bắc Cực cái không hiểu được mà ngay cả thiên tài khoa học IQ cao đến 200 cũng không thể nào hiểu được.

Quá hiếm thấy.

Sau khi chính mắt thấy được cảnh đó, Kiều Thất Tịch giỏi biên kịch đã bắt đầu chiếu 100 tập phim thần tượng tình yêu lãng mạn trong đầu.

Trên đường đi hoang vu gian khổ, bà mẹ đơn thân bị cuộc sống giày vò đến mất đi hi vọng tình cờ gặp được một ông bố đơn thân đẹp trai… Phi, một người anh chững chạc dẫn theo một đứa em vướng víu, rồi nhất kiến chung tình.

Tập tiếp theo…

Kiều biên kịch cẩn thận quan sát phản ứng của Otis một chút. Ừm, Otis không có phản ứng gì đặc biệt, mặc dù không đi vượt qua bà mẹ đơn thân, nhưng cũng không nhìn gì nhiều như thể người ta là không khí.

Cũng đúng, trước mắt Otis vẫn chưa trưởng thành, suy nghĩ vẫn nghiêm chỉnh lắm.

Vẫn còn là thiếu niên.

Quá không đúng dịp.

Kiều Thất Tịch: Đáng thương quá, đúng gấu sai thời điểm.

Đi rồi lại đi, cuối cùng dường như Otis cũng phát hiện ra có chỗ không đúng, gấu Bắc Cực nhỏ vốn nên đuổi theo hắn dường như đã bị những thứ khác hấp dẫn lực chú ý.

Đúng vậy, hắn quay đầu lại thì phát hiện gấu nhỏ lành sẹo quên đau nhà mình đang ngẩng cái mặt sưng nửa bên như đầu heo say sưa đánh giá gấu mẹ.

Mà gấu mẹ dẫn theo con lại không quá dịu dàng, nó thấp giọng gừ nhẹ con gấu Bắc Cực nhỏ có mùi lạ này.

Không có ác ý, chỉ là theo thói quen của người mẹ cảnh cáo bảo đối phương cách mình xa một chút.

Otis lại không nghe theo, để thùng nhỏ trong miệng xuống rồi đi đến thương lượng với gấu mẹ.

“Bộp” một tiếng, cực kỳ giống tiếng nhựa plastic va vào đá…

Tiểu Hoàng!

Kiều Thất Tịch lập tức xù hết lông trên người, nhanh chóng vứt hết lòng hiếu kì chạy đi cứu thùng nhỏ của mình.

A a a, nếu Tiểu Hoàng có chuyện bất trắc, cậu và Otis coi như xong.

Tác giả có lời muốn nói: Rất nhiều bạn nhỏ nói ngày mai phải đi học rồi, hi vọng có chương sớm một chút, cho nên các bạn vui lên nào, một lần duy nhất đăng cả ba chương!

Bình luận

Truyện đang đọc