HẬU TINH THẦN BIẾN

Tần Vũ đi rồi Tử Huyền phủ lại yên lặng hẳn, hôm nay Hồng Quân cũng đã tiến vào trong bế quan, Khương Lập mỗi ngày chỉ có thể cùng cháu gái Tình Nhi chờ người trở về, mà La Băng và Bạch Y Thần cả ngày cũng như nàng, trong lòng đều mong nam nhân trở về

Lại nói Tần Vũ đi rồi, nha đầu cũng vì lời hứa tu luyện lúc trước thường xuyên tới tìm Hồng mông, Lâm Mông cùng với Tần Thạch Thiên ba gã chưởng khống giả. Mà sau khi được bọn họ chỉ điểm tốc độ tu luyện của nàng ngày càng nhanh, lúc này đã gần tới hạ bộ Thiên thần, tin rằng chỉ qua mấy trăm năm có thể đạt tới cảnh giới siêu việt Thần vương

Bất quá tư chất của nha đầu cũng khiến cho ba vị chưởng khống giả phải nhìn nhau, muốn trở thành Thần vương có người nào không trải qua sinh tử kiếp số chứ, hơn nữa còn phải qua một thời gian rất dài, tốc độ của tiểu nha đầu kia lại quá nhanh không thể tưởng tượng, hơn nữa lại có Hỗn Độn linh bảo gia trì, trong tương lai nhất định sẽ cao hơn cả Tần Tư lúc trạng thái đỉnh cao

Nói đến Tần Tư trải qua hơn một trăm năm đối với nghiên cứu càng thêm thấu đáo, đồng thời một lúc có thể diễn hoá ra nhiều khốn, sát kiếp trận pháp. Nói về uy lực không kém Kiền Khôn đại trận của Tần Vũ là mấy, coi như là đã có đột phá mới

Một ngày, hai đạo ánh sáng ngọc cực nhanh xẹt qua tinh không trong Hồng Mông vũ trụ, dừng lại tại một không gian bị bẻ cong phía trước hiện lên hai thân ảnh

Chính là Đại viên Thiên Tôn Hầu Phí cùng với Chưởng lôi Thiên Tôn Hắc Vũ!

" Hầu tử, ngươi nói đồ đệ Tôn Ngộ Không đã bị giam ở trong không gian này?" Hắc Vũ nghi hoặc nhìn không gian uốn khúc kia không khỏi có chút ngạc nhiên

Hầu Phí gật đầu:

" Ta có thể cảm giác được Tôn Ngộ Không ở đây bất quá một trăm năm qua chưa có biện pháp đột phá thoát khỏi không gian này, mà ta càng không có khả năng đó"

Hắc Vũ lắc lắc đầu:

" Từ khi đại ca đi hình như cả vũ trụ đều Hỗn loạn, bọn họ đều đã thay đổi"

Hầu Phí nói tiếp:

" Lúc trước ta đã hỏi qua Hồng Mông, mà hắn nói Ngộ Không bị phong ấn cũng chính là ý của đại ca, điều này khiến ta không thể hiểu nổi, cũng không biết đại ca làm thế rốt cục được cái gì"

Hắc Vũ ánh mắt một đường, nói:

" Ta nghĩ đại ca làm vậy nhất định phải có nguyên nhân, ngươi cần gì phải gấp gáp như vậy?"

Hầu Phí kêu lên một tiếng đau đớn:

" Ta cảm giác được trong không gian uốn khúc này có lực lượng không tầm thường, ta sợ Ngộ Không sẽ có chuyện!"

Một trăm năm qua, Tôn Ngộ Không và Bạch Viên bị phong ấn trong không gian kia, thuỷ chung không có biện pháp phá vỡ được Hỗn Độn khí. Hầu Phí cũng là cực kì lo lắng cho đồ đệ cho nên nới gọi Hắc Vũ đến để hỗ trợ, cũng là trợ giúp Tôn Ngộ Không ra khỏi không gian này

Hắc Vũ nhíu mày:

" Ngươi làm như vậy ta mới sợ hắn có chuyện!"

Hầu Phí trừng mắt nói:

" Tạp mao điểu, ngươi không giúp cũng được, dù sao có ngươi cũng thừa!" vừa nói một cây côn màu xanh tím đã nắm trong tay, nó chính là Thiên Tôn linh bảo đã được Tần Vũ cải tạo lại, nhất thời phát ra khí tức mãnh liệt

Không đợi Hắc Vũ kịp phản ứng, một côn của Hầu Phí đã phóng đi, chính là uy thế của Kinh Thiên côn pháp, bảy mươi hai đạo côn ảnh cuồn cuộn nổi lên như những đợt sóng tím. Song không gian này lại thần kỳ cứng rắn, ngay cả Hắc Vũ cũng rất khiếp sợ, hắn biết rõ thực lực của Hầu Phí, không nghĩ rằng nó lại cự nhiên bất động như vậy

Ngay sau đó Kinh Thiên bảy mươi hai côn liên tiếp được xuất ra, khí thế như hồng thuỷ, biến thành hơn một ngàn côn ảnh cuối cùng tụ lại một nơi, Kinh Thiên nhất côn từ đó mà phát tạo thành cột sáng huyền thanh ( xanh tím) tựa như xuyên thấu cả vũ trụ nhưng vẫn như trước không chút nào làm không gian kia nhúc nhích

Hắc Vũ cau mày, thở dài đang muốn tiến lên trợ giúp hắn đột nhiên một giọng nói hùng hồn cao ngang với tiếng hô vang vọng cả Hồng Mông vũ trụ, thanh âm tựa hồ là từ Thiên địa sơ khai mà phát ra, không gian chấn động gây nên những đợt sóng âm thật lớn

" Là ngươi?" Trước mặt hai người Hắc Vũ xuất hiện một bóng người không có quang hoa, có chút kinh ngạc nói

Người nọ thân mặc trường bào màu xanh, nhìn qua có chút lam lũ, chân đi giày vải cầm trong tay một trường phiên màu xám, toàn thân cổ phác không chút quang mang giống như vạn cổ băng nguyên, là tự nhiên bất động rồi lại thấu phát ra khí thế khiến người khác khó lường

Đệ tứ chưởng khống giả, Cổ Bàn!

Cổ Bàn khuôn mặt như tạc lộ vẻ tươi cười nói:

" Hai vị tiền bối, đã lâu không gặp"

Hầu Phí lúc này mới dừng công kích, nói:

" Hoá ra Cổ Bàn huynh đệ, ngươi tới nơi này làm gì?"

Những năm gần đây, Cổ Bàn cùng với Cổ Bàn phiên nhập đạo nghiên nát hư không, lĩnh ngộ Hỗn Độn, hôm nay cũng chính là ngày hắn xuất quan. Sau khi Cổ Bàn xuất quan liền có cảm giác cho nên nhanh chóng đi tới Hồng Mông không gian

" Ta chính là muốn mói cho hai vị tiền bối Tôn Ngộ Không còn chưa đến ngày xuất quan, không gian này phải là chính hắn tự thoát ra, người bên ngoài không có biện pháp trợ giúp hắn" Cổ Bàn thản nhiên nói, ánh mắt thâm thuý tựa như đã biết tất cả Thiên địa vũ trụ không gian

Hắc Vũ và Hầu Phí xem tu vi của Cổ Bàn đã đạt tới cảnh giới chưởng khống giả siêu việt, ngạc nhiên nói:

" Tại sao?"

Cổ Bàn nói:

" Đây là ý của Tần tiền bối, lúc trước người để cho bốn người chúng ta bế quan cũng chính là để có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn, sau đó nối bước theo tới nguyên thuỷ vũ trụ tham cứu Thiên đạo"

Hầu Phí cả kinh nói:

" Sao … Chẳng lẽ đại ca muốn Ngộ Không đi theo hắn, nó có năng lực như vậy sao?" thực lực của Tôn Ngộ Không Hầu Phí hiểu rõ bất quá mặc dù hắn đã tiếp cận tới cảnh giới chưởng khống giả nhưng để nghiên nát hư không tiến vào Hỗn Độn thì cho dù là chưởng khống giả cũng không có năng lực này, Tôn Ngộ Không như thế nào có thể

Cổ Bàn mỉm cười lắc đầu, nói:

" Kỳ thật Tần tiền bối sau khi lĩnh ngộ Lục đạo luân hồi đã nắm giữ một chút vận chuyển của Thiên đạo, người để chúng ta bế quan cùng với phong ấn Tôn Ngộ Không tại không gian này cũng chính là Thiên ý, mà Ngộ Không sớm đã lĩnh ngộ được vô thượng chiến ý, khi hắn đạt được một bước lĩnh ngộ được sự huyền diệu chiến ý đó nhất định sẽ ra ngoài"

Hắc Vũ nhìn trên người Cổ Bàn hôm nay tản ra nhiều điểm thanh quanh, ngạc nhiên nói:

" Chẳng lẽ ngươi đã có thể tiến vào trong Hỗn Độn không gian?" đối với cái … nguyên thuỷ vũ trụ kia hắn cũng là từ Hồng Mông mà biết được một chút, cũng là cực kì khâm phục năng lực của Tần Vũ

Cổ Bàn cũng không phủ nhận, gật đầu nói:

" Đúng vậy, Cổ Bàn phiên của ta đã có thể đánh vỡ Hỗn Độn tạo ra một thông đạo, không chỉ có thể, bất diệt phách thể của Tiểu Quân đã ngưng luyện thành, Thiên Minh cũng đã hoàn thành bảy lần biến thân, cũng có thể sử dụng Thiên đạo chi nhận khai tích thông đạo. Ta nghĩ Tần tiền bối đã sớm dự tính được việc hôm nay cho nến mới để cho chúng ta bế quan tu luyện"

Một trăm năm qua, tiến độ của bốn người này đã biến hoá ngất trời, ngoại trừ Tôn Ngộ Không ba người còn lại đều đã có năng lực tiến vào Hỗn Độn không gian

Hầu Phí giật mình nói:

" Nguyên lai đại ca đã dự tính tất cả, xem ra là ta hồ đồ rồi, vậy các ngươi sao còn chưa đi tìm đại ca nữa?"

Cổ Bàn cười cười, lấy tay chỉ vào không gian uốn khúc mà Tần Vũ tạo ra, nói:

"Thời cơ chưa đến, chúng ta còn phải chờ hắn"

Hầu Phí cau mày, ngoài miệng lúc nào cũng thốt ra khẩu khí không tha ai, cả giận nói:

" Tên đồ đệ này lại khiến cho sư phó ta mất mặt, các ngươi ba người đều đã có thể tiến vào Hỗn Độn chỉ có hắn là bị phong ấn ở đây, thật là vô dụng!"

Hắc Vũ khinh miệt liếc hắn:

" Tiểu Hầu tử ngươi, cái này gọi là thấy nào trò nấy, hắc hắc"

Cổ Bàn nói:

" Hai vị không cần gấp gáp, ta đã tính qua hai mươi bảy năm sau Ngộ Không sẽ thoát khỏi đó, đến lúc đó Tiểu Quân và Thiên Ming cũng sẽ trở về, bốn người bọn ta sẽ tới Hỗn Độn giới tìm Tần tiền nối … bây giờ ta và hai vị ở đây cùng chờ hắn"

Nói xong Cổ Bàn liền ngồi hai chân xếp bằng, hai mắt khép hờ như là đã nhập định, từng đạo quang hoa thanh lương xoay tròn trên đỉnh đầu hắn sau đó vòng quanh thân thể

Từ khi Cổ Bàn có thể tiến vào Hỗn Độn giới hắn có cảm giác được một ít mệnh kí cùng với năng lực dự tri không thể hiểu. Hắc Vũ và Hầu Phí tất nhiên sẽ không đối với vị chưởng khống giả siêu việt này mà có nghi ngờ gì, cùng đợi Tôn Ngộ Không trở về



Trong không gian phong ấn, Hỗn Độn vật chất so với trăm năm trước đã có thay đổi rất lớn. Tựa hồ như bị một lực lượng không ngừng thắt chặt lấy, bên trong vang lên những tiếng hỗn tạp, thong thả chuyển động. Mà Bạch Viên chính là đang nằm ở một góc không gian, mắt nhắm hờ mơ mơ màng màng nhìn bộ dạng đang đại phát lôi đình của Tôn Ngộ Không

Kim quang bắn ra bốn phía, chiến ý như nước sông Trường Giang đổ về, Tôn Ngộ Không cầm trong tay một đạo kim quang đẹp mắt, Kinh Thiên côn pháp đã phát huy tới trạng thái đỉnh cao. Mà trăm năm trôi qua cho tới bây giờ hắn cũng không có nghỉ ngơi, chiến ý mãnh liệt phảng phất vĩnh hằng vĩnh viến không tiêu giảm, so với trăm năm trước càng thêm đại thịnh

Tôn Ngộ Không cho tới bây giờ cũng không có mỏi mệt, ngược lại trải qua một trăm năm điên cuồng tiết ra chiến ý điên cuồng lại cảm giác được tinh lực vô cùng. Mà cỗ Hỗn Độn chất này dường như bị chiến ý này điều khiển, Tôn Ngộ Không bây giờ đã cảm giác được bản thân đã có thể miễn cưỡng phân giải đám Hỗn Độn chất này

Giờ phút này sau hơn một trăm năm cuồng chiến đột nhiên ngừng lại, hắn dừng tại bên cạnh một đoàn khí thể đột nhiên con mắt sáng ngời hưng phấn chạy đến bên cạnh Bạch Viên, lớn tiếng nói:

" Ha ha, ta rốt cục đã lĩnh ngộ được, nguyên lai như thế a, ha ha!"

Bạch Viên nghi hoặc nhìn hắn, đôi mắt đảo lên đảo xuống

Tôn Ngộ Không hắc hắc cười nói:

" Ta đã hiểu ra căn nguyên thật sự, nguyên lai một trăm năm qua không phải Hỗn Độn khí chế ước ta mà chính là Kinh Thiên côn pháp, lão Tôn ta đây chỉ cần lĩnh ngộ một loại côn pháp mới nhất định có khả năng đả thông đám Hỗn Độn chất đáng kiếp này, ha ha ha ha!"

Bạch Viên ngáp dài một cái, hoàn toàn không để ý đến Tôn Ngộ Không đang hưng phấn liền kiếm một cái hố ngủ tiếp

Bình luận

Truyện đang đọc