HIỂU CHÂU BÙI THẤT - HOA LÝ

Vậy mà ta còn chưa kịp yên vị, đã nghe tin tỷ tỷ ta mang long thai, được Hoàng thượng phong làm Tiệp dư, kết quả lại c.h.ế.t cả mẹ lẫn con trong một bữa tiệc.

Người phụ trách mua rượu cho bữa tiệc, đúng như trong giấc mơ của ta, chính là hai người ca ca bất tài...

Hiện tại bọn họ đã bị giam vào đại lao của Đại Lý Tự, chỉ còn chờ Đại Lý Tự khanh thẩm vấn xong, định tội.

Trong phòng than lửa cháy hừng hực, ấm áp dễ chịu, vậy mà ta lại toát mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy lạnh thấu xương.

Cha nhắn ta về nhà để bàn bạc đối sách, muốn bằng mọi giá cứu ca ca.

Ta biết ông ấy đang rối bời, không khỏi đau lòng, nên đã tự mình đánh xe trở về.

Nào ngờ vừa bước vào thư phòng của cha, cửa đã đóng sập lại sau lưng, trong phòng không có tỷ tỷ muội muội, cũng không có cha, chỉ có Thôi Cửu đang ngồi nhàn nhã uống trà.

Giọng nói của cha vọng vào từ bên ngoài: "Tam Nương, con hãy cố gắng khuyên nhủ Thôi lang quân, để Thôi đại nhân rộng lượng một chút, đừng truy cứu đến cùng, tha cho hai ca ca của con một con đường sống."

Ta lúc này mới hiểu ra.

Cha không phải muốn ta về để bàn bạc đối sách, mà ông ấy đã có đối sách rồi.


Cái gọi là "bằng mọi giá" để cứu hai người ca ca, thì ta, chính là cái giá ấy.

Cha của Thôi Cửu là Thôi Khải, giữ chức Đại Lý Tự khanh, vụ án của hai người ca ca ta lần này, được giao cho ông ta xử lý.



Thôi Khải từ trước đến nay vốn bất hòa với cô mẫu, lúc trước không đồng ý việc hoàng thượng lập cô mẫu làm Hoàng hậu, sau khi cô mẫu lên ngôi, đã từng bị giáng chức đến Kiềm Châu, gần đây lại nhờ hoàng thượng mà được khôi phục chức vị.

Cha ta lúc này quả thực là hết cách, giống như người sắp c.h.ế.t đuối cố gắng bám víu vào bất cứ thứ gì có thể.


Vụ án của hai người ca ca ta, đừng nói Thôi Cửu chỉ là một kẻ áo trắng, một tiểu bối, liệu có thể tác động đến quyết định của cha mình hay không, mà ngay cả cha hắn, chẳng lẽ muốn xử lý vụ án thế nào thì xử lý thế đó sao?

Hoàng thượng đã sớm nghi ngờ những việc làm của cô mẫu, cố ý để Thôi Khải xử lý vụ án này để tỏ ra công bằng.

Nhưng liệu Thôi Khải có dám chĩa mũi dùi vào cô mẫu, rồi lại tha bổng cho hai người ca ca ăn chơi trác táng của ta sao?

Nhưng trong nhận thức hạn hẹp của cha ta, không có vấn đề gì là không thể giải quyết được bằng cách gả bán con gái, nếu có, thì gả thêm một đứa nữa.

Nghe cha ta nói vậy, sắc mặt Thôi Cửu trở nên khó coi, hắn đột nhiên đứng dậy: "Bá phụ đây là ý gì? Ngài nói mời Thôi mỗ đến thưởng thức bức họa cổ, vậy mà bức họa cổ này ở nơi nào?"

Cha cười lớn: "Cửu Lang, Tam Nương nhà ta từ nhỏ đã xinh đẹp như tranh vẽ, tựa như những vị tiên nữ bước ra từ bức họa cổ, giờ ngươi có thể thoải mái ngắm nhìn, chẳng lẽ còn chưa vừa lòng?"

Ta chỉ cảm thấy mặt nóng bừng như lửa đốt, trong đầu như có ba con quỷ đang nhảy loạn xạ, muốn xông ra khỏi cửa, nhưng lại biết rõ ông ấy nhất định có hậu chiêu, đành phải cố gắng giữ bình tĩnh nói: "Cha, con gái nên về rồi, phu gia quy củ nhiều, nếu không có việc gì, con xin phép cáo lui."

Cha ở bên ngoài cười lớn: "Phải đấy, Bùi gia là dòng dõi trâm anh thế phiệt, gia tộc quyền quý, nếu tân nương bị khinh nhờn, cho dù đối phương là con cháu của Thanh Hà Thôi thị, chắc chắn cũng sẽ không để yên đúng không? Tiểu tế Thất Lang của ta vốn là người dũng mãnh, nếu biết được thê tử mình bị làm nhục, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua, nhẫn nhịn được cơn tức này?"

Thôi Cửu trừng mắt, tức giận đập bàn: "Hạ Thần Hoài! Ta gọi ngươi một tiếng bá phụ, là vì kính trọng thân phận của ngươi, không ngờ ngươi lại có thể làm ra loại chuyện vô liêm sỉ này! Ngay cả con gái ruột của mình, ngươi cũng đem ra bán đứng sao?"

Cha lạnh lùng nói: "Tam Nương nhà ta trong sạch, sao có thể nói là bán đứng? Nếu Cửu Lang đồng ý về nhà khuyên nhủ cha ngươi, nương tay với hai đứa con trai của ta, ta sẽ giữ kín chuyện này, chuyện hôm nay Thôi công tử và con gái ta ở chung một phòng, ta sẽ coi như chưa từng xảy ra, chuyện ngọc bội trong n.g.ự.c Thôi công tử có khắc hình tiểu nữ, ta cũng sẽ không để nó lan truyền khắp kinh thành."

Bình luận

Truyện đang đọc