HỢP ĐỒNG BAO NUÔI VỚI QUÝ CÔ LẮM TIỀN



Trên màn hình máy tính, Trần Di Dung âm thầm đánh trao lô đá Sapphire đạt tiêu chuẩn, và thay bằng đá Sapphire bị nhiễm bức xạ kia.

Alice nhìn mà tức giận đến run người. Từ Gia và Diamond trước giờ chưa từng đối xử tệ bạc với nhân viên, cũng vì điều này mà có rất nhiều người đã gửi hồ sơ đến công ty để mong có một vị trí trong toà nhà này. Alice không biết vì lý do gì, mà Trần Di Dung có thể làm như vậy, cô ta dù sao cũng đã gắn bó với Diamond gần mười năm rồi cơ mà.

" Ha, tiểu thư tin tưởng cô ta như vậy, cuối cùng lại bị cô ta quay lại cắn cho một phát như thế này đây!" Alice cười chua chát nói.

Cô ấy nhanh chóng sao chép đoạn video vào usb, rồi nhanh chânchạy ra xe để đến sở cảnh sát. Cần thiết phải nhanh chóng giải quyết, trước khi cổ phiếu của công ty lại tuột dốc.

Mà Hoàng Phủ Thiên Kỳ và Ân Vệ cũng không thể ngồi yên, hai người cũng khởi động xe theo sau Alice.

Tại sở cảnh sát, ngoài những viên đá Sapphire bị nhiễm bức xạ, thì họ không còn bằng chứng nào để kết tội Từ Thiên Phương cả, mọi chuyện vẫn còn cần phải điều tra thêm.


" Cảnh sát trưởng, không biết khi nào thì tôi có thể trở về? Bây giờ cũng tối rồi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi!" Cô nhìn viên cảnh sát trước mặt lên tiếng.

Bên ngoài sở cảnh sát lúc này có rất nhiều phóng viên vây quanh, bọn họ là muốn moi thêm tin tức để đăng báo ngày mai. Mặc dù không thể tiếp cận cô, nhưng họ cũng chụp được một số hình ảnh cần thiết.

" Két!" Một chiếc xe hơi màu đen dừng lại trước cửa cục cảnh sát, Alice một thân âu phục bước xuống xe.

" Mong mọi người hãy tránh sang một bên, đừng cản đường!" Cô len vào đám đông để tiến vào trong.

Có thể an toàn đi đến cửa rồi, cô ấy mới xoay người lại nhìn đám phóng viên nói.

" Tôi biết mọi người đang muốn có tin tức hot để lên bài, nhưng bây giờ không phải lúc. Bộ phận quan hệ xã hội của chúng tôi sẽ liên hệ với mọi người, ngày mai chúng tôi sẽ cho mọi người một câu trả lời thoả đáng!" Alice nói xong, cô ấy liền đi nhanh vào trong, mặc kệ đám đông đang náo loạn như ong vỡ tổ.

" Cảnh sát trưởng, ở đây tôi có bằng chứng, chứng minh Từ tổng của chúng tôi là vô tội!" Alice đặt usb lên bàn, nhìn cảnh sát dõng dạc lên tiếng.

" Đây là..."

" Anh xem xong sẽ biết!"

Cảnh sát sau đó liền mở usb lên, bọn họ nhìn thấy tất cả những gì mà Trần Di Dung đã làm, liền hiểu ra mọi chuyện. Sau đó bọn họ lập tức cho người truy tìm Trần Di Dung, để đưa cô ta ra trước pháp luật.

" Cô Từ, cô có thể về được rồi! Nếu như cần thiết, chúng tôi sẽ mời cô đến để hợp tác điều tra!" Cảnh sát trưởng đến gặp Từ Thiên Phương nói.


" Cảm ơn anh, không làm phiền mọi người nữa!" Cô mỉm cười gật đầu, rồi đứng lên ra về cùng Alice.

Điều cô không ngờ là bên ngoài sở cảnh sát vẫn còn rất đông người, mà những người này đều do Từ Đình Bảo thuê đến.

" Cô ta ra rồi kìa, đúng là đồ độc ác mà!

" Có tiền thì hay rồi, làm chuyện phạm pháp cũng dễ dàng trốn tội!"

" Tẩy chay cô ta đi, tẩy chay luôn sản phẩm của Diamond, xem cô ta còn kiêu ngạo được bao lâu!"

Rất nhiều những câu nói khó nghe, Từ Thiên Phương có lẽ là chưa bao giờ chịu sỉ nhục như vậy. Nhưng bao nhiêu đó còn chưa đủ, bọn họ còn dùng những thứ bẩn thỉu ném về phía cô.

" Chết đi!"

" Ah!" Một quả trứng thối ném về phía Từ Thiên Phương, một mùi hôi bốc lên khó ngửi, trán của cô đỏ ửng cả lên.

" Này, các người làm gì vậy hả? Mau tránh ra!" Alice vội vàng đi lên che chắn cho cô, để tránh bọn họ lại làm tổn thương cô.

Ngay lúc này Hoàng Phủ Thiên Kỳ tách đám đông ra, anh mạnh mẽ tiến vào bên trong vòng vây của lũ người điên kia. Anh nhanh tay cởi áo khoác bên ngoài ra, rồi trùm lấy cơ thể của Từ Thiên Phương. Không chờ cô lên tiếng nói cái gì, anh đã bế bổng cô lên, một đường đưa cô thoát ra ngoài.

" Anh ta là ai vậy? Người này có phải bạn trai tin đồn của cô ta hay không?"

" Ghen tị chết tôi rồi, cô ta làm sao mà tìm được một cực phẩm như vậy chứ?"


Với sự xuất hiện của Hoàng Phủ Thiên Kỳ, mọi sự chú ý đã đổ về phía anh, bọn họ không còn hào hứng mà vùi dập Từ Thiên Phương nữa.

Cũng nhờ như vậy, mà anh có thể an toàn đưa cô rời đi. Ngồi trên xe, Từ Thiên Phương tựa đầu vào cửa kính, gương mặt xinh đẹp của cô bây giờ trở nên nhếch nhác, khó coi vô cùng. Không chỉ như thế, cơ thể cô còn bốc mùi hôi khó ngửi.

Hoàng Phủ Thiên Kỳ ngồi bên cạnh, anh đưa mắt nhìn cô, rồi lại điều khiển xe tấp vào lề đường. Từ Thiên Phương bây giờ chỉ muốn trở về nhà, việc anh dừng lại làm cô thấy khó chịu.

" Anh có thể nhanh..." Cô nhíu mày muốn quay lại nói, thì đã bị hành động của anh làm cho sững người.

Hoàng Phủ Thiên Kỳ lấy khăn tay lau mặt cho cô, động tác của anh ôn nhu dịu dàng, cẩn thận lau hết trứng trên mặt của cô.

" Ừm, đây mới đúng là bạn gái của tôi!" Anh gật đầu hài lòng nói.

Từ Thiên Phương tim hẫng đi một nhịp, ngay lúc này cô còn có thể nghe thấy tiếng tim của bản thân đang đập rất nhanh. Đây liệu có phải là đang rung động hay không, cô cũng không biết nữa.






Bình luận

Truyện đang đọc