KẾ HOẠCH CHIA TAY CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Hàn Văn Quân mang thai Hạ Lập Nhân thật sự không nghĩ tới, lúc nghe nói cũng sợ hết hồn, dù sao Hàn Văn Quân và Liễu Kiệt đều ly hôn đã lâu như vậy, cho dù có con, đoán chừng theo tính tình đối phương cũng sẽ rất nhanh xóa sạch, đứa nhỏ này khẳng định khiến cô ta chán ghét, thật không nghĩ tới cô ta vẫn giữ lại.

Nghĩ đến người lúc trước phái đi ngó chừng Hàn Văn Quân báo cáo, nói Hàn Văn Quân chuyển ra khỏi Hàn gia ở một mình, thậm chí ngay cả bảo mẫu người giúp việc trong nhà trong nhà đều sa thải, xem ra chính là muốn gạt người khác chuyện có con, bản thân cô ta cũng cảm thấy không vẻ vang, ngay cả người trong nhà cũng không nói.

Hiện tại không có biện pháp rồi, gặp phải tai ương lao ngục mới không thể không nói ra.

Lúc trước không làm rớt là bởi vì sợ?

Hạ Lập Nhân không hiểu nổi tâm tư Hàn Văn Quân, bất quá hắn cũng không có hứng thú gì biết, mục đích của hắn đã đạt thành rồi, bất kể Hàn Văn Quân là ngồi tù cũng được, trốn đi cũng được, cũng đã thân bại danh liệt, hiện tại dựa vào cái bụng tạm thời tiêu dao mà thôi, sau này cho dù trong nhà nghĩ cách không đi ngồi tù, danh tiếng cũng vãn hồi không được nữa.

Hơn nữa hắn cảm thấy đứa nhỏ trong bụng kia chính là trừng phạt tốt nhất đối với Hàn Văn Quân, cô ta khẳng định chưa từng nghĩ tới muốn sinh ra đứa nhỏ này, chỉ là vẫn chưa có dũng khí hành động mà thôi, nhưng bây giờ nhất định phải sinh, bằng không thân thể khôi phục liền phải vào tù, quan đoạn thời gian nữa đứa nhỏ liền bỏ không được nữa, đứa nhỏ lớn rồi nạo thại nguy hiểm liền lớn.

Có đứa bé như vậy ngày ngày đâm trước mắt mình, cái này đoán chừng chính là báo ứng.

Một thiên kim danh môn tốt đẹp rơi vào nông nỗi này, thực tại khiến người ta thổn thức.

Chuyện này đối với Hàn gia và Liễu gia đều có đả kích không nhỏ, hai nhà vốn là quan hệ thông gia, mặc dù sau đó Hàn Văn Quân đã ly hôn với Liễu Kiệt, nhưng công ty hai nhà vẫn như cũ có hợp tác, hiện tại tốt rồi, song phương lại dùng một loại phương thức khác đem hai bên liên kết tới cùng một chỗ, cũng thật là rất có "duyên phận."

Bởi vì sự kiện này, cổ phiếu công ty hai nhà đều có sụt giảm trình độ nhất định, bởi vì tin đồn bên ngoài hai nhà có thể sẽ bởi vì scandal này dừng lại hợp tác, bởi vì Hàn Văn Quân là Liễu Kiệt tố cáo, hai nhà coi như là kết thù.

Cũng may còn có bên thứ 3 Hạ thị làm bảo đảm, tỏ vẻ dự án sẽ không bỏ dở, Hàn gia và Liễu gia là có khổ nói không ra, chuyện này nói rõ rồi chính là Hạ Lập Nhân làm ra, nhưng bọn họ không có chứng cớ, hơn nữa con của hai nhà cũng quả thật phạm sai lầm, đây mới thật là người câm ăn hoàng liên (*), bây giờ còn có dự án hợp tác, còn phải tiếp tục mặt mày tươi tắn chào hỏi, nếu không có hợp tác, Hạ gia bọn họ cũng không dám tùy tiện trêu chọc.

((*) người câm ăn hoàng liên: có tội mà không dám nói ra)

Hàn Văn Quân theo dõi nơi cư trú, Tiết Mạch liền bắt đầu lo lắng đề phòng, y một chút bận rộn cũng không giúp, phi thường sợ Hàn Văn Quân sẽ tìm y phiền toái.

Đồng thời lo lắng đề phòng y cũng bởi vì chuyện triển lãm tranh hưng phấn, triển lãm tranh của y đã quyết định xong thời gian muốn khai mạc, là ba ngày 25/12 - 28/12, địa điểm cụ thể chưa quyết định, nhưng đã liên tục trong trù bị rồi, thậm chí Hạ Lập Nhân còn trang bị cho y một đoàn đội đặc biệt.

Tiết Mạch trong lòng là vừa cao hứng vừa hứng phấn, chuyện nói giúp Hàn Văn Quân y chọc Hạ Lập Nhân không vui, còn tưởng rằng chuyện triển lãm tranh sẽ bị trì hoãn, không nghĩ tới thế nhưng thời gian so với y dự đoán còn khai mạc sớm hơn, vậy nói rõ ràng y ở trong lòng Hạ Lập Nhân phân lượng vẫn là rất nặng, có lẽ còn có tình cảm đặc biệt khác bên trong.

Tiết Mạch cảm giác mình có thể hiểu thận trọng của Hạ Lập Nhân, dù sao lúc trước bị người yêu 7 năm tổn thương qua, đối với tình yêu nhất định sẽ trở nên khá bi quan, nhưng y có thể từ chi tiết nhìn ra được, Hạ Lập Nhân rất coi trọng y.

Có lẽ nên tìm thời gian thổ lộ, có thể đối phương cũng chờ y chủ động đi.

Ngoài ra chính là, quan hệ cùng Hàn Văn Quân cũng nên y chủ động khai báo, bị động liền khó lòng giãi bày, ra tay trước thì chiếm được lợi thế.

Mà trên thực tế những cái này đều là ảo tưởng của y, triển lãm tranh công bố ra ngoài muốn mở, chỉ là không xác định địa điểm cụ thể, nhưng kỳ thật chính là lời hứa suông của Hạ Lập Nhân, hắn căn bản không có nghĩ tới mở triển lãm tranh cho Tiết Mạch, địa điểm tổ chức cái gì đó dĩ nhiên cũng không cần chọn, đoàn đội phối với Tiết Mạch dĩ nhiên cũng là dọa người, hắn còn mời mấy nhà bình luận mỹ thuật nổi danh trong giới tạo thế giúp Tiết Mạch, nhưng đều là quân cờ hắn an bài xong mà thôi, mấy bức tranh dùng để chuẩn bị cho triển lãm tranh kia đều bị người lén lút làm giám định.

......

Thời điểm trung tuần tháng 12 chỗ Liễu Dật rốt cục truyền đến tin tức xác thực tới Thẩm Ninh, phía Nhật Bản đã bước đầu tiếp nhận giải phẫu cho Thẩm Ninh, tổ chuyên gia thiết kế phương án giải phẫu thích hợp nhất cho Thẩm Ninh, bất quá cụ thể có thể quyết định hay không phải xem kết quả kiểm tra của Thẩm Ninh tới Nhật Bản làm cụ thể.

"Vé máy bay của tôi ngày mai trở lại, trở lại nói chi tiết với cậu." Liễu Dật gọi điện thoại cho Thẩm Ninh ngữ khí rất nhẹ nhàng, hắn đã ở Nhật Bản đợi mấy tháng rồi, hắn muốn về nước sắp điên rồi!

Cũng không phải có bao nhớ nhà, chỉ là hắn chịu không nổi Maynard dây dưa, nam nhân kia giống như bệnh thần kinh quấn lấy hắn, nhất định nói hắn là tình nhân trong mộng của mình, ba ngày hai đầu cầu hôn hắn, muốn cùng nhau xây dựng gia đình, chung tay xây dựng tương lai tốt đẹp.

Chủ yếu nhất là, muốn bảo hắn làm 0 a!

Liễu Dật cái gì cũng có thể tiếp nhận, chính là không muốn làm 0, trên điểm này hắn đặc biệt chết não.

Mặc dù trở về nước chỉ có mấy ngày, hắn vẫn như cũ muốn theo Thẩm Ninh bay tới Nhật Bản, nhưng chỉ có mấy ngày hắn cũng vui vẻ, Maynard không có ở bên cạnh khẳng định toàn bộ thế giới đều thanh tịnh, hắn nghĩ chút thôi đã cảm thấy phi thường tươi đẹp.

"Tôi, tôi nhanh chóng bảo bọn họ chuẩn bị." Thẩm Ninh thời điểm nhận được điện thoại kích động tới nói đều không xong, rốt cục có thể làm giải phẫu rồi, anh quả thực muốn khóc vì vui mừng!

"Đừng kích động đừng kích động, Fukushima tiên sinh nói, cậu không thích hợp kích động, trước khi giải phẫu cũng phải tận lực giữ vững tâm thái tốt đẹp ổn định." Sắp thoát khỏi Maynard rồi, Liễu Dật tâm tình vui vẻ, "Đúng rồi, cậu hỏi bảo mẫu nhà cậu một chút muốn quà gì, tôi ngày mai mang về cho bọn họ, tôi lúc trước quên mất khoản visa này, không kịp làm cho bọn họ, không thể đi theo cậu tới Nhật Bản, tôi ở Nhật Bản đã sắp xếp người khác cho cậu."

"Được, tôi sẽ hỏi bọn họ chút, sau đó gọi điện thoại cho anh." Thẩm Ninh rất hưng phấn.

Ba bảo mẫu cũng rất thay Thẩm Ninh cao hứng, chuyện chờ lâu như vậy rốt cục có thể thực hiện, đáng tiếc bọn họ không thể đi theo, chỉ có thể ở trong nước từ từ đợi.

Nếu như Thẩm Ninh hồi phục thị lực, có lẽ sau này liền không cần bọn họ nữa, nhưng bọn họ vẫn là hi vọng phẫu thuật của Thẩm Ninh có thể thành công.

Ngày đó bữa tối của Thẩm gia dị thường thịnh soạn, ba bảo mẫu vừa ăn vừa muốn quà gì, Liễu Dật luôn luôn hào phóng, bọn họ cũng không cùng hắn khách khí, bô bô nói không ít, trên bàn cơm cười nói vui vẻ không ngừng.

Trên mặt Thẩm Ninh cũng lộ ra nụ cười đã lâu không thấy, anh đã lâu lắm không có vui vẻ như vậy rồi, kể từ sau khi mắt không nhìn thấy tất cả vui vẻ đều đánh chiết khấu, hôm nay anh giống như một lần nữa sống lại, lòng tràn đầy đều là triển vọng tốt đẹp đối với tương lai, tâm tình dị thường vui vẻ, còn cùng đám bảo mẫu tán gẫu bát quái của Liễu Dật.

"Tôi lần trước nghe nói Liễu tiên sinh có người đang theo đuổi anh ấy, gần đây anh ấy không có ở trong nước, cũng không biết thế nào."

"Tôi đoán đối phương đã bỏ đi, đã lâu lắm rồi a."

"Cái này nhưng khó nói, có người chính là chết tâm nhãn, thím nhìn xem —" Bảo mẫu này lập tức ngậm miệng, lời nói tới khóe miệng mới phát hiện mình nói sai, tự vạch áo cho người xem lưng, ở trước mặt Thẩm Ninh đâu có thể nói Hạ Lập Nhân nha, không khí tốt đẹp đều bị phá hư.

Một bảo mẫu bên cạnh liếc hắn một cái, rõ là sẽ không nói chuyện, phá đám so sánh cái mịa gì.

"Không sao, các ngươi không cần nghĩ quá nhiều, tôi sẽ không để ý." Thẩm Ninh hoàn toàn không thèm để ý, hiện tại tâm tư của anh không có ở trên phương diện này, anh hiện tại bất kể gặp phải chuyện gì đều có thể vui vẻ đối mặt.

Đám bảo mẫu thở phào nhẹ nhõm, vậy thì tốt, bọn họ chỉ sợ không khí tươi đẹp bị làm hư.

......

Ngày thứ ba Liễu Dật mang theo đống lớn quà trở lại, có cho mấy bảo mẫu của Thẩm Ninh, có cho người trong nhà, có cho bạn bè, sau đó hắn còn dẫn theo một người trở lại.

"Hey, xin chào, Thẩm tiên sinh." Maynard khoan khoái bắt tay chào hỏi với Thẩm Ninh.

Thẩm Ninh: "......" Anh rất muốn biết Liễu Dật bây giờ là tâm tình gì, nhưng là anh cảm thấy cái này không thể hỏi, Liễu Dật có thể sẽ bạo phát.

Tâm tình Liễu Dật là sụp đổ, hắn không nghĩ tới Maynard thế nhưng sẽ mua vé máy bay cùng chuyến với hắn đi theo, sau đó đối phương liền một đường đi theo, cùng hắn về nhà, cùng hắn đi khắp nơi tặng quà, còn cùng hắn tới gặp Thẩm Ninh.

Maynard còn tự chuẩn bị rất nhiều quà, gặp được người quen của Liễu Dật sẽ tặng một phần, chuyện gã theo đuổi Liễu Dật hiện tại cơ hồ mọi người đều biết! Maynard còn nói xằng nói bậy nói hai người sắp kết hôn!

Liễu Lăng Phong nghe nói tức giận gần chết, ông biết tính hướng con trai, nam nữ đều ăn, cũng không quá so đo, vui đùa một chút có thể, thật sự muốn kết hôn khẳng định là không được a! Đám hỏi Trịnh gia và Phó gia ông đương nhiên biết, hôn lễ của Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo không muốn quá long trọng, nhưng đặt tại chỗ ông liền là không được, ông tuyệt đối là không tiếp nhận!

Mẹ Liễu Dật Nghê Minh Nguyệt cũng ngây ngốc thật lâu, bà vốn cho rằng con trai là tìm tình nhân mới vui đùa một chút, chính là cảm khái họa phong hình như không quá giống trước kia, quá to con đi, thật là cao, so với con trai mình cao hơn không sai biệt lắm 10 cm đấy, "chơi" cái này có chút khó khăn đi.

Sau đó từ trong miệng con trai biết được thân phận đối phương bà cả người đều không tốt, đối phương gia thế hiển hách như vậy, hiển nhiên không phải con trai mình có khả năng, đây thật là muốn kết hôn?

Liễu Dật đương nhiên là không muốn, nhưng là hắn cũng không dám đắc tội Maynard, một là đối phương thế lực lớn, hai chính là bệnh của Thẩm Ninh, Maynard là mổ chính, hắn sợ thật sự chọc cho đối phương tức giận Thẩm Ninh liền bị gây khó dễ, mặc dù hắn cảm giác một bác sĩ y thuật cao siêu như vậy không đến nổi không nhân phẩm như vậy, vốn dĩ phòng ngừa vạn nhất, vẫn là cẩn thận chút.

Thẩm Ninh một ngày trước khi lên đường tới Nhật Bản mới biết được thân phận Maynard.

Anh kinh thán trên thế giới vậy mà sẽ có chuyện trùng hợp như thế, chẳng lẽ trong tăm tối ông trời đang giúp anh sao?

Hạ tuần tháng 12, Thẩm Ninh rốt cục mang theo thấp thỏm cùng tâm tình hưng phấn bước lên máy bay bay tới Nhật Bản.

Bình luận

Truyện đang đọc