HẬU TINH THẦN BIẾN

"Thiên vương, chúng ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ Tần Vũ không ra chúng ta vĩnh viễn ở chỗ này hay sao?" Giọng nói Kim Tư có phần bất đắc dĩ nhưng là nét mặt lại cực kì hưng phấn, hiển nhiên là Tử Dực có thể đột phá sáu cánh đối với bản thân hắn mà nói có ý nghĩa rất lớn

Người trong Tử Dực thành có thể cạnh tranh với Kim Tư không nhiều lắm, nhất là hôm nay hắn đã phụ trách phòng ngự của cả thành, chỉ một mệnh lệnh là có thể điều động một vạn chiến sĩ Thiên nhân. Nắm trong tay binh quyền, Kim Tư tại Tử Dực thành địa vị tất nhiên là không phải tầm thường

Tử Dực Thiên vương nhíu mày, vừa mới đột phá nên ngoài vầng sáng nhàn nhạt màu tím bao quanh thân thể hắn ra còn có quang mang của sáu đôi cánh thoạt nhìn cực kì thần bia mà không kém phần cao quí

"Không thể tưởng tượng được Kiền Khôn trận pháp lại lợi hại như vậy, Tần Vũ chỉ có một đôi cánh lại có thể hoàn toàn thủ lực trước người có năm đôi cánh như ta, người thanh niên này không đơn giản, trên người khẳng định có bí mật gì đó!"

Nhìn vẻ mặt Kim Tư có chút đắc ý, nét mặt Tử Dực cũng là hiền hoà hơn nhiều, dù sao đây cũng là đại tướng tâm phúc của mình, có thể vì tu vi của mình đột phá mà vui mừng như vậy. Hắn tựa hồ không có nghĩ đến Kim Tư là vì chính bản thân hắn mà cao hứng vì hắn có thể ngồi trên thuyền cao mà đắc ý

Kim Tư tiến lên cuống quít gật đầu, đồng tình nói "Thiên vương không hổ là tài năng trong số thanh niên cao thủ, ba ngàn năm đã đột phá cảnh giới sau cánh ; nếu không phải ngài nhắc nhở sợ rằng thuộc hạ không nghĩ đến điều đó, chỉ nghĩ rằng Tần Vũ chỉ là Thiên nhân bình thường!"

Lời tâng bốc rất có tác dụng, Tử Dực Thiên vương nở nụ cười nhàn nhạt nói "Tần Vũ chỉ có một đôi cánh, dựa theo lời ngươi nói lúc hắn thoát khỏi Tử Dưc thành cũng chính là Thiên nhân không có cánh, điểm này cũng đủ khiến ra hoài nghi rồi!"

"Phải biết rằng Thiên nhân tộc chúng ta có đặc điểm riêng, cho tới bây giờ không có xuất hiện qua Thiên nhân không có cánh, mà Tần Vũ bản thân là Thiên nhân lại không có cánh trên người lại có tu vi kinh khủng như vậy tất nhiên là phải có bí mật!"

Nhìn vẻ mặt chăm chú của Kim Tư, Tử Dực đắc ý noí "Nếu chúng ta có thể biết bí mật này vật Tử Dực thành sẽ có thêm bao nhiêu cao thủ bốn cánh nữa?"

Kim Tư càng nghe càng bội phục, vốn chỉ là những lời tâng bốc bình thường nhưng lúc này cũng bị Tử Dực thuyết phục. Bị Tần Vũ chống lại một phen trong lòng hắn có vô tận hận ý, căn bản là không có nghĩ đến bản thân Tần Vũ có bí mật gì. Cho dù nghĩ tới hắn cũng không có hứng thú đào bới và tất nhiên cũng sẽ không như Tử Dực Thiên vương kia muốn chiếm được bí mật của Tần Vũ mà làm lợi cho bản Thân ái,

Nghĩ đến nếu có thể tìm ra bí mật của Tần Vũ vì sao có thể chỉ với một đôi cánh có thể đánh bại Thiên nhân năm cánh thì Thiên nhân một cánh trong Tử Dực thành có lẽ ít nhất phảo đạt tới cảnh giới bốn cánh. Đối với Tử Dực thành mà nói nhất định là chuyện vui mừng a

"Thiên vương anh minh, thuộc hạ bội phục!" Kim Tư cung kính hành lễ, đấy là lễ của tộc nhân Thiên nhân tộc đối với người mạnh hơn, chỏ có thật tình bội phục nhân tài mới có loại hành lễ này

Tử Dực ha ha cười, vỗ vỗ vai Kim Tư nói "Cho nên, vô luận là Tần Vũ ở đây bao lâu chúng ta đều phải thủ tại đây. Vì Tử Dực thành có thể phát huy quang đại trong tám đại thành trì, vì chúng ta có thể đột phá tu vi nhất định phải biết bí mật của hắn!"

Kim Tư nhìn bên trong Kiền Khôn trận pháp vốn mắt thường có thể thấy mây mù đang dần dần che phủ mỏm núi bên trong, trong đôi mắt hiện lên thần sắc kiên quyết gật gật đầu



"Hừ, muốn biết bí mật của ta ư! Đừng nói là ta không có bí mật, cho dù là có các ngươi có tư cách sao?" Tần Vũ ngồi trên mỏm núi thần thức như trước vẫn đặt trên hai người kia, Tử Dực Thiên vương và Kim Tư nói chuyện một chút cũng không để ngaòi tai hắn. Nghe được hai người bàn bạc hắn không nhịn được cười lại lầu bầu

Một lát sau thấy hai người không có động tĩnh gì, hai mắt Tần Vũ chậm rãu nhắm lại, tâm trí chìm vào trong đan điền vận chuyển Tinh Thần công pháp củng cố lại tu vi Lưu Tinh hậu kì

Mà phía sau mỏm núi đó, bọn Tình Nhi cũng đang chuyên tâm tu luyện, nếu thần thức của Tử Dực có thể xuyên qua Kiền Khôn trận thì có thể phát giác phía sau lưng Tình Nhi đã chậm rãi xảy ra biến hoá



"Ngàn Hồn, cẩn thận theo sát ta, qua nơi này chúng ta sẽ tới Tu La giới!" Đế Tuyết Phong chăm chú nhìn phía trước có chút cẩn thận nói "Từ bây giờ đệ không cần ra tay, hãy bảo tồn lực lượng đợi đến Tu La giới sợ rằng sẽ phải trải qua một trận chém giết!"

Đế Thiên Hồn đang ở phía sau nghe Đế Tuyết Phong nói vậy cũng gật gật đầu, con con ngươi tràn ngập nét kiên định. Đã tới Tu La giới vài lần, mọi lần đều là do sư phụ hắn dẫn qua Thiên Khanh này, hôm nay đi theo Đế Tuyết Phong tâm tư hắn càng thêm ổn định

Phía trước hai người có một không gian mơ hồ nhìn không rõ ràng lứam, từng đạo linh khí hỗn loạn không ngừng bay toán loạn, trong không gian không ngừng loé lên những vệt đen hun hút, đó là khe không gian

Chỉ cảm thấy quanh thân phí trước Đế Tuyết Phong bộc phát ra khí thế cực kì cường đại, Đế Thiên Hồn thiếu chút nữa bị khí thế áp bức này gây khó thở. Đang muốn lui về sau thì một cỗ khí tức ấm áp bao bọc lấy hắn, Đế Thiên Hồn biết đó là đại ca vì bảo vệ hắn mà hao tốn nguyên khí

Thiên nhân bảy cánh qủa nhiên là tồn tại cường hãn của Thiên giới cũng như Tu La tộc, chỉ thấy quanh người Đế Tuyết Phong tản ra nhũ quang màu trắng, chính là quang mang này bao bọc hai người

Bên tai truyền đến một tiếng vang, thân thể hai người đạp vào hư không, bản thân cũng không thể hấp thu Thiên địa linh khí chỉ có thể sử dụng lực lượng bản thể mà duy trì

Sưu!

Một đạo linh khí mảnh như lưỡi đao đánh úp lại, Đế Tuyết Phong tay phải vươn ra đưa linh khí hấp thu vào trong cơ thể. Hắn tất nhiên không phảo lần đầu đi qua Thiên Khanh này cho nên đối với không gian hỗn loạn này có rất nhiều kinh nghiệm

Trong hỗn loạn không gian tại Thiên Khanh này tất cả mọi thứ đều không thể dùng lực mà phá nên đối với đoàn khí hỗn loạn dạng đao này càng không thể dùng sức mà đánh

Xét cho cùng linh khí hình đao này hoàn toàn là do linh khí mà thành, linh khí tính chất cực kì mềm mại không có cách nào có thể làm cho tiêu tán. Ngược lại nếu đánh tan linh khí này bốn phía sẽ hình thành càng nhiều linh khí dạng lưỡi đao này hơn

Nếu là dùng sức công kích, đánh nó tan thành bao nhiêu mảnh sẽ xuất hiện từng đó linh khí đao cuối cùng là vô cùng vô tận. Cho dù hai người có thể đồng thời phá toái tất cả cũng không thể phá hỗn loạn không gian này

Sau khi linh khí dạng đao kia nhập vào người, Đế Tuyết Phong toàn thân bạch quang phát ra chói mắt rồi sau đó biến mất, mặt đang đỏ bừng nay cũng đã khôi phục lại vẻ bình thường

Đế Thiên Hồn trong lòng thầm thán phục, không thể tưởng tượng được đại ca tu vi lại có thể tiến nhanh như vậy. Cho dì là sư phụ kinh nghiệm có phong phú đến mấy tới đây cũng là vất vả lắm mới tránh được linh khí hình đao này, không phải như đại ca hắn trực tiếp hấp thu linh khí này

Đột nhiên, một bức tường linh khí xuất hiện phía trước hai người, Đế Tuyết Phong không kịp tự hỏi tiện tay phát ra một đạo năng lượng tinh thuần phóng vao bức tường linh khí kia, khẽ quát một tiếng hai người đã vượt qua …

Chẳng biết sau bao lâu hai người mới đứng bên bờ hỗn loạn không gian quay đầu nhìn lại tại nơi đó không ngừng loé lên quang mang màu đen lập loè

"Ở chỗ này, tiền bối Thiên nhân tộc chúng ta đã chết rất nhiều người!" Đế Thiên Hồn đã thoát ra khỏi vòng bảo vệ đằng sau Đế Tuyết Phong, trong mắt lộ ra vẻ sâu kín như là khắc sâu vào trong lòng nhìn phiến không gian

Đế Tuyết Phong gật đầu, than vãn "Không có bọn họ giờ phút này chúng ta cũng không có cách nào vượt qua được Thiên Khanh này!" Đúng như vậy, từ khi Thiên Khanh xuất hiện ngăn cách Thiên nhân giới cùng Tu La giới thì Đế Thích Thiên đã không để ý tới việc Tu La giới nữa, huống chi Thiên nhân bình thường cũng không có cách nào vượt qua được. Có lẽ là do hắn cố ý muốn rèn luyện cao thủ Thiên nhân đảm trách việc này, tóm lại là tại đây đã chết vô số Thiên nhân cao thủ mới có thể nắm được cách vượt qua

"Một ngày nào đó ta sẽ tự mình lĩnh đại quân đạp bằng Tu La giới!" Đế Thiên Hồn trong con ngươi loé lên thần quan kiên định, nhiệt huyết dâng trào

Đế Tuyết Phong lắc đầu, không nói gì nhưng lại thầm than vãn "Sao phải khổ thế chứ, Thiên nhân và Tu La nhân chẳng lẽ lại không thể hoà bình mà ở chung, nhất định phải có chiến tranh hay sao? Có thời gian không bằng cùng mỹ nữ vui vầy một phen, chuyện đó thật là thích a, hết lần này tới lần khác chém giết thật không biết hưởng thụ!"

Nếu Đế Thiên Hồn nghe được lời hắn nói nhất định là rất khinh thường thậm chí còn có thể sinh ra ác cảm, nhưng là Đế Tuyết Phong chỉ là suy nghĩ trong lòng cho nên Đế Thiên Hồn không thể biết

Ra khỏi không gian hỗn loạn kia, không gian phía trước dường như rất bình thường, đất đau Tu La giới phì nhiêu đập vào mắt hai người

Đế Tuyết Phong lộ ra vẻ sung sướng, quay mặt nhìn Đế Thiên Hồn nói "Xem kìa, Tu La mỹ nữ đang đợi chúng ta, như thế nào có thể phụ các nàng được, không nên nói chuyện chém giết … trước tiên đi tán tỉnh mỹ nữ một phen mới phải!"

Nhìn thần sắc đê mê của Đế Tuyết Phong, Đế Thiên Hồn liếc mắt trắng dã, trong lòng thầm nghĩ "vừa mới đến Thiên Khanh hắn đã lại nằm mơ rồi!"

Mặc kệ như thế nào, Tu La giới đã hiện ra trước mắt hai người, tinh thần đã nâng cao không ít, dùng sức bay nhanh sau thời gian nửa ngày đã vượt qua tầng linh khí cuối cùng đến nơi định cư cuẩ Tu La tộc

"Ai da, Tu La tộc mỹ nữ, Đế Tuyết Phong ta đã trở lại rồi!" Đến Thiên Khanh phảng phất như Đế Tuyết Phong đã để mọi sầu não tại Thiên giới lạo phía sau, không hề có một tia bất ổn nhìn Đế Thiên Hỗn vẫn không nói gì

Bình luận

Truyện đang đọc