KIẾP NÀY CHỈ NGUYỆN BÊN NGƯỜI



Thời tiết càng ngày càng lạnh,mọi nhà đều kết hoa treo đèn, lúc này người của Ngọc Hành cũng sắp tới khiến Ninh Kham đặc biệt kinh ngạc.

Hắn vốn tưởng rằng hỗn loạn ở Ngọc Hành vừa lắng xuống không lâu, cho dù Tiêu Uyên có tới thăm thì cũng phải một năm sau, nhưng hắn lại đến vội vàng như vậy, rõ ràng là hắn rất coi trọng việc giao thương của Ngọc Hành và Đại Dục!
Cho nên khi nhận được tin tức, Ninh Kham đã dành trọn ba ngày để trang hoàng yến tiệc và tiếp đón đám người tư Ngọc Hành.

Vào ngày này, cả thiên hạ phủ trắng tuyết, nhưng toàn bộ kinh thành lại rất náo nhiệt.
Lúc này một cỗ kiệu rất lộng lẫy chầm chậm đi vào bên trong thành, nếu có Ninh Tương Y ở đây, chắc chắn sẽ nói, đây mới là tư thế chuẩn xác của bậc quân vương đến thăm nước khác, nghĩ lại lần trước Long Thành Vô Cực bị nàng bày trò đến sống dở chết dở mới ra mặt, hắn trở về tưởng tượng chắc chắn tức chết!
Cửa thành mở ra, ngoài hai mươi bốn người đi phía trước, còn cung nhân và cận vệ đi theo không ít người, bọn họ từng người tướng mạo xuất chúng, người mặc hoa bào, đeo thêm bảo kiếm, ngồi cao trên lưng ngựa, quả nhiên là Nhị thái tử Tiêu Uyên và đám tùy tùng.

Mà phía sau bọn họ, là ròng rã một trăm hai mươi chín kiện lễ vật! Mỗi kiện đều dùng vải đỏ bảo bọc, hình thành một hàng dài!
Lúc này mọi người mới giật mình hiểu ra! Hoàng đế của bọn hình như sắp đến lễ đại thọ!
Làm hoàng để nghe được Tiêu Uyên hành động như vậy, có chút giật mình, lập tức, nở nụ cười, dù sao được Thái tử nước láng giềng tôn kính, khiến hắn mở mày mở mặt, liền nghĩ Tiêu Uyên chắc chắn là người khiêm tốn và lịch sự.

Bởi vì lúc trước đều chỉ thảo luận hợp tác qua miệng, lần này gặp mặt,mới chính thức là quyết định hợp tác, cho nên Ninh Kham cũng muốn tạo ấn tượng tốt, đích thân mang theo bách quan đứng trước cửa cung nghênh đón, có thể nói là đối với việc Tiêu Uyên đến,cảm thấy vô cùng long trọng và hoan nghênh!
Mà lúc này, Ninh Tương Y ở trong hoàng cung bị cung nhân quản thúc cách ăn mặc, đêm nay, Ninh Kham sẽ không cho phép nàng lại ăn mặc tùy tiện.


Ninh Giác và những người khác đều ở trước cửa cung, đứng bên cạnh Hoàng đế.

Lúc này, bọn họ nhìn Tiêu Uyên, từng bước một đi xuống từ trên kiệu.

Tiêu Uyên, dung mạo của hắn quả xuất sắc có tiếng!
Lúc trước hắn cũng thiên hạ đệ nhất mỹ nam, còn tô son điểm phấn, tỉa lông mày tinh tế, nhưng bây giờ, hắn có chức quyền trong tay, tiên tài địa vị đều có đủ, có thể nói chỉ thiếu ngày đăng cơ, cho nên, hắn lúc này so với ban đầu là hoàn toàn khác biệt, càng thêm xuất sắc!
Cặp mày lưỡi kiếm, môi đỏ khát máu, đuôi mày sắc xảo khiến tướng mạo Tiêu Uyên càng thêm nổi bật: hắn từ cỗ kiệu đi xuống chỉ bước đầu tiên, liền thu hút hết tầm mắt tất cả mọi người!i
Ninh Kham Hoàng đế cũng bị nam tử trước mắt trấn áp, người âm thầm nghĩ, một người trẻ tuổi vừa có tướng mạo, bên trong lại thông minh xuất sắc, khiến người không khỏi thán lo phục.

Cuối cùng bây giờ đều là thiên hạ của người trẻ tuổi, Lâu Diệp Vương mưu phản thành công, Hoàng đế - Ngọc Hành cũng sắp đổ, vị Thái hậu Ngọc Kỳ dường như cũng rất vất vả, những người trẻ tuổi này một khi nổi dậy, thật sự là không thể đỡ.

“Đại Dục Quốc quân hữu lễ.” Tiêu Uyên tiến một bước hành lễ.

Ninh Kham cười, xua tay một cái, “Làm gì như vậy lạnh nhạt? Bây giờ hai nước sắp hợp tác, nếu người học không chê, nên gọi trẫm một tiếng thế thúc, trẫm cũng hơn người chút tuổi, theo lẽ thì ta phải gọi người một tiếng thế chất!”
Những gì người nói đều cho Tiêu Uyên thấy rất nhiệt tình! Tiêu Uyên khẽ cong môi vui vẻ tiếp nhận.


“Đa tạ thế thúc!”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, Tiêu Uyên được Ninh Kham đích thân đưa vào hoàng cung, cùng nhau ngồi lên cỗ kiệu, hướng vào cung
Một con đường dài, nhưng lại không phát ra bao nhiêu âm thanh, ở trong mắt Tiêu Uyên, trong một Đại Dục phồn vinh, là một chế độ khắc nghiệt cái này có thể rõ ràng nhận biết.

Ở đây, chính là đất nước Y nhi ở!
Hắn nhịn không được đột nhiên cười, Ninh Kham còn tưởng hắn đang tán dương hoàng cung Đại Dục tinh xảo khí chất, mà không biết đối phương đang dòm ngó nữ nhi của hắn
Bữa tiệc trong cung điện đã được chuẩn bị đầy đủ, khi tất cả mọi người đã ngồi vào vị trí, tiếng nhạc hoành tráng, long trọng vang lên, và dường như một thời đại thịnh vượng đã mở ra một góc vào lúc này
Bách quan đã sớm đến đủ, trong bữa yến tiệc này, bọn họ đều được mang theo người thân, nhưng các e nàng chỉ có thể ngồi ở hai bên phía sau rèm, ở đó có hai hàng ghế, một là dành cho các nữ tử.

Hai là phi tần, các cung nữ khác, kể cả công chúa đều không được ra mặt, đương nhiên Ninh Tương Y là một ngoại lệ, trong yến tiệc, chỗ ngồi của nàng được sắp đặt giữa Thái tử và Ninh Úc, tượng trưng cho địa vị của nàng.

Mà bây giờ, chỉ có hai người chưa tới, dám để cho Hoàng đế và hoàng tử nước láng giềng chờ đợi, một người là từ khi công chúa trở lại vị trí cũ liền cáo ốm liên miên, không dám xuất hiện nữa chính là Thái hậu.

Còn vị kia chính là người từng quậy tung Ngọc Hành khiến thiên hạ xôn xao, sau đó về Đại Dục thành công phục vị là Cố Quốc đại công chúa Phượng Quy Vinh Cực!
Ninh Úc nhìn Tiêu Uyên đang ngồi trên cùng bên trái Hoàng đế, khẽ nheo mắt lại.


Chính là người này, đã độc chiếm hoàng tỷ gần ba năm..

Yến tiệc sắp bắt đầu.

Lúc này, tất cả mọi người đang rất mong chờ, bọn họ tò mò muốn biết Ninh Tương Y xuất hiện lần nữa ở trước mặt Tiêu Uyên, sẽ là tình huống như thế nào!
Bởi vì biết được câu chuyện Ninh Tương Y trốn khỏi thành Ngọc Hành, người nào cũng cười không nói lời nào, thế nhưng bên trong là đang tưởng rằng có thể xem kịch vui.

Phượng Quy Vinh Cực Cố Quốc đại công chúa đến
Trong nháy mắt tất cả ở đây đều im lặng, tất cả mọi người kể cả Ninh Úc đều nhận ra, vị hoàng tử nước láng giềng kia, gần như lập tức cắt ngang cuộc nói chuyện với Hoàng đế, quay đầu nhìn về phía cổng.

Hành động này của hắn khiến Ninh Kham nghĩ sâu xa rồi bật cười, xem ra là hắn có tìm cảm, Y nhi Ngọc Hành mấy năm, chỉ sợ là cảnh Hoàng tử có tình, thần nữ vô tâm đây!
Người không khỏi cảm thấy tự hào, một nhà có nữ tử, mà nữ nhi của hắn lại ưu tú như thế, sau này sợ sẽ nhận được cầu hôn càng nhiều!
Đáng tiếc, Ninh Tương Y đã tuyên thệ cả đời không gả.

Ninh Tương Y nhanh chân đi đến.

Trong những dịp trang trọng như vậy, nàng sẽ phải mặc triều phục, những bộ y triều phục này đã được làm đặc biệt, có đủ mười hai tầng, màu chủ đạo là Đỏ và Đen, bởi vì Hoàng đế phát hiện hai màu này có thể làm nổi bật khí chất của Ninh Tương Y!
Giống như ngày đó ở trên vấn thiên đài, nàng vẻn vẹn mặc một bộ váy ngắn màu đỏ cùng áo trong màu đen, cũng qua vô số nữ tử trên đời.


Tất cả mọi người, nhìn nàng từng bước một đến gần.

Tầng tầng lớp lớp váy kia, tựa như màu đen thủy triều, mỗi một tầng đều có kim tuyến ở phần viên, cho nên tầng tầng rõ ràng, mặt trên áo còn có màu đỏ thẫm, màu đỏ nhạt, những hình sắc hoa nở rộ, đẹp không sao tả xiết.

Mà Ninh Tương Y lần đầu tiên lo mang đồ trang sức trên người, trọn vẹn bộ trang sức thuần kim là bảy mươi hai chiếc, nhìn quá khí chất, thế nhưng Ninh Tương Y trong lòng rất khổ sở, thực tình rất khó chịu!
Nàng trong bộ dạng này có thể nói là lần đầu tiên trong đời, Ninh Úc đột nhiên cảm thấy, sau này ngày đại hôn của bọn họ, nếu hoàng tỷ mặc bộ này thì quá tốt, quá thích hợp để mặc thành hôn.

Trước tất cả ánh mắt, Ninh Tương Ý ngẩng đầu thẳng lưng đi đến.

Mỗi một bước, giày thêu hoa đính đá của nàng sẽ lộ ra một chút, dưới ánh đèn đuốc rực rỡ, vô cớ làm người khác chói mắt.

Cứ như vậy, nàng ung dung thu hút mọi ánh nhìn, từng bước một đi đến phía trước đại điện.

Phong thái này, khí chất này, để tất cả nữ tử vô cùng hâm mộ, đố kị không thôi.

- ---------------------------.


Bình luận

Truyện đang đọc